[??? ]
[??? ]
[Bà trẻ này, con bé là bà trẻ ý trên mặt chữ sao?]
[Tôi thấy được vẻ 'thanh thản' trên mặt Kỷ Trạch, dường như cậu ấy đã nằm yên ổn, chỉ chờ tôi tới đập nắp quan tài cho cậu ấy nữa thôi.]
Tổ nhân viên công tác hiển nhiên không được đạo diễn tiết lộ trước, giờ phút này cũng bị đánh trở tay không kịp.
“Bà trẻ?”
Sau khi nói xong câu đó, trong lòng Kỷ Trạch ngược lại thoải mái không ít.
Dù sao phải chết cũng là chết một lần là đủ rồi, khuôn mặt anh khôi phục vẻ thản nhiên: “Ừm, ruột thịt, là loại có quan hệ máu mủ.”
[Ha ha ha ha ha tôi cười đến nỗi mẹ tôi chạy từ phòng bếp đến hỏi tôi có phải tôi bị bệnh nặng gì không]
[Ôi đệch, lúc nhấn vào đây tôi không ngờ sẽ buồn cười thế này.]
[Chết cười, dù mặt mũi Tiểu Trạch giờ phút này tràn đầy lạnh nhạt, nhưng internet sẽ không quên vẻ mặt như muốn qua đời tại chỗ một giây trước của cậu đâu.]
[Cười ẻ, khó trách anh nghe lời như thế, khó trách con bé gọi anh là Tiểu Trạch.]
[Chúc mừng《Phụ Huynh Siêu Cấp》của chúng ta chào đón khách quý có vai vế lớn nhất hiện nay, vote một phiếu cho bà trẻ!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!]
[Kỷ Trạch: Giờ phút này tôi chỉ cảm thấy xấu hổ muốn chết, các người lại chỉ muốn ha ha ha. Quả nhiên buồn vui của nhân loại không hề tương thông]
[Chẳng trách, trước đó lúc công bố khách quý, chỉ có nhóm Kỷ Trạch không ghi chú quan hệ của khách quý.]
[Quan hệ thế nào? Bà cháu sao?]
[Đằng trước nói bà cháu, cười xỉu.]
Nếu như Kỷ Trạch có thể nhìn thấy bình luận trong livestream sẽ phát hiện, giờ phút này, toàn bộ livestream đã không có một khoảng trống, tất cả đều là khán giả đang cười vang.
Ngay cả trong super-topic của Kỷ Trạch, fan hâm mộ đều đang ha ha ha. Bọn họ không chỉ ha ha ha, còn nhanh chóng biên tập đoạn video này, bắt đầu marketing khắp nơi.
#Tổ hợp bà cháu đầu tiên của Phụ Huynh Siêu Cấp xuất hiện! Bạn rung động không?#
“Đạo diễn! Nhiệt độ livestream của nhóm Kỷ Trạch bắt đầu tăng mạnh.”
Trong lòng đạo diễn rõ ràng đã nắm chắc: “Còn sớm mà, nhóm Kỷ Trạch thoạt nhìn cảm giác giải trí rất không tệ. Đợi đến khi công bố video, tuyệt đối sẽ nhận được nhiệt độ lớn hơn nữa.”
Trong lòng đạo diễn rất tươi đẹp.
Mới đầu anh ta mời Kỷ Trạch chỉ là hướng tới nhiệt độ và lưu lượng của đối phương mà thôi. Không ngờ, vừa phát sóng, đối phương đã mang đến bất ngờ lớn như thế.
Anh ta quả nhiên là Bá Nhạc.
*
Hai người ăn cơm xong thì vừa vặn xấp xỉ chín giờ. Hai người ngồi thẳng lên xe của tổ chương trình xuất phát đến điểm đích.
Kỷ Thanh Ngọc và Kỷ Trạch ngồi song song, Kỷ Thanh Ngọc dựa vào cửa sổ xe, mở to hai mắt nhìn ra bên ngoài. Bây giờ cô vẫn ở giai đoạn ngạc nhiên, cảm thấy rất hứng thú với mọi thứ.
