Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 22: Q.10 - Chương 22: Rút củi dưới đáy nồi (2).




Trên đài Đổng Học Vũ lập tức trở thành tiêu điểm như bóng đèn phát sáng, Đổng Học Vũ cùng Tiếu Phỉ tranh đấu đã có một đoạn thời gian, nhất là ở mặt không gian di động Tiếu Phỉ đã làm ra đột phá, địa vị của hắn liền bị khiêu chiến, cho nên mới cố ý bới lông tìm vết khắp nơi.

Lúc này đây, Đổng Học Vũ rốt cục làm ra phản kích mạnh nhất, đồng thời cũng là căn cứ chính xác để chứng minh thực lực.

Trên đài Đổng Học Vũ lưu loát bắt đầu thao thao bất tuyệt, giảng thuật hắn làm sao nghĩ ra quan điểm mới này, vất vả như thế nào, đổi mới…

Vương Tranh quả thật không ở trường như thế này có thể làm thêm chuyện gì, nhưng mà có chuyện có thể nhẫn, có chuyện nhưng không thể nhẫn, hắn biết rõ trong khoảng thời gian này Tiếu Phỉ, Marcos cùng với mọi người trong đoàn đội trả giá rất nhiều, lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Tiếu Phỉ cắn răng, việc này không phải vấn đề ích lợi, mà là toàn bộ cố gắng của đoàn đội như nước chảy về biển Đông, nàng không tin trong vòng ngắn ngủn hai ngày có thể làm ra Đổng Học Vũ luận chứng đầy đủ. Nhưng hắn là người thứ nhất đưa ra, những người sau đó đưa ra cho dù là có làm tốt đến đâu thì đó cũng chỉ là bắt chước lời người khác.

Không chỉ như thế, việc này còn đề cập đến vấn đề quyền độc quyền, toàn bộ hạng mục đều có thể đã bị ảnh hưởng.

Trên khán đài trao giải, Đổng Học Vũ rất hăng hái, âm thanh càng ngày càng cao, nhất là thưởng thức biểu tình của mọi người ở dưới đài, tâm tình họ Đổng cứ gọi là rất tốt.

Bên dưới vỗ tay không ngừng, mà biểu tình của đám người Tiếu Phỉ cùng Marcos lại càng ngày càng phẫn nộ.

Mục Phùng Xuân cùng Gail đều là người từng trải, vấn đề không ở chỗ có nhân chứng hay không, lúc ấy tuy rằng bọn họ có ở đó, nhưng cũng vô dụng. Các bước suy luận khẳng định Đổng Học Vũ tự mình làm ra, lại nói, ngươi nói ngươi là là người thứ nhất nói, người ta có thể nói kỳ thật đã sớm nghiên cứu, chỉ cần không chính thức công bố, ai cũng có quyền lợi tuyên bố trước.

Đương nhiên mọi người trong nghề đều biết, Đổng Học Vũ tên này quả thật có điểm già không biết xấu hổ.

- Tiếu Phỉ, bình tĩnh bình tĩnh, chúng ta không có chứng cớ, khắc khẩu chỉ bị hắn bắt lấy nhược điểm.

Dù sao tuổi Marcos cũng lớn hơn một chút, tuy rằng tức giận, còn không có mất đi lý trí.

Náo nhiệt cùng vẻ mặt cổ quái của một số nhà khoa học ở đây hình thành đối lập rõ ràng, đối với Đổng Học Vũ mà nói, hắn căn bản không thèm để ý, đây là cơ hội, cơ hội mà hắn lấy được.

- Tiếu Phỉ, ta nghe nói ở mặt này ngươi cũng rất cố gắng, hoan nghênh ngươi có rảnh đến trường học của ta tham thảo, đối với người thanh niên, ta rất tình nguyện giúp đỡ.

Đổng Học Vũ nhìn Tiếu Phỉ nói, bày ra sự rộng lượng cùng phong phạm tiền bối của hắn.

Đây là cố ý kích thích Tiếu Phỉ, nếu như ngươi không chịu nổi sẽ bạo phát, sẽ mất mặt ở trước mặt toàn thế giới, chọc giận đối thủ là một chiêu lão luyện cay độc nhất, Đổng Học Vũ phải làm là một lần duy nhất đánh bại Tiếu Phỉ.

Tiếu Phỉ gắt gao nắm chặc nắm đấm, nhưng sắc mặt đã thay đổi, dù sao nàng không phải một người giỏi che dấu, hơn nữa cũng là thời điểm tuổi trẻ nóng tính, không chịu được hành vi chiếm tiện nghi như vậy mà còn khoe khoang.

Sắc mặt của đám người Mục Phùng Xuân đều thay đổi, việc này đã vượt qua giới hạn, ngươi đã cướp ý tưởng của người ta, bây giờ còn khiêu khích ngay mặt...

Gail muốn đứng lên, Mục Phùng Xuân lại kéo hắn lại:

- Lão Mục, kéo ta làm gì, xem ta có tát thằng khốn này hay không, các ngươi sĩ diện, lão tử không cần!

- Ngươi xem.

