"Thật ra, mục đích hôm nay ta đến rất đơn giản, cũng sẽ không làm ngài khó xử. Ta đã nói, chỉ muốn một cơ hội, một cơ hội hồi tộc." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Kính Xuyên, cười nhạt nói, "Chúng ta muốn tham gia gia tộc tỷ thí bài danh. Nếu thứ tự đứng trước, ngươi cho chúng ta về. Nếu chúng ta thua, chúng ta tự nhiên sẽ rời đi. Không nhắc chuyện quay về nữa."
"Ngươi lựa chọn hôm nay tới tìm ta, cũng là có nguyên nhân đi?"
"Đúng vậy." Độc Cô Thiên Diệp không phủ nhận.
Mạc Kính Xuyên không nói lời nào, chờ nàng tiếp tục.
"Gia tộc có nhiều người như vậy, đến sớm, chắc chắn sẽ có người phản đối, đến lúc đó cho dù ngươi muốn, lại không nhất định có thể đồng ý." Độc Cô Thiên Diệp không chút lưu tình nói, "Nhưng, nếu không cho bọn họ có thời gian biết, chờ ngày mai mới phát hiện, tự nhiên không thành vấn đề ."
Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm cho Mạc Kính Xuyên ho khan một chút, nha đầu này nói chuyện trực tiếp quá. Quả thực, Mạc gia cũng không phải một mình hắn định đoạt, gia tộc có hội nghị trưởng lão, nếu quyết định của hắn bị trên hai phần ba trưởng lão phản đối, thì không thể chấp hành. Nhưng nếu không có hội nghị trưởng lão, tự nhiên không thành vấn đề .
"Ta dựa vào cái gì cho ngươi cơ hội?" Mạc Kính Xuyên hỏi.
"Đồng ý, Mạc gia sẽ nhận được rất nhiều nhân tài; không đồng ý, chúng ta nhiều nhất chỉ là không hồi tộc , cũng không có tổn thất gì, dù sao nhiều năm như vậy, đây cũng chỉ là nguyện vọng của tổ tiên thôi. Hoàn thành không hoàn thành, hắn cũng không biết. Thật ra ta cảm thấy, có về không cũng như nhau." Độc Cô Thiên Diệp không sao cả nói.
"Được, vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội. Nếu tỷ thí gia tộc lần này ngươi có thể vào 20 thứ tự đầu tiên, ta sẽ cho các ngươi hồi tộc, nhập vào gia phả. Nhưng nếu các ngươi thua, vậy các ngươi sẽ đối mặt Phong gia đả kích." Mạc Kính Xuyên nhắc nhở.
"Cảm ơn Mạc gia chủ quan tâm." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Không biết Mạc gia chủ có báo cho nội dung tỷ thí?"
Khi Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Mạc gia trời đã rất tối, sau khi trở lại khách sạn nàng đi Luyện Yêu Hồ nói cho bọn Tử Tiêu nội dung trận đấu ngày mai. Sau đó ra khỏi Luyện Yêu Hồ, chuẩn bị ngày hôm sau trực tiếp đi nôi tổ chức trận đấu.
Mạc gia phân gia tỷ thí định bài danh, địa điểm là sân huấn luyện Mạc gia. Vì mỗi lần đại hội gia tộc sân huấn luyện phải đảm nhiệm sân đấu, cho nên đã thiết trí khán đài xung quanh.
Trận đấu phân gia bài danh Mạc gia vẫn luôn công khai với bên ngoài, cho người ngoài có thể vào khán đài xem. Nhưng cũng không phải ai cũng có thể xem, phải có thân phận nhất định, hoặc là nhận được thiệp mời mới có thể vào. Đương nhiên, người Mạc gia thì không cần.
Sáng sớm Độc Cô Thiên Diệp đã gọi bọn Mạc Chấn Đình ra, Phượng Tam Muội, Độc Cô Vân Hằng, Hữu Vô cũng đi ra theo. Lúc Chu Hải nhìn thấy nhiều người như vậy còn hoảng sợ, Độc Cô Thiên Diệp nói là sáng sớm hôm nay họ đến tìm nàng, để hắn đi theo bọn họ cùng đi vào là được.
