Tiểu Thư Lạnh Lùng và Công Tử Đáng Ghét

Chương 1: Chương 1: Trở về Việt Nam




Nắng nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ, bước vào căn phòng chiếu sáng cả một gian phòng sáng rực. Ngoài kia chim hót râm ran, tiếng gió đưa xào xạt làm người ta thấy thật dồi dào sức sống, cảm thấy được nhịp sôi động của cuộc sống đang dồn dập réo gọi.

Khác với không khí náo nhiệt ngoài kia, gian phòng ngủ vẫn chìm trong im lặng, chiếc đèn ngủ màu vàng vẫn làm công việc của nó như chờ đợi chủ nhân thức dậy. Trên giường, một người con gái với khuôn mặt thiên thần, nước da trắng nhưng lại không mang nét đẹp “son phấn”, hay một người yếu đuối mà cứ tựa như một cô công chúa, một nàng tiểu thư xinh đẹp, cao ngạo và tràn đầy nét lạnh lùng. Mái tóc nâu đen phủ xuống che đi vầng trán, đôi mắt vẫn nhắm nghiền yên giấc ngủ.

Một lát sau đó, nó khẽ mở mắt, nhẹ nhàng đi ra vườn hưởng thụ cái nắng sớm bình minh. Nó mặc trên người chiếc váy màu trắng đơn giản dài qua đầu gối. Bỗng nó chợt mỉm cười, gió thổi qua làn tóc nâu khẽ lay động, đôi môi hồng hồng mềm mại cùng với đôi mắt trong suốt tôn lên vẻ trang nhã. Không hiểu sao, nó lại mang nét đẹp lộng lẫy như thế, nó ngồi trên chiếc ghế, đôi mắt mông lung, mờ ảo nhìn ra phía xa. Thật là một khung cảnh tuyệt đẹp mà có lẽ đến những hoạ sĩ tài ba, nổi danh nhất cũng khó lòng miêu tả hết được cái vẻ đẹp hoàn mỹ đó …

“I wonder how you kiss first thing in the morning

Before you go, go to work and you're smiling at me

Do you laugh at my jokes, even the ones that you've heard before?

There be times when everything's not perfect, when we fight

Do you say things like I hate you or it's all your fault

Or do you say nothing at all…”

- Alo!

- ………………

- Biết rồi!

- ………………

- Được, đón tôi ở sân bay Malvinas Argentinas là được, không cần phải phiền phức như thế! Dẹp đi!

- ………………

Cạch!!!Tút…tút… tút…………

7 giờ sáng, sân bay Malvinas Argentinas …

“ĐỀ NGHỊ CÁC HÀNH KHÁCH ĐI CHUYẾN BAY VỀ

VIỆT NAM KHỞI HÀNH LÚC 7:30 CHUẨN BỊ LÊN MÁY BAY !!!”

- Kelly !!! Hộc…hộc…phù…phù……..đợi…đợi với…Đừng… đi nhanh thế…chạy…không kịp…đứt hơi… phù…phù…

Cô gái tên Kelly nghe vậy, vẫn dửng dưng không quay đầu lại, tiếp

tục đi tiếp vào trong máy bay, thẳng khu vực VIP mà ngồi xuống không nói câu nào.

- AAAAAAAAA………….Kelly, cậu…cậu đáng ghét lắm đó, dám

bơ tớ, lát xem tớ xử lý cậu thế nào…

Kelly trừng mắt nhìn về phía cô nàng kia, trên người phát ra hàn khí, giọng nói lạnh lùng :

- Thử?

- A…ha ha ha… tất nhiên là không rồi Kelly yêu quái…í lộn yêu quý của mình…Phải không Kewel ? (*Ánh mắt cầu cứu*)

- Không biết! Ai tự làm người ấy chịu!!! – Kewel dửng dưng đáp.

- Ax…hai người độc ác nỡ lòng đối xử bạn bè thế sao… Mặc kệ hai người đó… Hừ!

- Thôi mà, mọi người đừng gây gổ nữa, chuyến bay sắp bắt đầu rồi đó, Ann, cậu lo thắt dây an toàn vô đi…

- Yeah! Sarah thương mình nhất!!! – Ann quay sang bên cô gái tóc bện, đeo mắt kính bên cạnh, giọng nũng nịu trẻ con.

(Tác giả : Bó tay chấm com chấm tương ớt!

Ann : Có mực không? Tiện thể con tác giả đang dư thừa tương ớt!

Tác giả : Hả?!?)

Một lúc sau...

Kelly vừa đọc sách vừa nghe nhạc. Kewel chat với bạn bè ở trên mạng, thỉnh thoảng còn tủm tỉm cười. Sarah yên phận ngồi đọc sách ở một góc. Còn Ann thì lăn ra ngủ, miệng lẩm bẩm linh tinh : “~![`@#;{$%|“^}&’.*() /,_+-=]:”

=================== Tua, tua, tua và tua ==================

- Oáp ~ hơ...đến nơi chưa vậy? – Ann ngáp ngắn ngáp dài tỉnh dậy sau khi “ thăng thiên nơi chín tầng mây” trở về.

(T/g : Ý t/g là chị ý ngủ đó, he he ... ngủ gì mà còn hơn cả con...lợn!!!

Ann : Ha ha, bắt quả tang mi nói xấu sau lưng ta à nha…

T/g : *giọng nịnh nọt* Dạ...em bảo chị Kewel, hông phải bảo chị Ann đâu ạ!!!

Kewel : Mi chán sống rồi à ?

T/g : Oách...bị nghe thấy òi...*run sợ*

Kewel : Yên tâm, chị sẽ “chăm sóc” em “đàng hoàng”, “tử tế”...*cười nham hiểm*

T/g : Oa oa oa o...

Kewel : Chừa chưa?

T/g : Dạ em chừa rùi! Hic...đúng là cái miệng hại chết cái thân mà!!! T^T)

Hai tiếng sau đó…

- Trở về Việt Nam rồi… Phải mau chóng đi shopping một chuyến mới được, nhớ mấy cái váy ở đây quá! – Kewel nổi hứng nói to.

(T/g : Hứng quá hoá điên!

Kewel : *Lườm* Ăn đòn chưa đủ hả con?

T/g : Dạ không…*Chảy mồ hôi lạnh*)

- Cậu ko cần phải phấn khích quá đâu. Về nhà cất hành lý trước đã – Sarah nhẹ nhàng nói.

- Ờ há…xém quên, hì hì – Kewel cười đỏ cả mặt.

“Cộp cộp…”

- Các vị tiểu thư, mời lên xe trở về biệt thự. Ông chủ bảo tôi tới đón các vị – Quản gia Quân đã đứng đó từ bao giờ, bất giác lên tiếng.

Kelly khẽ gật đầu ra hiệu, không nói gì nữa lập tức bước vào trong xe.

Chiếc xe chở cả năm người (bao gồm cả quản gia) dừng lại trước cổng căn biệt thự chính thuộc dòng họ Hoàng. Kelly, Kewel, Ann và Sarah bước xuống xe, trông họ chẳng khác gì những nàng công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích, mỗi người đều mang một vẻ đẹp riêng, người thường khó lòng sánh nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.