Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 309: Chương 309: Quái vật xúc tua




Y buông sổ nhật ký xuống, đi một vòng quanh phòng tư liệu, mở cửa đi đến phòng cách vách, không phải WC, mà là một cái phòng nghỉ.

"Sao vậy?" Tần Vũ đứng ở phía sau y.

"Góc bên kia phòng tư liệu còn phòng nào không?" Lộ Lê chưa trả lời, chỉ hỏi.

Tần Vũ đáp: "Không có."

Lộ Lê đẩy cánh cửa khép hờ của phòng nghỉ đi vào, "Em xem nhật ký thấy người đó nói muốn tới cách vách rửa mặt, nhưng nơi này rõ ràng không có chỗ rửa mặt, vì sao phải nói như vậy."

Mắt Tần Vũ lóe lên, "Em hoài nghi hắn muốn giấu thứ gì đó?"

Lộ Lê gật đầu, "Không phải hoài nghi, em có thể xác định, cũng không biết thứ đồ kia bị cầm đi chưa."

Thời khắc mấu chốt mà đi rửa mặt?

Cùng từng là nhà nghiên cứu, y cũng sẽ không đi rửa cái mặt gì cả.

Nơi này không dùng được dụng cụ, không phải nguyên nhân về không khí, mà là đồ trong phòng có vẻ đều dùng nguyên liệu che chắn máy rà quét.

Hai người tìm một lát, cuối cùng trong kẽ hở trên ván giường tìm được cái thứ kia, một cái rương rất nhỏ, chỉ dài khoảng 25cm, cao 15cm, không biết bên trong đặt thứ gì.

Đang lúc bọn họ muốn mở ra nhìn, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng bén nhọn, là tiếng móng vuốt cọ vào vách tường.

Lộ Lê thu hồi rương nhỏ, hai người nhìn về phía cánh cửa đang đóng lại, đầu kia chợt an tĩnh lại, chỉ còn tiếng hít thở của họ.

Giây tiếp theo, mấy con quái vật màu đen đột nhiên phá vỡ cửa vọt vào, cái miệng khủng bố che kín hàm răng sắc nhọn, lao về phía bọn họ.

Tần Vũ che trước mặt Lộ Lê, Ô Vẫn trong tay dùng tốc độ cực nhanh chém xuống.

Đám quái vật này cũng không phải không có chỉ số thông minh, đối mặt với nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của chúng nó cũng là trốn đi, quái vật lúc trước bị Tần Vũ chém chết cũng như thế, chẳng qua chúng nó cũng không chạy thoát được mà thôi.

Con quái vật này thì không giống vậy, nó có vẻ như chỉ vì kiềm chế Tần Vũ, không màng tính mạng dùng móng vuốt nắm chặt lấy vũ khí Ô Vẫn. Cùng lúc đó, đồng bọn của nó vòng sang hai bên lao vào cơ giáp của Tần Vũ, móng vuốt sắc bén đến cực điểm, rất có khả năng cắt vụn phòng ngự của cơ giáp, giây tiếp theo, tiếng móng vuốt cọ xát với cơ giáp vang lên.

Quái vật không kịp cào nát cơ giáp, nó cũng không có cơ hội công kích, Lộ Lê đã cắt đầu nó ra.

Tần Vũ giải quyết con quái vật nắm lấy vũ kh, cũng chém chét một con khác muốn phá vỡ cơ giáp.

Bên ngoài còn có tiếng bén nhọn, giờ phút này lại vô cùng an tĩnh.

Lộ Lê đào tinh thể trong óc ba con quái vật ra, đều là tinh thể tím, "Ba con quái vật này hình như thông minh lên thì phải."

"Có khả năng sau lưng có quái vật chỉ số thông minh cao hơn đang sai bảo chúng nó." Tần Vũ vảy hết máu đen trên vũ khí đi.

Lộ Lê nghĩ đến tình huống bên ngoài, "Anh nói rất đúng, xem ra chúng ta bị bao vây rồi."

Sợi tinh thần lực mỏng manh dò ra ngoài nhanh chóng phản hồi tin tức về, ẩn núp ở ngoài phòng nghỉ ít nhất có hơn trăm con.

Cảnh này cũng được những người trong phòng điều khiển nhìn thấy.

Daley lập tức nói chuyện này cho Justin và Tần Sương.

"Khó trách từ lúc bắt đầu đã không nhìn thấy mấy con, hóa ra chúng nó đều chạy đến phòng tư liệu bên kia." Justin ngẩng đầu quan sát video.

Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hành lang bên ngoài, tình huống trong phòng không thể biết được, nhưng phía trước chỉ có ba con chạy vào, cho nên bên trong hẳn vẫn an toàn.

"Tôi đi chi viện cho anh cả chị dâu đây." Tần Sương lập tức nói.

"Chi viện là nhất định, nhưng tôi hoài nghi đám quái vật này tụ tập ở bên ngoài hẳn không phải trùng hợp. Lúc trước bọn họ rất cẩn thận, cũng không kinh động đám quái vật, vì sao đám quái vật này biết bọn họ ở trong phòng, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể tụ tập mà chúng ta lại không phát hiện ra."

Tần Sương cả kinh, "Anh đang hoài nghi máy theo dõi nơi này không đầy đủ, ở chỗ chúng ta nhìn không tới còn có rất nhiều quái vật à?"

"Không loại trừ khả năng này, tôi còn hoài nghi sau lưng có thứ gì đó đang sai bảo đám quái vật này, không thể tiếp tục được, hành động của chúng ta rất có khả năng ở trong sự giám thị của bọn chúng." Justin ngưng trọng.

Tần Sương vừa nghe đã thấy sởn tóc gáy, "Vậy còn chờ cái gì nữa, chạy đi thôi."

Justin bảo đám Daley huỷ hoại phòng điều khiển, sau khi rời khỏi đây đến một đoạn lại hủy máy theo dõi một đoạn, lại vẫn gặp quái vật ngăn cản, cuối cùng cũng chắc chắn sau lưng quái vật còn có thứ lợi hại hơn đang sai bảo chúng nó.

Cùng lúc đó, quái vật canh giữ ở bên ngoài phòng nghỉ thấy người chậm chạp không xuất hiện, đồng bọn của đám nhân loại lại sắp tới, vì thế chủ động khởi xướng công kích.

Mười mấy con quái vật vọt vào, Lộ Lê quyết đoán thay pháo năng lượng, một pháo oanh ra ngoài, không chỉ mang mấy con quái vật bay ra, còn đánh xuyên vách tường.

Hai chiếc cơ giáp lao ra, Lộ Lê dùng pháo năng lượng bắn ra một con đường từ hướng chúng nó tới, Tần Vũ thu hoạch đầu chúng nó, đầu bay ra thậm chí còn chưa kịp rơi xuống đất đã bị thu đi rồi, không kịp thu thì không để ý đến.

Hai người lưng tựa lưng không ngừng di động, pháo năng lượng của Lộ Lê nhanh chóng thay đổi phương hướng, vẽ một đường thẳng vào hàng lang, đám quái vật không ngừng lao tới tất nhiên cũng bị oanh bay ra ngoài, có con trực tiếp bị oanh rớt nửa thân thể, quái vật liều mạng muốn tới gần bọn họ, nhưng cũng không có biện pháp.

Đừng nhìn Lộ Lê chỉ nhắm pháo năng lượng vào đám quái vật lao đến, trên thực tế y đều đã tính toán hết, chặn mọi hướng mà quái vật có thể xông tới.

Động tác của Tần Vũ cũng không chậm, đặc biệt là khi toàn bộ hỏa lực khai hỏa, đám quái vật này quả thực giống như lao đầu vào chỗ chết, đi về phía trước, dưới chân họ chất đầy càng ngày càng nhiều thi thể quái vật.

Lộ Lê vừa lui về phía sau, vừa tính toán hướng bắn quái vật, vậy mà còn có nhàn nhã đi thu dọn quái vật bị Tần Vũ cắt đầu.

Đây đại khái là sự ăn ý giữa hai người, bởi vì Lộ Lê muốn tinh thể trong óc quái vật, cho nên khi Tần Vũ chém giết quái vật thì trực tiếp chặt bỏ đầu, như vậy mục tiêu thu dọn sẽ lớn hơn một chút.

Lâu không bắt được bọn họ, thứ sau lưng sai bảo đám quái vật này có vẻ có chút sốt ruột, triệu tập tới càng nhiều quái vật hơn, nhóm Tần Sương lại chạy tới.

Chặn ở cuối hành lang, xử lý hết đám quái vật đưa lưng về phía bọn họ, đến khi giải quyết xong hết quái vật trong hành lang mới thôi.

Lộ Lê rời khỏi chỗ này, mọi người vừa dùng pháo năng lượng bắn, vừa rút đi, căn cứ có kiên cố hơn cũng chịu không nổi pháo năng lượng cứ oanh tạc liên tục, trần hành lang đổ vỡ, đá vụn nện thẳng xuống.

