Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 88: Chương 88: Gả Cho Tiểu Thiếu Gia (1)




Quần áo cô xốc xếch, chật vật như thế, khắp người đều là những vết hôn mà anh để lại.

Mị hoặc như thế, tinh xảo như thế, khiến anh hơi ngẩn người.

Mái tóc đoan trang lúc đầu của cô đã sớm rối bời thành những gợn sóng nhỏ, phủ lên người cô, hệt như đang cố gắng che giấu thân thể của cô.

Cảnh tượng như thế, trên đời này, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy đều phải mất máu.

Tất nhiên Dịch Giản cũng như thế.

Anh nhìn Chung Tình như vậy, đứng ở nơi đó, nửa bước cũng không thể dời đi, hệt như đã bị ai đó trói lại, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Chung Tình trên bàn đá.

Cho tới nay, cho dù có phải làm một nữ hầu, cô vẫn luôn hệt như một vị công chúa cao cao tại thượng.

Thân chảy dòng máu quý tộc đã bị diệt của triều Thanh, dòng máu ấy vẫn còn chảy trong xương tuỷ, hội tụ tất cả tinh hoa của một dân tộc cả năm nghìn năm.

Có tri thức, hiểu lễ nghĩa, quy củ.

Vì vậy, mặc dù hiện tại cô rất thẹn thùng, nhưng vẫn mang theo khí chất của một cô gái cổ đại, đặc biệt là sự rụt rè thanh cao kia, còn mang theo sự xinh đep của một khuê tú hào môn thế gia không gì sánh được.

Ở thời đại như hiện nay, mọi người đã thay đổi, rất nhiều người cũng học theo phong cách phương Tây, những bé gái cắt bỏ mái tóc dài của mình, mặc quần dài, bắt đầu kết bạn với con trai cùng tuổi.

Tất cả những phong tục của Trung Quốc cũ cũng đang dần biến mấy.

Trừ những phụ nữ đã kết hôn vẫn chưa chạy theo trào lưu, có rất ít phụ nữ giống như cô, vẫn duy trì những truyền thống cũ.

Anh đã từng du học ở Anh Quốc ba năm, trong lòng anh, từ trước đến nay không hề ủng hộ tư tưởng trọng nam khinh nữ, cái gì là tam tòng tứ đức, cái gì là xem chồng như trời, anh vẫn luôn tuân theo nguyên tắc tuần hoàn, người người ngang hàng, hôn nhân ngang hàng.

Vì vậy, đó cũng là lí do cho tới nay anh vẫn chưa hề lập gia đình.

Cả đời anh, chỉ muốn cưới một người phụ nữ, chung thuỷ với riêng một người.

Anh sẽ không lừa dối tình yêu, cũng không lừa dối hôn nhân.

Mãi thật lâu sau, Chung Tình mới cảm giác được có dòng nước mắt nóng bỏng đang chảy xuống dọc theo khoé mắt.

Thật ra thì cô không muốn khóc, cô cũng không thích khóc.

Khóc không thể giải quyết được vấn đề.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn về Dịch Giản, hệt như con người ấy sẽ toả sáng nơi màn đêm, giờ phút này, anh lại trở thành vị thiếu tướng cao cao tại thượng không thể chạm tới như trước.

Rõ ràng không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, nhưng cô lại có thể cảm thấy diện mạo kinh tâm động phách ấy đang hiện ra rõ ràng trước mặt mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.