Nàng ta run sợ lùi lại đến khi lưng chạm vào bức tường lạnh lẽo.Dạ Hàn dồn Tử Mai vào góc tường,từ tốn nói:
-Triệu Tử Mai ! Ngươi quả là rất ngu ngốc.Hết lần này đến lần khác tự cho mình thông minh rồi đối đầu với ta.Ta nói cho ngươi biết: Không dễ dàng như
vậy đâu.Ngoan ngoãn ở lại hậu cung chống lưng cho phụ thân ngươi đi.Còn
về Trác Vũ Hạo,ngươi nghĩ hắn thực sự yêu ngươi đến mức trước mặt bàn
dân thiên hạ rước ngươi về à?!Hoàng tẩu gả cho đệ đệ của Hoàng
thượng,ngươi không sợ mất mặt ư?Hắn thì có đấy !
Triệu Tử Mai nhắm tịt mắt lại,không dám nhìn hắn đến nửa giây.Còn Dạ Hàn,hắn nói một lèo,nói xong tự khắc lùi ra,xô cửa đi mất.
Hắn không đánh đập cũng chẳng mắng mỏ,thế nhưng cứ nhẹ nhàng như vậy còn khiến Tử Mai sợ hơn gấp trăm lần.
Tiếng cười mỉa mai đầy ám ảnh lại vang bên tai.
Ngay ngày hôm sau,Trác Vũ Hạo được triệu vào cung.Khi Vũ Hạo đến,trong chính điện gồm có bốn người:Trác Dạ Hàn,Lương công công,Thượng thư Thẩm
Khương và một nữ nhân còn rất trẻ.
Thấy Vũ Hạo đến,Dạ Hàn liền
nhanh chóng giới thiệu Thẩm Khương và nữ nhân kia.Thì ra đó là tiểu thư
Thẩm Lưu Ly,ngọc nữ của Thẩm Thượng thư.
Lương công công đem
chiếu ban hôn trao cho Vũ Hạo,và trong khi hắn còn đang ngơ ngác chưa
hiểu chuyện gì thì Thẩm Khương đã chủ động hỏi thăm hắn,còn nói là sau
này Thẩm Lưu Ly giao hết cho hắn.
Triệu Tử Mai nghe tin trong
lòng vô cùng hoang mang,vội chạy đi tìm Vũ Hạo hỏi cho ra.Lúc đó Trác Vũ Hạo đang ngồi trong phòng,thánh chỉ còn vứt trên bàn.
-Nhị Vương gia,Hoàng hậu đến !
Triệu Tử Mai ngồi ngay ngắn trên ghế, mắt chằm chằm nhìn vào thánh chỉ.Vũ Hạo nhìn Tử Mai,không nói một lời. Mãi sau nàng ta mới khó nhọc mở lời:
-Nhị Vương gia,Hoàng thượng...đã ban hôn cho ngài và Thẩm tiểu thư rồi đúng không?Ngay sáng nay ấy.
Vũ Hạo gật đầu.Tử Mai thấy tim mình sắp ngừng đập đến nơi.
-Thẩm tiểu thư kia,ngài đã bao giờ gặp mặt chưa?Chắc ngài không thích đúng
không?Ngài không thích Thẩm tiểu thư đúng không?!-Sống mũi Tử Mai đã hơi cay cay.
-Hoàng hậu đang nói gì vậy?!
Đột nhiên Triệu Tử Mai chồm người lên về phía trước,hai tay chụp lên vai Vũ Hạo,mặt ghé sát lại thì thầm:
-Vũ Hạo,chàng tuyệt đối không được đồng ý.Chàng không thích Thẩm tiểu thư
mà,phải chứ?!Chàng thậm chí còn không hề quen.Nàng ta không xứng với
chàng,không xứng làm Nhị Vương phi của chàng !!!
Trác Vũ Hạo vội xô nàng ta ra,chỉnh lại y phục:
-Ta lấy ai đâu phải là việc của Hoàng hậu ! Hoàng hậu nói vậy có ý gì?
-Có chứ ! Vì ta yêu chàng ! Ta không muốn ai được phép quyến rũ chàng ngoài ta ra ! Cả đời này chỉ có ta mới xứng làm Vương phi của chàng ! Chàng
cũng yêu ta mà,đúng không?!
Vũ Hạo bấy giờ mới vỡ lẽ.Thì ra là do Triệu Tử Mai hiểu lầm nên mới ngộ nhận mối quan hệ viễn vông này.Hắn có phần thương cảm nàng ta,nhưng đây không phải chuyện đùa,Vũ Hạo cần nói
rõ ràng mọi chuyện.