Editor: Vidia
Beta: Sư Tử Cưỡi Gà, Vidia
Mua vé số trúng giải đặc biệt, bạn sẽ làm gì? Bạn có để giải thưởng đó bay mất ngay trước mặt bạn không? Nhất định là không thể. Cho nên Tô Tín có thể bỏ mặt Hướng Vãn rời đi như vậy sao? Nằm mơ đi! Vì vậy Tô Tín rất tự nhiên mở cửa xe của Ninh Tri Nhiên ra, ngồi vào ghế sau. Anh ta vô lại cũng không phải ngày một ngày hai, cho nên lúc này mặc dù cảm thấy kỳ lạ, anh cũng không biết phải đối phó với anh ta như thế nào. Ninh Tri Nhiên ngẩn người, người đàn ông này thật tự nhiên, muốn lên xe ai thì lên sao? Đương nhiên Tô Tín có lý do, anh ta thấy dáng vẻ của Ninh Tri Nhiên như vậy, lập tức vươn tay ra, bắt tay: "Xin chào, tôi là Tô Tín. Xe của tôi bị anh đụng hư, anh phải chịu trách nhiệm chứ? Anh cũng đừng để ý đến tôi, hai người đi đâu, cứ đưa theo tôi đến đó là được! Con người tôi rất dễ chịu!"
Nhìn đi, nói như vậy, có vô sỉ không? Nhưng Tô Tín không cảm thấy mình vô sỉ, ngược lại còn cảm thấy mình thật vĩ đại, hiến thân vì tình yêu đấy! Phản ứng đầu tiên của Ninh Tri Nhiên là bị đòi tiền bồi thường, nhưng cũng không khó nhận ra, Tô Tín này rất có tiền, người ta không đòi tiền, đương nhiên là đòi người! Quả nhiên là như vậy, cô gái của anh vẫn còn rất được người khác săn đón, xem ra phải cố gắng tạo người thôi! Ý nghĩ duy nhất hiện giờ của anh là đuổi Tô Tín đi, nhưng Tô Tín có thể để mặc cho anh định đoạt sao? Không cần biết ánh mắt người kia chán ghét thế nào, miễn cưỡng ra sao, Tô Tín cứ xem như không nhìn thấy, cười hì hì nhìn Hướng Vãn. Hành động của hai người đàn ông này làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của Hướng Vãn? Cô không nói gì, nhìn ra ngoài cửa sổ, giữ im lặng. Tô Tín ngồi đằng sau, tầm mắt không rời khỏi Hướng Vãn, cô khá gầy, đường cong càng thêm lả lướt, chỗ tiếp xúc với ghế ngồi kia, vừa mềm mại, vừa quyến rũ. Đừng cảm thấy khó hiểu vì sao Tô Tín lại đột nhiên biến thành sắc lang, sâu thẳm trong mỗi người đàn ông, ít nhiều gì cũng có bản tính háo sắc, nhìn thấy người phụ nữ mình thích, dĩ nhiên rất dễ mơ tưởng viễn vông. Sự khác biệt chính là lực khống chế của mỗi người khác nhau. Đương nhiên, lực khống chế của Tô Tín đã sớm biến mất không còn chút gì, trong khi Ninh Tri Nhiên vẫn ổn.
"Hướng Vãn, em có nhớ anh không? Anh nhớ em lắm đó!" Tô Tín nói thẳng, không thèm để ý đến sắc mặt như màu gan heo của Ninh Tri Nhiên. Ninh Tri Nhiên đạp mạnh thắng xe, Tô Tín không kịp đề phòng, đụng vào cái ghế trước mặt. Đương nhiên là do Ninh Tri Nhiên cố ý, Tô Tín rõ ràng đùa giỡn với cô gái của anh như vậy, anh có thể ngồi yên chờ chết sao?
"Này! Tức giận à? Anh bạn à, nghĩ thông suốt đi!" Tô Tín nói thẳng, anh ta đã sớm biết, cô gái như Hướng Vãn, không thể thuộc về bất kỳ người đàn ông nào, ngay cả người đàn ông ngang ngược như Lê Thiên Qua còn không trói buộc được cô. Cho nên anh ta mới nghĩ thoáng hơn, miễn sao vẫn còn có thể gặp được, để ý ai là người ở bên cạnh cô làm gì? Anh ta hoàn toàn không có ý châm chọc Ninh Tri Nhiên, mà là nói thật lòng! Nhưng Ninh Tri Nhiên đâu có nhận ra? Anh một lòng một dạ với cô, dĩ nhiên cũng hy vọng cô có thể toàn tâm toàn ý đáp lại! Mặc dù anh cũng biết, Hướng Vãn không thể nào chịu ở mãi bên cạnh một người, chẳng qua bây giờ cô đang mệt mỏi, cho nên mới ở bên cạnh anh, nếu cô muốn đi, anh có ngăn cản cũng không ngăn được. Chỉ có điều anh vẫn cứ xem nhẹ chuyện này, muốn giữ cô lại. Tình yêu chân thành, luôn phải chịu đau khổ, anh vì người phụ nữ này, mà nổi lên ham muốn, nảy sinh lòng tham, phát điên lên! Nhưng thương nhân làm việc đã lâu năm như anh, luôn rất khéo đưa đẩy, mặt dù trong lòng không thoải mái, nhưng vẫn có thể nhịn, giữ kín trong lòng, ngầm cạnh tranh với đối thủ. Cho nên bây giờ sắc mặt Ninh Tri Nhiên vẫn bình thản, anh nghiêng đầu cười với Tô Tín: "Anh Tô muốn đi đâu?"
Tô Tín thảnh thơi dựa vào ghế, ghế dựa bằng da thật, rất thoải mái: "Đi đâu cũng được, không phải đã nói rồi sao, con người tôi rất dễ chịu! Hướng Vãn đi đâu, tôi đi đó! Hướng Vãn, anh biết em sẽ không phản đối đúng không."
Suy nghĩ của Hướng Vãn đang bay đến tận trời xanh rồi, làm sao nghe Tô Tín nói gì nữa, chỉ nghe có người gọi tên cô, nên tùy tiện gật đầu. Cái gật đầu này của cô, khiến Ninh Tri Nhiên rất đau lòng. Anh không thể làm gì khác hơn đành lái xe đến nhà hàng đã đặt chỗ sẵn. Nhưng đừng nghĩ rằng Ninh Tri Nhiên sẽ để mặc Tô Tín muốn làm gì thì làm, anh không thể ra tay thẳng thừng trước mặt, nhưng sẽ âm thầm làm, nếu anh không giở trò, có thể xem là người bình thường sao? Trong lúc đang lái xe, anh gửi tin nhắn cho cấp dưới của mình, điều tra về Tô Tín. Bọn họ đến một nhà hàng tư, sang trọng, đi thẳng vào phòng hội viên cao cấp, hội viên ở nơi này, đương nhiên cũng toàn người có tiền thôi. Với lại, không phải có tiền là có thể tới đây, số lượng hội viên có hạn, phải đạt tới tiêu chuẩn nhất định mới được vào đây. Mà người có tiền, rất thích ganh đua so sánh, thức ăn ở nhà hàng này rất ngon, nhưng dù sao cũng không phải là