Tinh Ấn Online

Chương 17: Chương 17




Mộ Ám thình lình bị động tác mãnh liệt của Hàn Tiêu làm cho hoảng sợ, cậu thậm chí rõ ràng cảm thấy nồng hậu đố kỵ cùng điên cuồng của Hàn Tiêu, cậu cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Hàn Tiêu sẽ có một mặt điên cuồng như vậy.

Khi Hàn Tiêu buông cậu ra, cậu chỉ cảm thấy môi của mình đã bị hôn đến vừa sưng vừa tê, sau đó lăng lăng nhìn con ngươi gần trong gang tấc, lóe ra sắc thái đố kỵ dày đặc kia, một đôi mắt chớp a chớp, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn cũng rất khó phục hồi tinh thần lại.

“Hàn. . . Tiêu?” Xoa môi, mặc dù biết Hàn Tiêu là ghen, nhưng Mộ Ám đối tình cảm mãnh liệt đột nhiên bùng nổ của Hàn Tiêu vẫn cảm thấy có điểm bất khả tư nghị.

“Không cho phép cùng cô ta một chỗ, cậu. . . . . . Là của tôi.” Hàn Tiêu một tay ôm chặt eo Mộ Ám, một tay vuốt ve trên khuôn mặt trắng noãn của cậu, rất có một loại cảm giác muốn một ngụm ăn luôn cậu, ngay cả tay phủ tại trên gương mặt mình, cũng làm cho Mộ Ám có loại cảm giác run sợ.

Chính là cái loại sợ run này, là thuộc loại trên thân thể, mang theo cảm giác tình dục, mà không phải cảm giác sợ hãi mà sợ run.

“Cô ấy chỉ là bạn tốt của tôi mà thôi! Anh nghĩ nhiều quá.” Mộ Ám hơi đỏ mặt, một tay che đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của mình, ấp úng lặp lại lời giải thích đã nói lúc trước, sau đó muốn đem Hàn Tiêu ôm chặt cậu đẩy ra.

Nhưng Hàn Tiêu cũng là tuyệt không nguyện buông tay ôm chặt cậu không thả, ở thử qua vài lần vẫn là vô ích sau, chỉ có buông tha cho hành động đẩy Hàn Tiêu ra, bất quá, hắn vẫn là hi vọng Hàn Tiêu có thể buông cậu ra, bởi vì trước mắt CB nhân số tuy rằng không nhiều lắm, nhưng không chắc sẽ không đột nhiên có người xuất hiện, cậu thật sự là không muốn bị người nhìn đến loại hình ảnh mờ ám này.

“Hai người thật không có cảm tình đặc biệt gì?” đôi mắt sắc bén của Hàn Tiêu híp lại nhìn cậu, làm cho cậu nhịn không được thở dài.

“Chúng ta chính là thanh mai trúc mã thực tốt, nếu quả thật phải có cảm tình thì cũng đã sớm xảy ra.” Hơn nữa, Khuê Lỵ Ti phi thường rõ ràng tính hướng của cậu, cũng biết hướng đi tình cảm của cậu, bọn họ thậm chí là bạn tốt có thể đắp chăn bông tinh khiết nói chuyện phiếm , không quan hệ giới tính, hơn nữa cậu thậm chí cảm thấy , Khuê Lỵ Ti căn bản cũng không có đem cậu trở thành khác phái đến đối đãi.

“Tốt. . . . . . tới trình độ nào?” Hàn Tiêu thế nào cũng phải rõ ràng mới có thể an tâm.

“. . . . . . Đắp chăn bông, tinh khiết nói chuyện phiếm. . . ?” Mộ Ám thật cẩn thận nói ra mấy chữ này, quả nhiên lại nhìn thấy đáy mắt cùng với đỉnh đầu Hàn Tiêu đều có loại dấu hiệu muốn nổi giận đến sôi lên.

“Cậu và cô ta ngủ cùng nhau?” Hàn Tiêu mặc dù không có rống to, nhưng loại hạ giọng đến nghiến răng nghiến lợi này, làm cho trong lòng Mộ Ám thầm kêu không ổn.

