Mặt trăng đã lên tới giữa bầu trời, ngoài sơn động ánh trăng sáng ngời, cả thế giới giống như được bao phủ bởi một màn sương trắng lạnh lẽo.
Thiều Y ngồi xếp bằng trong túi ngủ ổn định nhiệt độ, tuy rằng cả người ấm áp nhưng mà lại không ngủ được. May mắn tuy rằng cô đang ngẩn người nhưng sau hai mươi mấy năm tập luyện thân thể đã thành thói quen bất cứ lúc nào cũng đều duy trì trạng thái vận công để cho nội lực chậm rãi khôi phục, đợi đến ngày mai, lúc mặt trời mọc hẳn là nội lực sẽ được khôi phục hoàn toàn.
Lúc này Thiều Y đang bận suy nghĩ về tình cảnh của mình và hướng đi trong tương lai. Lúc trước khi nói chuyện với người đàn ông tên là Lethew kia thì cô đã biết hiện giờ hình đang ở một nơi gọi là hành tinh Vaer thuộc tinh hệ Thương Vân. Cô không biết Hành tinh Vaer là nơi nào nên dù muốn hỏi thì cũng không biết nên hỏi từ đâu bởi vì trước kia cô chưa bao giờ gặp những từ như là tinh hệ hay hành tinh này.
Lúc này Thiều Y nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng hít thở, tuy rằng cực kỳ nhỏ nhưng cô là người luyện võ, có thể cảm nhận được hơi thở trong phạm vi hai mươi trượng nên dựa vào tiết tấu hô hấp của anh, cô có thể phát hiện ra kỳ thật anh cũng không ngủ được.
Ban ngày tuy rằng anh đã dùng cái gọi là máy trị liệu chữa khỏi ngoại thương nhưng nội thương của anh vẫn còn chưa khỏi hẳn, anh lại không nghỉ ngơi như vậy, thân thể thật sự có thể chịu đựng được sao? Có lẽ là cô phải đánh giá lại thể chất của những người ở chỗ này một lần nữa, quả nhiên là khác hẳn với cô.
Quả thật là Lethew không ngủ được, tuy rằng có máy trị liệu chữa khỏi những vết thương bên ngoài nhưng những cơ quan bên trong cơ thể cũng bị thương, nếu có khoang điều trị, anh chỉ cần vào nằm trong đó vài giờ thì những vết thương bên trong hoàn toàn có thể khôi phục được. Đáng tiếc bên trong Không gian quang giáp của anh không có thứ đó. Hiện giờ thân thể của anh rất mệt mỏi nhưng khi nhìn thấy cô đang ngồi trong túi ngủ ở gần đó thì anh lại không ngủ được.
Một lúc sau, Lethew quyết định ngồi dậy, nhờ ánh trăng chiếu vào cửa sơn động, anh phát hiện cô đang nhìn sang.
Thị lực của Alpha cực tốt nên anh có thể nhìn thấy rất rõ vẻ mặt của cô, thoạt nhìn có chút ngốc —— hẳn là đang ngẩn người, có lẽ là do nghe thấy tiếng động nên mới vô thức nhìn sang. Bình thường động tác của anh vô cùng nhẹ nhàng giống như một con linh miêu, nếu là người thường thì rất khó chú ý đến nhưng mà anh lại phát cô khác với người thường, thậm chí những giác quan của cô còn nhạy bén hơn cả Alpha.
“Thiều tiểu thư!” Lethew châm chước dùng từ: “Không biết sau này cô có tính toán gì không?”
Thiều Y chớp mắt, chậm rãi phục hồi lại, sau đó nghiêm túc hỏi: “Ngươi có biết Võ lâm Trung Nguyên, Thiều gia của Lục Liễu sơn trang không?”
“... Không biết.” Lethew đờ đẫn nói.
Lập tức trên mặt Thiều Y hiện lên vẻ thất vọng không nói ra được, sau đó lại hỏi tiếp: “Ngươi có biết Đại Minh không?”
