Revi không khỏi run rẩy... tại sao Hoắc Tư Danh biết... rõ ràng ông đã đã giấu rất kín chuyện này mà.
Hoắc Tư Danh nhìn ra bộ dáng kinh ngạc sợ hãi của ông ta môi khẽ câu lên... không nhanh không chậm đem cái loa bluetooth kết nối với máy ghi âm từ bông tai Hứa Doãn Hạ được anh tháo thẻ nhớ ra gắn vào máy vang lên.
Thấy cô hôn mê như vậy thật thích nha, để tôi kể cho cô nghe một số chuyện thật thú vị mặc dù cô không nghe được...
Revi đang nằm bất động trên chiếc giường băng kia, không khỏi run rẩy khi nghe được thanh âm quen thuộc này...
Tắt đi... cậu định giả giọng tôi... cò chưa dứt câu lại nghe tiếp.
Thật ra tôi phản bội HK đã gần ba năm rồi đi a, cô biết không... những người đó thật ngu ngốc không những thế Boss của bọn họ cũng quá ngu ngốc... chỉ vì một lần tôi cứu cậu ta một mạng mà cậu ta liền xem tôi là người tốt hahaha.
Nói chứ lúc đó tại quá ngây thơ hận thù những người giết người thân của tôi, tôi mới giúp cậu ta thôi... chứ rời khỏi cái nơi tồi tàn đó tôi mới biết sung sướng là ra sao...
Ở đây không những kiếm ít tiền mà còn làm việc như chó vậy... chỉ có một lũ ngốc mới đi theo cậu ta thôi hahha.
Cô biết cảm giác giết người từng là đồng đội của mình nó thú vị và hưng phấn ra sao không?
Để tôi nói cho cô nghe... đi nhận nhiệm vụ... họ cố gắng làm mọi thứ lại không nghĩ đến những công lao họ tốn sức cùng với tính mạng của họ mới có được nhưng tôi lại là người lĩnh công.
Nhìn bọn họ bị tôi đâm từng nhát từng nhát lên người... thật sự rất sung sướng đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ... nhớ rõ ánh mắt bất ngờ của họ... nhớ rõ ánh mắt cầu xin của bọn họ... haha cô biết không tôi hưng phấn với từng biểu cảm của họ...
Thật là thích... thích nhất chính là họ còn sống, hai mắt vẫn mở to ra khi tôi rạch từng vết lên người họ... lại xé từng miếng thịt trên người họ ra... hahaha thật sung sướng...
Mỗi lần như vậy... tôi đều thích chết đi được...
À cô biết không? Tuyệt nhất là lúc cắt đầu của từng người một... tôi bắt họ phải tận mắt nhìn đối phương bị cắt đầu thê thảm ra sao... hahaha...
Cũng tại Boss của họ... chồng của cô quá ngu ngốc... tin tưởng ai không tin đi tin tưởng tôi... tôi quay lại chỉ cần rạch vài miếng thịt xuống làm bộ dạng hoảng sợ là xong... chính là chỉ tiết... người tôi rạch người tôi giết không phải Hoắc Tư Danh nếu là cậu ta... thì hahaha thật là kịch tính nha...
Revi vừa nói dứt câu không bao lâu, thì im lặng giống như đang tìm đường đi tiếp thì trong loa vang lên tiếng Ứ....
- ----------------------------
8/10 chương.
Cầu phiếu nha nha