“Ách. . . . . . Chúng tôi từ nhỏ liền thường thường ngủ cùng nhau nha! Này. . . Thực bình thường .” Hơn nữa cậu cũng biết, Khuê Lỵ Ti là bạn tốt nhất của mình, người cô thích cũng chính là anh hai Bạch Giác vẻ mặt đứng đắn nghiêm cẩn lại là tiêu chuẩn hình tượng nhà tư bản công nghiệp, cho nên cậu đã sớm nhận định Khuê Lỵ Ti sẽ là chị hai của mình, hơn nữa hai người quen thuộc liền giống như song bào thai từ trong bụng mẹ ra tới, nếu có cảm giác yêu đương . . . . . . Cái loại độ khó này thật sự phi thường cao.

“Cậu sẽ không phải còn cùng cô ta tắm chung đi?” Hàn Tiêu nghĩ đến trẻ con bình thường đều không có tính cố kỵ, cho nên người lớn thường thường cũng sẽ làm cho loại chuyện này phát sinh, thanh âm lại nhịn không được tạo thành áp suất thấp.

“Ách. . . . . .” Lúc này Mộ Ám cũng không dám trả lời, bởi vì đáp án của cậu dĩ nhiên là khẳng định

Ở trước khi mười hai tuổi phát dục, cậu đúng là còn rất thường cùng Ti Ti cùng đi ngâm bồn tắm cùng, hơn nữa Ti Ti còn nói, cô mới sẽ không đối một bé trai so với chính mình xinh đẹp có cái loại cảm giác này, cô phải chọn nam nhân có khí khái nam tử, cho nên cậu không hợp cách, chỉ có thể làm “chị em” tốt, mà cô đều nói như vậy, song phương trưởng bối cũng đều là buông tha cho ý niệm thay hai người làm mai trong đầu.

Ai kêu mình mặc kệ béo gầy đều không có khí khái nam tử loại vật này đâu? Từ đầu tới đuôi chính là trắng trắng mềm mềm, muốn rám đen cũng phơi nắng không đen, ngược lại chỉ đem mình phơi nắng đến rát sau đó đau ngủ không yên, mà không quản cậu cố gắng tập luyện thể nào cũng không có cơ thể tinh tráng như Hàn Tiêu, nhiều lắm chỉ có thể duy trì ở trạng thái mỹ thiếu niên tinh tế, còn bị Ti Ti cười nói cậu bất kể tập luyện thế nào đều là mặt trời sinh tiểu thụ . . . . . . Cho nên cậu rõ ràng buông tha cho ý niệm đem mình rèn luyện có “khí khái nam tử”.

“Miên . . . . . Cậu sẽ không thật sự cùng đối phương tắm chung đi?” Xem phản ứng của Mộ Ám, Hàn Tiêu cũng biết đại khái đáp án của hắn, chính là, này để cho hắn phi thường phát điên.

“Đó là chuyện lúc còn nhỏ a. . . . . .” Nhỏ giọng nói , trên khuôn mặt nhỏ nhắn phúc nhuận tràn ngập một loại ngượng ngùng.

Đáp án này làm cho Hàn Tiêu có loại xúc động muốn đấm ngực dậm chân, oán hận nguyền rủa nữ nhân xem qua thân mình Mộ Ám.

Hàn Tiêu buồn bực lặp lại động tác hít sâu, thở ra, vừa nghĩ tới có một nữ nhân xem qua thân thể Mộ Ám, hắn thật muốn ói, bởi vì ngay cả hắn đều không có xem qua. . . . . .

Nghĩ đến đây, hai mắt Hàn Tiêu híp lại nhìn chằm chằm Mộ Ám, làm cho Mộ ám có loại cảm giác mình là con ếch bị rắn nhìn trúng, nhịn không được rùng mình một cái rất nhỏ.

Khi Mộ Ám tắm rửa. . . . . . Nhất định sẽ phi thường ngon miệng mê người đi? Trong đầu Hàn Tiêu, không tự chủ hiện lên hình ảnh Mộ Ám tắm sau cả người nổi lên một tầng phấn nộn hồng nhuận mê người ngon miệng, cánh tay ôm Mộ Ám không tự chủ buộc chặt .

“Về sau không cho phép cùng những người khác tắm rửa.” Hàn Tiêu bá đạo nói, trong giọng nói tản ra nồng đậm tham muốn giữ lấy.

“Tôi chưa cùng những người khác tắm rửa a. . . . . .” Ai. . . . . . Hàn tiêu sẽ không ngay cả bơi lội linh tinh đều so đo đi? Bất quá, này vẫn là không cần hỏi nhiều một câu tương đối kha, bằng không cũng là đáp án khẳng định.

