MƯỜI NĂM SAUReng .... reng .... reng
Nháo nhào , tới tiết thầy phù thủy rồi , lo lắng “Serious class , offered for teachers “ ( cả lớp nghiêm chào thầy ) , tiếng bước chân vội vã nó lấp ló trước cửa lớp “ For children in grades sir sir “ ( Thưa thầy cho em vào lớp ạ ) “ Private class you sit down in tront of the class Tieu Thanh stand out fines until all details “ ( Cả lớp ngồi xuống riêng bạn Tiểu Thanh ra trước cửa lớp đứng chịu phạt cho đến hết tiết ) , yes ( vâng )
Reng ... reng ... reng
” Leisure class “ ( Cả lớp nghỉ )
” Cuối cùng cũng hết tiết , muốn rả cái chân luôn á “ , “ Ủa sau học sinh gương mẫu của lớp bữa nay sao đi trễ vậy “ “ Gương mẫu gì Kim ơi , Thanh bị bể bánh xe , xui xẻo ngay tiết ông thầy , huhu “ “ Tại cậu xui nên đi trễ ngay tiết của thầy phù thủy “ “ Ông Phong nhà tui nói đúng á , vui lên mặt buồn hoài làm Kim buồn theo luôn nè “ “ Đã biết thân phận mình vậy rồi , mà còn học làm sang chi vậy “ chả là do bạn Tuệ Minh ( lớp trưởng ) là thánh soi của lớp 12A á mà , bênh vực bạn với lại cái tính cách không nhường nhịn ai của Thiên Kim cô đứng dậy bước tới chỗ Tuệ Minh chẳng chút do dự “ Cậu nói ai vậy “ “Mình nói kẻ nghèo hèn mà học đòi á “ “ Thôi mà Kim bỏ qua đi em “ “ Phong à em không thể để Thanh bị bắt nạt mãi được , trông khi Thanh không làm gì sai hết “ chẳng nói gì nó chỉ biết khóc , giọng nói nhỏ nhẹ của nó , một cô gái mười tám tuổi gặp nhiều sóng gió “ Thanh không sao đâu Kim bỏ qua đi “ “ Ok ! Nghe lời Thanh , Kim sẽ bỏ qua “ , “ Có đứa nhận mình thấp kém nói không nên lời kìa “ “ Mày nói ai thế Tuệ Minh “ “ Ủa mình đâu có ý nói ai đâu mà cậu sồn thế “ “ La Tuệ Minh cậu quá lắm rồi , dừng lại được rồi đó “ “ Được thôi nhưng để coi mày dựa hơi được bao lâu “ “ Nếu cậu dám động vào Thiên Kim và Tiểu Thanh thì tôi Dương Khải Phong này không tha cho cậu đâu “ “ Để rồi coi cậu sẽ bảo vệ cho hai đứa đó ra sao “ “ Cảm ơn cậu nha Phong “
” Không có gì đâu “ “ Phong của em giỏi quá “ , “ Phong của Kim lúc nào mà không giỏi “
” Ừm hihi “
Reng .... reng ... reng
Ra về , vì nhà nó không cùng đường nên về trước , linh tính có chuyện không lành rồi đây “ Ê , Trần Tiểu Thanh lại tao bảo cái này “ thì ra là Tuệ Minh nhưng đi cùng nhóm lạ mặt , hình như không học cùng trường trông có vẻ hung dữ , đầu tóc nhuộm đủ màu , đúng xui xẻo rồi “ Mình có làm gì đâu mà các cậu lại xô xe mình “ “ Mày không làm gì , nhưng tao nhìn mặt mày là tao thấy ghét rồi “” Các người làm gì vậy , dừng ngay lại “ “ Phong à mình chưa làm gì hết , cậu hiểu lầm rồi “ Tôi tin vào những gì bản thân mình chứng kiến , cậu hãy tránh xa Tiểu Thanh ra “ Khải Phong đỡ xe cho nó “ Cậu không sao chứ , tụi nó có làm gì cậu không “ “ Không , không sao “ “ Vậy để mình đưa cậu về “ “ Gần tới nhà mình rồi , mình tự về được , nhà cậu đâu có gần đây sao đi đường này “ “ À , mẹ mình mới mua nhà ở gần đây “ '' À , cảm ơn cậu nha '' “ Không có gì may mua bánh cho mình được rồi , hihi “ “ ừ vậy bye mai gặp “
” Bye “ “ Ê ! Tuệ Minh tao nhớ thằng đẹp giai đó bồ nhỏ chảnh chẹ Thiên Kim mà , dụ gì vậy không hiểu gì hết “ “ Mày ngu , tình tay ba phải không Minh ? “ , “ Có kịch hay để xem rồi “ cả bọn cười như lũ điên “ hahahaaaaa”