Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Chương 40: Chương 40: Chương ngoại truyện: Phần 3




... Con đường đến nhà hoang kia xa tít ... Nó phóng moto với tốc độ không kịp chớp mắt ... Mồ hôi rơi nhễ nhại trên mái tóc hung hung đỏ kia ...

Nó mặc cái áo ba lỗ đen hở eo ... và cái quần da đen bó sát ... Thêm cái áo khoát da đen ở ngoài ... Nó trở nên lạnh lùng và quyến rũ hơn mọi ngày ...

My và Nhii theo sau nó ... Cuối cùng là Khoa và Trang ...

Cả bọn cuối cùng cũng đến nơi ... My và Nhi đã khóc sưng cả mắt trên đoạn đường kia ...

Nó rất hiểu cảm giác này của My ... My sợ phải đau thêm lần nữa

My sợ ... sợ lắm .... sợ Khánh Minh sẽ bỏ cô như Khải Minh ... Cảm giác nghẹt thở lên đến tận tim ... Nó như đang nghiền nát tim của cô vậy ... Nhấn ga cố phóng nhanh đến chỗ Minh ... Mong là vẫn kịp

****************

" Rầm ... lộp bộp ... lộp bộp "

Nó đạp bay cửa ... làm cửa ngã kéo theo camera ở cửa cũng rơi xuống nát vỡ nát ... My và Nhi đang vào bằng cửa sau ... Khoa và Trang theo nó vào trong

" hay,hay lắm,cháu gái xinh xắn của ta " - Hàn Thiên Khải vỗ tay rồi cười to khi gặp nó

" Câm ngay " - Nó tức giận nói,gân xanh đã nổi lên đôi bàn tay trắng nõn của nó

" Ha ha ha ... Cháu gái ngoan à,càng lớn,càng xinh giống mẹ con đó ... Cứu bạn sao ... Làm ta thõa mãn đêm nay đi,muốn gì cũng được ... " - Lão ta trêu ghẹo

" Khốn khiếp " - Nó ném chai nước đang uống dỡ vào mặt lão ta ... Ướt hết cả quần áo ...

" ... " - Lão ta ra lệnh cho đám đàn em xông lên đánh nó ... Khoa - Trang từ đó cũng tiến lên ...

*********

- Khánh Minh ... Anh đừng xẩy ra chuyện gì nha ... - My leo vào bằng cửa sổ,thấy Minh nằm trên một vũng máu ... Mặt mày tái nhợt đii

Lấy khăn lau đi vết máu ... Cô đang tìm cách đưa anh thoát khỏi đây ... Nếu Linh ở đây,chắc chắc sẽ dễ dàng hơn rồi ...

- Myy .... - Minh hé mắt một tí rồi nhắm lại

- Ở đây ... có ...

- Em sẽ đưa anh ra đây,anh đừng nói nữa

- Đừng ... bẫy .. em chạy đi ... mặc kệ anh - Minh gắng từng hơi thở cuối cùng để thì thào với Myy

- Em mặc kệ,nếu chết,em sẽ chết với anh ... đừng nói gì nữa ... anh gắng sức ra ngoài với em đii ... anh hứa sẽ không bỏ em mà ... sao lại nói vậy hả ... - My đỡ Minh dậy gắng hết sức đưa Minh ra khỏi đây ...

- Em đi đâu. - Phong bước ra từ cánh cửa chính ...

- Anh giết chết tôi đii - My hét

- Anh không thể ... Anh yêu em ... nhất định sẽ không làm hại đến em. - Phong nói bằng con tim

- Đồ ác độc,anh đã giết Khải Minh ... giờ muốn giết Khánh Minh ... Anh đúng không phải con người ... Đồ đê tiện,hèn hạ,bẩn thỉu

- My ...

- .... Cút đii ... đồ khốn ... nếu anh hại Minh,tôi cắn lưỡi chết tại đây ...

- Đừng mà ... Anh ... Em không thể chấp nhận anh được sao ...

- Mãi mãi là không ... Anh và tôi ... là người dưng ... hiểu chứ ... Tôi yêu Khánh Minh ... trọn đời này sẽ không rời xa anh ấy ...

- ...

- Buông tha cho tôi,để cả 2 được hạnh phúc ...

- ... Anh ôm em một cái ... trước khi đi được chứ

- ... - My để Phong ôm một cách tự nhiên ...

- Đường ra duy nhất là ở cửa thông gió ... Cẩn thận,hai người là con mồi của lão già ấy ...

- Chăm sóc cô ấy thật tốt ... - Phong khẽ vỗ vai Minh

- ...

******************

- Hùng.

