Nếu như Khố Tháp hoặc giả Nạp Đa có ở đây, bọn họ sẽ là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng trừ bọn họ, những người khác tại đây không phải tu vi không đủ, chỉ là thân phận đặc biệt, chỉ có Băng Tiêu thực lực cùng với lai lịch không rõ, cùng lắm hợp tác đối phó lại là chuyện tốt.
Băng Tiêu hơi trầm ngâm, gật đầu, mai tinh kỹ Tinh Chương, chỉ cần sử dụng thỏa đáng liền có thể tạo ra ba gã cường giả Linh Cấp! Sự mê hoặc lớn tới mức bất kỳ ai cũng không thể cự tuyệt, chỉ cần đoạt được chúng, đến lúc đó, phân phối ra sao lại tính tiếp!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, hai người đủ loại tâm tư nghi hoặc, đồng thời trong lòng cũng đã có quyết định.
- Ha hả, không cần phải phiền phức như thế, ta thấy các ngươi vẫn là tự mình lùi lại đi.
Đúng lúc này, nam tử mặt sẹo cười lớn, từ trên người hắn phát xuất khí thế vô cùng cường đại, tựa như ngưng thành thực chất!
- Thánh Vực cường giả? Làm sao có thể?
Tân Ba hoảng sợ nói:
- Thân là Thánh Vực, sao ngươi có thể tiến nhập vào đây?
Từ khí thế mà nam tử mặt sẹo hiển lộ ra có thể thấy hắn không chỉ đơn giản là Thánh Vực, thậm chí gần tới Thánh Vực hậu kỳ! Mọi người ở đây tuy rằng cũng có thể lợi dụng pháp ấn thi triển công kích cường đại, thể nhưng so với Thánh Vực cường giả chân chính vẫn là kém khá xa.
Một cường giả Thánh Vực hậu kỳ xuất hiện, đại biểu ý nghĩa gì không cần hỏi cũng biết!
- Liên thủ giết hắn!
Tần Chính bỗng dưng quát lên một tiếng lớn, nắm tay bắn ra một quả pháp ấn cuối cùng, thủy hệ nguyên lực cường đại cuồng nhiên đánh tới phía trước. Hắn vừa động thủ lập tức như châm một thùng thuốc nổ, ở đây đều là các cao thủ trẻ tuổi, tâm trí cực cao, cũng minh bạch nếu không giết nam tử mặt sẹo, e là cuối cùng Tinh Chương tuyệt sẽ không có phần của mình.
Vì vậy, mấy đạo công kích mạnh mẽ nhất tề bắn ra, nhất thời kỳ mang đủ loại màu sắc lập lòe, chấn động khiến không gian phát ra tiếng ong ong!
Ánh mắt Lăng Phong cũng khẽ chuyển, rồi đột nhiên bàn tay to ra, từng đạo hỏa hệ kiếm quang xoay tròn ầm ầm bay ra, bên trong còn ẩn chứa một đạo kiếm quang có vô số bí văn xoay tròn xung quanh, khí tức thần bí vô cùng vô tận tựa như Thiên Địa Lao nhốt giết!
Trong tất cả các công kích chỉ có huynh muội Chiêm Mỗ Tư là kì đặc nhất. Hai người liên thủ, kỳ lực hóa hồng, giao long điên cuồng lao về phía trước. Trên đầu giao long vẫn quấn một tầng cẩm mạt, nhìn có chút buồn cười nhưng uy lực công kích thì không buồn cười chút nào. Từng tầng phong hệ nguyên lực kẹp trong đó khiến người ta phải nín thở gánh chịu một áp lực bàng đại. Nhất kích này ẩn chứa một linh hồn công kích vô cùng đáng sợ!
Nếu như không phải là người có tu vi kinh nhân, một lúc bị nhiều cường giả liên thủ công kích như vậy thật không dễ chịu chút nào, nam tử có vết sẹo trên mặt vẫn không hề biến sắc. Từ trong cơ thể hắn vang lên một giọng nói già nua:
- Yêu Nguyệt Nương Nương, ngươi vẫn không xuất thủ? Định đợi đến lúc nào? Không lẽ định ngồi chờ ngư ông đắc lợi?
