Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 316: Chương 316: Kathleen




Brian nhìn tới mức đau lòng, vội vàng kéo cậu qua ôm vào lòng, "Em yên tâm, hiện tại đế quốc đã ổn định, ta đã an bài rồi, chỉ thiếu thời cơ nữa thôi, nhất định sẽ cho em một thân phận quang minh chính đại."

"Em biết, không sao, bây giờ cũng khá tốt, anh đừng quá sốt ruột." Jules còn an ủi ngược lại anh ta.

"Vậy đêm nay em lưu lại cùng ta ăn cơm nhé?" Brian dựa cằm lên vai cậu.

Jules lập tức lắc đầu, "Không, em phải đi về lên mạng."

"Em sắp thành thiếu niên nghiện internet rồi, nửa năm nay còn chưa chơi đủ sao." Brian cảm thấy bất đắc dĩ.

"Đương nhiên là chưa." Có thể tăng thực lực, cậu ta còn ước gì mỗi ngày ngâm mình trên Vũ Trụ Võng, nhưng cậu ta không thể nói với Brian như vậy, cậu ta muốn sau này cho anh ta và người nhà niềm vui bất ngờ.

Brian sao không biết tâm tư của cậu ta, nếu cậu cố ý không nói, anh ta sẽ coi như cái gì cũng không biết.

"Em muốn lên mạng cũng không nhất định phải ở nhà, ở vương cung cũng tương tự, đến phòng ngủ của ta đi, chờ đến bữa tối ta sẽ gọi em."

"Được." Jules do dự một chút rồi đáp ứng rồi, coi như vì Brian đáng thương.

Sau khi vương thất Drews phát sinh biến động, bữa cơm chung hàng ngày ở vương thất đã tự động hủy bỏ, Brian và phụ vương mẫu hậu anh ta không có khả năng lại ngồi cùng bàn ăn được nữa, hai đứa em gái gả ra ngoài, Barbara cũng dọn ra bên ngoài, tam vương tử cũng có lâu đài của riêng mình. Không được quốc vương triệu tập, bọn họ sẽ không tới vương cung cùng anh ta ăn cơm, cho nên ngày thường anh ta đều ăn một mình.

Jules biết phòng ngủ của Brian ở chỗ nào, nên tự mình đi qua.

Xuyên qua hành lang dài màu trắng, bên cạnh là hoa viên tỏa hương thơm ngát, trên dãy đá cuội trải thành con đường nhỏ có người đang đi tới.

Jules đến gần mới nhìn thấy họ, vừa nhìn thấy là vương hậu Kathleen kết hôn giả với Brian, lập tức tăng tốc độ rời đi, không ngờ lại bị gọi lại.

"Các hạ Jules, nhìn thấy vương hậu sao ngươi không hành lễ?" Thị nữ bên người Kathleen là Miranda đột nhiên mở miệng gọi cậu ta lại, gương mặt trước kia giống như chị gái bỗng trở nên khắc nghiệt.

Jules dừng lại, không muốn có quá nhiều giao thoa với các cô, nghĩ nơi này là vương cung nên vẫn gật đầu với Kathleen, "Chào vương hậu."

Kathleen nhàn nhạt gật đầu, "Các hạ Jules muốn đi đâu đây?"

"Vương hậu có việc gì?" Jules hỏi ngược lại.

"Lớn mật, là vương hậu hỏi ngươi, hay là ngươi hỏi vương hậu?" Miranda khiển trách.

Lông mày Jules nhăn thành một đường, "Vương hậu rốt cuộc có chuyện gì?" Trực tiếp làm lơ Miranda.

Đây không phải lần đầu tiên cậu đến phòng ngủ Brian, nhưng người trong vương cung đều biết Brian rất dung túng cậu ta, bởi vậy không ai dám ngăn cản cậu, cậu thật sự không rõ, thị nữ của vương hậu uống sai thuốc gì rồi.

Miranda thấy cậu ta dám làm lơ mình, muốn giận dữ mắng một câu, lại bị Kathleen ngăn lại.

"Miranda, đừng nói nữa, Jules được bệ hạ sủng ái sâu đậm, ngươi cũng chỉ là một thị nữ nho nhỏ, sao có thể sử dụng ngữ khí như vậy nói với cậu ta. Nhỡ truyền tới tai bệ hạ, ngươi không chịu được trách nhiệm đâu, còn không mau xin lỗi Jules đi." Kathleen mở miệng trách cứ thị nữ của mình.

Miranda cắn chặt răng, không cam tâm mà xin lỗi, "Xin lỗi, là tôi quá xúc động."

Jules không thích Kathleen, cảm thấy cô ta nói chuyện ngữ khí càng ngày càng quái đản, làm cậu ta có cảm giác không thoải mái, không nói gì nữa, xoay người rời đi.

"Vương hậu, ngài xem hiện tại hắn ỷ vào sủng ái của bệ hạ, ngay cả ngài cũng không coi ra gì." Miranda nghiến răng nghiến lợi nói.

