Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 427: Chương 427: Đưa cho em lễ vật đám cưới! 【5】




Chương 442: Đưa cho em lễ vật đám cưới! 【5】

Dì tư cảm giác mình thời gian cũng không còn nhiều, cũng là nên rời đi, làm trễ nãi vợ chồng son người ta.

Hơn nữa đáy lòng của cô, cũng rất vui mừng.

Chung Tình đứng lên, hướng về phía Dì tư, nhẹ nhàng cười cười: “Dì tư, có thời gian có thể tới nơi này... . . .”

Dì tư “Ừ” một tiếng, liền lắc lắc eo thon, phong tình vạn chủng rời đi.

Bên trong nhà lập tức yên tĩnh lại.

Chung Tình lúc này mới từ từ ngồi ở chỗ ngồi, buổi sáng ăn cơm xong, hiện tại cô lại không đói, thấy Thiếu tướng không ăn, cô đương nhiên cũng không muốn ăn.

Cô lúc này, lại cũng không biết Dịch Giản rốt cuộc là cao hứng, hay là không cao hứng, cô cũng không dám nhìn Dịch Giản.

Đáy lòng của cô, cũng không phải là sợ như vậy, cảm giác Dì tư ra cửa, có lẽ sẽ truyền chuyện thiếu tướng nấu cơm cho cô ăn ra ngoài, này sợ là người trong nhà họ Dịch sẽ thổn thức một chút rồi.

Chỉ cần bên ngoài nhận định cô là vợ của Thiếu tướng, vậy là được rồi.

Hôn lễ cử hành vào ngày mai, chỉ cần Thiếu tướng không lên tiếng hủy bỏ, cô liền có thể tuyệt đối hoàn hoàn chỉnh chỉnh gả cho Thiếu tướng! Làm phu nhân Thiếu tướng!

Dịch Giản có thể không hiểu những động tác nhỏ của cô, câu nói nhỏ của cô, để lộ ra tới một chút tin tức.

Trên mặt, mặc dù không sợ hãi, nhưng đáy lòng, vẫn là hơi nổi lên một tầng một tầng gợn sóng.

Không hiểu sao?

Thật ra thì, anh vẫn luôn làm bộ như không hiểu... . . . Chẳng qua là, rất nhiều chuyện, đã hiểu, cũng chỉ là không thể hiện ra thôi.

Anh thích cô, tuy nhiên cũng ghét cô.

Anh ghét nhất chính là những nhỏ mọn cùng thủ đoạn nhỏ của cô, tính toán khắp nơi, để cho anh cảm thấy rất mệt mỏi, cảm thấy giữa bọn họ mệt chết đi, nhưng là, thật ra thì trút bỏ những cảm giác đó, đáy lòng của anh đối với cô còn là tràn đầy đau lòng.

Cô càng như vậy, tim của anh càng thương cô.

Cô rốt cuộc là khủng hoảng cở nào, ở nhà họ Chung, rốt cuộc trải qua như thế nào, cô mới có thể rơi vào trình trạng như vậy?

Dịch Giản ngồi ở chỗ đó, chậm chạp không cử động, cũng chưa từng mở miệng.

Thời gian từng phút trôi qua.

Chung Tình có chút không ngồi yên, cô cẩn thận liếc mắt nhìn Dịch Giản, suy nghĩ một chút, hướng bên cạnh anh nói, “Thiếu tướng... . . . Chúng ta đi ra ngoài một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.