Có điều mặc dù cái gì cô cũng tò mò, nhưng vẫn ngồi quy củ, tuyệt không ngọ nguậy lung tung, chỉ có một đôi mắt xoay tít nhìn chung quanh, tuyệt nhiên chưa từng thấy.
Kỷ Trạch thì tương phản, bởi vì chuyện lúc trước, lúc này anh đang đắm chìm trong cảm xúc tự bế, không muốn để ý đến ai.
MC được phân cho từng nhóm khách quý hết sức tò mò về Kỷ Thanh Ngọc, anh ta không nhịn được hỏi: “Bà trẻ, tôi có thể gọi cháu là Tiểu Thanh Ngọc không?”
Kỷ Thanh Ngọc: “Có thể.”
MC cười nói: “Cháu là khách quý nhỏ có vai vế cao như vậy đầu tiên trong chương trình của chúng tôi từ trước đến nay. Tôi rất tò mò, tin tưởng khán giả cũng rất tò mò, cảm giác làm trưởng bối nhỏ là thế nào vậy?”
Kỷ Thanh Ngọc nghĩ ngợi, nói: “Cũng tốt lắm, rất thú vị.”
MC lại nhìn về phía Kỷ Trạch: “Vậy, thầy Kỷ Trạch có cảm giác gì khi có một bà trẻ nhỏ như vậy nhỉ?”
Kỷ Trạch: “...”
[Kỷ Trạch: Chớ cue, đang tự bế mà!]
[Nhìn thấy biểu cảm của Kỷ Trạch tôi chỉ muốn cười bò]
[Cứu mạng, vì sao rõ ràng cậu ấy không lộ vẻ gì, nhưng tôi lại nhìn ra vẻ tủi thân, thật giống một con chó to thế này]
Anh rất chân thành nói: “Đây tuyệt đối là trải nghiệm hầu hết mọi người cả một đời cũng sẽ không có.”
Có lẽ sẽ có bà trẻ bình thường, nhưng tiểu tổ tông đến từ triều Đường, anh tin tưởng, trên thế giới này tuyệt đối sẽ chỉ có một người nhà họ Kỷ bọn họ.
Suy nghĩ này nảy lên, không hiểu sao anh lại sinh ra chút kiêu ngạo từ đáy lòng.
“Nếu như dùng ba từ để hình dung đối phương, hai người sẽ chọn từ gì. Nào, Tiểu Thanh Ngọc nói trước.”
Kỷ Thanh Ngọc chớp chớp mắt, hỏi: “Hình dung Tiểu Trạch sao? Chỉ có thể dùng ba từ thôi ư?”
MC cười: “Chẳng lẽ cháu có rất nhiều điều muốn nói sao?”
Bà trẻ nói như thể đương nhiên: “Đó là tất nhiên, ba từ làm sao có thể nói hết ưu điểm của Tiểu Trạch nhà chúng tôi?”
[Bà trẻ cưng Tiểu Trạch quá à]
[Lời này thật sự cực kỳ giống dáng vẻ ông bà của tôi mang bộ lọc kính nhìn tôi]
[Vẻ mặt của Tiểu Trạch làm tôi cười chết mất, vẻ mặt vừa xấu hổ lại hơi đắc ý chết tiệt này]
MC nín cười: “Xem ra bà trẻ của chúng ta thật sự rất thích Kỷ Trạch. Vậy, hãy chọn ra ba từ cháu cảm thấy rõ ràng nhất trong số đó xem nào.”
Cô bé không chút nghĩ ngợi mở miệng: “Đẹp trai! Hào phóng!”
Lúc đến lượt từ thứ ba, cô nhíu mày, rất chân thành suy nghĩ.
MC tri kỷ hỏi: “Đang xoắn xuýt chọn cái nào sao?”
Kỷ Thanh Ngọc chần chờ gật đầu, sau khi suy nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc nói ra từ cuối cùng: “Hiếu thảo.”
MC: “...Phụt!”
Kỷ Trạch: “...”
[Ha ha ha cmn hiếu thảo]
[Giờ phút này Tiểu Trạch đang tự hỏi tại sao mình lại nhận tham gia chương trình này, cũng muốn hủy hợp đồng chạy trốn trong đêm]
[Cứu mạng, sao lại buồn cười như thế chứ, tôi cá, ít nhất một nửa phân cảnh nổi tiếng tập này đều là Tiểu Trạch và bà trẻ của anh ấy!]
