Trong loa vang lên âm thanh của một người đang bị ngợp thở sau đó lại là tiếng “ bịch “ như để thứ gì rớt...
Sau đó lại nghe được thanh lạnh thấu xương vang lên.
Không cần tìm... những cái thứ vũ khí gì đó của ông đều bị tôi làm rơi hết rồi...
Rất nhanh tôi sẽ để ông biết mùi vị SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT LÀ NHƯ THẾ NÀO.
Sau đó lại nghe tiếng “ bịch bịch bịch “ liên tục, nghe thôi cũng biết lực đạp đó mạnh như thế nào. Kế tiếp lại nghe giọng nói của Hứa Doãn Hạ.
Này thì PHẢN BỘI chồng tôi, này thì BẮT CÓC tôi, này thì TÁT tôi...
Ông thật không biết hổ thẹn, Danh Danh nhà tôi luôn tôn trọng ông như vậy mà không trách phạt ông lần nào, thế mà dám làm Gian Tế cho địch, hại HK thiệt không biết bao nhiêu mạng người, Danh Danh nhà tôi vốn hiền lương... ừ không có thục nữ nhưng anh ấy không bao giờ làm việc mà không suy nghĩ cho các người... vậy mà ông... mà ông...
“ Bịch Bịch Bịch... “
Dám giở trò sau lưng anh ta, bây giờ ông nhìn đi, những người đi chung ông bao nhiêu năm qua chết không ít rồi còn ông thì sao? Ăn sung mặc sướng...
Ông đáng chết... chết ngàn lần trăm lần cũng không đủ, chờ xem đi... sau khi Hoắc Tư Danh đến đây tôi nhất định không nói gì giúp cho ông, mà nói càng thậm tệ để ông chết không được mà sống cũng không xong.
Ông đang đau chết đi được đúng không? Vậy những người bỏ mạng vô lí kia thì có đau không?
Ông đang cầu xin tôi sao? Vậy những người ông cố ý giết họ đánh đập họ có cầu xin ông không? Ông có cứu họ tha cho họ không?
Ông chưa từng giúp gì họ, cũng không từng tha cho họ... ông nghĩ Hoắc Tư Danh không nghi ngờ ông là không điều tra sao? Mỗi lần nhận xác của những người làm nhiệm vụ về... trên người họ đều chết không tử tế... những vết roi... vết cắt da thịt họ... hahah hiển nhiên ông là người làm ra...
Ông dùng ánh mắt đó nhìn tôi cũng vô ích thôi.
Tôi nhất định sẽ khiến ông biết đau đớn nhưng không thể nào rên rỉ là như thế nào, đau đớn mà có cầu xin cũng không ai để ý đến là như thế nào.
Chát Chát Chát.
Từng câu nói, từng tiếng roi vung, cùng với tiếng đạp của Hứa Doãn Hạ khiến ai nấy nghe được vừa thán phục vừa kinh sợ... vừa hả giận.
Bởi vì bên phòng giám sát có nghe được bên trong phòng giam nên bọn họ kết nối ra ngoài loa của căn cứ...
Ai nấy đều nghe thấy... từng câu nói của cô khiến những người tuổi còn trẻ hay là những người từng là đồng đội đi làm nhiệm vụ cùng với những người đã khuất không khỏi đỏ mắt... ngay cả Aron và Lin là những người lâu năm cũng cảm thấy sóng mũi cay cay...
Cũng vì thế hiện tại trong lòng bọn họ, Hứa Doãn Hạ lúc trước địa còn thấp hơn Hoắc Tư Danh cả 10/100 phần hiện tại là ngang nhau, không phải còn muốn cao hơn cơ... Bọn họ tự nhủ từ giờ trở đi... Chị Dâu Nhỏ là Nhất, Boss là Hai.
- ----------------------
9/10 chương.
Cầu phiếu, cầu phiếu đi ahuheo.