Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng

Chương 87: Chương 87: Trận chiến khốc liệt




Chỉ còn lại 3 phút nữa thôi!

Ngọc Linh Thảo tỏ vẻ lo lắng, cô bé sợ rằng mình sẽ không thể hoàn thành được việc mà Minh Nguyên Hồng đã giao, vì thế mà Ngọc Linh Thảo lại cố gắng đến giờ, số linh khí mà cô bé còn trong người hiện giờ cũng chỉ còn lại 1 phần 3 mà thôi.

Phía Minh Hồng Lạc cũng không tốt đẹp mấy, cô ta muốn chạy thoát khỏi tình huống này và tìm cách tiêu diệt Ngọc Linh Thảo sau nhưng mà cô ta lại không thể nào thoát khỏi Ngọc Linh Thảo được.

Mấu chốt là khi Minh Hồng Lạc định chạy khỏi cô bé thì lại bị thanh xà kiếm của Ngọc Linh Thảo kéo lại, thành ra khi nà cô ta cố gắng chạy trốn thì vết thương lại càng nhiều hơn, điều này đã gián tiếp khiến cho Minh Hồng Lạc phải chịu một lượng lớn nguyên linh trong cơ thể để hồi phục. Ấy thế mà vì Minh Nguyên Hồng đã thực hiện chiêu thức gì đó lên cơ thể của cô ta khiến cho cô ta chỉ có thể xuất động được một thành lực lượng, vì thế tốc độ hồi phục cũng chậm hơn gấp 10 lần.

Tình huống này thật sự là quá tệ a.

Và rồi Ngọc Linh Thảo lại chuẩn bị phát động phượt nhất kích khiến cho Minh Hồng Lạc lại có phần sợ hãi mà lập tức tạo lập khiên phòng hộ.

Ngay khi cái khiên vừa tạo thành thì Ngọc Linh Thảo đã lao tới và chém một phát khiến cho cái khiên lập tức vỡ tan, kèm theo đó là thêm một vết chém lên cơ thể và bộc phát ra khiến cho Minh Hồng Lạc hét lên đau đớn.

Và rồi lại thêm một nhát khi mà Ngọc Linh Thảo quay lại khiến cho Minh Hồng Lạc phải lập tức né tránh, nhưng mà tốc độ né của cô ta hiện giờ sau khi dính hàng tá vết thương đã chậm đi rất nhiều, bị dính đòn cũng là điều dễ hiểu. Nhưng mà vì cô ta đã né đi đòn gây bộc phát nên lần này cô ta vẫn có thể nói là bình an vô sự.

Sau một hồi đấu với Ngọc Linh Thảo thì cô ta cũng đã đúc kết ra rằng việc đòn bộc phát là đòn không phải lúc nào cũng có thể thực hiện được, nhưng mà cơ chế cụ thể thì cô ta vẫn không thể nắm bắt, điều này đã khiến cho Minh Hồng Lạc bị thương đến vậy.

Ngay khi đòn bộc phát đã không thành, Ngọc Linh Thảo đã đổi chiêu thức sang minh ngọc trảm và liên tục tung ra vô số đòn đánh khiến cho Minh Hồng Lạc phải chật vật đỡ lấy, dù rằng đòn này không có sát thương bằng với phượt nhất kích, nhưng mà cũng đã đủ để khiến cho Minh Hồng Lạc không thể nào chống đỡ được rồi.

Ngay lúc mà minh ngọc trảm đang được phát động, Minh Hồng Lạc hiện giờ vừa phải đỡ lại vừa nghĩ cách đối phó.

Ngay lập tức, Minh Hồng Lạc lại tung ra tinh kĩ âm dương xoay động làm cho minh ngọc trảm bị chệch hướng ra ngoài khiến cho Ngọc Linh Thảo phải kinh ngạc thốt lên: “Tinh kĩ quái quỷ này thật sự là quá khó chịu đi!”

Lại đổi hướng đánh, Ngọc Linh Thảo liền lập tức tung một phát thẳng tới trung tâm của đòn tinh kĩ đang được phát động để phá hủy phát động chiêu thức của Minh Hồng Lạc nhưng đây lại là điều mà cô ta muốn làm, ngay tức khắc, Minh Hồng Lạc liền chặn đòn đó và chộp lấy lưỡi kiếm của Ngọc Linh Thảo bằng hai tay, và rồi xoay một vòng quăng Ngọc Linh Thảo qua một hướng khác khiến cho Ngọc Linh Thảo bay đi và tông thẳng vào một hòn đảo gần đó.

Khói bụi mịt mù vang lên, Minh Hồng Lạc tưởng rằng mình đã giải quyết được Ngọc Linh Thảo và định bỏ đi nhưng mà trong làn khói bụi ấy, Ngọc Linh Thảo lại bay ra và nói: “Chạy đi đâu thế?!”

Trong khoảng khắc ấy, một dòng sợ hãi lại lóe lên khiến cho Minh Hồng Lạc phải rùng mình, ngay lập tức, một đòn phượt nhất kích lại được tung ra khiến cho Minh Hồng Lạc không kịp dựng khiên lên mà phải né, nhưng đây lại đúng là điều mà Ngọc Linh Thảo muốn thấy.

Cô bé liền vung kiếm lướt qua chém thẳng một đường dài từ thân tới phía tay phải của Minh Hồng Lạc khiến cho vết thương bộc phát làm cho Minh Hồng Lạc lại lần nữa hét lên đau đớn.

Lợi dụng thời cơ, Ngọc Linh Thảo liền tung ra minh ngọc trảm liên tục tấn công thẳng vào phía Minh Hồng Lạc làm cho Minh Hồng Lạc không kịp đỡ mà phải hứng chịu toàn bộ đòn đánh đó.

Một đường chịu đòn, một đường lập một tòa linh hộ thể để giảm bớt sát thương từ phía Ngọc Linh Thảo, lại thêm một đường suy nghĩ, những phương án liên tục được đưa ra nhưng mà đều không hề thành công khiến cho Minh Hồng Lạc phải đau đầu.

Ngay lúc mà cô ta tưởng rằng mình sắp thua cuộc, đột nhiên Minh Hồng Lạc lại cảm nhận được rằng cơ thể của mình đã có thay đổi, lượng nguyên linh mà cô ta từng không thể giải phóng được giờ đây đã bắt đầu tỏa ra. Điều này đã khiến cho Minh Hồng Lạc bất giác nở ra nụ cười.

Nhận thấy điều không ổn, Ngọc Linh Thảo liền tăng tần suất tấn công lên nhưng mà hiện giờ nó đã không còn hiệu quả nữa, những đòn đánh của cô bé hiện giờ đã không còn xuyên thủng được tòa linh hộ thể của Minh Hồng Lạc.

Điều này đã chứng tỏ rằng thời gian đã hết, sức mạnh Minh Hồng Lạc đã quay lại rồi.

Nhận thấy điều này, Minh Hồng Lạc liền cười phá lên: “Ta, quay trở lại rồ…!”

Chưa kịp nói hết câu, đột nhiên một chân còn lại của Minh Hồng Lạc lại bị đứt khiến cho cô ta bất ngờ. Và rồi vết thương ấy liền bộc phát lên khiến cho Minh Hồng Lạc phải thét lớn, điều ấy khiến cho cô nhận ra rằng Ngọc Linh Thảo đã dùng phượt nhất kích tấn công cô ta.

Ngay lúc ấy, Ngọc Linh Thảo liền nói: “Đây thật sự là một điều tồi tệ, nhưng mà ngươi vẫn không thể nào chuyển ngược dễ dàng đâu, Hồng Lạc trưởng lão à!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.