Quái nhân không cam lòng, liên tục rống giận, quanh thân không biết đã thủng ra bao nhiêu đạo huyết dịch, hắn căn bản không thèm để ý, chỉ không ngừng nguyền rủa Áo Cổ Tư Đô! Nguyền rủa thô tục tới mức khiến Lăng Phong phải trố mắt một phen, phải biết rằng, Áo Cổ Tư Đô chính là thú tôn giả, quái nhân này có lai lịch thế nào, lại dám chửi bới cả thú tôn giả? Nhất là đối phương tựa hồ vẫn vô pháp giết được hắn, chỉ có thể lựa chọn bắt nhốt hắn bấy lâu nay, tất cả mới bình tĩnh trở lại, quái nhân kiệt sức bị trói chặt, vô pháp nhúc nhích.
- Tiền bối?
- Đừng gọi.
Quái nhân hữu khí vô lực ngẩng đầu, sắc mặt nhìn qua đã vô cùng suy yếu, một thân huyết khẩu đã hợp lại một cách vô cùng thần kỳ, cho thấy sinh mệnh lực cường đại, tịnh không hề kém xích luyện cương khí ngưng kết thành thực chất của Lăng Phong chút nào. Thở dốc thật sâu một hồi, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Phong:
- Hiện tại có thể nói cho lão tử biết, ngươi làm sao có được hạc sơn ngọc chưa?
Lăng Phong hơi do dự, nghĩ tới quái nhân nếu muốn gây bất lợi với mình, bản thân căn bản không phải đối thủ, vì vậy thả lỏng lo lắng trong lòng, đem sự tình lúc đầu xảy ra ở Thâm Thủy nói ra không lộ chút sơ hở nào.
Quái nhân lẳng lặng nghe xong, trầm mặc một lát, lần này vẫn chưa tức giận, chẳng qua hắc hắc cười lạnh nói:
- Tốt, tốt lắm, Áo Cổ Tư Đô, quả nhiên rất tốt! Ôn gia ta dĩ nhiên đã rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, ngươi chính là muốn triệt để đoạn tuyệt huyết mạch của ta a! Cuộc đời này, ta và ngươi không còn nửa phần tình nghĩa!
Mới bắt đầu ngữ khí vẫn là băng lãnh, cuối cùng ngày càng lãnh lệ, dường như muốn kích động. Vô số suy đoán hiện ra trong lòng Lăng Phong, dựa theo lời nói của quái nhân thì hắn hẳn là có quan hệ với Ôn Lam, hơn nữa còn là quan hệ huyết mạch trưởng bối. Đã như vậy, thân là Thú nhân tộc, sao hắn lại có quan hệ với công quốc Tinh Lam đây?
- Lai lịch của ta ngươi không cần suy đoán lung tung.
Quái nhân ngữ khí đã hòa hoãn vài phần, tựa hồ đoán được suy nghĩ trong lòng Lăng Phong, hắn thản nhiên nói:
- Ta chính là tộc trưởng đời thứ nhất của Ôn gia nắm quyền Thi Phân tộc, Ôn Đình! Năm đó, ta vì trùng kích Linh Cấp, cảm thấy vô lực nên đã ra ngoài lịch lãm, không ngờ kết ban với mấy tên ngu ngốc, giúp bọn họ gây dựng công quốc Tinh Lam.
Khi nói đến hai chữ "ngu ngốc", trên mặt hắn lộ ra thần sắc ấm áp.
Đơn giản đem một phen kinh lịch khiến thế nhân kinh sợ kể ra, Ôn Đình tiếp tục dừng tại hạc sơn ngọc nói:
- Có thể ở chỗ này biết được tin tức của hậu bối, quả nhiên là ông trời trêu ngươi! Lão thiên gia, ngươi khinh ta vô lực báo thù sao? Áo Cổ Tư Đô, ta hận ngươi!
Hận ý ngập trời phảng phất như muốn phá thương khung, lao thẳng lên trời xanh, Lăng Phong nhịn không được nói:
- Ôn tiền bối, tại sao ngươi lại bị nhốt ở đây như vậy? Chẳng lẽ không thể thoát ra được?
- Việc này trước tiên phải nói cho ngươi hiểu Thánh Vực còn có dụng ý gì?
Ôn Đình khinh thường liếc mắt nhìn Lăng Phong, giọng nói ngạo nghễ khiến Lăng Phong cười khổ không ngớt, trong mắt người bình thường, Thánh Vực cường giả chính là cao cao tại thượng, không ngờ trong mắt hắn lại trở nên đáng thương như vậy, tựa như có chút buồn chán, Ôn Đình miễn cưỡng mở miệng nói:
- Trong Luyện Linh Tuyệt Vực này, Phệ Linh Băng Diễm trời sinh có thể tiêu trừ lực lượng của Cự Linh, ngay cả tôn cấp cường giả linh mẫn cũng khó thoát khỏi thân vong, không đúng, ngươi tiến vào đây đã mấy ngày rồi?
Lăng Phong không hiểu ý tứ của hắn, tính nhẩm đáp:
- Ít nhất hẳn là bảy ngày rồi.