Kỷ Trạch thật sự không ngờ, vị tiểu tổ tông này kìm nén lâu như vậy lại nói ra hai chữ hiếu thảo này.
Anh đã có thể tưởng tượng được mình sẽ bị cười thành bộ dạng gì.
MC khó khăn ngừng cười: “Cho nên, đánh giá của bà trẻ chúng ta đối với thầy Kỷ Trạch là, đẹp trai, hào phóng, và... Hiếu thảo. Đánh giá khá cao nhỉ. Vậy thầy Kỷ Trạch thì sao? Đánh giá của anh đối với bà trẻ là?”
Kỷ Trạch nhanh chóng nói: “Xinh đẹp, thông minh, giết người không thấy máu.”
Kỷ Thanh Ngọc vốn rất chân thành nghe anh nói chuyện, nghe vậy thì mở to hai mắt, lớn tiếng phủ nhận: “Ta chưa từng giết người!”
MC lanh tay lẹ mắt tắt mic, để tránh mình cười lớn tiếng quá.
[??? Cái cuối cùng cái quỷ gì]
[Tiểu Trạch: Người không giết người chỗ nào, con đã bị người giết thủng trăm nghìn lỗ rồi đây này!]
[Tuyệt, sao hai người này buồn cười thế này]
[Cười từ đầu đến cuối, tôi tuyên bố tôi sẽ ở lì livestream của Tiểu Trạch và bà trẻ]
[Bà trẻ tủi thân á, tôi không giết người, Tiểu Trạch nói xấu tôi.]
Kỷ Thanh Ngọc là bà trẻ rất nghiêm túc, cô liên tục nhấn mạnh: “Giết người là phạm pháp, ta chưa từng giết người.”
Cô gấp đến độ đỏ ngầu cả mắt, Kỷ Trạch chỉ cảm thấy mình cảm giác trái tim run lên quen thuộc lại tới.
Anh ý thức được, dù bà trẻ thông minh cũng chỉ là đứa trẻ ba tuổi. Cô không hiểu ẩn ý trong câu nói anh vừa nói, chỉ có thể hiểu ý trên mặt chữ mà thôi.
Anh vội vàng nói: “Con nói đùa thôi, những lời này là ví von, ý là khen người rất lợi hại.”
Kỷ Thanh Ngọc hoài nghi: “Thật sao?”
Kỷ Trạch nhìn về phía MC, ý tứ rất rõ ràng, đến lượt anh mở miệng rồi.
MC hiểu ngay tức thì, tiếp lời: “Là thật, là đang khen bà trẻ của chúng ta, khán giả đều biết bà trẻ là đứa trẻ ngoan, sẽ không làm chuyện xấu.”
[Hu hu hu bé cưng đỏ mắt làm trái tim tôi đau quá]
[Tại sao con bé có thể đáng yêu như thế cơ chứ, trưởng bối nhỏ nghiêm túc lại đáng yêu ai mà không thích?]
[Bà trẻ quýnh lên Tiểu Trạch liền luống cuống, lập tức giải thích, tôi tin Tiểu Trạch của chúng ta thật sự là đứa trẻ hiểu thảo.]
[Xong đời, bây giờ tôi là fan mẹ của bà trẻ. Nhưng mà, con bé là bà cô của Tiểu Trạch, vậy tôi... Chẳng phải sẽ thành fan tổ tông của Tiểu Trạch sao?]
[Fan tổ tông kia, bác làm tôi cười chết bác có lợi ích gì sao?]
Câu hỏi như vậy cũng xuất hiện ở trong màn ảnh của ba nhóm khách quý khác. Không ít người xem thậm chí bật mấy thiết bị, xem một lượt cả bốn livestream.
Đánh giá của Trình Ngạo cho con trai là: Thông minh, hiểu chuyện, ra dáng đàn ông.
Trình Lộc Minh đánh giá bố mình: Cao lớn, lợi hại, không gì không làm được.
Ôn Nguyên Nguyên đánh giá con trai Lộ Dịch: Đáng yêu, tri kỷ, thiên sứ nhỏ.
