Tinh Ngự

Chương 502: Q.4 - Chương 502: Mục đích của Âu Mẫu Long. (1+2)






Biểu tình của hắn rất bình thản, dường như không hề sợ Lăng Phong sẽ từ chối trả lời, ngữ khí mang theo một tia thản nhiên.

Đáp lại biểu tình bình thản hắn, ánh mắt Lăng Phong chỉ ánh lên một tia thương hại như đang nhìn một kẻ ngốc, biểu hiện cường liệt đế mức ngay cả Âu Mẫu Long cũng cũng cảm thấy không được tự nhiên, ánh mắt sắc bén xuất hiện một tia bối rối.

- Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao? Sao ta phải nói với ngươi?

Lăng Phong lạnh lùng, nghiêng nghiêng đầu, động tác vô cùng nhẹ nhàng thể hiện sự lạc quan bên trong:

- Vốn tưởng Âu tộc trưởng là nhân vật thế nào, thì ra cũng chỉ là một kẻ tu luyện đến phát ngốc?

- To gan!

Ngao Châu giận dữ quát lớn, tiến lên một bước, những đợt sóng năng lượng giống như những bó tên nhọn bạo sạ:

- Khua môi múa mép, dám mạo phạm tộc trưởng đại nhân, thật đúng là tội đáng muôn chết!

- Lăng mỗ có đáng chết hay không cũng không đến lượt Long Tộc các ngươi quyết định.

Mặt Lăng Phong đầy vẻ khinh miệt, quay sang đám người Long Tộc trào phúng:

- Ta nhớ lúc nãy Ngao tộc trưởng cũng nói câu này nhưng cũng có làm gì được Yêu Tộc đâu.

- Ngươi.

Ngao Châu định phản bác nhưng lại không thể nói nổi một câu hoàn chỉnh, có vẻ như đang rất giận. Bốn người bọn họ liên thủ, hơn nữa phối hợp thi triển tộc nội bí truyền nguyên trận vậy mà vẫn không làm gì được Lăng Phong ngược lại còn bị đối phương tìm ra khe hở đột phá, chuyện này không biết từ bao giờ đã trở thành âm ảnh trong lòng hắn.

Bây giờ bị Lăng Phong dọa, âm ảnh đó lại như một con giòi cứ ngọ nguậy trong xương, không sao loại bỏ được.

- Ha ha

Cười nhẹ một tiếng, Âu Mẫu Long cố gắng loại bỏ cảm giác khó chịu mà Lăng Phong mang lại, ánh mắt hắn bao dung giống như đang nhìn một hậu bối nghịch ngợm, nói với vẻ tiếc nuối:

- Lăng tông chủ, bản tông biết nguyên nhân bên trong, không biết ta có thể thay ngài trả lời được không?

Cách nói nằm ngoài dự đoán của hắn khiến Lăng Phong ngây ra, nhưng rõ ràng lúc nãy hắn cũng dùng ngữ khí mềm mỏng này để nói với Vưu Lực, cuối cùng Vưu Lực vẫn phải bỏ miễn cưỡng bỏ Lăng Phong lại!

Sao bây giờ lại chuyển thành trưởng bối khuyên nhủ hậu bối, nghĩ sao cũng thấy có chút quái dị.

Nhưng đây vẫn không phải điều khiến Lăng Phong giật mình nhất, điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là Âu Mẫu Long nói hắn biết tại sao Lăng Phong có thể nhìn ra nhược điểm của đại trận, hơn nữa còn có thể nói ra nguyên nhân bên trong!

Nếu như nói Lăng Phong có bí mật nào không muốn bị ngươi khác phát hiện hơn cả bí mật song cự linh chi thể thì chỉ có thể là sự tồn tại của Sang Sư! Thậm chí, cả hai có thể coi như một, Lăng Phong có thể trở thành một song cự linh thiên hành giả cũng là vì được Sang Sư ban cho? Bất luận Sang Sư chưa từng kể cho hắn nghe điều gì nhưng sau khi được truyền thừa và tu luyện, Lăng Phong càng cảm nhận được sự phi phàm của Sang Sư.

Lúc này Lăng Phong mới nghĩ, Sang Sư rốt cục có lai lịch thế nào? Sao có thể có được những bí pháp truyền kì ấy, hơn nữa những bí pháp ấy còn cường đại đến mức đáng sợ.

