Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 23: Q.10 - Chương 23: Một đòn trí mạng.




Mục Phùng Xuân bỗng nhiên tiếp lời nói tiếp, trong lòng hắn cũng có nghi hoặc, nhưng trực giác nói cho hắn, Vương Tranh đứa nhỏ này không phải một người thích ăn nói lung tung.

- Đúng vậy, tốt xấu gì cũng sống nhiều năm như vậy, tại sao còn sợ học viên đưa ra ý tưởng sao, khó trách buổi tối ngày đó ngươi lại chạy nhanh như vậy?

Gail cười nói.

Nhất thời âm thanh nghị luận liền lớn hơn nữa, mọi người cũng đoán được một chút ít, chỉ sợ Đổng Học Vũ đem thành quả thảo luận trong yến hội trở thành của mình, rồi tuyên bố.

Sự thật là gì không quan trong, cái mà các phóng viên cần là đề tài.

- Ha ha, tên nhóc này nói ta bắt chước lời người khác, ta cũng muốn nhìn một chút chân lý của hắn là cái gì!

Đổng Học Vũ tỏ ra rất tức giận nói.

Vương Tranh cười cười:

- Kỳ thật đồng bộ tốc độ gấp khúc truyền tống không có ý nghĩa quá lớn, tựa như trò chơi dựng thẳng trứng chim, nhưng mà ý nghĩ đột nhiên thay đổi, nếu nếu đầu nhập nhiều tinh lực vào phương hướng này thì đó thuần túy là lãng phí.

- Ở dưới sự dẫn dắt của cô giáo Tiếu Phỉ, chúng ta đã có tiến triển đạt đến giai đoạn thứ hai đối với truyền tống trong khi gấp khúc phi hành. Cô giáo Tiếu Phỉ, tuy rằng cô tính chờ hoàn thiện một chút mới công bố, nhưng hôm nay có nhiều nhà nhà khoa học có uy tín ở đây như vậy, sao không đề cập tới, mọi người cùng nhau thảo luận một chút, sau đó đẩy mạnh nghiên cứu cũng sẽ có trợ giúp cho mọi người.

Tiếu Phỉ cùng Marcos hai mặt nhìn nhau, làm gì có cái gì tiếp sau đó, Vương Tranh rất rõ ràng toàn bộ tiến độ của hạng mục, Tiếu Phỉ nhìn nụ cười trên mặt Vương Tranh , trong lòng không biết như thế nào cũng đứng lên.

- Ừh, ngươi đại biểu ta nói ý tưởng với mọi người một chút đi, khoa học là để mang lại hạnh phúc cho cả nhân loại, cũng không phải để người nào đó dùng làm công cụ tranh danh đoạt lợi.

Tiếu Phỉ cũng không phải dễ chọc, lập tức lên đạn phản pháo bắn trả lại lại Đổng Học Vũ.

Mấu chốt là nàng không muốn tranh đấu như thế này, lão Mục cùng Gail lại đứng ở bên bọn họ.

- Giai đoạn thứ nhất chúng ta giải quyết vấn đề định vị gấp khúc trong không gian di động, trụ cột lớn này bản thân nó chính là thành lập ở tốc độ tiêu chuẩn của phi thuyền cùng siêu vận tốc ánh sáng trong lúc truyền tống.

- Cho nên giai đoạn thứ hai tự nhiên cũng sẽ tiến thêm một bước đẩy mạnh, mọi người đều biết, một khi tiến vào trạng thái siêu vận tốc ánh sáng, không gian đi theo chúng ta sẽ khác biệt so với không gian bình thường. Chúng ta truyền tống sẽ khiến cho vật chất chuyển đổi xuất hiện vấn đề, cho nên đây mới là việc cần giải quyết hàng đầu. Ý tưởng của tiến sĩ Tiếu Phỉ là, phải làm tăng lên thiết bị truyền tống của bản thân nó, nói cách khác chúng ta muốn tạo ra thiết truyền tống ở vận tốc ánh sáng.

- Ở nháy mắt khi truyền tống, thiết bị truyền tống sẽ làm không gian tăng tốc đến siêu vận tốc ánh sáng, ngược lại, hướng tới truyền tống gấp khúc ở tốc độ bình thường cũng là giống nhau, xử lý truyền tống không gian giảm tốc, ở mặt suy luận, trụ cột lý luận của chúng ta là vận dụng phản ứng cơ học Mushi ở chiều không gian thứ năm, đồng thời kết hợp định luật chuyển hóa vật chất Kemuer.

Nói xong, Vương Tranh mở điện thoại ra, bắn lên một màn hình, Vương Tranh bắt đầu suy luận.

Toàn trường im ắng, xem không hiểu cũng nhìn xem cho biết, nửa hiểu nửa không, lúc này đều lẳng lặng nhìn người trẻ tuổi với vẻ mặt chắc chắn ở trên đài.