Mục Phùng Xuân chỉ chỉ Vương Tranh. Lúc này Vương Tranh đang từ cầu thang đi đến trên khán đài.

Nháy mắt tất cả ánh mắt tập trung ở trên người đạt giải thưởng cao nhất đêm nay, xem ra là muốn ra mặt vì giáo viên của mình a!

Trong ánh mắt tất cả phóng viên ở đây đều toát ra ánh sáng lấp lánh, chắc chắn phải có tin tức!

Vấn đề là hắn muốn làm gì, đánh nhau?

Đổng Học Vũ nhìn Vương Tranh lộ ra một nụ cười:

- Cậu bé kia, ngươi có cái gì ý tưởng sao. Đáng tiếc ngươi là đệ tử của Tiếu Phỉ, quân tử không đoạt đồ của ngươi khác, ngươi muốn bái sư thì trước hết phải được Tiếu Phỉ đồng ý đã.

Một phen lời nói nhưng bên trong ẩn tàng nhiều tin tức, còn châm chọc mối quan hệ giữa Vương Tranh cùng Tiếu Phỉ.

Nếu là người trẻ tuổi bình thường nghe được lời nói như vậy, chỉ sợ trực tiếp sẽ bạo, nhưng bạn học Vương Tranh lộ ra nụ cười rất vô tội:

- Giáo sư Đổng, ngài đang phạm vào một sai lầm thật nghiêm trọng. Ta không thể không sửa đúng một chút.

Khóe miệng Đổng Học Vũ nở ra nụ cười:

- Ừm, ta chăm chú lắng nghe đây.

Nhất thời toàn trường vang lên một trận âm thanh nghị luận, học viên Tiếu Phỉ muốn khiêu chiến Đổng Học Vũ!

Vương Tranh xoay người đối mặt toàn trường, đi đến trước khán đài. Ngay tại trong nháy mắt, Vương Tranh hiện tại cùng Vương Tranh vừa rồi giống như là thay đổi một người.

- Chư vị, kỳ thật giáo sư Đổng đưa ra lý luận này, ở thật lâu trước đó cô giáo Tiếu Phỉ cùng giáo sư Marcos đã có đề cập qua….

Vương Tranh còn chưa nói xong, Đổng Học Vũ ở một bên liền chen vào:

- Ha ha, ngươi muốn nói, lý luận của ta là học ở Tiếu Phỉ sao, ha ha, thời điểm ta bắt đầu nghiên cứu Vật Lý, Tiếu Phỉ vẫn là một đứa trẻ nhỏ đấy.

Đổng Học Vũ biết Vương Tranh sẽ nói như vậy, cho dù mấy ngày trước có nhiều người ở tại đó, vậy thì đã sao. Chẳng qua Tiếu Phỉ nói ra một câu mà thôi, huống chi hắn mới là người có uy tín trong giới Vật Lý, dưới tình huống đương sự Tiếu Phỉ không thể ra mặt, những người khác đều vô dụng.

Học thuật tranh cãi mặt này hướng đến chính là đứng đầu, ở Vật Lý không gian, Tiếu Phỉ cùng Đổng Học Vũ đã tranh cãi thật lâu. Đoạn thời gian trướ đó Tiếu Phỉ làm ra đột phá, mà hiện tại Đổng Học Vũ làm ra phản kích, kỳ thật Tiếu Phỉ đột phá, Đổng Học Vũ còn ở trên sách báo phát biểu nghi ngờ , nhưng mà sau đó lại bị chứng minh rõ ràng, cho nên liền câm miệng.

Chẳng lẽ lần này Tiếu Phỉ chơi trò gậy ông đập lưng ông, âm Đổng Học Vũ một trận?

Nhưng tên học viên này cũng không đủ phân lượng a.

Vương Tranh lắc đầu, rất thành khẩn nhìn Đổng Học Vũ:

- Giáo sư Đổng, ta nhớ rõ hôm trước tại buổi tiệc, giáo viên Tiếu Phỉ đưa ra đề nghị đồng bộ tốc độ gấp khúc khi truyền tống, mọi người khi đó cũng thảo luận qua vấn đề này a, lúc ấy giáo sư Mục, giáo sư Gail mọi người đều ở đó, lúc ấy cũng đã phủ định vấn đề, tại sao ngài lại còn lấy ra nữa?

Sắc mặt Đổng Học Vũ hơi đổi, tên nhóc này tìm người chống đỡ, nhưng có điểm qua loa, cái gì phủ định, ai dám phủ định, chỉ bằng Mục Phùng Xuân bọn họ sao, bọn họ cũng không phải thuộc lĩnh vực Vật Lý.

- Tên nhóc, ai sai ngươi, Tiếu Phỉ sao, thật to gan!

Đổng Học Vũ ra vẻ nổi giận nói:

- Học thuật có tranh luận là rất bình thường nhưng mà dùng thủ đoạn thấp kém chính là vi phạm đạo đức.

- Tiểu Đổng nha, kiên nhẫn một chút, để cho Vương Tranh nói cho hết lời, khi thảo luận quả thật chúng ta có nhắc qua đề tài này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.