Khi Độc Cô Thiên Diệp đi vào sân đấu, lấy một cái ngọc bài ra cho thủ vệ, người nọ nhìn một chút, trên ngọc bài viết là 212. Tuy rằng thủ vệ hơi hoài nghi con số, nhưng nhìn thấy trên ngọc bài có dấu hiệu độc hữu của Mạc gia, thì thả bọn họ đi vào.
"Năm nay sao có thể có phân gia 212?" Hắn nhịn không được lẩm bẩm.
"Làm sao vậy?" Quản sự đi tới, nhìn thấy hắn lầm bầm lầu bầu, hỏi.
"Không phải chúng ta chỉ có 211 phân gia sao, sao năm nay lại có 212?" Thủ vệ nói.
"Cái gì 212? Chúng ta chỉ có 211 mà!" Quản sự trừng mắt hắn, nói: "Có phải ngươi cho người khác đi vào không?"
Thủ vệ cũng nóng nảy, nếu thật sự cho người khác vào, chắc chắn hắn sẽ bị xử phạt. Vội vàng giải thích: "Nhưng là, ngọc bài của nàng thật sự giống phân gia, dấu hiệu gia tộc trên đó cũng giống."
"Giống nhau ? Ngươi khẳng định?" Quản sự hỏi.
"Khẳng định, giống nhau ." Thủ vệ nói rất chắc chắn.
"Ta đi nói cho thiếu gia Mạc Thu Phong. Đây là chuyện không thể xảy ra, bằng không ngươi ta đều lăn đến phân gia! Ngươi nhanh dẫn người đi vào tìm xem, tìm người vừa mới đi vào ra!" Quản sự nói xong, nhanh chóng rời khỏi. Sau khi tìm một vòng, cuối cùng tìm được Mạc Thu Phong trong một căn phòng.
"Thiếu gia." Quản sự kêu.
Mạc Thu Phong đang nằm trong phòng ngủ say sưa, nghe thấy quản sự kêu mình, mở mắt nhìn một chút lại nhắm lại, hỏi: "Nguyên thúc, chuyện gì làm ngươi lo lắng như vậy nha ?"
"Thiếu gia, vừa nãy ta biết được ở chỗ thủ vệ sân đấu, vừa nãy có người lấy phân gia số 212 vào sân." Quản sự nói.
"Không phải là phân gia 212 thôi, có cái gì mà sốt ruột . 212..." Đột nhiên Mạc Thu Phong ngồi dậy, nói, "Ngươi nói 212?"
"Đúng vậy! Không phải chúng ta chỉ có 211 phân gia thôi, làm sao đến 212, cho nên ta hoài nghi có người lăn lộn vào." Quản sự nói. Sao hắn thấy dáng vẻ Mạc Thu Phong không giống lo lắng, mà là kích động vậy ? !
"Sao thủ vệ có thể cho bọn họ đi vào ?" Mạc Thu Phong hỏi.
"Hắn nói ngọc bài trong tay đối phương thật là độc hữu gia tộc. Cho nên..." Quản sự nói còn chưa dứt lời, Mạc Thu Phong đã không thấy tăm hơi. Quản sự nhìn thấy tốc độ của hắn, vui mừng nói: "Cuối cùng thiếu gia cũng có thể đứng đắn một lần."
Nhưng là hắn lại không biết Mạc Thu Phong cũng không phải đi để ý chuyện này, mà là chạy đến chỗ gia chủ.
"Gia gia, gia gia!" Mạc Thu Phong còn chưa tới phòng Mạc Kính Xuyên, đã rống cổ họng kêu.
Mạc Kính Xuyên và các trưởng lão đang chuẩn bị đi sân đấu xem trận đấu, nhìn thấy Mạc Thu Phong lập tức rơi xuống trước mặt bọn họ, nghiêm mặt quát lớn: "Lỗ mãng như vậy còn thể thống gì!"
Mạc Thu Phong cười nói: "Gia gia, ta có chuyện hỏi ngài! 212, hắc hắc, 212."
Mạc Kính Xuyên nói với trưởng lão: "Các ngươi đi sân đấu trước. Ta lập tức đi qua."
"Vâng, gia chủ." Các trưởng lão trả lời, sau đó rời khỏi.