Vốn cứ tưởng sáng tông có liên quan đến Vô Tẫn Hoang Nguyên, nhưng sau khi gặp những tông phái đỉnh cao của Vô Tẫn Hoang Nguyên, Lăng Phong lại cảm thấy hoài nghi vì hắn cảm thấy họ đều không thể sánh được với Sang Sư.

Vậy mà Âu Mẫu Long nói hắn có thể biết được lý do tại sao Lăng Phong nhìn ra được nhược điểm của nguyên trận, bảo Lăng Phong sao không kinh ngạc?

Không lẽ.

Âu Mẫu Long biết được sự tồn tại của Sang Sư, hay là hắn biết j về kiếm điểm bí pháp của Sang Sư nên nhận ra một manh mối nào đó lúc thấy Lăng Phong hóa giải nguyên trận?

Nói cách khác, Sang Sư có liên quan đến Long Tộc?

Một ý nghĩ phức tạp trào lên trong thức hải Lăng Phong, hắn không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, sự kinh ngạc ấy được đẩy lên cực điểm khiến tim Lăng Phong không khỏi đập loạn xạ, cảm giác hỗn loạn bị đẩy xuống tận bụng nhưng hắn vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh:

- Ồ, Âu tộc trưởng cứ thử nói ra xem nào, bản thân Lăng mỗ cũng không hiểu tại sao mình có thể đột phá được Long Tộc đại trận đây! Âu tộc trưởng huệ nhãn, Lăng mỗ nguyện rửa tai nghe ngài nói đây.

Âu Mẫu Long khẽ mỉm cười, với một nhân vật như hắn, dù có che đậy tốt đến mấy thì một chút kinh hoảng cũng không thể lọt khỏi tầm mắt. Trong nháy mắt, hắn có thể khẳng định những suy đoán trong lòng.

Thấy Lăng Phong vẫn cố ra vẻ bình thản, hắn cũng không vòng vèo, chỉ cần hắn nói ra vấn đề then chốt bên trong, để xem Lăng Phong còn phủ nhận thế nào!

Mang theo ý nghĩ đó, Âu Mẫu Long tự tin lên tiếng:

- Sớm đã nghe nói Sáng Tông luyện chương chi đạo tinh thâm vô cùng, bản thân Lăng tông chủ cũng dùng tinh chương để hạ gục Huyền Nguyên Tông! Tất cả những chuyện này Âu mỗ sớm đã nghe nói.

Thấy tộc trưởng nhà mình không những không trách cứ Lăng Phong mà ngược lại ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng, thậm chí còn nói bàn về những việc không liên quan hòng lấy lòng Lăng Phong, bọn Ngao Châu đều cảm thấy khó hiểu vô cùng, nhưng vì sợ uy nghiêm của Âu Mẫu Long nên nhất thời không dám lên tiếng.

Bản thân Lăng Phong cũng phải ngỡ ngàng, không hiểu Âu Mẫu Long có dụng ý gì.

Âu Mẫu Long nói tiếp:

- Mặc dù sư phụ Lăng tông chủ đến tận bây giờ vẫn chưa lộ diện thế nhưng ngoại giới không ai không biết tài năng tuyệt đỉnh của lệnh sư. Và đương nhiên danh sư xuất cao đồ, Âu mỗ dám đảm bảo lệnh sư huynh của Lăng tông chủ Hải Tư Lam tiên sinh cũng là người tài năng xuất chúng.

Âu Mẫu Long nói vòng vo một hồi rồi lại quay lại nói đến Hải Tư lam, quả nhiên tâm tư cẩn mật, phong cách nói chuyện như thiên mã hành không.

- Âu tộc trưởng, rốt cục là ngài muốn gì, không ngại thì xin nói thẳng ra đi.

Lăng Phong có chút không kiên nhẫn, nguyên bản hắn lo lắng con bài chưa lật của mình bị Âu Mẫu Long khám phá thế nhưng khi nghe hắn nhắc đến Hải Tư Lam thì Lăng Phong lại càng muốn biết mục đích chân chính của Âu Mẫu Long. Vì vậy Lăng Phong cũng không đủ kiên nhẫn để nghe Âu Mẫu Long nói nhảm nữa. Nếu như không phải thực lực thua kém thì sợ rằng lúc này Lăng Phong đã lên cho hắn ta mấy bạt tai rồi.

