Trên một hòn đảo tên là Thanh tịnh, có một phi thuyền đang đậu bên cạnh đó với biết bao cái xác đang được dọn, ở trên hòn đảo là một tông môn cực kì to lớn, với biết bao đồ đệ ở bên trong, song, đây chỉ là tông môn với quy mô nhỏ.
Nhưng cho dù là quy mô nhỏ thì cũng có đủ loại nhà cửa, thức ăn hay đồ mặc vượt xa các thôn dân nghèo.
Ở bên trong một căn nhà lớn của các đệ tử nội môn thì Thảo đang thay một bộ đồ vừa với cỡ của cô bé.
Thảo đang quay người qua lại và nhìn bộ đồ mình đang mặc với khuôn mặt trầm trồ, đây là lần đầu tiên trong đời Thảo mặc một bộ đồ đẹp đến thế này.
“Vừa với muội không?”
Một thiếu nữ với cơ thể đầy đặn buộc tóc đuôi ngựa đứng trước cửa hỏi Thảo.
“Dạ có ạ!”
Một nụ cười vui tươi toát lên khuôn mặt của Thảo khi nhìn thấy cô gái đó, dù rằng vẫn còn cảnh giác nhưng nó đã vơi đi phần nào vì lúc này Thảo vẫn còn đang rất an toàn.
“Vậy thì tốt quá, theo tỷ!”
Cô gái đó quơ tay biểu hiện để Thảo đi theo.
Cô ấy đi trước dẫn đường còn Thảo theo sau nghe theo những lời nói cô ấy phát ra.
Cô gái ấy dẫn Thảo đi tham quan xung quanh tông môn.
“Đây là khu tập luyện, các đệ tử sẽ tập luyện ở đây mỗi ngày để tăng cường tinh kĩ.”
Xung quanh khu đó là những cái cột được bao bọc một cái bao cát hoặc những cái bia bắn, những đệ tử đang cố gắng thực hiện những thứ gì đó cực kì ảo diệu với những chiêu thức lên những cái cột.
“Thời gian hoạt động ở đây là từ 5 kinh sáng tới 10 kinh tối, muội đã hiểu chưa”
Thảo khẽ gật đầu, sau đó là quay sang nhìn cô gái ấy.
“Tỷ ơi!”
Cô gái đó cúi đầu xuống lắng nghe Thảo.
“Sao vậy, có điều gì thắc mắc à?”
Thảo lắc đầu.
“Tên của tỷ là gì vậy ạ?”
“Tỷ chưa nói với muội à.”
Thảo khẽ lắc đầu.
“Dạ chưa ạ.”
Thấy thế cô gái ấy mỉm cười nhẹ.
“Đạo Thanh Vân, đó là tên của tỷ.”
Thấy thế, Thảo cũng cười theo.
“Vân tỷ tỷ, muội là Ngọc Linh Thảo.”
“Ngọc Linh Thảo à, vậy thì, Thảo muội muội, chúng ta đi tham quan tiếp nhé”
Vân chìa tay ra hướng về phía Thảo.
“Vâng ạ!”
Thảo ngay lập tức đồng ý, bây giờ sự địch ý của Thảo đối với người này cũng mất, bởi lẽ những kẻ có thể xưng tên của mình mà không có chút tính toán nào đều là người tốt.
Và rồi cuộc tham quan cũng tiếp tục, Vân đưa Thảo đi tham quan xung quanh rất nhiều nơi.
“Đây là khu ở của đệ tử tạp dịch, khu này sẽ có những đệ tử chưa có đủ tư cách tham gia vào tông môn sẽ ở bên ngoài làm việc lau dọn gần cổng ra vào, sẽ có một quản lý phụ trách trông coi những đệ tử tạp dịch ở đây.”
xung quanh khu nhà của đệ tử tạp dịch là căn nhà chung, mặc dù không có khu sinh hoạt cá nhân nhưng nơi này rất sạch sẽ và không quá túng thiếu.
“Chỉ khi nào những đệ tử tạp dịch đủ tư cách mới có thể tiến vào ngoại môn.”
Sau đó Thảo và vân sang nơi khác.
“Đây là khu đệ tử ngoại môn, nơi đây tụ họp chủ yếu là những đệ tử có tu vi luyện linh kỳ, số lượng đệ tử ngoại môn nơi đây khoảng một trăm nghìn người.”
Nơi đây đệ tử ngoại môn có những căn nhà nhỏ đủ không gian riêng tư để sinh sống và sinh hoạt.
“Mỗi ngày sẽ có bảng phát nhiệm vụ định kì cho những đệ tử ngoại môn ra ngoài làm nhiệm vụ kiếm công, công từ nhiệm vụ sẽ thành điểm và điểm sẽ mua đồ vật hoặc thứ gì đó từ khu vực ngoại môn, cũng có bảng thiên kiêu đánh giá những đệ tử ngoại môn mạnh và có tiềm năng nhất, những ai xếp hạng từ hạng 10 trở lên sẽ trở thành đệ tử nội môn, đi, chúng ta tới khu vực nội môn.”
Vân nắm tay Thảo kéo tới khu vực nội môn
“Ở khu vực này là những đệ tử nội môn, nơi đây những đệ tử sẽ được ưu đãi hơn, những người ở nơi đây sẽ có nhiều cung cấp hơn khu vực ngoại môn, đổi lại thì sẽ nguy hiểm hơn.”
Vân nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Mỗi tháng sẽ có nhiệm vụ bắt buộc được đề ra cho mỗi đệ tử nội môn, những nhiệm vụ này có sự nguy hiểm nhất định, nhưng mà cái khó khăn khi ở nơi đây là sự tranh giành đấu đá lẫn nhau.”
Khi tham quan xong khu vực đệ tử nội môn thì Vân chỉ tay lên hướng phía trên núi, ở đó có những tòa thành nhỏ và khu dinh thự.
“Trên đó là khu vực của những đệ tử chân truyền, những đệ tử nơi đó đều là những đệ tử có những loại thiên phú ngút trời có đủ khả năng nâng cao tông môn và làm uy danh tông môn chúng ta, muội hiểu chưa?”
Thảo gật đầu.
“Dạ rồi ạ!”
“Còn những nơi khác như khu vực của tông chủ và những người khác thì chúng ta không được lui tới mà không có trường hợp cấp bách, còn một vài chỗ như luyện đan hay luyện phù thì muội có thể tìm hiểu sau cũng được, vậy, muộicó muốn gia nhập vào tông môn của chúng ta không?”
Vân đưa tay ra hướng tới Thảo.
“Vâng ạ, dù sao thì em cũng không còn nơi để trở về.”
Thảo nói với đôi nét đượm buồn, như cảm thấy rằng mình lỡ làm em ấy buồn vì điều gì đó, Vân cảm thấy hơi có lỗi.
“Chị…”
Chưa kịp nói hết câu, bông có lời nói chen vào.
“Yo, kia có phải là Vân muội không nhỉ?”
Đó là một thiếu niên với bộ đồ màu đỏ và mái tóc màu đỏ bước tới hiên ngang cùng vài người theo sau.