"Nói đi." Đợi sau khi trưởng lão rời khỏi, Mạc Kính Xuyên mới nghiêm mặt nói.
"Hắc hắc, gia gia, 212 này có phải những người của đại lục Huyền Nguyệt không?" Mạc Thu Phong cũng không quản Mạc Kính Xuyên mặt lạnh, dán lên hỏi.
"Sao mà con biết?" Mạc Kính Xuyên không biết đứa cháu chơi bời lêu lổng này sao lại cảm thấy hứng thú với bọn họ.
"Thật là bọn họ ? Ha ha ha, con tìm bọn họ đã lâu cũng không tìm được, không nghĩ tới tự bọn họ đến đây!" Mạc Thu Phong được đến tin tức mình muốn, chuẩn bị chạy đi tìm bọn họ, bị Mạc Kính Xuyên cầm áo lại."Gia gia, ngài bắt con làm gì? Ta vội vã đi sân đấu!"
Mạc Kính Xuyên lại không buông ra, nói: "Con biết bọn họ?"
"Không biết! Nhưng khi bọn họ diệt Phong gia Ngô Lai thành con vừa lúc ở đó. Hắc hắc, con nói cho gia gia nha, ngài không tận mắt thấy là là tổn thất đó, thật sự rất đẹp. Bọn họ không biết dùng cái gì, rơi xuống đất, phòng của Phong gia lập tức nở hoa, ha ha, bọn họ có mấy người ngồi trên phi hành thú, chuyên môn ném tiểu hắc cầu, con thấy rất kích động! Muốn đi lên ném cùng bọn họ! Sau đó Phong gia mang theo người đến, bọn họ bỏ chạy. Sau đó con luôn luôn tại tìm bọn họ, nhưng không tìm được."
Mạc Kính Xuyên nhìn dáng vẻ kích động của Mạc Thu Phong, nói: "Tính con còn biết chút chuyện, không trực tiếp chạy lên cùng bọn họ! Nhưng ngày đó sao con lại đi thành Ngô Kai?"
"Có người nói cho con người của Mạc gia chúng ta bị bắt đến thành Ngô Lai, còn mỗi ngày kéo mấy người đi ra ngoài quất. Sau đó con lại hỏi người từng thấy cảnh đó ở thành Ngô Lai, bọn họ nói cảnh tượng kia rất thảm. Có lẽ là như thế, mới làm bọn họ tức giận, diệt toàn bộ phân gia." Mạc Thu Phong nói, "Nhưng nếu người kêu Độc Cô Thiên Diệp không dẫn người diệt Phong gia, ngày đó con sẽ đi..."
Nhìn mặt Mạc Kính Xuyên càng ngày càng đen, giọng nói Mạc Thu Phong càng ngày càng nhỏ.
"Biết rõ là bẫy con cũng nhảy xuống?" Mạc Kính Xuyên giáo huấn hắn. Đây rõ ràng là thiết kế bẫy nhằm vào Mạc Thu Phong, biết tính tình hắn vội vàng xao động, còn cố ý cho hắn biết, muốn dụ hắn đi Phong gia động thủ, kéo xuống cả Mạc gia, đến lúc đó bọn họ có lý cũng sẽ trở thành không lý, cho Phong gia lấy cớ tìm tới cửa.
Bọn Độc Cô Thiên Diệp xuất hiện coi như cho Mạc gia bình tĩnh mấy tháng.
"Hắc hắc, gia gia, ngài không thể buông sao?" Mạc Thu Phong nói.
"Gấp cái gì, không phải ta cũng đi sân đấu sao? Đi cùng ta!" Mạc Kính Xuyên nói xong buông áo Mạc Thu Phong ra, dẫn đầu đi về phía trước.
Mạc Thu Phong nhìn bóng dáng Mạc Kính Xuyên nói thầm: "Con và ngài khác đường mà?" Nhưng hắn cũng chỉ dám nói vậy thôi. Sau khi oán giận nhanh chóng đuổi theo, đi theo Mạc Kính Xuyên, hỏi: "Gia gia, 212 này thêm vào khi nào vậy? Con không biết gì cả?"
"Con thì biết chuyện gì ? Suốt ngày chơi bời lêu lổng, chuyện gia tộc cũng không chú ý một chút." Mạc Kính Xuyên trừng mắt nhìn Mạc Thu Phong nói.