“Hơn nữa tôi đây một thân mập béo ai sẽ có hứng thú a?” Cho nên cậu mới nói Hàn Tiêu bị sao rồi, thế nhưng lại sẽ đối với chính mình có hứng thú, nói xong, Mộ Ám còn cúi đầu, đưa tay xoa bóp vòng bụng mềm non của mình.

Vòng bụng thật to a. . . . . Làm không tốt có thể ép ra một nửa mỡ thể trọng cậu đi. . . . . .

“Cậu là đang hỏi tôi?” Khuôn mặt Hàn Tiêu thoạt nhìn tuấn suất lại trầm ổn, giờ phút này nâng lên lông mày, thoạt nhìn rất có loại cảm giác không có hảo ý

“Không. . . . . .” Cậu sai lầm rồi, trăm phần trăm hỏi lầm người, hắn quên Hàn Tiêu chính là cái quái thai.

Bất quá, lại nói tiếp chủ đề kỳ quái này, cậu vẫn là không quên, phải hồi đáp lại Ti Ti, bằng không cô sẽ ở cậu logout sau cuồng gọi cậu, thẳng đến hỏi ra một đáp án làm cho cô vừa lòng.

“Dù sao, tôi cùng Ti. . . Ách ân. . . Tôi cùng cô ấy chính là bạn tốt đơn thuần thôi, trước hết để tôi quay về hỏi một chút là tốt rồi.” Đẩy Hàn Tiêu, lúc Hàn Tiêu thối mặt khẽ buông lỏng cậu, cậu liền nhanh đẩy hắn ra một bên trộm mở ra kênh nói chuyện, chọn một đối tượng nói chuyện, sau đó gõ tên Khuê Lỵ Ti vào danh sách.

Không biết cô đang làm cái gì, mới nghĩ như vậy, Lỵ Lỵ Ti liền lập tức trả lời.

『Miên Miên?』

“Ừ, là tớ, cậu đã online rồi?” Mộ Ám nghe thấy thanh âm bạn tốt, liền không tự chủ lộ ra mỉm cười thả lỏng tâm tình nói , không biết một bên Hàn Tiêu thấy cậu nộ ra nụ cười như vậy, tuấn dung cùng đáy mắt cơ hồ muốn bắt đầu phun ra lửa.

『 Đúng vậy! Tớ cũng đã đi lên luyện lâu rồi, cấp bậc đã muốn 10 rồi, cũng đã có thể đi chuyển chức. . . . . . Tớ tìm cậu cả đêm cũng không trông thấy bóng người, cậu đi đâu? 』Cậu một bên đáp lại Lỵ Lỵ Ti, còn có thể nghe thấy tiếng binh khí chém giết, làm cho Mộ Ám đoán có lẽ chính mình quấy rầy đến một vị bạo lực nhân sĩ đánh quái.

Lỵ Lỵ Ti là một mỹ nữ không cần hoài nghi, nhưng là, cũng là mỹ nữ phi thường bạo lực.

“Cả buổi tối tớ . . . . . . Nơi này thời gian bảy ngày đều cùng người khác giải nhiệm vụ chuyển chức. . . . . . Cái mê cung kia thật sự là làm người mệt mỏi. . . . . .” Thời gian login bảy ngày, cảm giác ở trong bảy ngày cũng dài như hàng thật giá thật a. . . . . .

『 Keng! 』 Cậu nghe thấy bên Lỵ Lỵ Ti truyền đến một tiếng trọng kích, sau đó thanh âm ầm ĩ của cự vật nào đó ngã xuống, mà cậu tuyệt không muốn biết Lỵ Lỵ Ti đến tột cùng là đánh ngã cái gì.

『 Cùng ai? “Người khác” kia? 』 Lỵ Lỵ Ti khôn khéo không buông tha cho chữ này, hơn nữa cô cảm thấy lúc Mộ Ám nói đến hai chữ này, cảm giác phá lệ chột dạ, khẳng định có quỷ.

“Ách. . . . . . Là bạn học ở trường. . . . . .” Nếu để cho Lỵ Lỵ Ti biết là Hàn Tiêu, cô thể sẽ mặc kệ còn muốn chờ ở nước Pháp một tháng, trực tiếp bay thẳng về Đài Loan .

『 Tới có thể biết “bạn học” kia gọi là gì không? 』Thanh âm phi thường, phi thường ôn nhu truyền đến, nhưng làm cho Mộ Ám có loại dự cảm bất hảo mao cốt tủng nhiên.