Lộ Dịch khen mẹ mình: “Người mẹ xinh đẹp nhất thế giới, người mẹ dịu dàng nhất thế giới, người mẹ đáng yêu nhất thế giới.”
Ngạn Thanh Thanh nói em gái: Cố gắng, thông minh, kỷ luật tự giác.
Ngạn Manh Manh nói đến chị gái: Xinh đẹp, nghiêm khắc, cố gắng hơn cháu.
Cũng không phải bọn họ nói cái gì không đúng, mà là, quá bình thường.
Nhất là so sánh với “hiếu thảo” và “giết người không thấy máu” rất có kịch tính của hai người Kỷ Trạch thì có vẻ hơi nhạt nhẽo.
“Đạo diễn, lên hot search rồi!”
Đạo diễn: “Hử? Giờ này lưu lượng còn chưa tới giờ cao điểm, không cần mua sớm như vậy chứ.”
Nhân viên công tác nói: “Chúng ta không mua, là tự lên!”
Đạo diễn sững sờ, rất nhanh kịp phản ứng: “Là nhóm Kỷ Trạch?”
Quả nhiên, #Phụ Huynh Siêu Cấp Kỷ Trạch và bà trẻ của anh ấy# đã xuất hiện trên trang đầu hot search.
Nhấn vào là một đoạn video biên tập, bên trong bao gồm tất cả các cảnh hot của Kỷ Trạch và Kỷ Thanh Ngọc từ lúc chương trình phát sóng đến bây giờ.
Nhất là câu “Con bé là bà trẻ của tôi!” của Kỷ Trạch còn được thêm đủ loại hiệu ứng hậu kỳ.
[Marketing Tiểu Trạch và bà trẻ nhà tôi, nhảy hố tuyệt đối không lỗ!]
[Cười từ 7 giờ đến giờ, không hay mọi người cứ chửi tôi]
[Thế mà lên hot search, nhóm bà cháu yyds!] (yyds: mãi mãi là thần)
[Xem hết video biên tập tôi lọt hố, giờ đi lướt xem, hi vọng đừng khiến tôi thất vọng.]
[Tổ hợp bà cháu? Không thể không nói, xác thực khiến tôi hứng thú]
[PR thiên sứ nhỏ Lộ Dịch nhà tôi một chút, siêu ngọt luôn]
Nhiệt độ livestream của Kỷ Trạch vốn đã đứng đầu, lúc này càng lấy tư thế áp đảo vượt qua một khoảng lớn.
Bình thường, lúc chương trình vừa mới bắt đầu đã xuất hiện chênh lệch lớn như vậy, thật sự có chút hiếm thấy.
Trải qua quãng đường hơn một giờ, lúc gần đến hoàng hôn, bốn nhóm khách quý rốt cuộc đến địa điểm ghi hình chính lần này... Đảo Cổ Tích.
Bốn nhóm khách quý lần đầu gặp mặt.
Trong mấy nhóm khách quý, Kỷ Trạch từng hợp tác với Ngạn Thanh Thanh trong một bộ phim.
Lúc trước tham gia chương trình nào đó, anh từng gặp mặt MC Ôn Nguyên Nguyên vài lần.
Chỉ có Trình Ngạo là anh chưa từng tiếp xúc.
Mấy người hàn huyên chào hỏi lẫn nhau.
Trình Ngạo mỉm cười: “Chào mọi người, tôi là Trình Ngạo, đây là con trai tôi Lộc Minh.”
Ôn Nguyên Nguyên mỉm cười: “Tôi là Ôn Nguyên Nguyên, đây ta con trai tôi Lộ Dịch.”
Ngạn Thanh Thanh mỉm cười: “Chào thầy Trình, cô Ôn, thầy Kỷ, tôi là Ngạn Thanh Thanh, đây là em gái tôi Ngạn Manh Manh.”
Đến lượt Kỷ Trạch, anh bình tĩnh: “Chào mọi người, tôi là Kỷ Trạch. Đây là Kỷ Thanh Ngọc, bà trẻ của tôi.”
Vù!
Ánh mắt của ba nhóm khách quý đồng loạt rơi trên mặt anh.