Đứa cháu này thiên phú vô cùng tốt, kinh thương cũng rất lợi hại, nhưng là không chịu tốn tâm tư quản chuyện gia tộc. Không thích quản lý chuyện gia tộc, vậy con đi tu luyện cũng được mà? Nhưng hắn cứ thích chạy nơi nơi, thường xuyên không thấy bóng dáng mấy tháng, có thể có tu vi hiện tại, toàn ỷ vào thiên phú hắn tốt!
"Chuyện gì con không biết ? Con là người phụ trách trận đấu lần này!" Mạc Thu Phong kháng nghị, "Làm người phụ trách, con đương nhiên nên biết. Gia gia, họ đến đây lúc nào vậy, ngài nói cho con nghe một chút đi, con cũng dễ sắp xếp."
"Ta đã sắp xếp xong, chờ con sắp xếp, hoa cúc cũng lạnh mất rồi !" Mạc Kính Xuyên nói.
Chờ khi bọn họ đi vào sân đấu, thính phòng đã ngồi đầy người xem. Mạc Thu Phong nói một câu phải đi tuần tra, trốn rất nhanh. Mạc Kính Xuyên thấy dáng vẻ của hắn thì biết hắn muốn làm gì, chắc chắn là tìm bọn Độc Cô Thiên Diệp.
Hắn lắc đầu, đi đến vị trí gia chủ ngồi xuống. Cố tình này đứa nhỏ giống phụ thân Mạc chấn 羟 nhất, xuất phát từ yêu thích và áy náy với Mạc chấn 羟, hắn luôn dung túng Mạc Thu Phong.
Đương nhiên sau khi Mạc Thu Phong rời khỏi không đi tuần tra như hắn nói, đến chỗ Nguyên thúc, hỏi vị trí bọn Độc Cô Thiên Diệp, tức tối tức tốc chạy qua.
Thủ vệ kia luôn luôn canh chừng ở chỗ bọn Độc Cô Thiên Diệp, không cho các nàng chạy nơi nơi, nhìn thấy Mạc Thu Phong đến, chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Thiếu gia, chính là bọn họ."
Mạc Thu Phong phất phất tay với người nọ, nói: "Ta biết, nơi này giao cho ta, các ngươi đi xuống trước đi."
"Là." Thủ vệ trả lời, mang theo thị vệ rời khỏi.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Phong, không rõ vì sao hắn hưng phấn như vậy. Nếu không nghe thấy người nọ gọi hắn thiếu gia, mà lại không nghe nói đầu óc thiếu gia Mạc gia có bệnh, nàng thật sự sẽ nghĩ hắn không bình thường .
"Ta tìm các ngươi đã lâu." Mạc Thu Phong vừa mở miệng đã làm bọn Độc Cô Thiên Diệp kinh hách. Bọn họ cũng không giống như quen mà?
Mạc Chấn Đình nhìn Mạc Thu Phong, nói: "Ngươi tìm bọn ta làm cái gì? Ngươi biết bọn ta?"
Mạc Thu Phong tự mình chạy đến bên cạnh Mạc Chấn Đình ngồi xuống, nói: "Chúng ta không biết nhau, nhưng lần trước lúc các ngươi diệt Phong gia ta có mặt. Ta đều thấy được! Ta còn nói cho các ngươi viện binh Phong gia đến nữa đó!"
Hắn vừa nói như vậy, mọi người lập tức biết, bởi vì lúc ấy quả thật có người rống lên một câu với bọn họ. Không nghĩ tới là hắn!
Nhìn thấy thần sắc hiểu rõ của bọn Mạc Chấn Đình, Mạc Thu Phong cười hớ hớ nói: "Thế nào, nhớ ra rồi phải không ! Ta vốn muốn đi cùng các ngươi, nhưng không nghĩ tới các ngươi chạy nhanh như vậy, ta đuổi không kịp. Sau đó luôn luôn tìm các ngươi, kết quả các ngươi rất biết tránh, Phong gia, Thần điện còn có gia tướng của ta lật ngược cả đại lục, vẫn không tìm được các ngươi!"