“Ách a. . . . . . Hắn. . . . . . Hắn gọi là. . . . . .” Mộ Ám ấp a ấp úng là không biết nên nói Hàn Tiêu vẫn là ba chữ Ngôn Hi Hàn này.

『 Bạch. Tiểu . Miên, không cần nói, tên của người kia không khéo cùng cái kia “Lãnh Điệu Đích Tiêu Dạ” giống nhau như đúc a. . . . . . 』 Thanh âm nữ vương u ám giống như địa ngục , còn hơn một loại hương vị hừ hừ cười lạnh, cực độ nguy hiểm nói.

“Ách. . . . . .” Mộ Ám hoàn toàn không lời nào để nói, trừ bỏ đối trực giác cùng tự hỏi vượt quá thường nhân của Lỵ Lỵ Ti, cũng ở trong lòng thì thào tự nói đây chính là nguyên nhân 1% ngàn mình và Lỵ Lỵ Ti không có khả năng yêu đương.

Bởi vì Lỵ Lỵ Ti hiểu rất rõ cậu, cậu căn bản không thể lừa gạt Lỵ Lỵ Ti, mà Lỵ Lỵ Ti cũng thường thường giống chị của cậu nhìn thẳng cậu, muốn có cảm giác yêu đương là khó càng thêm khó a!

Bởi vậy, Mộ Ám chỉ có thể cười gượng hưởng ứng, nhưng loại cười gượng không thể nghi ngờ là xác nhận phỏng đoán của Lỵ Lỵ Ti, đạn pháo đương trường ùng ùng ném tới.

『Cậu. . . . . . Cậu vì sao còn học hư a? Cậu vì hắn bị thương còn chưa đủ sâu sao? Chẳng lẽ phải làm cho mình bị thương thật nặng cậu mới cam tâm sao?』 Thanh âm nhảy nhót của Lỵ Lỵ Ti theo đầu bên kia pháo oanh mà đến, Mộ Ám may mắn đây chỉ có mình mới có thể nghe thấy, bằng không hàn tiêu nhất định sẽ đem lòng sinh nghi.

“Ti. . . . . . Tớ không sao , thật sự. . . . . .” Biết Lỵ Lỵ Ti là lo lắng cho mình, Mộ Ám không có cảm thấy Lỵ Lỵ Ti ngạc nhiên, chẳng qua là cảm thấy thực uất ức, bởi vì cậu rất rõ ràng Lỵ Lỵ Ti là ở lo lắng cho mình.

Mỉm cười ấm áp ngọt ngào bắt tại trên mặt Mộ Ám, làm cho Hàn Tiêu thấy thế nào cũng muốn giận.

Vì sao, Mộ Ám đối nữ nhân đầu bên kia điện thoại nói chuyện ôn nhu như vậy? Cậu đối với mình cũng không có lộ ra dạng mỉm cười ấm áp an tâm như vậy, vì sao con nhỏ kia có thể?

Nhưng là, hắn lại cái gì cũng không thể làm.

“Cậu cùng bạn của cậu còn chưa nói hết sao?” Tiếng hỏi trầm thấp vang lên ở sau lưng Mộ Ám, cũng rõ ràng truyền đến bên Lỵ Lỵ Ti, thanh âm quen thuộc mà hơi thành thục, Lỵ Lỵ Ti cơ hồ nháy mắt liền đoán ra Mộ Ám đang nói chuyện với kênh khác là ai.

“Ách a. . . . . . Xong. . . Xong ngay đây, chờ tôi nói thời gian hội hợp cùng địa điểm chính xác đã. . . . .” Nói tới đây, Mộ Ám dừng một chút, biểu tình cũng có vẻ có chút buồn rầu.

Nếu để cho Hàn Tiêu bọn họ nhìn thấy Lỵ Lỵ Ti, hết thảy cũng đều sẽ sáng tỏ, bao gồm quá khứ mà mình vẫn muốn che dấu, Hàn Tiêu cũng sẽ liên tưởng đến, đây là cậu còn không có chuẩn bị tốt a!

『 Miên Miên, tên kia đang ở bên cạnh cậu?』Vẫn là thanh âm dị thường ôn nhu như vậy, làm cho Mộ Ám không tự chủ run lên, cảm thấy Lỵ Lỵ Ti tựa hồ đã muốn phóng ra sinh vật thể nào đó nhìn không thấy đi vào bên cạnh mình.

