Tinh Ngự

Chương 46: Q.3 - Chương 46: Ngọc phiến thần bí.






- Quí khách thật là có mắt nhìn!

Một ngón tay chỉ lên, lão bản béo mập nói:

- Đây chính là chất lượng tốt nhất, nếu quí khách muốn mua, ta sẽ giảm giá cho ngài, chỉ lấy ngài một ngàn kim tệ!

Giá cả này khiến Lăng Phong kinh hãi, số tiền vàng này đối với Lăng Phong mà nói không có gì là đáng ngạc nhiên, mấu chốt ở đây là so sánh với hỏa đạn thì đủ để làm người ta kinh ngạc rồi.

Lô Sâm gật gật đầu:

- Giá cả xem như là hợp lí.

- Nhị sư huynh, đừng dề dà nữa, mau nói cho chúng ta biết dùng bạo vũ lê hỏa đạn này như thế nào?

Cảnh Vân hào hứng, không kiềm được sự tò mò.

Cười ha ha, nắm vững tâm lý của mọi người, Lô Sâm nói:

- Bạo vũ lê hoa đạn chỉ là cách gọi của người ngoài nghề, đối với hỏa hệ thiên hành giả chúng ta thì nó còn một biệt danh là… Hỏa đạn! Bởi vì khó có được nguyên tố tinh chương, mời thuật luyện sư giúp luyện chế càng phải tốn rất nhiều, không ít nguyên tố thiên hành giả lâm vào quẫn cảnh không nguyên tố linh kỹ để dùng. Vì thoát khỏi tình huống bị quản chế này, không ít người đã nghĩ ra đủ loại phương pháp thay thế, hỏa đạn này chính là một trong số đó!

- Hỏa hệ thiên hành giả chỉ cần bằng lực lượng sơ cấp hỏa cầu va chạm hỏa đạn, hỏa đạn sẽ nổ tung, châm nhọn bên trong dưới lực lượng nén ép cực mạnh rồi bắn ra bốn phía, giống như lê hoa! Cho nên mới có cái tên như vậy. Cấp hỏa đạn cao nhất có thể bắn ra một trăm hai mươi cái gai nhọn, cao thủ không thể nào chống cự kịp. Năm đó…

Hắn cười hắc hắc, không nói thêm điều gì, như vậy hắn là trước kia dùng thứ này hại không ít người.

Tưởng tượng thấy một trăm hai mươi cái gai nhọn nổ mạnh, trong đầu Lăng Phong xuất hiền một cảnh tưởng “Con nhím”, không khỏi lạnh người, lẩm bẩm nói:

- Lực lượng hỏa lực đàn hồi cường đại như vậy, xem ra sự phụ thuộc của hỏa vệ thiên thành giả đối với nguyên tố linh kỹ nhỏ hơn rất nhiều.

- Sao có thể như thế được! Nếu muốn sử dụng hỏa đạn này, đầu tiên phải lợi dụng đến linh kỹ hỏa cầu, cái này phải cần đến nguyên tố tinh chương duy trì. Tiếp theo, hỏa đạn thuộc loại tiêu hao phẩm duy nhất, mà nguyên tố linh kỹ có khả năng dùng lại. Cuối cùng, năng lượng hỏa đạn một khi sử dụng không thể nào khống chế, hoàn toàn không bằng nguyên tố linh kỹ thu phóng tự nhiên, trong ghi chép, thậm chí khi sử dụng hỏa đạn ngược lại chính mình bị gai nhọn đâm.

Lô Sâm cảm thán nói:

- Luyện hóa nguyên tố tinh chương, phối hợp nguyên lực ấn thi triển mới là chính đạo a!

Lăng Phong toát mồ hôi, vốn là một gã thuật luyện sư, chính mình lại luôn lơ đãng xem thường tác dụng của thuật luyện sư.

Lô Sâm liên tiếp nói một đống lớn nhược điểm, cơ mặt lão bản béo mập rung động, nhưng hắn cũng không phản bác được điều gì, đành phải lộ vẻ chán nản uể oải. Ngay khi hắn tràn đầy hoài nghi sinh ý có phải lại tiếp tục ngâm nước nóng, Lỗ Sâm vung tay lên:

- Cho ta mười viên hỏa đạn, chất lượng tương đương với viên hỏa đạn này là được rồi!

Lão bản béo mập mừng rõ, rất có cảm giác lấy được hi vọng, hắn vội vàng nói:

- Được, quí khách chờ cho một chút.

Mang ra mười viên hỏa đạn, hắn cam đoan: “

- Mười khỏa hỏa đạn này cam đoan với quí khách chất lượng tốt nhất!

- Được rồi, tính tiền đi!

Lô Sâm nói, vốn là đệ tử Mạch Kha, lại là bậc thầy rèn binh khí, hắn đương nhiên không thiếu tiền. Sauk hi sảng khoái giao tiền, Lô Sâm để hỏa đạn thả lại bên trong tiết văn:

- Hắc hắc, trở về nguyên lực tháp dùng mấy thứ này chơi với đám tiểu tử kia nhất định rất vui!