- Tốt lắm, vậy Âu mỗ cũng nói thẳng.

Âu Mẫu Long bày ra biểu tình xin lỗi, thanh âm hơi ngừng lại, nhẹ giọng nói:

- Âu mỗ nghe nói huynh đệ Lăng tông chủ đáp ứng Yêu tộc đến trị bệnh cho vị ái đồ của vị tộc trưởng Yêu tộc Diêm La. Như vậy hẳn là tiên sinh cũng có phần nắm chắc thành công ?

Dừng lại một chút như để mọi người kịp nắm bắt câu chuyện, Âu Mẫu Long lại nói tiếp:

- Âu mỗ tuy rằng không phải là thuật luyện sư nhưng cũng ít nhiều biết được thuật luyện sư cao cấp thì có thể nắm rõ được kết cấu và tri thức về nguyên trận. Không biết Âu mỗ nói thế có đúng không ? Có phải luyện chế chí cấp tinh chương phải sử dụng nguyên trận có đúng không ?

Khuôn mặt Lăng Phong dần xuất hiện một vẻ cổ quái, cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu rõ mục đích của Âu Mẫu Long. Lăng Phong thầm thở phào nhẹ nhõm. Nguyên lai là hắn ta đánh chủ ý đến Hải Tư Lam.

- Mọi người ai cũng biết Lăng tông chủ rất tin tưởng vào khả năng của lệnh huynh như vậy hẳn lệnh huynh cũng đã bước chân vào chí cấp thuật luyện sư hoặc cũng đã nắm rõ mấu chốt để trở thành chí cấp thuật luyện sư, hay nói cách khác là nắm rõ nguyên trận. Như vậy có thể phiền huynh đệ Lăng tông chủ đến Long tộc làm khách cùng đàm luận, dạy bảo Long tộc về nguyên trận được không ?

Âu Mẫu Long tự tin nói:

- Sợ rằng mới vừa rồi Lăng tông chủ thoát khỏi nguyên trận chính là nhờ có Hải tiên sinh tương trợ, tìm đúng nhược điểm của nguyên trận.

"Cao, thật là cao a." - Trong lòng Lăng Phong thầm bội phục Âu Mẫu Long không thôi. Tuy nhiên ngay lập tức hắn căm thấy có chút dở khóc dở cười, hắn không nghĩ rằng Âu Mẫu Long lại có thể suy luận logic đến như thế được.

Âu Mẫu Long nhìn thấy biểu tình Lăng Phong lại tưởng rằng Lăng Phong đang giật mình khi bị mình khám phá bí mật nên lại càng đắc ý.

Sau khi biết được bí mật của bản thân còn chưa bị khám phá, Lăng Phong lại tự tin nói:

- Âu tộc trưởng, không phải người đến vì Long tộc ngọc bích sao ? Ta đã từng nói qua và bây giờ ta khẳng định lại lần nữa : ta đã từng nhìn thấy, sờ vào Long tộc ngọc bích nhưng ta chưa từng sở hữu nó trong người cũng như cất dấu nó.

- Hắc, Lăng tông chủ nói nhiều như vậy thì được cái gì.

Thanh Long tộc tộc trưởng không nhịn được cười rộ lên, hắn quả thật là không thể nào kiên nhẫn được nữa rồi. Dù sao Long tộc ngọc bích cũng quá quan trọng đối với hắn nên hắn trầm giọng nói:

- Lăng tông chủ đã phủ nhận mình không cầm Long tộc ngọc bích, như vậy mọi chuyện đơn giản là để ta xem qua tiết vân và nội thế gipis của ngài. Khi đó đúng sai không phải là rõ ràng rồi hay sao?

Bởi vì Âu Mẫu Long có thái độ khách khí với Lăng Phong nên Thanh Long tộc tộc trưởng nói chuyện cũng thu liễm vào phần.

- Tiết vân ? Nội thế giới ? Hắc

Lăng Phong đột nhiên cười vang rồi đột nhiên ngưng cười lạnh giọng đáp:

- Hôm trước Lăng mỗ đi trên đường bị mất một ít kim tệ không biết tộc trưởng đại nhân có thể cho Lăng mỗ xem tiết vân của ngài một chút được không ?

- Ngươi ...