Mạc Chấn Đình nhìn Mạc Thu Phong thao thao bất tuyệt nói xong, hỏi: "Này, ngươi tìm chúng ta có chuyện gì vậy?"
"Không có, chỉ là muốn làm quen các ngươi." Mạc Thu Phong nói, "Muốn cho các ngươi về gia tộc."
"Ha ha, cảm ơn tâm ý thiếu gia." Mạc Chấn Đình cười nói.
Người của phân gia khác nhân nhìn bọn Mạc Chấn Đình bằng ánh mắt sắc bén, đoán bọn họ là đến từ thành thị nhỏ nào. Bởi vì lúc trước báo cáo gia tộc cũng không thấy họ. Ngay lúc mọi người khinh bỉ bọn họ, Mạc Thu Phong đến chỗ bọn họ, trò chuyện với bọn họ thật vui, làm cho không ít phân gia đỏ mắt, trong lòng mắng bọn Mạc Chấn Đình.
Chờ Mạc Kính Xuyên đến, sân đấu náo nhiệt an tĩnh lại. Hắn gật đầu ý bảo với người phụ trách trận đấu Mạc Thành, Mạc Thành nhận được ám chỉ thì đứng lên, nói với mọi người: "Hôm nay là ngày đầu tiên của trận đấu bài danh phân gia, hy vọng mọi người đều có thể có biểu hiện tốt. Mặt khác, Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt muốn hồi tộc, bọn họ cũng tham gia trận đấu lần này, nếu bọn họ có thể đi vào 20 thứ tự đầu tiên, thì cho phép bọn họ trở về gia phả. Bởi vậy trận đấu điều chỉnh một chút, tiếp theo ta tuyên bố quy tắc trận đấu..."
"Cái gì, đồng ý người đại lục Huyền Nguyệt hồi tộc? Gia chủ, đây là chuyện gì, sao chúng ta không biết? !" Các trưởng lão nghe chuyện này, giật mình, chuyện này quá đột nhiên? Các trưởng lão đều không nghe nói chuyện này!
"Đây là chuyện tối qua mới quyết định." Mạc Kính Xuyên nói, "Lúc ấy quá muộn, nên không báo cho các ngươi."
"Chuyện này sao có thể, bọn họ chỉ là hậu nhân kẻ bị trục xuất, có tư cách gì quay về? !" Mạc Kính Xuyên vừa mới dứt lời, có người nhảy ra phản đối.
"Đúng vậy, gia chủ không thể đồng ý chuyện như vậy." Có người phụ họa nói.
"Gia chủ, chúng ta không đồng ý chuyện này."
Đối với nghi ngờ của mọi người, vẻ mặt Mạc Kính Xuyên bất đắc dĩ, nói: "Lúc ấy ta đã đồng ý . Hơn nữa giờ đã tuyên bố ra ngoài, muốn đổi ý đã không còn kịp rồi. Hơn nữa không phải nói vào 20 thứ tự đầu tiên mới cho bọn họ hồi tộc sao, nếu không đạt được, cũng sẽ không cho phép bọn họ về ."
Chuyện tới nước này, cũng chỉ có như thế. Giờ chỉ có nghĩ bọn họ sẽ không vào hai mươi vị trí đầu tiên. Vài vị trưởng lão nghiêm mặt ngồi lại vị trí của mình.
Các gia tộc được mời đến cũng không biết sao Mạc gia có thể đột nhiên cho bọn Mạc Chấn Đình tham gia trận đấu, nghĩ đến ân oán giữa Mạc gia và Phong gia, hoặc nhiều hoặc ít đều hơi vui sướng khi người gặp họa.
Lúc này sắc mặt người Phong gia rất phấn khích, lúc trước bọn họ bảo Mạc gia giao ra bọn Mạc Chấn Đình, Mạc gia vẫn nói cũng không biết bọn họ ở đây, đây là chuyện cả đại lục đều biết, giờ bọn họ lại quang minh chính đại xuất hiện trong trận đấu bài danh phân gia Mạc gia, chẳng phải trước mặt mọi người đánh Phong gia một bạt tai, nói với mọi người Mạc gia vốn không để bọn họ vào mắt!
