Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 114: Chương 114




Alex nhất thời cũng trầm mặc, một lát sau nói:

“Lăng, chờ hai ngày nữa tôi sắp xếp công việc, chúng ta cùng nhau về Đài Loan một chuyến, được không?”

Sở Lăng lập tức quay đầu lại, nhìn Alex nói:

“Thật sao?”

Tuy rằng hiện tại cậu hoàn toàn tự do, nhưng trong lòng cậu hiểu rõ Alex không hi vọng mình rời khỏi anh quá xa hay quá lâu, mà công việc của Alex lại quá bận rộn, cậu cũng không tiện mở miệng nói Alex để công việc lại cùng mình đi Đài Loan, bây giờ nghe anh nói như vậy, đương nhiên rất vui sướng.

Alex nhìn thấy con ngươi đen lóe sáng tràn ngập kinh hỉ, nhịn không được cúi đầu hôn lên môi Sở Lăng một chút, cười nói:

“Đương nhiên là thật, dù sao Đài Loan cũng là cố hương của hai chúng ta.”

Sở Lăng cảm động nhìn đôi lam mâu còn xinh đẹp hơn bầu trời quang đãng, nhẹ nhàng nói:

“Cám ơn Alex.”

Alex tiến tới sát bên môi cậu, khẽ nói nhỏ:

“Lăng yêu dấu, không cần khách sáo.”

Nói xong liền hôn lên môi cậu, say sưa hôn thật sâu.

Sau khi dùng xong bữa tối, Alex cùng Ray tính toán sắp xếp công viêc cho hai ngày sau, sau đó dành thời gian để đưa Lăng về thăm Đài Loan.

Sở Lăng luôn tránh tham gia vào công việc của Hắc Diễm, huống hồ cậu cũng không có hứng thú với những việc này lắm, liền lên lầu nghĩ ngơi trước.

Sở Lăng tắm rửa thay quần áo ngủ xong, dùng khăn lông lau khô tóc, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhưng không phải từ máy mình.

Cậu ngẩng đầu nhìn về phía tiếng chuông phát ra, thì ra là điện thoại của Alex để quên trên đầu giường.

Sở Lăng tùy ý khoát khăn lông lên vai, đi qua lấy điện thoại mở ra, còn chưa mở miệng, từ trong di động đã truyền ra một tiếng cười thoải mái của một nữ nhân:

“Hi, Alex, tiểu tình nhân của anh sao rồi? Bây giờ không còn giận dỗi nữa đi? Này anh nên cám ơn tôi cùng anh diễn trò a, nếu không tiểu tình nhân của anh sao có thể ngoan ngoãn nằm trên giường như vậy? Xem ra tiểu tình nhân của anh lúc đó nhất định rất ghen tỵ. Đúng rồi, anh đã đồng ý đấu giá bình hoa Trung Hoa Minh triều rồi đó nha, mặc kệ là giá bao nhiêu cũng phải mua cho tôi đó….”

Sở Lăng nắm chặt điện thoại, bình tĩnh nói:

“Là Sophia sao?”

Âm thanh trong di động lập tức ngưng lại, một lúc lâu sau Sophia mới lắp bắp nói:

“Cậu….cậu là….”

Sở Lăng bình tĩnh nói tiếp:

“Tôi chính là là tiểu tình nhân thích giận dỗi của Alex.”

“Ức, trời ạ…..”

Sophia thì thào kêu một tiếng, lập tức cuống quít tắt điện thoại.

Sở Lăng nhìn chằm chằm điện thoại trong tay mình, hơn nữa ngày mới tùy ý ném lên bàn, ngồi xuống mép giường, giật khăn lông trên vai xuống tiếp tục lau tóc, đôi tinh mâu khẽ nhíu lại không biết đang suy nghĩ cái gì.

Sở Lăng đơn thuần nhưng không ngu ngốc, chuyện này cũng không có gì phức tạp, chỉ cần suy nghĩ lại những việc trước đây một chút, dễ dàng hiểu ra đang xảy ra chuyện gì, nói trắng ra là kỹ xảo thường dùng trong tình yêu, tạo ra một chút tình cảnh khơi mào ghen tỵ của người yêu, còn tiện tay chiếm được chút tiện nghi, trên đời này mười người cũng có hết tám người dùng chiêu này với người mình yêu.

Sở Lăng nghĩ tới đây, một chút buồn bực cũng không biến mất, ngược lại vô thức mỉm cười.

Alex quả thực dụng tâm đối với cậu, vắt hết trí óc so với việc đối phó với các đối thủ cạnh tranh cũng không kém bao nhiêu đi? Bất quá cũng chỉ là ăn cậu, cần phải phiền toái đến vậy sao? Cho dù không có chuyện này, cậu cũng không thể cự tuyệt anh cả đời, cậu đã quyết tâm yêu anh, sao có thể nhẫn tâm để anh cấm dục đến chết?

Bất quá….tội chết có thể miễn, nhưng phải trừng trị nghiêm khắc một trận, ân…. nên trừng phạt thế nào đây?

Đôi môi mỏng khêu gợi của Sở Lăng dần nhếch lên tạo thành một đường cong duyên dáng, đôi tinh mâu cũng lóng lánh giảo hoạt, cậu đã nghĩ ra làm thế nào để trừng phạt tên háo sắc kia.

Lúc Alex trở lại phòng, Sở Lăng đã nằm trên giường, nghĩ cậu muốn ngủ sớm nên cũng không gọi, bước nhẹ vào phòng tắm.

Lúc anh trở ra, lại ngoài ý muốn thấy Sở Lăng nằm trên giường, bình tĩnh nhìn anh.

Alex ngẩn ra đi tới nói:

“Lăng, làm sao vậy?”

Sở Lăng nói:

“Tôi có chuyện muốn xin lỗi anh.”

Alex khó hiểu hỏi:

“Cái gì?”

Sở Lăng nói:

“Vừa rồi tôi thấy điện thoại anh reo, tiện tay nghe một chút. Tôi chưa xin phép đã nghe điện thoại nên muốn xin lỗi anh.”

Alex không khỏi bật cười:

“Lăng, chuyện đó có gì đâu. Đúng rồi, là ai gọi?”

Sở Lăng nói:

“Là Sophia, cô ấy muốn anh trả thù lao hôm trước diễn trò, nghe nói là một cặp bình hoa xa xỉ Trung Hoa triều Minh.”

Alex đang tươi cười lập tức cứng ngắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.