Tinh Tế Sủng Hôn

Chương 13: Chương 13




Lethew im lặng quan sát sườn mặt của Thiều Y, có khả năng chính cô cũng chưa ý thức được tuy rằng vẻ mặt của cô rất bình thản nhưng một đôi mắt lại quá mức thành thực nên cuối cùng vẫn là bán đứng suy nghĩ của chủ nhân.

Nếu là vậy thì hiện tại cô đang trốn tránh cái gì?

Lethew ngồi xuống ghế sa lon đối diện Thiều Y sau đó lấy đồ ăn được làm riêng cho cô từ trong Không gian quang giáp ra rồi đặt trên bàn nhỏ.

Thức ăn đầy đủ màu sắc mùi vị đột ngột xuất hiện ở trước mặt làm Thiều Y kinh ngạc. Tuy rằng cô không biết tên của những món ăn này nhưng dựa vào mùi hương và hình thức thì rất giống thức ăn ở thế giới của cô hơn nữa còn có cơm trắng. Lethew tự mình bới cho cô một chén cơm.

Lethew phát hiện ra cô đang nhìn đồ ăn đến sững sờ thì nói: “Đây là người máy căn cứ theo thực đơn để làm, trong lập trình của nó có tự điển món ăn của các tinh hệ trong vũ trụ, chỉ cần nhập chỉ thị vào là được. Thỉnh thoảng ăn thì mùi vị không tệ nhưng nếu ăn nhiều thì sẽ phát hiện nghìn bài một điệu.”

Thiều Y nghe đến hồ gồ, người máy thì cô hiểu, chắc giống như những con rối do Mặc gia làm ra nhưng có lẽ là cao cấp hơn, không khác với người thật lắm. Nhưng lập trình là cái gì? Chỉ thị là cái gì?

Giọng nói của Lethew trầm thấp điềm tĩnh, trong ngữ điệu lại có chút lạnh lùng cứng rắn, phỏng chừng nếu nghe lần đầu sẽ không quá thích, cảm thấy quá cứng ngắc nhưng Thiều Y đã thấy qua dáng vẻ chật vật của anh, hơn nữa cô tin tưởng nếu hai người chỉ đánh tay đôi, không sử dụng bất kỳ vũ khí công nghệ cao nào thì cô có thể đánh thắng được anh từ xa và trong nháy mắt cho nên không có đặt ở trong lòng.

Cái gọi là bình tĩnh là biểu hiện của thực lực ở trên, sức bật, sức chiến đấu của Lethew cũng không tệ nhưng nếu bàn về độ linh hoạt và tấ công tầm xa thì cô tuyệt đối là tất thắng, cộng thêm điểm huyệt và ám khí thì có thể giết người trong vô hình từ khoảng cách trăm trượng.

Sau khi Lethew giới thiệu một cách đơn giản, hai người liền im lặng ăn cơm, Thiều Y là cổ nhân, ăn không nói gia quy của nhà là Thiều còn Lethew là người hoàng thất nên lễ nghi khi ăn cơm cực kỳ nghiêm khắc nên hiển nhiên cũng sẽ không làm ra những chuyện thất lễ.

Chỉ là khi ăn được một nửa thì Thiều Y đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Lethew.

Lethew dùng vẻ bình tĩnh hỏi cô: “Sao vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?”

Thiều Y nhìn anh trong chốc lát sau đó chậm rãi nói: “Không phải.” Cô chỉ là đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao cô lại ăn cơm cùng với một người đàn ông chỉ mới quen được vài ngày trong một không gian kín, đây có tính là cô nam quả nữ, tình ngay lý gian hay không?

Chỉ có điều rất nhanh nghi vấn này đã bị dứt bỏ, nơi này đã không phải là triều Đại Minh mà cô đang sống, phụ thân vẫn luôn ép cô thành thân cũng không ở nơi này hơn nữa người giang hồ không câu nệ tiểu tiết, cô đi cũng vững mà ngồi cũng ngay, lại không có làm chuyện gì vượt qua khỏi khuôn phép, cộng thêm mọi chuyện đều có nặng nhẹ, so với những người xa lạ ở bên ngoài kia thì cô tương đối hiểu rõ về Lethew hơn.

