Ivena đang cầm một quang não điện tử bản phân tích số liệu trên biểu đồ thì đột nhiên phát hiện máy liên lạc cá nhân rung lên, có người nhắn tin cho cô. Khi cô mở ra đọc thì không nhịn được “a” lên một tiếng.
Vài người bị thương là thành viên đội cận vệ đang dang dùng các dụng cụ chữa trị giúp đỡ nhau trị thương không khỏi nhìn cô một cái thì thấy hai mắt vị này Beta nữ này đang sáng lên nhìn chằm chằm máy liên lạc, sau đó thu quang não điện tử trên tay lại rồi tìm kiếm cái gì đó trong Không gian quang giáp của mình.
“Chỉ huy Ivena, cô đang tìm cái gì vậy?” Có một người trong đội cận vệ tò mò hỏi, có thể khiến xưa nay chỉ cuồng nhiệt với việc nghiên cứu lộ ra vẻ mặt như thế, làm cho bọn họ không khỏi có chút tò mò.
Nụ cười xinh đẹp của Ivena nở rộ giống như băng tuyết tan rã: “Chỉ huy nhắn tin cho tôi, bảo tôi chuẩn bị ít quần áo cho vị Thiều tiểu thư kia.”
“Thiều tiểu thư?”
Sau khi Ivena rời khỏi đó như một cơn gió thì mấy binh lính trong đội cận vệ lập tức vứt máy trị liệu trong tay, bất chấp luôn vết thương trên người, điên cuồng dùng máy liên lạc cá nhân gửi tin nhắn.
Vì thế sau đó không lâu toàn bộ tinh hạm đều biết lần này Chỉ huy của bọn họ bình an trở về không chỉ mang theo một cô gái không rõ thuộc tính mà còn kim ốc tàng kiều —— giống như chó săn đang bảo vệ thức ăn, giấu người ta trong tinh hạm, ngoại trừ người máy gia dụng thì không cho bất cứ người nào vào trong phòng, điều này khiến tất cả đội cận vệ chấn động.
Khi Ivena đi tới căn phòng vốn thuộc về Lethew —— hiện tại đã đổi chủ nhân thì không khỏi có chút khẩn trương, Chỉ huy bảo vệ “thức ăn” chặt chẽ như vậy cuối cùng cũng đã cho phép cô tiếp xúc với Beta nữ kia, đây là cơ hội lấy được tư liệu một cách trực tiếp, phỏng chừng đến thời điểm toàn đế quốc đều phải hâm mộ cô.
Lúc Ivena chuẩn bị nhấn chuông cửa thì Hull giống như lơ đãng đi tới, mỉm cười nói: “Ivena, thật trùng hợp, cô đến tìm Let à? Đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn báo cáo.”
Ivena quan sát anh ta từ trên xuống dưới một lần, vị phó quan này có tâm tư Tư Mã Chiêu ai cũng biết, lúc này còn không biết xấu hổ, ra vẻ nghiêm túc đứng đắn nói câu này khiến Ivena không khỏi khinh bỉ nhìn anh ta.
“À, thật không? Đúng là trùng hợp.” Ivena hùa theo, cũng không vạch trần lời nói dối của Hull mà ấn xuống chuông cửa.
Sau khi ấn chuông cửa, người mở cửa không phải là em gái mềm mại kia mà một người đàn ông lạnh lẽo, cứng rắn như băng. Ánh mắt Ivena và Hull đồng thời lướt qua bả vai của Lethew nhìn vào trong phòng, tìm kiếm bóng dáng của em gái mềm mại, rất nhanh đã nhìn thấy một cô gái xa ăn mặc hết sức kỳ quái đang đứng ở sô pha cách đó không xa.
Thoạt nhìn rất mềm mại, nhỏ nhắn, hẳn là còn chưa tới hai mươi tuổi? Khẩu vị quá chỉ huy quá nặng rồi!
Đây là nghi vấn đầu tiên khi Ivena và Hull nhìn thấy Thiều Y.
“Chỉ huy, tôi đến rồi.”
“Let, tôi có một số việc cần tìm cậu.”
Sau khi Hull và Ivena chào hỏi một cách nhiệt tình thì cả hai người đều cố gắng chen qua cửa.
Thiều Y tò mò nhìn một nam một nữ trước mặt, nữ là Ivena, lúc trước đã gặp, nam dường như lúc trước cũng đã nhìn thấy rồi, chỉ có điều quá vội vàng, không có nhìn kỹ, hiện tại xem ra đây là một người đàn ông tương lai có màu tóc và khuôn mặt tương đối giống người phương Đông làm cho cô trong lòng không khỏi sinh ra một loại cảm giác thân thiết.