- Nhii ... chạy đi,cậu mắc bẫy rồi ... chạy đi

- Bẫy sao ...

- Thoát sao,dễ vậy ư ...

- Lần trước,em xém chút thuộc về anh ... nhưng lần này thì chắc chắn ...

Mạnh cởi dây thắt lưng rồi cởi cái áo đang mặc ... Ép Nhii lên giường trước mặt Hùng

Hùng đang rất tức ... Cố gắng vùng vẫy ra khỏi sợi dây chật chội kia ... Nhưng vô dụng ... Sợi dây quá chặt ....

Nhii đang bị Mạnh ép vào đường cùng ... Khẽ sờ má cô rồi vuốt ve cái cổ .. đến cánh tay trắng nõn nà kia ... Tay thám hiểm quanh cơ thể Nhii ... Nhii hét lên thất thanh ... nhưng đang ở nhà hoang ... Chẳng ai cứu cô

- Dừng lại,mày không có tư cách động vào cô ấy ... thằng ch* ... - Hùng hét to rồi đạp vài cục đá về phía Mạnh làm Mạnh nhăn mặt khó chịu ...

- Là anh em,không thể ... - Nhi sợ hãi rồi ngất đii

Hôn lên đôi môi kia một cách mãnh liệt ... Đến nỗi môi chảy máu

Mạnh từ từ cởi chiếc áo trên người cô xuống ... Rồi đến chiếc áo lót ... vuốt ve bộ ngực to tròn của cô ... Cắn nhẹ lên nụ hồng rồi xoa nắn .... Hùng sôi gan ứa máu ... Cơn thịnh nộ đạt đến ngưỡng không thể kiềm chế ... Gồng mình lên ... Sợi dây thừng bỗng căng ra rồi đứt ...

Hùng đấm tên kia một cái rõ đau ... Sau đó dùng chân đạp thật mạnh về phía tên kia làm tên kia bay thẳng đập đầu vào tường chảy máu như mưa ...

Thấy cảnh khỏa thân của Nhii ... Hùng còn muốn,huống gì tên kia ... Cởi chiếc áo khoát trên người đã dính máu ... Che đi cơ thể Nhii ... Ra khỏi cửa ... Hùng không quên đạp vào bụng Mạnh một cái làm Mạnh ngất tại chỗ ...

***************

" Bốp " - Hự

Nó bị một thanh sắt đánh vào vai ... Mất đà,nó ngã xuống và bị trói ... Sau đó ... Khoa và Trang bị Hàn Thiên Khải châm thuốc mê sau đó cũng ngất điii ...

Hình ảnh nó,Trang và Khoa bị trói được gửi đến điện thoại riêng của My,Nhi,Khánh,Hoàng, Linh,Như,Gin,Thiên,Ba nó và Hắn ...

Myy và Nhi đưa Minh và Hùng vào xe sau đó chạy vào mà mắc bẫy của lão già ấy ...

Trang và Khoa đã lén gỡ được trói nên đã thoát theo kế hoạch của Nó

*****************

- Ha ha ha ... Lũ ranh con các người làm được trò trống gì ... - Hàn Thiên Khải cười to khi thấy bọn nó bị trói trước mặt lão ... Nhưng lại đau xót khi thấy Nó nhìn lão bằng ánh mắt căm hận kia ... Dù sao thì cũng là cháu của lão kia mà ... Và còn là ... Con gái của người lão ta yêu nhất ...

Nãy giờ,Hàn Thiên Khải rất muốn chạy đến,lau vết thương cho Nó ... Nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ... khinh bỉ kia của Nó ... Hàn Thiên Khải càng khó xử hơn ...

**********

Tại một quán cafe ở cách nhà hoang ở rừng cao su kia hơn 16km

Hai người đàn ông ngồi đối diện nhau ... Vẻ mặt nghiêm trọng hiện rõ trên từng nếp nhăn trên trán ...

- Khá lắm lão già ranh ma. - Ba nó nhấm ngụm trà rồi đặt mạnh xuống bàn ... Làm nước trong ly văng ra ngoài ...

- Hừ ... Con bé giống mẹ nó ... rất xinh xắn. - Hàn Thiên Khải cười nhạt

- Muốn gì ...

- Phan Ngọc phải sụp đổ ... - Hàn Thiên Khải nhìn ba nó bằng ánh mắt xám xịt ... Bàn tay cầm chặt cái ly làm cái ly nứt rồi vỡ ra ... tay đã vướng máu ...

- Tôi cấm ông động vào con gái của tôi ... - Ba nó mất bình tĩnh nắm lấy cổ áo Hàn Thiên Khải ...