Hai người im lặng giải quyết bữa cơm, sau đó Lethew dọn dẹp mọi thứ rồi đi đến sát tường, ấn cái cái nút, lập tức trên tường xuất hiện một cái lỗ hình tròn. Lethew ném tất cả chén dĩa đồ thừa vào trong đó, lúc anh quay đầu thì phát hiện Thiều Y đang hiếu kì tiến lại gần để nhìn, đôi mắt đen lúng liếng tràn đầy tò mò.

Tiếp đó, Lethew giới thiệu các trang thiết bị trong phòng một lần sau đó dạy cô cách sử dụng các đồ dùng hàng ngày.

Lúc trước sau khi dẫn cô vào trong thì Lethew chỉ nói ngắn gọn cách sử dụng của một ít đồ vật rồi lập tức đi đến khoang điều trị phòng y tế nằm năm giờ để chữa trị nội thương nên phải để cô ở đây một mình, điều này khiến anh không khỏi có chút áy náy.

Sau khi giới thiệu xong cách sử dụng đồ công nghệ cao trong phòng thì hai người lại ngồi xuống sô pha trước cửa sổ, Lethew đưa mắt nhìn ra vũ trụ bên ngoài, lúc trước thấy cô ngồi không nhúc nhích ở chỗ nhìn bên ngoài, cũng không biết cô là vì tò mò hay là đang nhớ đến người nhà. Nghĩ đến đây, ánh mắt anh hơi ảm đạm nhưng sau đó đã nhanh chóng khôi phục lại và lấy ra một thứ gì đó.

“Đây là Chip thân phận cá nhân và máy liên lạc của cô.”

Thiều Y lấy cái gọi là máy liên lạc cá nhân, sau đó làm theo hướng dẫn của Lethew, gắn nó vào cổ tay trái.

Lethew làm mẫu cách liên lạc cho co, các thao tác đơn giản để lên mạng. Chỉ mới bày một lần cô đã nhớ kỹ, chỉ có điều ——

“Nhìn không hiểu.” Thiều Y cau mày nhìn những chữ đang chuyển động trên máy liên lạc, sau đó ngẩng đầu nhìn Lethew.

Lethew: “...”

Xem ra cần phải đưa ngôn ngữ thông dụng của vũ trụ vào chương trình học tập, đương nhiên cách tốt nhất là tiến vào Mạng vũ trụ, trong Mạng vũ trụ có rất nhiều giáo trình học tập, chỉ có điều chắc phải bắt đầu từ bảng chữ cái của tiểu học. Hẳn là chữ cái đi vì hình như Đại Minh ở địa cầu cổ vẫn chưa có chữ cái...

“Qua một thời gian ngắn nữa, chờ đến nơi có Mạng vũ trụ thì có thể tiến Mạng vũ trụ để học tập ngôn ngữ và chữ viết. Đương nhiên hiện tại cô có thể dùng hình thức giọng nói...” Lethew kiên nhẫn giải thích và dạy cô cách thao tác. Mấy ngày này anh nói còn nhiều hơn 30 năm cuộc đời cộng lại nhưng Lethew vẫn vui vẻ chịu đựng.

Xem ra hiện tại chỉ có thể tìm hiểu thứ này trước chứ chưa thể sử dụng. Vẻ mặt Thiều Y nhàn nhạt, cô cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc và cũng không có ý thức được mình từ một đại tiểu thư của võ lâm thế gia văn võ đều thông nhanh chóng biến thành một người thất học, ngay cả thân phận cũng là giả.

Sau đó Thiều Y nhận lấy một miếng mỏng gì đó còn nhỏ hơn cả móng tay cái, không biết là chất liệu gì. Sau khi Lethew giải thích, Thiều Y mới biết cái này cái gọi là Chip thân phận cá nhân tương đương với hộ tịch gì đó, rất quan trọng nhưng điều làm cho cô có chút kinh ngạc nhất là cái này lại cấy vào dưới da... Cấy là cái gì?

Sau khi nghe Lethew giải thích xong, Thiều Y im lặng nhìn anh, sau đó bàn tay chuyển động một cái, lập tức có một thanh chủy thủ xuất hiện trong tay cô, cô nhìn tay mình rồi hỏi: “Cắt ở chỗ nào? Tay trái hay là tay phải? Miệng cắt cần lớn như thế nào?”

“Không...”