Sau khi thấy Lethew, Wales, Lancer và Ivena thì cô biết diện mạo của người ở thế giới này tương đối giống người Tây Dương mà lúc trước cô đã từng thấy, nhưng bọn họ đẹp hơn những người Tây Dương có vẻ ngoài quái dị và nhiều tật xấu kia rất nhiều, chò dù là dựa theo con mắt của người phương Đông thì cũng khó có thể xoi mói được. Đây là kết quả sau khi gen tiến hóa, ngoại trừ vẻ ngoài trời sinh thì còn có cả năng lực. Nhưng năng lực quan trọng hơn rất nhiều vì có thể lợi dụng việc sửa đổi gen để làm cho vẻ ngoài của mình càng thêm hoàn hảo.
“Ivena, cô đã gặp qua rồi, đây là Hull, Phó quan của tôi.” Lethew giới thiệu với giọng lạnh nhạt.
Thiều Y gật đầu, cô định vái chào nhưng nghĩ tới lúc trước Lethew nói cho cô về lễ tiết ở thế giới tương lai —— Có điều nam nữ thụ thụ bất thân, bắt tay trực tiếp miễn đi, vì vậy cô nói một cách thản nhiên: “Xin chào, Ivena tiểu thư! Hull tiên sinh, lần đầu gặp mặt, quấy rầy rồi.”
Hull cười cực kì ôn hòa, khuôn mặt trắng nõn tuấn tú lịch sự, cực kì vô hại, dịu dàng nói: “Thiều tiểu thư không cần đa lễ. Hình như họ Thiều của Thiều tiểu thư rất ít gặp, không biết là người nơi nào? Trong nhà có mấy thành viên? Năm nay bao nhiêu tuổi? Sao lại quen biết Let?”
Ivena nhìn Hull nhân mô cẩu dạng*, vẻ mặt thiện lương lời nói khách sáo thì khóe miệng co quắp sau đó nhìn sang Lethew, thấy anh hình như không có ý ngăn cản thì lập tức biết phỏng chừng Chỉ huy vẫn chưa theo đuổi được vị tiểu thư này, thậm chí ngay đến cả thông tin của người ta cũng không biết. Nghĩ như vậy, nhất thời trong lòng Ivena có một chút kích động, quả nhiên là một Beta nữ có rất nhiều bí mật.
(Nhân mô cẩu dạng là vẻ ngoài là người nhưng hành động như chó, là một cách nói mỉa mai, ám chỉ giả dối)
Đây không phải là bí mật gì nên Thiều Y lập tức trả lời: “Họ Thiều là một họ trong trăm họ, tuy ít gặp nhưng cũng không kỳ lạ, là cư dân của Hành tinh Vaer, năm nay 25 tuổi, trong nhà có ông, cha mẹ và ba anh em, gặp Lethew tiên sinh trong thành chủ của Hành tinh Vaer, lúc ấy Lethew tiên sinh đang bị dị thú vây đánh, tôi đã ra tay cứu anh ấy.”
25 tuổi? Tất cả mọi người đều có chút ngoài ý muốn, lúc trước bọn họ còn tưởng rằng cô chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, không nghĩ tới không bao lâu nữa sẽ trưởng thành. Đương nhiên là vẫn còn năm năm nữa nhưng Chỉ huy cũng không phải là người phát rồ đến mất lí trí muốn gặm cỏ non nhưng sau khi nghe cô nói xong thì cả Hull và Ivena đều giật mình, hai mắt mở to.
Tuy rằng Thiều Y ở trong núi mười tám năm, cuộc sống ngăn cách với bên ngoài nên tương đối đơn thuần xưa nay nhưng người luyện võ đều cực kỳ mẫn cảm với sự thay đổi cảm xúc của người khác nên không khỏi cảm thấy kỳ quái khi bọn họ giật mình, cô nói theo thông tin Lethew đưa cho, chẳng lẽ đã nói sai cái gì sao? Nghĩ thế, Thiều Y không khỏi nhìn về phía Lethew.
Lethew nhìn qua cô trấn an sau đó nói với Hull và Ivena: “Lúc ấy đúng là Thiều Y đã cứu tôi, nếu không có cô ấy, phỏng chừng tôi không thể bình an trong rừng rậm đầy thực vật biến dị được.” Muốn xuyên qua rừng rậm đầy thực vật biến dị đến sơn động trong sơn cốc kia, nếu là trong lúc anh hoàn toàn khỏe mạnh thì tất nhiên không thành vấn đề nhưng lúc đó tinh thần anh bị thương, thân thể cũng rất nhiều chỗ bị thương nặng, quả thực là lực bất tòng tâm.