Gia chủ Phong gia Phong Hướng Thiên nghiêm mặt nhìn người phía dưới đi lên trận đấu, trong mắt lộ ra ánh sáng tàn nhẫn, đối với mặt sau người ta nói: "Sau khi quay về khởi động kế hoạch thứ nhất."
Kế hoạch thứ nhất, thừa dịp tinh anh phân gia Mạc gia đều đến Đức Lan Thành, phái người đi phân gia Mạc gia, trực tiếp đưa diệt phân gia bọn họ. Sau đó tập trung lực lượng đối phó bổn gia Mạc gia.
Phần này đương nhiên không thể thiếu thần điện nhúng tay, nhưng là không thể dùng cờ hiệu thần điện, chỉ có thể vụng trộm xen lẫn trong đội ngũ Phong gia.
Người Mạc gia còn ở trận đấu này, không biết cái lưới lớn của Phong gia đã mở ra, chỉ còn chờ mệnh lệnh cuối cùng.
Trên đài, Mạc Trì đang thi đấu trên sân, bọn Mạc Chấn Đình khẩn trương nhìn. Độc Cô Thiên Diệp ngồi trung tâm, thỉnh thoảng nói chuyện vơi Tử Tiêu.
Đột nhiên, nàng cảm thấy thông tin thạch có động tĩnh, lấy ra vừa thấy, giật mình. Tử Tiêu nhìn sắc mặt của nàng, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Thần điện." Độc Cô Thiên Diệp nói hai chữ, rót linh lực vào.
"Ngươi ở đâu?" Giọng của Ngô Ba truyền đến.
"Giờ ta đang ở Đức Lan Thành, xem trận đấu bài danh phân gia Mạc gia. Điện chủ có phân phó gì không?" Giọng Độc Cô Thiên Diệp trầm thấp.
Lúc này vừa vặn Mạc Trì thắng trận đấu, dẫn tới người xem bốn phía sợ hãi than, ban đầu Ngô Ba còn có điều hoài nghi lời nói Độc Cô Thiên Diệp, nhưng nghe thấy không khí nhiệt liệt ở hiện trường, lập tức tin. Hắn nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Giờ ngươi đi tìm một nơi không có người."
Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy Ngô Ba là có gì nói cho nàng, ra khỏi sân đấu, tìm một nơi không người, nói: "Điện chủ có phân phó gì?"
"Ngươi xác định bốn phía không có người ?" Ngô Ba xác nhận nói.
"Đúng vậy, điện chủ."
Ngô Ba nghe khẩu khí khẳng định của Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Có mấy chuyện cần ngươi đi làm..."
Bọn Mạc Chấn Đình đều thấy Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi, ước chừng một phút sau, thần sắc nàng ngưng trọng quay lại.
"Sao vậy? Đã xảy ra chuyện?" Tử Tiêu thân thiết hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Lát nữa lại nói cho ngươi."
Tử Tiêu gật gật đầu, tiếp tục coi trận đấu.
Lúc chạng vạng, chấm dứt ngày đầu tiên, Mạc Thu Phong xem mình là người phụ trách trận đấu lần này, phải bảo vệ người dự thi an toàn, sợ Phong gia sẽ tìm bọn họ phiền toái vào lúc này, cố ý đưa bọn Độc Cô Thiên Diệp đến chỗ Mạc gia chuẩn bị cho phân gia ở lại.
Ban đầu bọn Mạc Chấn Đình muốn về khách sạn, Độc Cô Thiên Diệp giành trước: "Vậy thì cảm ơn thiếu gia Thu Phong."
Tuy có điểm kinh ngạc với hành động khác thường của Độc Cô Thiên Diệp, nhưng người Mạc gia là nghe theo Mạc Thu Phong an bài, ở một viện trong Mạc gia.
Ngay khi Mạc Thu Phong dàn xếp bọn họ xong, chuẩn bị rời đi, Độc Cô Thiên Diệp gọi hắn lại: "Thiếu gia Thu Phong, ta có chuyện tìm ngươi."
"Sao vậy?" Mạc Thu Phong hỏi.
"Không biết ngươi có thể được mang ta đi gặp Mạc gia chủ?"
"Ngươi muốn gặp gia gia của ta?" Mạc Thu Phong kinh ngạc hỏi.