Lời vừa dứt, một đường thanh sắc cự linh đột nhiên bay lên!
Cự linh thân thể thon dài, sừng hươu mõm bò, đuôi rắn ưng trảo, lân tu uyển nhiên, hiển nhiên chính là Long linh.
Long linh! Thật sự là Long linh!
Long linh quất đuôi, chỉ một kích nhẹ nhàng nhưng đã có vô số phong khí cuốn lấy công kích lực của huynh muội Chiêm Mỗ Tư, bóp nát thành vô hình.
Nam tử mặt có vết sẹo quát lên một tiếng, một tràng cười lớn truyền ra từ trong cơ thể Thương Nhưng Nhi nãy giờ vẫn đứng im không nhúc nhích, giọng cười mị ý thấu xương, mang lại cho người ta cảm giác như một tấm bạc sa mềm mại phủ trên cơ thể tuyệt thế của mỹ nhân:
- Ngạo Thiên trưởng lão nóng ruột như vậy, tiểu nữ sao có thể từ chối được?
Ngân quang sạ thiểm, từ trán cô bay ra một con bức linh cực đại. Bức linh trong nháy mắt tản khai thành hàng trăm phần, hóa thành một đường ngân sắc quang lưu điên cuồng lao vào phía đám đông.
- Ngươi không phải là Thương Ngưng Nhi? Yêu Nguyệt Nương Nương ngươi sao lại xuất hiện ở đây?
Lãnh Tinh Dực hoảng sợ biến sắc, phích lịch hỏa nhất chuyển ầm ầm chém xuống "Thương Ngưng Nhi".
Giọng cười bên trong lại khanh khách vang lên:
- Tiểu tử, nếu như sư phụ ngươi thi triển chiêu này thì ta cũng phải nhượng bộ ba phần, nhưng là ngươi thì… Còn kém xa lắm!
Rồi cô ta lại vung tay, một đường ngân sắc quang lưu nặng nề đập lên kiếm thân, như vạn tấn cự thạch từ trên trời rơi xuống, bắn bay Lãnh Tinh Dực ra xa.
Cự Lý thân hình dịch chuyển, ôm chặt lấy Lãnh Tinh Dực tránh không để cho hắn ngã vào thanh sắc điện võng.
Biến cố đại phát sinh, người động thủ cũng nhất loại dừng lại, cẩn trọng quan sát hai kẻ trước mặt.
- Nghe đồn có một loại tàng linh tinh chương thần kì, có thể khiến cường giả gửi một phần cự linh của mình vào một cơ thể khác.
Người lên tiếng đầu tiên đương nhiên là Tiểu Mơ Hồ. Cô nhíu mày như đang lục lại kí ức từ xa xưa lắm:
- Nhưng làm như vậy thương tổn cũng rất lớn, một khi sức mạnh kí sinh bị hư tổn thì bản thể cũng trọng thương theo. Hơn nữa muốn thi triển loại linh kĩ này bản thân bản thể phải có sức mạnh linh cấp. Thấy ngươi lúc nãy thi triển phong hệ, chắc ngươi là Long Tộc Ngao Thanh Phong trưởng lão?
Tiểu Mơ Hồ như biến thành một con người khác, hai mắt thanh minh, nói rõ lai lịch sức mạnh trên người nam tử mặt sẹo một cách vô cùng rõ ràng.
- Hắc, tiểu nha đầu đúng là hiểu biết rộng. Lão phu chính là Ngao Thanh Phong! Còn ngươi là tiểu nha đầu có hi vọng tấn thăng linh cấp nhất trong Ngọc Lan Tông? Quả nhiên không tệ, nếu như ta giết ngươi ở đây thì đám sư phụ luôn bao che bảo vệ cho ngươi sẽ đến tìm ta gây chuyện mất.
Nam tử mặt sẹo ha ha cười lớn, vừa dứt cười, hắn phẩy tay nói:
- Các ngươi có thể đi!