Đám người Lăng Phong nhất tề im lặng, xem ra làm nguyên tố thiên hành giả trong nguyên lực tháp cũng không phải là chuyện hay ho…

Lại tùy ý đi dạo qua mấy cửa hàng, mua vài món đồ chơi ngạc nhiên cổ quái, trong lúc vô tình Lô Sâm thoáng nhìn thấy một quầy hàng, thấy biển ghi bên trên, bỗng mặt hắn biến sắc, lập tức dừng lại. Đám người Lăng Phong cũng dừng lại, không vị nhị sư huynh này lại nhìn ra được thứ hiếm lạ nào rồi.

Chủ quầy hàng là một người trẻ tuổi, tầm hai mươi, dáng người gầy yếu, sắc mặt tái nhợt. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào vật phẩm chính mình bán, dường như sợ sẽ có người cướp mất, vật phẩm này giống ngọc phiến, màu đỏ hồng tươi. Ngọc phiến giống như có chất lỏng lưu động bên trong. Bên ngoài ngọc phiến có những vết màu đen lấm tấm, tựa như ngọc đẹp có khuyết điểm tỳ vết, làm người ta nhìn cảm thấy hết sức tiếc hận.

Lô Sâm nhìn chăm chú vào viên ngọc phiến màu đỏ hồng, thân thể có phần run rẩy.



Hạ Nạp căng thẳng nhìn nam tử thô hào trước mặt, từ lúc quầy hàng mở ra hắn là người đầu tiên dừng lại trong thời gian dài tới như vậy, những người khác chỉ nhìn lướt qua liền lập tức không có hứng thú rời đi, cho dù rất ít người vui lòng ở lại, nghe thấy giá cả lại dùng ánh mắt giống như nhìn kẻ điên đối với chính mình.

Có lẽ, nam tử thô hào này sẵn sang mua hàng?

- Thứ này ngươi bán thế nào?

Lô Sâm khẩn trương hỏi han, hắn chưa nhận ra tiếng của mình có chút run rẩy. Tuy rằng bộ dạng có vẻ thô hào, nhưng có thể tu luyện tới nguyên tố thiên hành giả thất tinh, Lô Sâm tự nhiên không phải là người vụng về. Vừa thấy ngọc phiến trong đầu hắn liền lập tức đối lập với trí nhớ, cuối cùng cho ra đáp án khẳng định, nếu ngọc phiến này quả thật là đồ vật kia, người trẻ tuổi trước mắt trừ phi không biết chuyện gì nếu không đã không lấy ra bán! Cho nên hắn cố gắng bình tĩnh, không dám làm đối phương nhìn ra một chút manh mối.

- Ta muốn đổi một mai tinh chương phong hệ trung cấp.

Hạ Nạp đỏ mặt, trước đây hắn mấy lần bị xem thường chính là vì mọi người cho rằng đây là trang sức châu cháu, như vậy cái giá hắn đưa ra quả thực quá mới cao. Hắn không dám ngẩng đầu, dùng thanh âm xấu hổ nói:

- Xin hỏi liệu có được hay không?

Hít một hơi thật sâu, Lô Sâm hiện tại dám xác định, Hạ Nạp quả thật không biết đích xác giá trị thực tế của viên ngọc phiến này!

Dường như sợ Lô Sâm từ chối, Hạ Nạp nói thêm vào:

- Thứ này là sư tôn ta lưu truyền đến nay, theo sư tôn đây là bảo bối rất hiếm! Tuy rằng ta không rõ công dụng của nó, nhưng sư tôn không gạt ta đâu!

- Ta mua!

Lô Sâm quả quyết nói, thế nhưng khi nhìn vào tiết văn hắn trợn tròn mắt, trung cấp nguyên tố tinh chương đối hắn mà nói tuy không có gì là ngạc nhiên, nhưng vì thuộc tính liên quan cự linh, hắn không dự trữ tinh chương phong hệ!

Sửng sốt một chút, Lô Sâm hỏi:

- Ta có thể dùng tinh chương hỏa vệ trao đổi với ngươi hay không? Ngươi có thể dùng tinh chương hỏa hệ này đi đổi tinh chương phong hệ.

Nhìn người thanh niên ngờ vực, hắn vội vàng nói:

- Ngươi yên tâm, tinh chương hỏa hệ của ta dùng ma hạch lục tinh làm nguyên liệu, nếu ngươi muốn một mai tinh chương phong hệ trung cấp, hẳn là sẽ đổi được dễ dàng.

Lấy ma hạch lục tinh làm vật linh hồn luyện chế tinh chương cơ hồ khẳng định là cực phẩm tinh chương trung cấp, đổi tinh chương phong hệ tứ tinh, ngũ tinh hẳn là không khó.

- Này…

Hạ Nạp chần chừ, thời gian dài như vậy, Lô Sâm là người duy nhất bằng lòng cùng hắn nói chuyện, hơn nữa còn có dự định trao đổi, hắn do dự có nên nhận hay không.

- A! Ta tưởng ai, đây không phải là Lô Sâm sao!

Đột nhiên, một gã thanh niên thưởng thức khối bạch ngọc trong tay bước tới, làn da lộ vẻ trắng nõn không bình thường, phía sau còn có một nam tử mặc tử y với thần tình ngạo khí mười phần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.