"Lời thế này về sau đừng nói nữa, nơi này chính là vương cung." Kathleen cảnh cáo liếc cô ta một cái.

"Vâng, thưa vương hậu." Miranda đáp lời với vẻ không cam tâm.

Gặp được Kathleen, tâm tình tốt của Jules hoàn toàn bị phá hư, nhưng cậu ta cũng chỉ tức ngực một chút mà thôi. Sau khi đăng nhập Vũ Trụ Võng, tập trung vào khiêu chiến, lập tức quên hết sạch. Tuy nhiên việc cậu ở trong phòng ngủ Brian mấy tiếng đồng hồ vẫn truyền tới tai người khác.

Tuy Vương Thái Hậu bị hạn chế tự do, nhưng bà ta muốn đi chỗ nào, thị vệ trong cung vẫn sẽ không ngăn cản quá mức.

Khi tản bộ nhìn thấy quản gia đưa thức ăn đến phòng ngủ Brian, hỏi thăm mới biết Jules đã ở bên trong hơn ba tiếng, liên tưởng đến việc lúc trước đã nghe, tức khắc trong lòng Vương Thái Hậu có suy đoán.

"Thật không ngờ, chúng ta bị hắn lừa lâu như vậy."

Brian cưới Kathleen mấy năm nay vẫn không có tin vui, khiến Vương Thái Hậu không quá thích Kathleen, cảm thấy cô ta không sinh được, chưa từng nghĩ hôn nhân của họ là giả, người Brian thích là Jules.

Vương Thái Hậu nheo mắt lại, nói với thị nữ của mình: "Trân Hi, ngươi đi hỏi thăm một việc giúp ta."

Trân Hi đưa lỗ tai qua, nghe xong rồi nói: "Thần sẽ lập tức làm ngay."

Một tiếng trước bữa tối, quản gia đột nhiên đến đây tìm Kathleen, nói bệ hạ ở thư phòng chờ cô ta.

Kathleen rất vui sướng, lập tức thay một bộ đồ đẹp mắt hơn, đi qua thư phòng gõ cửa, bên trong truyền ra tiếng Brian bảo cô ta đi vào.

Miranda cũng muốn vào cùng vương hậu, bị quản gia ngăn lại.

"Bệ hạ chỉ bảo mình vương hậu đi vào."

Kathleen bảo cô ta chờ ở bên ngoài, sau đó mở cửa đi vào.

"Bệ hạ, ngài tìm ta sao?" Kathleen đứng thẳng lưng, nhìn chăm chú người đàn ông vĩ đại trước bàn làm việc.

Qua mười phút Brian mới xử lý xong những việc trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía Kathleen đã cười đến mức cứng đờ, mắt sáng như đuốc, "Sáng hôm nay, có phải cô chủ động nói chuyện với Jules hay không?"

Kathleen hoàn toàn không cười nổi, sắc mặt thậm chí còn tái nhợt, buổi sáng bọn họ chỉ gặp nhau ở rìa hoa viên, xung quanh không hề có người nào, vậy mà điều này anh ta cũng biết.

"Ta có nói với cậu ta một hai câu, nhưng mà......" Cổ họng Kathleen khô khốc.

Brian trầm mặt ngắt lời cô ta, "Có phải cô đã quên những lời ta nói trước đây rồi hay không, đừng có tiếp cận với Jules, cũng đừng nói chuyện với em ấy."

"Ta chưa quên, chỉ là đúng lúc gặp được mà thôi." Sắc mặt Kathleen tái nhợt.

"Kathleen, có vẻ cô đã quên thân phận của mình rồi, chúng ta chỉ là vợ chồng giả trên danh nghĩa, cô có người yêu của cô, ta có Jules của ta, không xâm phạm lẫn nhau, hôm nay cô đã vượt rào." Tiếng Brian lạnh băng, lại ý vị sâu xa nói thêm một câu, "Nay đã khác xưa rồi."

Lời này coi như nhắc nhở, Kathleen muốn nói mình đã hối hận, hơi hé miệng lại nói không ra, bởi vì cô ta biết nếu nói ra, Brian sẽ dùng tốc độ còn nhanh hơn bây giờ để giải trừ quan hệ giả này.

Trong khoảng thời gian này, không phải cô ta không cảm nhận được động tác của Brian, anh ta muốn kết thúc đoạn quan hệ này, chân chính chia rõ giới hạn với cô ta, quang minh chính đại ở bên Jules.

Nhưng nếu cô ta tiếp tục trầm mặc, quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa của cô ta và Brian vẫn sẽ kết thúc.

"Ta tìm cô tới không phải để nghe cô giải thích. Nếu cô không làm được, ta sẽ mau chóng dùng phương pháp không tổn hại danh dự của cô để công bố ra ngoài, giải trừ quan hệ hôn nhân của chúng ta, để cô và người yêu cô cũng có thể quang minh chính đại ở bên nhau. Còn thị nữ Miranda của cô, nếu cô ta không hiểu vị trí của mình, ta sẽ tiễn cô ta đi." Brian cũng không cảm thấy mình nợ gì Kathleen, ngược lại, anh ta đã đề bạt phụ thân cô ta lên làm phó đoàn trưởng quân đoàn III đã là báo đáp với cô ta rồi.