- Ngao tiền bối, một thứ tốt như tinh kĩ tinh chương, không lẽ Long Tộc các người định một mình độc chiếm?
Chiêm Mỗ Tư bất mãn nói, nhìn bộ dạng của hắn thì hình như không bị thương nặng lắm.
Không cần Ngao Thanh Phong phải nói nhiều, Tiểu Mơ Hồ đã kéo Chiêm Mỗ Tư, chỉ chỉ vào Thương Ngưng Nhi nói:
- Ca, chúng ta đi thôi! Vị đó có sức mạnh của Yêu Nguyệt Nương Nương!
- Coi như ngươi biết điều!
"Thương Ngưng Nhi" cười khúc khích:
- Nếu như còn tiếp tục bướng bỉnh ta sẽ không nhường nhịn nữa mà hạ độc thủ với hai ngươi đấy. Những kẻ tưởng mình thông minh chính là những kẻ phiền phức nhất.
Nghĩ đến danh tiếng đáng sợ của Yêu Nguyệt Nương Nương ở Vô Tẫn Hoang Nguyên, Chiêm Mỗ Tư không khỏi giật mình, lộ ra vài phần sợ hãi, lại nhìn vẻ thanh minh chưa từng có của Tiểu Mơ Hồ bên cạnh, hắn mừng đến phát điên, trầm giọng nói:
- Mơ Hồ, muội hồi phục rồi à?
- Ừm.
Tiểu Mơ Hồ khẽ gật đầu:
- Đại khái là linh hồn quán thể cảm thụ tầng đầu tiên nên di chứng tạo bởi trùng kích công pháp lần trước mới biến mất.
Chiêm Mỗ Tư vừa mừng vừa thấy hụt hẫng, hụt hẫng vì tiểu muội muội luôn phải dựa dẫm vào mình lại quay trở về vẻ lạnh lùng cao ngạo trước đây.
Cuối cùng, hắn khẽ thở dài, không do dự kéo Tiểu Mơ Hồ quay về lối ra phía trước. Tinh kĩ tinh chương có quý thế nào cũng không thể giá trị bằng đột phá của Tiểu Mơ Hồ.
Tiểu Mơ Hồ trước đây tâm trí thông minh, bản thân lại là thuật luyện sư, tuyệt đối không phải là kẻ hồ đồ. Chỉ vì tu luyện một môn tên là "linh hồn công pháp" mới bị công pháp phản phệ, thức hải trọng thương. Một khi cô bé hồi phục lại vẻ thanh minh trước đây cũng có nghĩa công pháp đó đã gần đại thành.
Hơn nữa, công pháp này còn có thể khiến cô bé vấn đỉnh linh cấp, trở thành một linh cấp cường giả thực sự, hơn nữa còn là linh cấp thuật luyện sư vô địch trong giới thuật luyện sư. Chẳng cần nghĩ cũng biết giá trị của Tiểu Mơ Hồ lớn như thế nào?
- Các ngươi vẫn chưa đi à? Hay là còn muốn ta ra tay mời?
Ngao Thanh Phong lạnh lùng quát, linh long không ngừng gào rít.
- Được được, được!
Tần Chính liếc nhìn họ:
- Long Tộc các ngươi tự ý tiến nhập Càn Thiên Giới, nếu gia sư ta mà biết thì, hừ hừ!
- Ngươi là thái tử Áo La Đế Quốc?
Ở chung lâu như vậy nhưng có vẻ đây là lần đầu tiên Ngao Thanh Phong nhìn thấy Tần Chính, ông nói với vẻ không vui:
- Thần Thiên Chiến mặc dù mạnh nhưng Long Tộc ta không quan tâm. Nếu như vì không muốn trở mặt trước, Long Tộc chúng ta sớm đã tiến nhập một đoàn lớn rồi!
Ông hung hăng trợn mắt nhìn Tần Chính:
- Ngươi có thể thử xem, nếu như lão phu giết chết ngươi, Thần Thiên Chiến có vì một người bình thường mà trở mặt với Long Tộc không!