Nàng từ hồi còn đi học đã thầm mến Kiều Mộc. Lúc ấy anh là học trưởng của
nàng, không những thế còn là một nhân vật phong vân trong trường, còn
nàng chỉ là một tiểu học muội âm thầm vô danh. Hai người khi đó chẳng hề có mối liên hệ nào với nhau.
Về sau nghe nói anh tốt nghiệp rồi đi học đại học ở Bắc Kinh, rời khỏi thành phố nhỏ này.
Nàng âm thầm trải qua những tháng ngày mất mát, trong tim chẳng thể quên được quãng thời gian thầm mến ấy. Vô luận sau này có bao người theo
đuổi nàng đều ngoảnh mặt làm ngơ
******
“Em gái của em tâm cao khí ngạo, mấy người bình thường nó chẳng để vào mắt”
Đó là lời thuận miệng của Lê Sâm Chi với bạn trai. Lúc ấy Lê Sâm Chi
đang ở Bắc Kinh làm việc, nhận được điện thoại của em gái, bạn trai cô
hỏi là ai, thế rồi nhân tiện kéo ra chủ đề này
“Điều kiện cao vậy sao?” Bạn trai cô mặc một thân áo sơ mi trắng ,cầm tay hỏi chuyện
“Em cũng không biết nữa, nó không chịu tâm sự gì cả”
Lê Sâm Chi tính khí cứng rắn, là một nữ cường nhân. Thế nhưng trước mặt
bạn trai cô chẳng dám lộ ra nửa điểm, dù sao cô cũng vất vả lắm mới theo đuổi được anh, sao dám lộ bản tính nhanh như vậy, ít nhất cũng phải đợi tới sau khi hai người kết hôn.
“Bố mẹ muốn em giới thiệu bạn trai cho cô bé à?”
Bạn trai nghe được vừa rồi trong điện thoại hình như là mẹ Lê Sâm Chi
muốn cô giới thiệu 1 đồng nghiệp cho em gái, thế là cô em vội gọi điện
thoại tới cự tuyệt
“Đúng rồi, mẹ em bảo con bé quá trầm tính, sợ là khó tìm được người yêu”
********
Lê Sâm Chi cùng bạn trai tính chuyện kết hôn, thế nên đưa anh về nhà ra
mắt bố mẹ. Em gái cô lần đầu nhìn thấy anh sắc mặt liền tái nhợt, anh
vội hỏi liệu có phải nàng thấy không khỏe hay không.
Nàng gật đầu rồi ngay sau đó liền trở về phòng nghỉ
“Tính tình của nó luôn cổ quái như thế đấy” Lê Sâm Chi chép miệng bình luận như vậy về em gái mình
********
Lê Sâm Chi cùng bạn trai ở trên giường có chút không được cân đối. Cô
quá chủ động, truy cầu sự kích thích cuồng dã, mà bạn trai thì thích làm từng bước, mọi việc diễn ra theo tiết tấu của riêng anh.
Cô vì muốn anh vui, hết thảy đều theo trình tự của anh, chỉ là lúc hai người ở trên giường vẫn thiếu một chút cảm xúc.
Cả hai kết hôn được nửa năm, em gái Lê Sâm Chi tới Bắc Kinh tìm việc.
Quan hệ xã hội của cô không bằng chồng mình, nên nhờ anh tìm một công
việc cho em gái. Thế là anh giới thiệu nàng tới công ty mình làm 1 chân
trợ lý nho nhỏ.
“Công việc này chức vụ hơi thấp, không biết cô ấy có đồng ý không?’’ Anh có chút áy náy nói với Lê Sâm Chi. Bởi vì em vợ tính tình thẹn thùng ít nói nên chuyện xin việc này anh đều thông qua cô để tìm hiểu ý tứ
Lê Sâm Chi không để tâm mà khoát tay : “Nó có gì mà không hài lòng, nếu
không hài lòng thì tự đi tìm việc. Có bản lĩnh thì đừng tới nhờ em”
Anh cũng biết vợ mình đối với em gái khinh thường, đành thở dài. Rõ
ràng là em vợ rất văn nhã trầm ổn, chẳng hiểu sao vợ mình lại nhìn nàng
không vừa mắt
********
“Nghe nói Lê Thanh Lan là em vợ cậu đúng không, giới thiệu cho tôi đi, đúng kiểu tính cách mà tôi thích”
Đông nghiệp vừa vỗ vai anh vừa nhìn chằm chằm nàng qua của kính “Đôi mắt vừa đẹp vừa ôn nhu, khi cô ấy cúi đầu cười quả thực là muốn đem lòng
tôi như hòa tan ra vậy”
Anh cười nhẹ “ Tính cách cô bé không hợp với cậu đâu” Bởi vì đông nghiệp của anh là hoa hoa công tử điển hình, nếu đem em vợ giới thiệu cho hắn
mới là hại nàng.