Thứ Kathleen không muốn nhìn thấy chung quy vẫn tới, "Vì sao, chỉ bởi vì sáng hôm nay thị nữ của ta nói những lời đó sao?"

Brian nhăn mày lại, "Ta nhớ rõ từ lúc bắt đầu đã nói về sau sẽ giải trừ quan hệ, lúc trước cô cũng đồng ý, bây giờ cô muốn đổi ý sao?"

"Nếu ta nói đúng vậy thì sao?" Kathleen đột nhiên lấy hết can đảm, không phải tất cả mọi người đều có thể giống anh ta không thay đổi tình cảm với người yêu, từ một năm trước, cô ta và người đàn ông kia đã chia tay.

Sau đó trong một năm nay cô ta đã thích Brian, anh ta vĩnh viễn cũng không biết, anh ta là người dễ khiến người ta sinh ra tình cảm cỡ nào. Nhưng cô ta cũng không quên Brian thích Jules, cho nên cô ta không dám nói tình cảm này ra ngoài, cô ta sợ sau khi Brian biết sẽ trực tiếp giải trừ hiệp nghị.

Brian quan sát tình cảm nồng đậm tràn ra trong mắt cô ta, bỗng nhiên ý thức được người phụ nữ này yêu mình, vô tình nói: "Như vậy ta chỉ có thể nói cô đã lầm rồi, chuyện này không phải do cô định đoạt."

Kathleen bị đả kích đến mức đứng không vững, đồng tử chậm rãi thu nhỏ lại, đúng vậy, sao cô lại quên, Brian nhìn như nho nhã lễ độ với bất cứ ai, trên thực tế thủ đoạn cứng rắn, anh ta đã quyết định không ai có thể thay đổi, không đúng, có một người có thể, người này chính là Jules.

Kathleen đã bại lộ tâm tư của mình, Brian không muốn để cô ta lại có cơ hội xuất hiện ở trước mặt Jules nữa, sai người mang vương hậu về tẩm cung, lại bảo người canh gác bên ngoài tẩm cung.

"Anh muốn cầm tù ta sao?" Kathleen nghe xong rét run cả người, động vật nuôi lâu còn có tình cảm, huống chi là người, cô ta cho rằng Brian nhiều ít cũng sẽ có một chút cảm tình với cô.

"Kathleen, cô làm Vương phi giả của ta nhiều năm như vậy, hẳn là không thể không hiểu ta chứ." Ánh mắt Brian nhìn cô ta không có chút độ ấm nào.

Kathleen lại hận thấu xương kiểu hiểu biết này, Brian vừa nói cô ta đã hiểu, bởi vì sáng hôm nay cô ta dung túng cho thị nữ của mình nói năng lỗ mãng với Jules.

"Chẳng lẽ, chẳng lẽ mấy năm nay, anh thật sự không có chút cảm giác nào với ta sao?" Kathleen tuyệt vọng nhìn anh ta.

Brian nhướn cao đôi lông mày nghiêm túc anh tuấn, "Ta sẽ vĩnh viễn không phản bội Jules, càng không thích một kẻ không chung thủy." Đáy mắt còn cất chứa khinh thường và không vui vẻ gì.

Huyết sắc trên mặt Kathleen mất hết, quá mức vội vàng, cô ta vẫn bại lộ tâm tư chân chính.

Brian thông minh như vậy, một câu đã phát hiện ra.

Đúng vậy, cô ta cũng không phải sau khi chia tay người yêu mới yêu anh ta, nguyên nhân chính khiến bọn họ chia ta là cô ta yêu Brian. Có một đoạn thời gian cô ta lo được lo mất, sau khi người yêu phát hiện thì chủ động vãn hồi được một đoạn thời gian, nhưng cô ta không dao động, ngược lại càng nhận rõ sự thật mình yêu Brian, cuối cùng người yêu chủ động đưa ra lời chia tay.

Giây phút đó, Kathleen thừa nhận tâm tình của cô ta rất nhẹ nhàng, không cần rối rắm giữa Brian và người yêu nữa, cô ta đã khôi phục tình trạng tự do.

Kathleen khôi phục cảnh độc thân cũng muốn Brian thích mình, nhưng không ngờ anh ta không có chút tình cảm nào, một lòng chôn chặt trên người Jules. Nếu có thể không đi ra ngoài với cô ta, sẽ tuyệt đối không mang cô ta theo. Ở nhà, trừ ba bữa một ngày, cơ bản bọn họ cũng không có gì giao thoa, cô ta sợ bị Brian phát hiện, không dám làm quá mức.

Có thể cùng anh ta dưới một mái hiên, vì quan hệ vợ chồng với mình mà Brian không thể quang minh chính đại ở bên Jules, trong lòng cô ta vừa thỏa mãn vừa vui sướng, cô ta cho rằng sẽ luôn tiếp tục, cho đến khi Brian trở thành quốc vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.