Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 426: Chương 426: Đưa cho em lễ vật đám cưới! 【4】




Chương 441: Đưa cho em lễ vật đám cưới! 【4】

“Chung tiểu thư ... . . . Tôi nói vị này, cũng không phải là chỉ ăn cơm, ý của tôi, tay tôi chỉ.. . . . người đàn ông ở nơi đó... . . .”

“Nơi nào?” Chung Tình cau mày, trong giây lát không có phản ứng lại.

“Cô thật đúng là chậm hiểu mà!” Dì tư không nhịn được cười ra tiếng: “Ở phía dưới của đàn ông... . . . ham muốn như thế nào, nếu cô có thể biết được nhu cầu của đàn ông, để cho anh ta say say muốn chết, anh ta mới không bỏ được cô, ban đầu Dịch Phong lão gia, chính là thích động tác của tôi, mới suốt ngày đến phòng của tôi!”

Chung Tình lập tức chợt hiểu ý tứ của dì tư, mặt đỏ lên, liền cúi đầu im lặng, thì ra là chỉ những nhu cầu kia... . . . Nhưng mà, chuyện này, không phải chỉ là hai người cởi quần áo thì sẽ làm được sao!

“Cô cũng chớ xem thường lời của tôi, việc này rất quan trọng... . . . Tôi nói với cô, có thời gian, tôi sẽ dạy cho cô, trong cái hộp kia, chính là bí quyết của tôi... . . . Cô xem trước một chút, có thể lĩnh hội bao nhiêu, lĩnh hội bấy nhiêu đi.” Dì tư tiếp tục nói: “Tôi cũng nghe nói, tối hôm qua Thiếu tướng tìm một đứa nha hoàn, cô hiện tại đã biết rõ, nam nhân làm hai lần sẽ cảm thấy chán cơ thể của cô, cô nhất định phải để cho anh ta không như vậy !”

Chung Tình suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy nói có lý, mình vẫn không biết mình đã chọc gì khiến người kia không vui, hiện tại nhớ tới, nguyên lai là những chuyện phòng the kia, anh có chút phiền muộn.

Sau đó, Chung Tình cười cười, chân thành hướng về phía dì tư nói một tiếng: “Cảm ơn, dì tư!”

Dì tư dường như cười một chút, mục đích của cô ta, thật ra thì chỉ là cho mình một chỗ dựa, cho nên, vốn keo kiệt, tại sao có thể?

Đương nhiên, Chung Tình cũng hiểu được ý tứ của dì tư, cô ta không phải là muốn để cho mình có thể nắm được Thiếu tướng, có thể để cho dì tư không bị uy hiếp ở đây, điều này là đương nhiên... . . . Nhất thời, Chung Tình lại nói: “Dì tư, tương lai có chuyện gì cần giúp đỡ, hãy nói cho tôi biết... . . . Chỉ cần tôi đủ khả năng, tất nhiên sẽ làm được.”

Dì tư nghe lời này, vui vẻ ra mặt, lập tức đứng dậy, nói: “Tốt lắm, tôi không quấy rầy các người nữa, cứ như vậy, cáo từ... . . .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.