“Ách. . . Ừ. . . . .” Nghe âm điệu làm cho cậu sợ hãi của Lỵ Lỵ Ti, Mộ Ám chỉ có ngoan ngoãn lên tiếng trả lời.

Kênh đầu bên kia trầm mặc một hồi, mới lại vang lên thanh âm tràn ngập thành thục diễm lệ của Lỵ Ly Ti.

『Cậu vừa mới nói với hắn muốn cùng tớ xác nhận thời gian địa điểm hội hợp. . . . . Nhưng là, cậu bây giờ chắc không muốn cho hắn biết hoặc thấy tớ đi? 』 Lỵ Lỵ Ti hiểu rõ nói, làm cho Mộ Ám không khỏi tán thưởng độ hiểu biết của Lỵ Lỵ Ti đối với mình.

“Đúng. . . . . .”

『Như vậy, địa điểm chúng ta hội hợp liền logout sau lại dùng điện thoại xác định đi! Bị tên kia biết địa điểm chúng ta hội hợp, nếu như bị hắn gặp phải, vậy liền không có diễn hát nữa. 』Lỵ Lỵ ti lập tức rõ ràng tình hình lúc này, nhanh chóng làm ra kết luận.

“Ừ, tớ đã biết.” Mộ Ám ngoan ngoãn đồng ý Lỵ Lỵ Ti chỉ huy, dù sao đây đúng là phương thức cậu muốn, bởi vì cậu không muốn làm cho Hàn Tiêu nhanh như vậy liền gặp được Lỵ Lỵ Ti.

Cậu biết, cuối cùng có một ngày, Hàn Tiêu cũng sẽ biết mình chính là Trục Quang, cũng cuối cùng có một ngày nhìn thấy Lỵ Lỵ Ti mà phát giác, nhưng là. . . . . . Không phải hiện tại.

“Kẹo đường. . . . . . Cậu nếu không để ý tôi. . . Tôi sẽ xâm phạm cậu nha. . . . . .” Thanh âm oán lại tràn ngập thái độ nào đó còn thật sự đáng thương vang lên, Hàn Tiêu đã muốn áp vào phía sau Mộ Ám, tham muốn giữ lấy mười phần ôm thân mình mềm nhũn lại ấp áp kia.

Nhưng là lời hắn nói cũng đồng dạng rơi vào trong tai Lỵ Lỵ Ti.

『Cái gì. . . . . . 』 Lỵ Lỵ Ti cất cao thanh âm hiển nhiên chuẩn bị bị muốn bắt đầu oanh tạc, Mộ Ám lập tức trước một bước đem kênh tắt đi, kết thúc liên lạc của cậu cùng Lỵ Lỵ Ti, đồng thời cũng ảo não chính mình không có sớm một chút tắt đi, cái này bị Lỵ Lỵ Ti nghe thấy được, chỉ sợ. . . . . .Lỵ Lỵ Ti sẽ hoả tốc quay về Đài Loan .

“Hàn Tiêu. . . Anh không cần náo loạn !” Tắt đi sau, Mộ Ám tức giận đẩy ra cái ôm của Hàn Tiêu, nhưng như thế nào cũng giãy không được, như phía trước giống nhau, cậu chỉ có thể dùng con ngươi không có sát khí gì liều mạng trừng mắt Hàn Tiêu, nhìn hắn có thể hay không tại chính mình nhìn chằm chằm mà buông ra.

Sự thật chứng minh, hoàn toàn không có nửa điểm tác dụng.

“Tôi không thích ngươi ở trước mặt của tôi cùng người khác nói chuyện lộ ra tươi cười ôn nhu như vậy . . . . . . Tôi cũng chưa thấy qua cậu cười với tôi như vậy. . . . . .” Một tay ở nâng mặt Mộ Ám, Hàn Tiêu mềm nhẹ ở trên mặt cậu hạ xuống một chuỗi hôn tinh tế dầy đặc lại tràn ngập tham muốn giữ lấy.

Trong giọng nói Hàn Tiêu tràn đầy hương vị trẻ con khi cáu kỉnh, làm cho khóe miệng Mộ Ám nhịn không được hiện lên mỉm cười ngọt ngào, cười hành động mặc dù có chút bá đạo lại ngọt ngào của Hàn Tiêu.

Nụ cười này, làm cho Hàn Tiêu dừng lại kinh ngạc không thôi, lại nhìn xem mê say, nhịn không được ôm sát thân hình mềm mại ấm áp này, giống như là muốn đưa cậu nhu tiến trong cơ thể mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.