Đồng nghiệp thấy anh không tác thành , đột nhiên hèn mọn mà cười bỉ ổi
với anh “Có phải cậu có ý đồ với cô em vợ không? Không chịu giới thiệu
cho người khác, cậu lên giường với cô ấy rồi à? Bằng không sao lại che
chở người ta thế?”
Anh biết đồng nghiệp này của mình trước giờ nói chuyện không suy nghĩ,
cũng lười cùng hắn tranh luận liền cầm ly cà phê xoay người bước đi.
Giờ tan làm trời mưa như trút nước, anh lái xe tới đầu đường công ty thì nhìn thấy nàng đang đứng tránh mưa dưới mái hiên. Anh dừng xe lại,hạ
cửa kính bảo nàng lên xe. Nàng lắc đầu, lộ nụ cười ngượng ngùng.
Anh thầm nghĩ đồng nghiệp nói chẳng sai, em vợ mình lúc cười lên đặc
biệt ôn nhu xinh đẹp, cùng Lê Sâm Chi là một sắc thái hoàn toàn bất đồng “Lên xe đi, anh chở em về nhà”
Nàng chần chừ một lúc, cuối cùng cũng lên xe
Bởi vì nàng quá yên tĩnh, anh không thể không tìm chủ đề để trò chuyện.
Tóc nàng dài quá vai,lúc cúi đầu che nửa khuôn mặt,chỉ lộ ra cái mũi
thanh tú, theo câu hỏi của anh mà nhẹ nhàng đáp lại
“Tính của em trầm lắng quá, như vậy sao mà kết giao bạn bè được” Anh
vuốt vuốt tóc nàng. Bởi vì trong nhà có cô em gái, anh thường hay thân
mật làm động tác như vậy, hôm nay không biết tại sao anh lại làm như thế với nàng. Ngay cả anh cũng thoáng run sợ.
May mắn là em vợ không có gì bất thường, chỉ nghiêng đầu quay sang anh cười cười, gương mặt nàng lộ ra điểm phiếm hồng nhè nhẹ.
Anh quay đầu nhìn thẳng, lòng thầm nghĩ em vợ cùng vợ mình đúng là tính
cách khác nhau một nghìn tám trăm dặm. Một người là nữ cường nhân, có
chuyện gì giao cho nàng thì chẳng cần lo lắng, một người thì nhìn thế
nào cũng không yên tâm, làm cho người ta nhịn không được thương tiếc
muốn che chở trong tay. Cũng khó trách vợ anh nhìn thấy cô em gái này
lại không vừa mắt, đại khái là vì tiếc rèn sắt không thành thép mà
thôi.
********
Mặc dù ở cùng thành phố, cùng khu vực nhưng Lê Sâm Chi với em gái lại
cực kỳ ít gặp nhau. Hai chị em tình cảm không sâu, nhưng cũng chưa tới
mức lạnh nhạt. Thỉnh thoảng mẹ từ quê gửi lên ít đồ, Lê Sâm Chi sẽ gọi
em gái tới lấy, hoặc để chồng mang tới công ty cho nàng. Chẳng qua lúc
cả hai nói chuyện thì chị hỏi em đáp, chị gái khí thế bức người, mà em
gái thì điềm đạm đáng yêu. Dần dần, Lê Sâm Chi cũng chẳng còn kiên nhẫn
mà nói chuyện với nàng, được một lúc là đuổi nàng đi.
Có một hôm anh mang theo hoa quả mà mẹ vợ gửi lên tới nhà trọ nàng, ấn
chuông cửa mãi mà không thấy ai lên tiếng,gọi di động thì thấy tiếng
chuông văng vẳng từ trong nhà truyền ra. Mãi lâu sau mới thấy nàng toàn
thân ướt sũng chạy ra mở cửa
“Làm sao thế này?”
“Ống nước bị vỡ mất rồi”