Sau khi chần chờ một lúc lâu thì Lethew mới nói: “Đại Minh mà Thiều tiểu thư nói có phải là tên của một triều đại phong kiến phương Đông trên Địa Cầu cổ đại thuộc Thái Dương Hệ hay không? Là thời kỳ Minh triều của Trung Hoa cổ đại?”
... Thiều Y không hiểu lời anh nói nhưng may mắn là vẫn có biết vài từ trong đó, chỉ là những từ khác thì cô hoàn toàn không biết.
“Thiều tiểu thư, tôi đã từng đọc một ít tài liệu về lịch sử của một vài tinh hệ trong vũ trụ trong thư viện của học viện quân sự hoàng gia. Địa Cầu là một hành tinh nằm trong Thái Dương Hệ, 5000 năm trước, phần lớn người dân ở đó đã rời khỏi Địa Cầu để thăm dò vũ trụ vô tận. Mà trước đó hơn một ngàn bốn trăm năm, trong tài liệu lịch sử của nước Trung Hoa quả thật có Minh triều.”
Tiếp đó, Lethew nói lại những nghiên cứu của anh và các giáo sư tại học viện quân sự trước kia về lịch sử của Địa Cầu và Thái Dương hệ cho cô biết. Khi đó bởi vì anh của anh là Carl cảm thấy rất hứng thú với lịch sử Địa Cầu cổ đại thuộc Thái Dương Hệ nên anh mới bị túm đi giúp đỡ tìm kiếm tài liệu, không nghĩ tới bây giờ lại có tác dụng, điều này khiến Lethew không khỏi cảm ơn người anh chưa bao giờ làm việc đàng hoàng của mình.
Thiều Y im lặng nghe Lethew nói chuyện, sau Minh triều là Thanh triều, sau đó Địa Cầu tiến vào xã hội hiện đại. Vào năm 3045 sau Công nguyên, Địa Cầu thăm dò vũ trụ thành công và phát hiện ra các tinh hệ khác trong vũ trụ ngoài Thái Dương Hệ, sau khi trải qua các loại thăm dò, người Địa Cầu dần dần dung nhập vào các tinh hệ trong vũ trụ, trải qua thời gian đổi dời, thẳng đến khi tài nguyên trên Địa Cầu khô kiệt, trở thành một hành tinh bị bỏ hoang, không còn người nào cư trú.
Lethew cũng không phải là nhà lịch sử học nên anh chỉ nói các thời kì của Địa Cầu và tiến trình lịch sử của các triều đại Trung Quốc, tuy rằng mơ hồ nhưng Thiều Y vẫn có thể hiểu được.
Hóa ra Đại Minh triều đã cách hiện tại 6000 năm sao?
Cô đã vượt thời gian đi tới một thế giới rất lâu rất lâu sau này? Chắc cũng có thể nghĩ là như vậy đúng không?
Thiều Y không biết nghĩa của từ “xuyên qua” nhưng Lethew lại biết. Từ một thời không trong quá khứ tới thời không trong tương lai gọi là “xuyên qua“. Rất lâu trước đây phim ảnh hoặc tiểu thuyết đã sớm đề cập đến vấn đề này nhưng đều bị người ta xem thường. Hiện giờ trên mạng vũ trụ vẫn có mấy trò chơi được xây dựng theo chủ đề xuyên qua, quả thực đây không phải là một vấn đề xa lạ.
Trong cuộc sống, anh không biết có loại chuyện này xảy ra hay không vì “thời gian” là một chủ đề vĩnh hằng. Rất nhiều nhà khoa học đã nghiên cứu quỹ tích thời gian, nghiên cứu bước nhảy không gian, nghiên cứu lỗ sâu, từ đó muốn tìm kiếm chân tướng lịch sử. Trước kia Lethew vẫn luôn cảm thấy các nhà khoa học đó đang làm chuyện vớ vẩn, tự ép buộc mình nên bây giờ trước mắt đột nhiên xuất hiện một cổ nhân có vẻ là “người xuyên qua” thì tâm tình có chút vi diệu.
Tuy rằng Thiều Y không nói rõ nhưng những câu trả lời và sự ngây ngô của cô khiến anh khẳng định điều này.