Thế giới này còn có người trẻ tuổi như vậy sao?

Trước mặt vô số nhà khoa học hàng đầu, thoải mái biện luận, khiêu chiến nan đề cao cấp nhất giới Vật Lý đương đại.

Vừa mới bắt đầu, còn có người có thể xem biết, nhưng từ công thức cùng định luật phức tạp hóa, người ở đây còn có thể xem hiểu được hết dùng một bàn tay đều có thể đếm được.

Trong đó đề cập không ít định luật Toán Học phức tạp, kỳ thật đối với suy đoán cơ học Mushi cũng đưa ra luận chứng hoàn thiện, ở giới khoa học, quá trình mới là trọng yếu nhất, chỉ có hiểu được quá trình mới có thể tiến hành vận dụng vào hiện thực.

Đám người Mục Phùng Xuân chạy lên trên đài, đều không nói được một lời, vừa mới bắt đầu Đổng Học Vũ vẫn là vẻ mặt khinh thường, nhưng mà càng xem sắc mặt càng âm trầm.

Về phần đám đôn dưới đài g đã muốn xem không hiểu.

Tiếu Phỉ cùng Marcos cũng đã hoàn toàn nhập thần, việc này hiển nhiên không có quan hệ gì với bọn họ. Vương Tranh tên nhóc này bình thường đi phòng thí nghiệm đều chỉ ngồi nghe, ai ngờ hắn cũng không nhàn rỗi, đã làm ra đột phá lớn đến như vậy.

Giai đoạn thứ hai vẫn là có điểm khó khăn đối với Vương Tranh, hắn cũng tìm suốt một thời gian dài mới chuyển hóa một bộ phận thành ý tưởng của chính mình, kỳ thật một bộ phận mặt sau thì hắn còn không có mò ra, cho nên chỉ có thể đẩy dời đi hơn phân nửa.

Thời gian giống như không tồn tại, hơn hai giờ trôi qua, ngay trong quá trình Vương Tranh luận chứng, đã dùng đến năm màn hình lớn.

Vương Tranh hành văn liền mạch lưu loát làm xong cũng là nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng lại hoàn thành được một nhiệm vụ hạng nhất, cái khác không nói, như thế nào cũng không có thể làm cho Đổng Đậu khi dễ cô giáo Tiếu Phỉ.

Vương Tranh viết xong, nhưng mà các giáo sư ở đây vẫn không hề động, phàm là đến cấp bậc này, trụ cột Toán Học đều không kém, ít ra cũng có thể xem hiểu bảy tám phần.

Trong đó dùng hơn mười loại suy luận cao cấp nhất đương đại, trong đó còn bao hàm một số kỹ thuật chuyên nghiệp về chế tạo, bởi vì thiết bị chuyển hóa tăng tốc cũng khiến cho thiết bị cải cách một lần nữa.

Sau một hồi thật lâu, Mục Phùng Xuân mới nhẹ nhàng thở ra một hơi dài:

- Tiếu Phỉ a, các ngươi rất rất giỏi, chuyện này chính là đột phá khoa học lớn nhất thế kỷ này, giải thưởng Nobel cao nhất lần này hẳn là trao tặng cho các ngươi!

Trong toàn trường Tiếu Phỉ là người hiểu được nhanh nhất, bởi vì nàng vẫn theo sát, hơn nữa cũng là người có thể đầy đủ nắm giữ ý nghĩ của Vương Tranh. Kỳ thật lúc bình thường tên nhóc này đều mơ hồ nhắc tới, nhưng hiển nhiên còn thiếu một bước cuối cùng, nhưng mà toàn bộ quá trình tám phần đều đã được hoàn thành, một bước chân vào cửa cuối cùng liền trở nên đơn giản hơn.

Vương Tranh ra vẻ nhức đầu:

- Thưa cô, em xin lỗi, một khâu cuối cùng em vẫn còn không biết.

Tiếu Phỉ cười cười:

- Bột bộ phận cuối cùng chúng ta định ở tháng sau chính thức công bố, phương diện ần này đề cập rất rộng, lúc này ta chân thành hướng mọi người phát ra lời mời, lão Mục, ngài đã đáp ứng rồi a.

Mục Phùng Xuân cười to, vỗ vỗ Vương Tranh:

- Hướng về phía tên nhóc này ta cũng phải đi a, đã quên nói với mọi người, luận chứng hoàn mỹ mới nhất về phản ứng cơ học Mushi ở trên này cũng không phải là ta làm, là tên nhóc này làm. Tiểu Đổng a, về sau đừng có gấp như thế, chúng ta thảo luận đến một nửa ngươi liền vội vã rời đi, lần sau nghe xong hết lại làm quyết định, sẽ không xảy ra tình huống như vậy.

Lời nói của Mục Phùng Xuân rất có lực tin phục, hơn nữa mọi người ở đây đều là người lớn nên hiểu có chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.