Thanh Long tộc tộc trưởng bị Lăng Phong làm tức giận đến mức không nói nên lời. Hắn không ngờ được Lăng Phong lại đi so sánh Long tộc ngọc bích với mấy đồng kim tệ. Điều này cũng chính là chà đạp lên tôn nghiêm của Long tộc.

Trên đời này làm gì có đạo lý như vậy.

Từ trước đến nay chỉ có chuyện Long tộc kiêu ngạo chứ không hề có chuyện Long tộc chịu nhục. Những kẻ dám khiêu chiến với uy nghiêm của Long tộc đều phải chết.

- Tiểu nhi ngươi muốn chết.

Thanh Long tộc tộc trưởng bạo hống, hai tay vận khởi chuẩn bị tấn công.

Đúng lúc này đột nhiên Âu Mẫu Long quát lên ngăn lại:

- Thanh Long, chúng ta không được làm khách quý phiền lòng.

"Khách quý?"

Nghe được từ này tất cả mọi người đều sửng sốt kể cả Lăng Phong cũng cảm thấy kinh ngạc. Không biết từ lúc nào quan hệ của mình với Long tộc đã trở thành "Khách quý".

Lăng Phong lại càng ngạc nhiên hơn, hắn không ngờ mình lại có giá đến vậy, kẻ yếu trên đại lục này có phải đã chết hết rồi đâu mà sao lại có cường giả nhất quyết đồi kết nghĩa kim lan với mình.

Chuyện này chắc chỉ trong truyền kì mới có, Lăng Phong nghĩ thế nào cũng không ngờ nó lại xảy ra đối với mình, nhất đối phương lại là chấp chưởng Long Tộc Lăng Phong lại càng không dám nghĩ nhân vậy ấy đột nhiên phát điên đòi kết giao với mình.

- Âu tộc trưởng, ngài định nói gì thì cứ nói ra đi.

Ánh mắt Lăng Phong co rút lại, quang mang bắn ra như kim, đối phương càng tỏ ra khách khí hắn lại càng cảm thấy không yên tâm.

- Ha ha, Lăng tông chủ đúng là người thẳng thắn, vậy Âu mỗ cũng không vòng vo nữa.

Âu Mẫu Long cười lớn, lúc này cách xưng hô của hắn đã khiêm tốn hơn việc tự xưng là "bản tôn" rất nhiều:

- Nếu như Hải tiên sinh có thể nhìn ra bí mật hắc ngục luyện thần trận, vậy thì tài nghệ trên phương diện nguyên trận đương nhiên cũng phải rất phi phàm! Chuyện luyện chế một chút nguyên trận tinh chương chắc không thành vấn đề đâu nhỉ?

Ngây ra một lúc, Lăng Phong đột nhiên ngộ ra vấn đề, thì ra là vậy?

Bây giờ thì Lăng Phong đã hiểu tính toán của Âu Mẫu Long, thì ra hắn ở đây là để đợi Lăng Phong. Mặc dù không hiểu chuyện Long Tộc làm mất nguyên trận bằng hai người Vưu Lực nhưng Lăng Phong có thể nhìn ra hắc ngục luyện thần trận lúc này hoàn toàn không tầm thường.

Bởi vì việc ngũ sư huynh có thể tham ngộ tứ linh nguyên trận khiến Thích Thiên Ách ngạc nhiên vô cùng nên Lăng Phong đã được nghe hắn nói rất nhiều về việc linh giả sử dụng nguyên trận.

Thậm chí, trong khoảnh khắc công phá hắc ngục luyện thần trận, Lăng Phong có thể cảm nhận được khuyết điểm của nguyên trận nằm ở việc tinh chương luyện chế chưa hoàn chỉnh! Nói cách khacsm bản thân miếng tinh chương đó vốn đó tồn tại một khuyết điểm nào đó.

Mặc dù phát hiện ra điều này những Lăng Phong vẫn không hiểu tại sao Âu Mẫu Long lại nhắc đến Hải Tư Lam?

Nhìn thần sắc Lăng Phong, Âu Mẫu Long lập tức đoán ra ý định của mình đã bị đối phương nhìn thấu, thầm cảm thấy ngạc nhiên trước tâm tư linh mẫn của đối phương, bật cười nói:

- Thế nào? Ta biết Hải tiên sinh đến bây giờ vì công pháp tu luyện vẫn chưa trở thành linh giả, nếu như Hải tiên sinh đồng ý, chỉ vần phụ trách hướng dẫn, những việc còn lại cứ giao cho bổn tộc hoàn thành là được rồi.