Lộ Lê trực tiếp nâng pháo năng lượng bắn lên trần nhà, càng nhiều đá tảng nện xuống, chỉ trong chốc lát đã chặn kín hành lang.

"Đi!" Lộ Lê thu hồi pháo năng lượng.

Mọi người xoay người chạy, chờ khi quái vật phá tan đống đá chặn hành lang, bọn họ đã chạy đi khá xa.

Trên đường cũng có quái vật ngăn cản, nhưng đám mạnh hơn đều bị dẫn tới cái hành lang kia, cũng bị giết không ít, mấy con quái vật này bị giải quyết chỉ trong chốc lát.

Lúc trước, Justin và Tần Sương đã thăm dò rõ ràng hết cửa ra của căn cứ thí nghiệm, bây giờ chỉ cần chạy thẳng một mạch đến cửa ra, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng gào rống rất to, còn mang theo phẫn nộ cùng cực.

Lộ Lê vội vàng quay đầu lại liếc mắt một cái, một con quái vật xúc tua dùng tốc độ cực nhanh dính vào vách tường xông tới chỗ bọn họ, đôi mắt xanh lục sẫm màu độc ác đến cực điểm, tốc độ của nó nhanh hơn bọn họ, khoảng cách đang rút ngắn lại.

"Bắt lấy em." Y quay đầu nói nhanh với Tần Vũ một câu, sau đó xoay người nhắm pháo năng lượng trên vai về phía quái xúc tua, nguồn năng lượng bắt đầu ngưng tụ lại.

Tần Vũ cũng không hỏi lại, trực tiếp ôm cơ giáp của y lên chạy.

Pháo năng lượng bắn ra, quái xúc tua nhanh chóng né tránh, động tác linh hoạt mười phần, Lộ Lê cũng không ngạc nhiên, khi nó né tránh bắn thêm một pháo nữa, vì để khoảng cách bắn ngắn đi, y cố ý điều chỉnh số liệu, làm như vậy tuy khiến tuổi thọ của pháo năng lượng thấp hơn rất nhiều, nhưng không sao, không gian khấu của y vẫn còn pháo năng lượng chưa sử dụng.

Quả pháo thứ hai cũng không chạm đến quái xúc tua, nhưng lại có tác dụng ngăn cản tốc độ của nó.

Lộ Lê vốn cũng không tính toán đánh trúng nó, chỉ tranh thủ thời gian cho mọi người chạy ra khỏi căn cứ thí nghiệm, tránh bị quái vật bao vây là được. Chờ khi ra đến nhà máy, nơi đó không có quái vật, bọn họ chỉ lo chạy, không cần quan tâm phía trước có quái vật ngăn cản nữa hay không.

Quái xúc tua hình như biết được mục đích của Lộ Lê, trong miệng phát ra sóng âm cổ quái, có vẻ như đang triệu tập nhiều quái vật hơn lại đây.

Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn chạy thoát khỏi căn cứ thí nghiệm.

Lộ Lê liên tục nã pháo năm lần, ba phát nhắm ngay quái xúc tua, hai phát khác bắn lên phía trên cửa nhỏ, đá tảng rớt xuống ầm ầm, chặn kín cửa ra, nhưng cũng không chặn được bao lâu.

Lộ Lê ném pháo năng lượng đi, lấy ra một cái khác, quan sát quái xúc tua từ trong cánh cửa lao tới, múa may mười mấy cái xúc tua, cái nào cũng rất dài, hoá ra lúc trước nó bị hạn chế vì con đường quá nhỏ.

Trong khoảng không gian rộng mở, tốc độ nó càng nhanh hơn.

Lộ Lê lại bắt đầu bắn pháo năng lượng, đến khi mọi người chạy ra khỏi nhà máy, tiến vào con đường ban đầu.

"Các cậu đi lên trước." Tần Vũ nói với đám Tần Sương, sau đó dừng lại.

"Anh cả chị dâu à, các anh cẩn thận một chút, bọn em ở bên ngoài chờ các anh." Tần Sương cũng không rối rắm, dặn dò xong thì cùng nhóm Justin đi lên trước.

Quái xúc tua nhìn thấy có hai bộ cơ giáp dừng lại, lập tức lao tới đây.

Tần Vũ kéo Lộ Lê ra phía sau, mang theo vũ khí và gương mặt lạnh băng như cũ, khí thế như trận gió sắc bén làm cho người ta sợ hãi, quái xúc tua lại tựa như không cảm giác được, lại tựa như không coi ra gì, chờ tới khi nó bổ nhào vào vị trí cơ giáp, thì vồ hụt.