Lethew không kịp ngăn cản thì trên cổ tay Thiều Y đã xuất hiện một vết cắt, máu lập tức chảy ra.

Trong không khí nhanh chóng xuất hiện một mùi hương ngọt ngào như có như không, tin tức tố Omega dễ dàng bị Alpha bắt được.

Hai mắt màu xanh lam của Lethew dần dần chuyển sang màu xanh lam pha xanh lá, trong mắt anh giống như đang nổi cơn bão táp.

Thiều Y lập tức phát hiện tình huống không đúng, cô ngẩng đầu nhìn anh thì thấy anh đã nhắm hai mắt lại, sau đó nhanh chóng lấy máy chữa trị vết thương của cô. Tuy rằng miệng vết thương chữa khỏi nhưng trên cổ tay vẫn còn một giọt máu nhưng ngay lập tức đã bị ngón tay có chút thô ráp của anh lau đi.

“... Về sau đừng để bị đổ máu nữa.” Giọng nói của Lethew khàn khàn, lúc hít thở tràn đầy tin tức tố thơm ngọt của Omega lưu lại trong căn phòng này, quấn quanh tin tức tố Alpha của mình làm cho anh thiếu chút nữa không có cách nào trấn định ngồi trước mặt cô mà giống như trong sơn động lần trước, trực tiếp đẩy ngã Omega vô tội lại vô tri trước mặt sau đó chiếm lấy.

Lethew giống như đang chịu đựng cái gì đó.

Thiều Y im lặng suy nghĩ nghĩ, cô quan sát anh trong chốc lát nhưng vẫn không thể nào hiểu được đồng thời cũng không biết việc mình chảy máu có cái gì không đúng. Nhưng anh nói như vậy thì hẳn là có nguyên nhân gì đó đặc biệt nên Thiều Y gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.

Chỉ có điều Lethew đã không có cách nào duy trì được bình tĩnh để ngồi trước mặt cô, lúc nhìn khuôn mặt cô, trong đầu anh đã hoàn toàn mất khống chế, toàn bộ tế bào trong cơ thể đều kêu gào Omega nữ trước mắt này ngon ngọt như thế nào, là Omega chỉ thuộc về anh khiến anh khát vọng muốn chiếm lấy, nhấm nuốt...

Lúc Thiều Y chưa phản ứng kịp thì Lethew đã lấy con Chip thân phận cá nhân lại sau đó cầm lấy cổ tay phải của cô rồi ấn nó vào trong da thịt. Thiều Y chỉ cảm thấy trên cổ tay tê rần, sau đó miệng vết thương đã được chữa khỏi, da thịt không hề tổn hao gì mà vẫn trắng trẻo, mịn màng.

Sau khi làm xong, Lethew lập tức đứng dậy, trầm giọng nói: “Cô cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi.” Nói xong anh bước nhanh về phía cửa, ấn nút, đợi sau khi cửa mở thì lập tức đi ra ngoài.

Cánh cửa bằng hợp kim đóng lại lần nữa.

Thiều Y im lặng nhìn theo, đột nhiên cô cảm thấy vừa hình như lúc nãy anh đang chạy trối chết, không phải là ảo giác của cô chứ? Vì sao anh phải chạy trối chết? Đã xảy ra chuyện gì sao?

Em gái vô tri đến từ xã hội phong kiến thời cổ đại của Địa Cầu mờ mịt cảm thấy loài người tương lai thật sự rất kì quái.

Sau khi Lethew ra khỏi cửa thì trực tiếp đi đến căn phòng sát vách sau dó dùng thân phận hạm trưởng cao nhất đổi mật mã và thiết lập để biến nó thành phòng mình.

Sau khi cánh cửa bằng hợp kim đóng lại, anh trực tiếp vọt vào phòng tắm, mở hệ thống nước lạnh ra, mặc cho quân trang bị nước làm ướt, dính vào trên người. Tóc cũng ướt sũng rũ xuống trước trán, bọt nước theo đường cong mềm dẻo mà cứng rắn của cơ thể chảy xuống.

Một lúc sau, Lethew dựa vào tường phòng tắm, cẩn thận mở hai tay ra, một giọt máu ở trong trái cầu thủy tinh lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay anh làm cho màu sắc của đôi mắt Lethew dần dần tối lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.