"Phải, ta có chuyện quan trọng nói cho hắn." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu. Nhìn thấy Mạc Thu Phong do dự, nàng nói: "Sự tình liên quan tồn vong Mạc gia."
Mạc Thu Phong nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Không phải ta không mang ngươi đi, nhưng lúc này bọn họ chắc chắn họp trưởng lão, đi cũng không nhất định gặp ngươi."
"Ngươi chỉ cần mang ta đi là được." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Ta có biện pháp làm cho bọn họ gặp ta."
Độc Cô Thiên Diệp đã nói như vậy, Mạc Thu Phong đành phải mang nàng đi phòng nghị sự Mạc gia. Khi đến bên kia quả nhiên từ thị vệ biết được Mạc Kính Xuyên đang cùng các trưởng lão thương thảo chuyện trận đấu hôm nay.
"Xem đi, ta đã nói giờ bọn họ không rảnh, sau đó bọn họ sẽ không gặp những người khác." Mạc Thu Phong bất đắc dĩ nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, đi đến trước mặt thị vệ, lấy lệnh bài Công hội Luyện đan sư giao ra cho hắn, nói: "Phiền ngươi mang thứ này cho Mạc gia chủ, nói ta có chuyện vô cùng quan trọng tìm hắn, mong hắn gặp ta một lần."
Thị vệ nhìn xem Mạc Thu Phong, thấy hắn không phản đối, cầm lệnh bài Độc Cô Thiên Diệp, xoay người đi vào. Chỉ lát sau hắn đi ra nói: "Gia chủ cho mời."
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, đi vào. Ánh mắt Mạc Thu Phong trừng thật to, vẻ mặt không thể tin nổi. Nhìn nàng thật sự đi vào đi mới phản ứng lại, đi theo nàng cùng vào phòng nghị sự.
Sau khi trận đấu kết thúc, các trưởng lão lập tức gọi Mạc Kính Xuyên tới cùng nhau nói chuyện trận đấu hôm nay, nói không dễ nghe, là tính sổ! Bởi vì phần lớn trưởng lão bối phận đều cao hơn hắn, nói một ít lời nói không tốt, hắn cũng chỉ có thể nghe. Đối mặt chúng trưởng lão chỉ trích hắn một mình cho Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt tham gia trận đấu, hắn đang cảm thấy vô lực chống đỡ, thị vệ cầm Độc Cô Thiên Diệp lệnh bài vào.
Mạc Kính Xuyên vừa thấy cái lệnh bài kia thì biết là lệnh bài Độc Cô Thiên Diệp, nghe thấy thị vệ chuyển cáo có chuyện vô cùng quan trọng, giờ làm cho tự nàng vào thuyết phục những kẻ bảo thủ này, hắn lập tức đồng ý cho Độc Cô Thiên Diệp vào.
Các trưởng lão nghe nói Độc Cô Thiên Diệp muốn vào đến, cũng không vây công Mạc Kính Xuyên, toàn bộ nhìn ra cửa trước, nhìn hai người đi vào. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp vào được, đều hơi kinh ngạc khí thế của nàng. Cho dù nhiều trưởng lão như vậy nhìn nàng, nàng cũng không có một tia bối rối khẩn trương nào.
"Ngươi là Độc Cô Thiên Diệp? Là ngươi dẫn người diệt Phong gia mang đến vấn đề cho Mạc gia chúng ta?" Độc Cô Thiên Diệp còn chưa tới phía trước, có trưởng lão hướng đặt câu hỏi với nàng.
Độc Cô Thiên Diệp biết tiến vào chắc chắn đã bị các trưởng lão này chỉ trích, thản nhiên nói: "Phải."
"Các ngươi còn không biết xấu hổ nói muốn về Mạc gia? !"
"Vì sao ngượng ngùng? Không phải chúng ta cho các ngươi lấy cớ sao?" Độc Cô Thiên Diệp mỉm cười trả lời.
Nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp lập tức nói trúng mục đích bọn họ, sắc mặt các trưởng lão đều rất khó coi. Mạc Kính Xuyên nhanh chóng hỏi: "Ngươi nói thị vệ chuyện quan trọng, là cái gì?"
"Mạc gia sắp có đại nạn!" Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn các trưởng lão ở đây một cái, nói ra một câu làm cho bọn họ tức giận không thôi.