Đương nhiên, nếu lúc ấy Thiều Y không xuất cứu anh thì anh sẽ bị thương nặng hơn nhưng vẫn có thể tìm được chỗ né tránh, chỉ có điều sẽ phải chịu khổ sở nhiều hơn. Mặc kệ nói như thế nào lúc cô ra tay cứu anh thì cũng coi như là ân nhân cứu mạng của anh rồi.
Tuy rằng có chút không dám tin, nhưng việc Lethew thừa nhận đã chứng minh suy đoán của Ivena lúc trước, Beta nữ có bí mật mà bọn họ không biết, chỉ riêng việc cô có thể bình an cứu Lethew thoát khỏi đám dị thú Tinh Không đáng sợ đang vây quanh đã khiến người ta tò mò rồi.
Đột nhiên Hull có chút không chắc chắn, người có thể cứu người dưới vuốt dị thú Tinh Không, có thể sống bình an trong rừng rậm đầy thực vật biến dị thật sự là Omega nữ nhu nhược sao? Nhưng nếu là Alpha nữ thì bộ dạng của vị Alpha nữ này cũng không được cường tráng cho lắm khiến người ta cảm thấy cô không có sức mạnh gì, nếu nói là em gái mềm mại thì tương đối làm cho người ta tin tưởng hơn.
Lethew không quan tâm đến sự nghi ngờ của bọn họ, anh nói với Ivena: “Thiều Y đi quá vội vàng nên không có mang hành lý gì, ở chỗ cô có quần áo gì thích hợp với cô ấy không? Tôi nhớ rõ Wales đã từng nói hình như cô rất thích mua sắm, thứ gì cũng mua một ít, chắc phải có đúng không?”
Ivena nghe vậy lập tức oán giận đồ lắm mồm Wales, không có việc gì lại chạy đến trước mặt Chỉ huy nói Đông nói Tây, giống y như bà tám! Trong lòng Ivena quyết định lần sau phải thêm chút nguyên liệu vào trong thuốc của Wales mới được.
“Đương nhiên, xin mời Thiều tiểu thư đi theo tôi.” Trên mặt Ivena hiện lên nụ cười mỉm mê người.
Thiều Y gật đầu: “Làm phiền Ivena tiểu thư rồi.”
Hai người đi vào phía trong còn Lethew và Hull ở lại bên ngoài phòng khách.
Lethew đút một tay vào trong túi quần, nhìn Hull, thanh giọng điều cứng rắn, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Hull đã sớm có chuẩn bị, cũng không để ý đến dáng vẻ không màng người thân này của Lethew, lập tức nói: “Có việc, bên hành tinh Hắc Minh truyền đến tin tức là đã phát hiện manh mối về việc phát sinh thú triều tập kích Hành tinh Vaer lần này, rất nhiều manh mối đều chỉ về phía Băng hải tặc vũ trụ Hồng Vân.”
Lethew suy tư sau đó nói: “Ngày mai quay ngược tinh hạm lại, đến hành tinh Hắc Minh.”
“Vâng.”
Lethew thấy Hull đã nói xong nhưng vẫn chưa đi thì lông mày hơi nhíu lại, giọng nói lạnh lùng: “Còn có việc gì không?”
Hull mỉm cười, hoàn toàn không bị Lethew dọa sợ, ánh mắt của anh nhìn Lethew giống như đang nhìn con của mình. Từ lúc 22 tuổi anh đã đi theo Lethew, làm quản gia, có thể nói là vừa làm cha vừa làm mẹ nhìn Lethew lớn lên nên Lethew cũng giống như con anh. Hiện tại Lethew đã trưởng thành, cũng nên tìm đối tượng, mà Lethew cũng không phụ sự kì vọng dụ dỗ một em gái trở về, là bậc cha mẹ, làm thế nào anh cũng phải hỏi cho rõ rang đúng không?
“Rốt cuộc vị Thiều tiểu thư kia là Alpha nữ hay là Omega nữ?”
Dựa theo cách nói của loài người là tốt đôi đẹp lứa thì chỉ có gen của Alpha kết hợp Omega mới có thể sinh ra được đời sau cường tráng khỏe mạnh nhất, trời sinh tài trí hơn người. Là Tam hoàng tử đế quốc, có đặc quyền nhất định nên Lethew hoàn toàn không cần giống những Alpha khác, phải tích cóp tích quân công mới có thể xin kết thành bạn đời với Omega. Đương nhiên cho dù không có đặc quyền, dựa vào năng lực của Lethew thì quân công hiện tại của anh cũng đủ để anh xin một bạn đời Omega thuộc về mình.
Nhưng nếu là Lethew một trong số ít những Alpha coi trọng Beta bình thường thì cũng không phải không thể, anh rất tiến bộ, sẽ chúc phúc bọn họ. Chỉ có điều bậc làm cha mẹ luôn hi vọng con của mình tốt nhất, Alpha kết hợp với Omega mới là chân lí.