Sau khi giải quyết xong chuyện của Mạc Kiều Linh, Cố Ngạo Thiên bắt đầu tiến vào công ty, mà cũng chẳng ai dám bắt lỗi hắn tại sao hủy họp tại sao đi trễ.
Chắc hẳn là vì hắn bận một chuyện gì rất quan trọng đi vì từ trước đến giờ người ta đều biết hắn người cuồng công việc thế nào.
Lãnh Phong nhìn theo sếp mình trong lòng tặc lưỡi một cái.
Vừa nhìn một cái anh ta liền biết đêm qua mây mưa cỡ nào sáng ra mới là bộ dạng như vậy.
Nhưng trách làm sao được, tổng tài của anh mấy năm liền ăn chay rồi, nay được khai khẩu đương nhiên sẽ không tránh khỏi việc quá khích đi.
“Lãnh Phong, việc tôi nhờ cậu đã làm xong chưa?”
Trong dòng suy nghĩ hắn đột nhiên bị hỏi làm hắn giật mình, sau đó liền cúi đầu tăm tắp trả lời.
“Xong rồi, nhưng mà anh thấy làm như vậy Dương Hiểu Đồng khả năng sau này sẽ khó mà ló mặt ra ngoài đó”
“Là cô ta tự chuốt”
Cố Ngạo Thiên lạnh lùng nói qua, phụ nữ của anh cũng dám đụng đến cô ta gan lớn hơn trời mà.
Lãnh Phong chỉ thở dài một hơi sau đó cũng cảm thán vài câu.
Đời người con gái có cái gì nhục nhã bằng việc lộ ra ảnh nóng chứ.
Ôi trời cái tổng giám đốc này của hắn lại làm như vậy với Dương Hiểu Đồng a.
Dù gì cũng mang tiếng bạn thân từ nhỏ vậy mà một chút nương tay cũng không có.
Quá tuyệt tình rồi.
Dương Hiểu Đồng nhìn hình bản thân trên điện thoại, đôi tay không các nào giữ vững, run đến dữ dội.
Không ngừng ấn report bài đăng nước mắt cô ta đã lưng tròn khóe mắt.
Nhìn những bình luận tục tĩu phía dưới không cách nào cô ta bình tĩnh nỗi.
_ * Thiên kim tiểu thư Dương gia lại bị lộ ảnh nóng như này a, Dương gia lần này xem ra đội quần rồi.
_* Ây dô, chưa lấy được chồng mà đã bị như vậy sau này ai dám cưới cô ta đây.
_* Thân thể cũng thật ngon không một đêm giá bao nhiêu đây, haha.
...
Càng đọc cô ta càng lạnh người. Từ nhỏ đến lớn cô ta chưa bao giờ chịu loại chuyện nhục nhã như này cả.
Tại sao lại đối xử với cô như vậy? Rốt cuộc là ai đăng lên mấy bức ảnh này đây?
Là công ty đối thủ của ba cô sao?
Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới cái này là báo ứng của bản thân.
Cô ta lo muốn chết rồi. Lượt hot của mấy bức ảnh này ngày càng tăng.
Sớm muộn cả nước này đều nhìn thấy hết của cô ta thôi.
Không được nhất định không được.
Giữa lúc hoang mang lại có điện thoại reo đến là Cố Ngạo Thiên.
Là anh gọi đến an ủi cô ta sao?
Cô ta liền ấn nghe.
“Dương Hiểu Đồng, có thấy hài lòng với kết quả mình nhận được không?”
Âm thanh của hắn lạnh nhạt truyền đến tiếp thu được thông tin hai mắt cô ta liền mở lớn kinh ngạc.
Anh nói cái gì? Kết quả nhận được?
“Thiên, anh nói gì vậy? Kết quả gì chứ?”
“Cô không nhớ đêm qua bản thân đã làm ra chuyện tốt gì với Di Ái à?”
Hai mắt cô ta liền sợ hãi, không lẽ Ngạo Thiên trả thù cô ta sao?
“Thiên, ảnh của em là anh tung lên sao?”
Cô ta run run hỏi.
Mà khác với vẻ đau lòng của cô hắn lại thản nhiên đến lạ.
“Đúng”
Chỉ một từ nhỏ gọn vậy mà lại giống như cây đao bổ tới làm cô ta đau như chết lặng.
“Thiên anh vì một chuyện nhỏ như vậy mà tổn hại thanh danh của em sao?”
Cố Ngạo Thiên bên này nghe xong cười môt tiếng.
Chuyện nhỏ của cô ta nhưng lại là chuyện lớn của hắn.
“Lần này tôi chỉ lấy đi thanh danh của cô nếu lần sau cô còn hại đến Di Ái cái tôi lấy có thể là mạng của cô”
“Thiên...anh”
Còn muốn nói gì nhưng bên kia đã nhanh chóng tắt máy.
Nước mắt tủi thân của cô ta chịu không nổi đổ xuống, cô ta không dám tin vào những gì bản thân nghe thấy.
Anh vậy mà vì một con nhỏ mới quen được hai tuần làm ảnh hưởng đến danh tiếng cả đời của cô.
Cô ta biết kế hoạch đêm qua cô ta thất bại rồi, cũng biết bản thân bị khai ra rồi.
Nhưng cô ta không nghĩ tới anh sẽ đối với cô làm ra loại chuyện khủng khiếp như này.
Mấy lần trước cô ta làm sai hắn chỉ răng đe vài tiếng.
Ít nhiều cũng sẽ nể mặt Dương gia nể mặt tình cảm từ nhỏ đến lớn của cả hai.
Lần này hắn lại đối xử với cô ta tàn nhẫn như vậy.
Cô là do yêu hắn mà. Cớ sao hắn đối đãi với cô như thế.
Hắn không có chút cảm tình với cô sao?
Không đâu chắc chắn là anh có tình cảm với cô ta chỉ là bị Phương Di Ái làm mờ mắt thôi.
Tất cả đều tại cô ta. Phương Di Ái tôi hận cô. Tôi nhất định sẽ giết cô.