“Tổng giám đốc ngài đã trở lại, người phụ nữ xấu xí kia đồng ý thỏa hiệp không?” Vị quản lí hạng mục vì muốn lấy lòng tổng giám đốc, không tiếc mắng “Hộ bị cưỡng chế”.
Thang Duy Thạc dừng động tác, tức giận nhín hắn. “Quán lí Khang, chú ý lời nói của ông! “Người phụ nữ xấu xí”, không phải để ông có thể gọi, hiểu chưa?”
Nhìn thấy tổng giám đốc phát hỏa, quán lí Khang thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình. A!! Đúng là mua rắc rối! Xem ra hắn vuốt đuôi lại chẳng may động vào chân ngựa rồi! “Tôi sai rồi, tôi sai rồi!”
Thang Duy Thạc trách cứ nhìn hắn một lúc lâu, dựa mạnh vào ghế da. “Ngày mai, ông đi nói với cô ta, bảo cô ta đến gặp tôi, có điều kiện gì thì đề suất!”
“A……Được!” Quản lí Khang lập tức gật đầu cười, ha ha, chỉ cần không phái hắn đi nói chuyện, như thế nào cũng tốt! Cám tạ trời đất, cảm tạ trời đất!
Thang Duy Thạc lộ ra một nụ cười tự tin, hừ, ngày mai hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!
“Cái gì? Bảo tôi đi gặp tổng giám đốc của các người?” Vũ Tình giương giọng hỏi!
“Đúng vậy, tôi là tới đón cô đi!” Quản lí Khang mặt mang nụ cười, thái độ vô cùng hữu hảo nói! Ha ha, để bảo đảm, hắn vẫn tự mình đến mời cô, sếp đã ra lệnh xuống dưới, nếu lại có sơ hở, hắn chẳng phải sẽ phải về vườn chăn trâu sao? (J: =))) em nghĩ là bị sa thải, nên em dịch thế =)) đọc nó nghe ngu ngu :”> hị hị; M: để thế cho ngộ ^^)
“Tôi không đi, làm sao tin được ông? Đi theo ông lên xe, ông đem tôi đi bán thì làm sao bây giờ?” Vũ Tình rõ ràng nói, cô cũng không phải đứa ngốc.
“Không đâu, tiểu thư, cô lo lắng quá! Chỉ là tổng giám đốc của chúng tôi có việc, cho nên mới bảo tôi mời cô đến công ty!” Quản lí Khang đẩy gọng kính trên mũi, vẻ mặt hiền lành, nghiêm trang nói!
“Không đi, muốn tới thì đến đây!” Làm cái gì? Họ giết chết cô thì làm sao bây giờ?
“Hạ tiểu thư chẳng lẽ cô vẫn muốn như vậy giằng co sao? Cô cũng nhìn thấy xung quanh đây, đều đã bị dỡ xuống, cô bây giờ cũng không thể làm ăn được gì! Cô không đi, không chỉ tổn hại đến lợi ích công ty chúng tôi, đồng thời cũng ảnh hưởng đến doanh thu của cô! Nếu tổng giám đốc chúng tôi cố ý nhường cô một bước, tiểu thư, cô có phải cùng nên ngừng giằng co cùng chúng tôi không?” Quản lí Khang kiên nhẫn nói.
“Muốn nói thì đến đây rồi nói, bổn tiểu thư không rảnh đi gặp tổng giám đốc nhà các người!” Tổng giám đốc thì có gì đặc biệt hơn người, cô cũng không phải chưa gặp qua!
Lấy tổng giám đốc hù dọa cô ư? Hừ, đúng là xem thường cô!
Xem cô đúng là không muốn đi, quản lí Khang hướng ánh mắt đến bọn thủ hạ!
Tiếp theo hai tên to cao hơi dùng sức, dễ dàng tóm được Vũ Tình không đề phòng. “Này, các người muốn làm cái gì hả?”
“Tiểu thư, thật ngại quá, chúng tôi cũng không còn cách nào. Cô quả thật rất khó đối phó, chúng tôi chỉ có thể đưa ra hạ sách này!” Quản lí Khang vẫn cười cười nói, nhưng biểu tình kia thật sự là của kẻ tiểu nhân không ra gì!
Tiếp theo, chiếc xe Audi lên đường, nghênh ngang mà đi……