Đột nhiên anh nghĩ đến chẳng lẽ thể chất của cổ nhân ở Địa Cầu đều kỳ lạ như vậy sao? Rõ ràng mới nhìn là một Beta nhưng trong máu lại ẩn chứa tin tức tố Omega, quả thực là làm cho người ta ngạc nhiên. Anh biết rất nhiều Omega vì muốn dung nhập vào cuộc sống bình thường có đôi khi cũng sẽ tiêm vào người một loại thuốc ức chế tin tức tố Omega đặc thù, nó làm cho bọn họ thoạt nhìn tựa như một Beta bình thường. Nhưng mà khi hiệu lực thuốc mất đi, nếu như không kịp thời tiêm vào thuốc ức chế tin tức tố Omega thì rất nhanh thân phận của bọn họ sẽ bị bại lộ. Nhưng mà hình như cô gái đến từ Địa Cầu cổ đại không có loại băn khoăn này, chỉ cần không chảy máu thì sẽ không có người nào phát hiện.
Loại chuyện này quá kỳ lạ, nếu để cho những nhà khoa học của viện khoa học hoàng gia biết được chuyện này...
Suy nghĩ đến đây, Lethew đột nhiên chau mày sau đó nhanh chóng ra quyết định.
Trong lúc Thiều Y đang im lặng thì Lethew không biết xuất phát từ tâm tư gì mà nói: “Nếu Thiều tiểu thư muốn hiểu biết về lịch sử của Địa Cầu cổ đại thì có thể đến học viện quân sự hoàng gia đế quốc, thư viện ở đó có sách vở nhiều nhất đế quốc, hẳn là sẽ giúp được cô hiểu về lịch sử Địa Cầu cổ đại.”
Thiều Y đối với cách gọi Địa Cầu này vẫn có chút lơ mơ như cũ nhưng cô hiểu Đại Minh triều nằm trong “Địa Cầu“. Vốn tâm tình cô có chút uể oải nhưng sau khi nghe được lời anh nói thì lập tức tươi tỉnh lại.
Tuy rằng có khả năng cô đã đi tới tương lai nhưng mà chuyện này không cản trở được cô tìm kiếm đường về nhà. Dù cho hiện tại không đầu mối gì nhưng suy nghĩ muốn trở về quê hương của cô rất kiên định, nơi đó có gia tộc của cô, có phụ mẫu, huynh đệ, tỷ muội, cuộc đời rất ngắn ngủi nên tất nhiên là cô rất hi vọng có thể trở về, đây cũng là suy nghĩ lá rụng về cội cố hữu của người Trung Nguyên.
Sau khi có mục tiêu thì Thiều Y liền biết tiếp theo mình phải làm gì!
“Cám ơn!” Thiều Y cẩn thận nói, người đàn ông này biết rõ lai lịch của cô rất kì lạ nhưng vẫn kiên nhẫn nói cho cô biết những việc này làm cho trong lòng cô không khỏi sinh ra hảo cảm. Ừm, anh là người hiểu được tri ân báo đáp, không uổng công lúc ấy cô cứu anh.
Tuy rằng biết nói nhiều sai nhiều nhưng thế giới này quá xa lạ với Thiều Y, thậm chí ngay cả ngôn ngữ cũng qkhông thông, hơn nữa cô đối với việc mình đã rời khỏi quê hương cũng có chút lo sợ không yên, chỉ có thể dựa vào người đàn ông này để tìm hiểu hết thảy cho nên khiến cô có loại cảm giác mình bị bóc trần. Cô không biết sau khi mình bị bại lộ thì sẽ phát sinh chuyện gì nhưng cô rất tự tin dựa vào võ công của mình, chỉ cần mọi chuyện không quá bất lợi thì cô vẫn có thể toàn thân trở ra.
Lethew thản nhiên nói: “Đừng khách sáo.”
Trong vật lý, một lỗ sâu (tiếng Anh: wormhole), lỗ giun, hay Cầu Einstein-Rosen là một không-thời gian được giả định là có cấu trúc tô pô đặc biệt tạo nên đường đi tắt trong không thời gian. Chúng nối thông từ một vùng không-thời gian này đến vùng kia và đôi khi, vật chất đi từ vùng này sang vùng kia bằng cách chui qua hố này