- Nó là con gái của em gái tao ... Hừ ... Tại mày .. Do mày mà tao mới như vậy ... - Hàn Thiên Khải rít mạnh

- Tao sẽ chơi đùa với nó một chút .. - Hàn Thiên Khải nói rồi bỏ đi ...

***************

- Chết tiệt. - Hắn ném chai rượu vào tường ...

- Theo con chip thì Jersey vẫn ổn ... Killer và Yun đang ở chỗ của Jersey ... Họ chắc đã bị bắt rồi ... Còn Ellie đang ở gần nhà hoang cách khoảng 7km ... Vẫn an toàn ... - Gin vừa điều khiển laptop ... vừa thông báo

- Kelvin à ... Mày đến Moter đi - Davil vỗ vai nói với Hắn

- Uh, để tao đến. - Hắn đứng dậy,đến bang của bang Moter ...

- Jus và Zun sao rồi. - Davil hỏi Gin

- Dạ,đang ở chỗ Ellie và Khoa ... Sẽ không sao đâu ... - Gin

- Anh chỉ đạo Ryling - Demonwhite để em ... - Gin nói rồi đứng dậy đi ra ngoài ... Thiên sau đó cũng đi theo

*****************

- My đâu ... - Minh hỏi Trang ... hiện tại anh đang ngồi trong xe của My ... Trang và Khoa đang rửa vết thương cho Hùng và Minh

- My bị bắt rồi,hai ngồi yên cho em rửa vết thương,Mọi người sắp đến rồi ... - Trang giữ chặt Minh lại,không cho anh nhúc nhích vì sẽ động đến vết thương ...

- Không ... Nhi đâu ... My nữa ... Cứu họ đii ... - Minh và Hùng nói

- Ngồi yên ... Tao sẽ cứu họ .. Khó khăn lắm,My và Nhii mới thế chổ cho tao ra đây ... mày ngồi yên đii ... - Khoa bực

*********************

- Đông đủ rồi chứ ... - Hắn bước vào,theo sau là các hậu vệ thân cận của Moter ...

- Đủ rồi ... - Gin bước vào ... theo sau là cánh tay đắc lực của Demon ... Có vẻ,người của Demon hơi vội vì người bị bắt là bang chủ của họ và các sư tỷ có máu mặt trong xã hội

- Ok ... đi ... - Thiên sau khi gọi người liền lên đường xuất phát ...

******************

" Đoàng ... Đoàng ... " - Hai phát đạn của Linh bắn vào tay của lão Hàn Thiên Phúc ... Linh từ từ bước vào ... Theo sau là người của Demon và còn có cả người của Moter ...

" Bắt hết chúng lại " - Linh hô to ... lập tức cả đám người đi theo cô tiến lên phía trước ... Hàn Thiên Khải búng tay ... Cả một đám người gần 700 tên cũng tiến đến đánh nhau ... Linh thừa cơ thả trói cho Nó,My và Nhi ...

Ngay sau đó,bọn Hắn cũng đã tới ... Đàn em của Mạnh và Hàn Thiên Khải ra một lúc đông hơn

Dồn hết tất cả sức còn lại ... Nó cầm súng của Linh ... Đặt ngay sau gáy của lão Hàn Thiên Khải ...

- Tôi,sẽ phải trả mối thù này cho mẹ tôi ... trả lại cho ông những ngày tháng mà tôi đã tự dằn vặt bản thân mình ... Ông ... Đáng chết ... - Nó nghiến răng,rít mạnh từng hơi ...

- Vậy giết ta đi. - Hàn Thiên Khải quay lại,tay khẽ đưa ra sau ... Con ... rất giống mẹ con ... Người mà ta yêu rất nhiều ... - Hàn Thiên Khải nhắm mắt ... như đang chờ chết ... Bỗng ...

" Phập " - Con dao yên vị trên lưng Thiên ... Là cậu đã che cho nó ...

Lúc nói chuyện, không phân tâm nên không để ý rằng có người đang ở sau lưng ... Bị bọn kia chơi lén ...

" THIÊNNNNN " - Nó kêu thất thanh lên ... Nó bóp ... Viên đạn bay thẳng vào đầu của Hàn Thiên Khải ... Máu ở mắt và miệng trào ra ... Lão ta .... " Chết Không Nhắm Mắt " .... Đỡ Thiên dậy,Nó sờ lên vết thương ... Hự ... Thiên khẽ rên lên ... Máu trong miệng tự nhiên tuôn ra ...