Giây tiếp theo, Tần Vũ xuất hiện ở phía trên quái xúc tua, quái xúc tua cũng không phản ứng chậm, nó có mười sáu cái xúc tua, lập tức có sáu bảy cái vươn qua, lực công kích rất lớn, nếu bị đập trúng có khả năng sẽ bay thẳng ra ngoài, nhưng nó cũng không thành công, Tần Vũ không nhúc nhích giữa không trung, vũ khí Ô Vẫn trong tay lại chém với tốc độ rất nhanh, không thể nhìn thấy quỹ đạo, xúc tua trong không trung bị cắt thành mấy chục miếng lả tả rớt xuống.

Tần Vũ điều khiển cơ giáp dừng trên người quái xúc tua, bị mấy cái xúc tua khác ngo ngoe rục rịch cuốn lấy, không chờ nó nghiền cơ giáp thành mấy khối, xúc tua trên người giống như bị chấn động văng ra, ánh sáng lạnh lóe lên, đám xúc tua bị cắt làm đôi, nhảy nhảy trên mặt đất vài cái, Ô Vẫn màu đen cắm thẳng vào lưng quái xúc tua, máu tươi đen thui phun ra.

Quái xúc tua phát ra tiếng đau đớn kịch liệt, xúc tua dùng sức đánh về phía Tần Vũ, chưa đụng tới người đã bị hắn chém đứt, lại bổ thêm vài cái, tia sáng lạnh lóe lên, thân hình lớn hơn cơ giáp bị Tần Vũ cắt thành mấy khối, một miếng tinh thể màu đỏ đậm từ đống máu thịt rơi xuống.

Lúc này, quái vật kết bè kết đội đánh vỡ cửa lớn xông tới, còn chưa tới gần đã nghe được tiếng của chúng nó.

Lộ Lê lấy đại pháo hạt nhân có lực phá hoại lớn hơn nữa, cùng Tần Vũ lao vào con đường đi ra rồi hướng lên trần đại sảnh nhà máy bắn qua.

Mặt đất chấn động kịch liệt, lượng lớn đá tảng từ phía trên rơi xuống, quái vật tránh né không kịp bị đè ở phía dưới, trực tiếp nát thành thịt vụn, căn cứ ngầm này sắp sập.

Đám Tần Sương đang chờ họ ở phía trên cũng cảm nhận được mặt đất rung động, đi xuống tìm, đúng lúc nhìn thấy Lộ Lê và Tần Vũ chạy lên.

Hai người chạy ra, mười phút sau căn cứ ngầm không còn chấn động kịch liệt như trước, con đường phía dưới đã bị phá hỏng, căn cứ ngầm đã hoàn toàn sụp đổ.

"Các cậu làm sao vậy?" Lộ Lê quay đầu lại nhìn thấy có vẻ bọn họ vừa chiến đấu qua.

"Lúc bọn em đi ra gặp được Thạch bang và Hoa Hồng Dại, bọn chúng muốn nhân lúc chúng ta không ở đây để giải quyết nhóm Hồ Uy Phàm, rồi nhốt chúng ta ở dưới căn cứ ngầm." Tần Sương giải thích.

Nhưng bọn chúng không may mắn cho lắm, ở căn cứ dưới mặt đất đã bị quái vật giết không ít người, địa thế ở vào thế hạ phong, đánh với nhóm Hồ Uy Phàm hồi lâu cũng không được cái gì, phát hiện bọn họ ra mới từ bỏ.

"Đáng tiếc thật." Justin cảm thán, nếu có thể giết chết bọn chúng ở chỗ này, sau khi trở về Thạch bang và Hoa Hồng Dại sẽ thành rắn mất đầu, tất sẽ loạn lên, đến lúc đó sẽ là cơ hội cho Thánh hội.

Tần Sương như biết anh ta đang tiếc nuối cái gì, không để bụng nói: "Cách thời gian hai tháng còn mấy ngày nữa."

Ngụ ý, trong khoảng thời gian này còn có thể phát sinh bất cứ chuyện gì.

Justin cực kỳ vừa lòng, không chỉ vì cậu ta đoán được mình suy nghĩ cái gì, còn bởi vì lời của Tần Sương đã suy nghĩ thay mình, chứng tỏ mấy tháng nay nỗ lực chiếm thiện cảm không uổng phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.