Lăng Phong ánh mắt ngưng trọng, chỉ cần nhìn thái độ nhiệt tình của Âu Mẫu Long thôi là đã có thể hiểu đối phương khát vọng luyện chế cao cấp nguyên trận tinh chương đến thế nào!

Nghĩ đến đây, một cảm giác ớn lạnh không khỏi trào lên trong lòng Lăng Phong. Âu Mẫu Long đã bất chấp thủ đoạn lừa hai vị tôn sử Yêu Tộc rời đi thì đâu chỉ đơn giản là muốn mời Hải Tư Lam luyện chế mấy miếng nguyên trận tinh chương.

Nếu không, hắn đã chịu thương lượng với Vưu Lự chứ không bao giờ lật mặt như vậy.

Âu Mẫu Long làm vậy, chỉ có một khả năng duy nhất, đó là...

Trong giây lát, thân thể Lăng Phong hơi khựng lại, một luồng khí tức đáng sợ dâng lên trong lòng, thanh âm lạnh lẽo chầm chậm truyền đi:

- Thứ mà Âu tộc trưởng muốn chắc không đơn giản như vậy đâu nhỉ?

- Lăng tông chủ quả nhiên là người thông minh.

Âu Mẫu Long lộ ra một nụ cười khen ngợi, nói:

- Chắc ngài cũng rõ, Vô Tẫn Hoang Nguyên bây giờ phong khởi vân dũng, không lâu nữa sẽ có một cơn sóng lớn tràn qua, thậm chí có thể quét sạch cả Thần Vẫn Đại Lục này! Lúc này, các phương thế lực đều đang nghĩ cách tăng cường thực lực cho mình.

- Và chắc ngài cũng hiểu, muốn tăng cường được thực lực tinh chương là cách đơn giản nhất! Như vậy, thuật luyện sư cường đại chính là bảo bối của tất cả các phương thế lực.

- Lúc nãy hai tên ngốc Yêu Tộc không biết giá trị của vị Hải tiên sinh mà Lăng tông chủ đại diện, chúng coi thuật luyện sư là y sư bình thường, thật là quá ngốc nghếch!

Âu Mẫu Long nhìn Lăng Phong, thành khẩn:

- Lăng tông chủ, bây giờ trong các đại thế lực, chỉ có Long Tộc chúng ta mới có thể cho ngài sự đãi ngộ tuyệt vời nhất! Địa vị tôn quý nhất! Quyền lên tiếng không được bỏ qua nhất.

Mỗi một lời hứa của Âu Mẫu Long như một nhát búa đánh thẳng vào tim người ta, mang theo một loại mê lực cường đại, nếu như đổi thành một người tâm trí không kiên định thì chắc đã lập tức đồng ý rồi.

- Sau đó thì sao?

Lăng Phong nở một nụ cười cổ quái, chầm chậm nói:

- Lăng mỗ sẽ bị trói buộc trong thiếp tộc?

- Ha ha, Lăng tông chủ quá lời rồi.

Một tia nộ ý lướt qua mặt Âu Mẫu Long, hắn nói như mình chẳng hề để tâm điều đó:

- Vì sự an toàn của Hải tiên sinh, Long Tộc ta chắc chắn phải bảo vệ tốt hai người rồi, dùng từ "trói buộc" e rằng tổn thương tình cảm quá.

Lăng Phong cười, cười lạnh, một nụ cười lạnh không hề kiêng kị!

Hắn không phải kẻ ngốc, lúc mới nghe Âu Mẫu Long nhắc đến đãi ngộ đặc biệt hắn đã cảm thấy có chút khó tin, nhanh chóng nghe ra một chút manh mối trong ngữ khí đối phương!

Bây giờ nghe Âu Mẫu Long nói vậy, hắn còn gì không hiểu nữa chứ?

Hắc, nói nghe có vẻ hay nhưng chỉ cần đồng ý, bản thân có khác gì bị giam lỏng trong biệt khu? Dù quyền lực có cực đại đến mấy, trong mắt Long Tộc chi nhân cũng chỉ là một con rồi mà thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.