Mắt ướt nhòe mi ... Nó vội chạy ra ngoài xe đưa Thiên vào bệnh viện ... My và Nhi đưa Minh và Hùng vào bệnh viện sau đó ....

Mọi việc dường như ngày càng rắc rối hơn ...

Lyna vừa tới thì Hàn Thiên Phúc nghe tin cũng chạy đến ... Cả hai tuy không chạm mặt nhau nhưng chỉ Thiên Phúc thấy Lyna

" Bố ... bố sao vậy ... bố ơi ... tỉnh dậy đi mà ... bố " - Thiên Phúc ngồi xuống vũng máu kia ... Miệng không ngừng gọi tên Hàn Thiên Khải ... Thiên Phúc sững người ... đến khi nhận ra thân cận của bố cậu ... Bác Lâm ... Bác Lâm kể hết mọi chuyện cho cậu nghe ... tất cả mọi chuyện ... việc âm mưu của Lyna đến ... Bọn nó giết chết ... Hàn Thiên Khải ....

Lửa hận trong người sôi sùng sục ... Người vợ cậu yêu nhất giờ đã đối xử như thế với cậu sao ...

Cố gắng lánh mặt Lyna ra khỏi nhà hoang

**********

Sau khi dẹp xong đám đàn em kia ... Mạnh và Phong đã bị người của Demon bắt lại ... Lão Hàn Thiên Khải thì chẳng thấy đâu .... Chỉ biết là đã chết và được một người thanh niên lôi đii ...

Hắn và Gin bị thương không nhiều nhưng cũng khá vất vả vì bị ở cánh tay và chân ... Họ nhanh chóng tới bệnh viện ... Và ... Gặp nó đang ngồi khóc ở phòng phẫu thuật ...

" Jersey,em sao vậy hả " - Hoàng nhanh chân chạy đến bên Nó ...

" Ba đâu " - Nó lắc đầu hỏi ...

" Uh,Ba đi với lão ta rồi ... "

" Sao ... lão ấy .. em bắn chết rồi ... " - Nó

" Uh,hai biết ... "

" Mọi người ... đến rồi sao ... Bảo Thiên ... Anh ấy " - My nói rồi bắt đầu nấc lên ... " Hức ... "

" Anh ấy phải phẫu thuật. .. " - Nhi

************

Hắn và Gin sau khi băng bó xong thì ra ngoài tìm bọn kia ...

" Ủa,Thiên đâu rồi ... Sao không thấy " - Hắn hỏi

" ... "

" Ai là người nhà của Hoàng Văn Bảo Thiên " - Vị bác sĩ bước ra từ căn phòng phẫu thuật ...

" Là tôi " - Cả bọn đồng thanh ...

" À ... ờ ... Cậu ấy bị chấn thương vùng cột sống lưng ... Vết đâm sâu ... Tạm thời sẽ phải sống đời sống thực vật ... Có khả năng sẽ tỉnh lại ... hoặc sẽ vĩnh viễn không thể quay lại thể trạng ban đầu ... Chúng tôi thật sự đã cố gắng hết sức ... " - Vị bác sĩ nói rồi vỗ vai nó ... " Cháu là Jersey phải không ... Cậu ấy rất lo cho Cháu ... Cứ gọi tên cháu mãi thôi " - Vị bác sĩ nói rồi bỏ đi ...

" ... Không ... Không thể ... " - Nó hét rồi chạy theo hướng đến phòng của Thiên ...

Đến căn phòng đấy ... Nó thấy Thiên nằm bất động trên cái giường trải gra trắng ... Cơ thể khỏe mạnh kia vì nó mà bất động nằm ở đó ... Ngồi xuống bên cạnh Thiên ... Nó nắm chặt tay Thiên rồi khóc ... Thật là ... Nó đã hứa là sẽ không khóc nữa ... mà bây giờ lại rơi nước mắt ...

Nó cảm thấy mình có lỗi với Thiên ... Dù đã cố gắng chấp nhận tình cảm của Thiên ... Nhưng trái tim nó cứ hướng về Hắn ... Cảm giác có lỗi cứ dâng lên ...

Lần này ... Nó sẽ đưa ra quyết định cuối cùng ... Là sẽ chọn một trong hai người ... Nó sẽ không kéo dài thời gian nữa ... Cầm chặt tay anh vào lòng bàn tay mình ... Nó đã nợ con người này quá nhiều ... Nó sẽ tập quen dần với cái tình cảm ấy ... sẽ quên đi Hắn nhanh chóng ... Sẽ hạnh phúc với Thiên ... Sẽ cùng anh đi hết quãng đường dài ...

Nói thì dễ ... Nhưng khi thực hiện sẽ rất khó ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.