Ôn Đình kỳ quái, nhướng mày quan sát Lăng Phong một hồi:
- Ngươi bất quá chỉ là thân thể Thánh Vực, dù cho Vực Năng cường đại hơn thường nhân rất nhiều, tại Phệ Linh Băng Diễm thì không thể kiên trì được lâu như vậy chứ, trong đó rốt cuộc có điều gì cổ quái?
Lại suy tư nửa ngày, hắn mới đột nhiên chấn động hỏi:
- Ngươi tu luyện loại nguyên tố Chân Võ Quyết gì?
- Phong Viêm Dung.
Lật lại ký ức, Ôn Đình lắc đầu nói:
- Đây là loại công pháp gì, sao ta chưa từng nghe nói qua.
Tiếp xúc mới một thời gian ngắn, nhưng Lăng Phong cũng hiểu được đại khái tính tình của quái nhân này. Nghe hắn nói như vậy, cũng chưa chắc là có ác ý, chỉ là do thói quen mà thôi.
Thấy hắn nghĩ mãi không thông, Lăng Phong thật ra nghĩ được nguyên nhân, lúc trước khi rơi xuống hỏa sơn, hỏa hệ kiếm nguyên liền tự động nhảy ra hộ chủ. Bây giờ nhớ lại, Phệ Linh Băng Diễm cho dù có uy lực lớn, nhưng chưa chắc đã hơn được hỏa hệ kiếm nguyên.
Mắt thấy Ôn Đình khổ tư không có kết quả, hơn nữa lại phải vừa đối kháng với Phệ Linh Băng Diễm nên sắc mắt ảm đạm, Lăng Phong hơi do dự lấy ra một viên tinh huyết nguyên khí hạch nói:
- Ôn tiền bối, luyện hóa nó có thể tạm thời khôi phục được chút nguyên khí.
Ôn Đình thức khẽ động, lúc này mới ngừng suy nghĩ, khi thấy rõ ràng, hắn mới kinh ngạc nói:
- Tinh huyết nguyên khí hạch? Ngươi có quan hệ thế nào với Song Dực Điệt Hoàng?
Không đợi Lăng Phong trả lời, hắn liền không chút khách khí luyện hóa tinh huyết nguyên khí hạch.
Sau khi hấp thụ năng lượng trong đó, Ôn Đình thần tình kinh biến nói:
- Viên tinh huyết nguyên khí hạch này lấy từ thân thể loại ma thú nào?
- Là từ một quái trùng không rõ tên.
Lăng Phong đem hình dạng quái trùng gặp được trong Càn Thiên Giới miêu tả một phen.
- Hấp Linh Trùng? Ngươi đã từng tới Càn Thiên Giới?
Trên mặt Ôn Đình đột nhiên hiện lên vẻ vui mừng:
- Loại tinh huyết nguyên khí hạch này, ngươi còn có bao nhiêu?
Đối với người như Ôn Đình, Lăng Phong có chút lòng phòng bị, nên hàm hồ nói:
- Không nhiều lắm.
- Không cần nhiều lắm, ta chỉ cần ba viên là đủ rồi.
Ôn Đình vội vàng nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy không của ngươi đâu, mấy ngày qua, ta xem qua ngươi thi triển công kích, huyền diệu có thừa, nhưng không đủ sắc bén, ta có thể chỉ điểm cho ngươi một phen. Mặt khác, coi như ta thiếu ngươi một phần nhân tình.
Lăng Phong lấy làm do dự, rồi lấy ra ba viên tinh huyết nguyên khí hạch:
- Tiền bối có thể nói cho ta biết tinh huyết nguyên khí hạch có gì đặc biệt không?
- Ngươi không biết?
Thấy rõ bảo vật trong lòng bàn tay Lăng Phong, Ôn Đình đầu tiên là đại hỉ, tiện đà kinh ngạc nói:
- Tinh huyết nguyên khí hạch chính là tinh hoa toàn thân ma thú hội tập mà thành, công hiệu đều là hỗ trợ khôi phục tinh lực tiêu hao, nhưng có chút khác biệt! Nếu như là ma thú tầm thường ngưng tụ, cùng lắm chỉ có thẻ bổ sung khí lực tinh huyết hao tổn. Nhưng nếu là nguyên tố ma thú ngưng tụ, lại có thể bù đắp chân lực mà nguyên tố Thiên Hành Giả đã bị tiêu hao. Hai loại này không coi là rất trân quý, quý hiếm nhất chính là loại của ngươi.
Ôn Đình nhịn không được lộ vẻ hâm mộ liếc mắt nhìn Lăng Phong nói:
- Địa thủy Hỏa Phong bốn nguyên tố ma thú coi như thông thường, tối đặc biệt là ma thú Linh Hồn hệ! Tinh huyết nguyên khí hạch do loại ma thú này ngưng tụ có thể bù đắp niệm thức hao tổn. Đáng tiếc là ma thú Linh Hồn Hệ trên đại lục thực sự quá hiếm, ngươi có thể có được vài mai cũng là vận khí rất lớn rồi đó.
Lăng Phong nghe vậy ngượng ngùng vuốt vuốt mũi, che giấu nói:
- May mắn thôi mà.