Tinh Thần Châu

Chương 619: Chương 619: Suất ca mỹ nữ




Ngay sườn núi Thần Tài Phong, trong rừng cây xanh ngắt ẩn hiện một dãy kiến trúc. Dãy kiến trúc này ngoại trừ lưu ra một bộ phận cho quỹ khách nghi chân, đại đa số nhừng khu nhà khác đều cấp cho nhân vật có danh bên trong Thiên Hạ thương hội ở lại.

Lộng Trúc chiếm được khu nhà ở, tâm tình tốt liền quan sát chung quanh. So sánh với nhà cửa chung quanh, khu nhà do Tư Không Tuyệt an bài tuyệt đối được cho là tốt nhất trong nhừng khu nhà cửa bên cạnh, đủ lớn đủ khí phái, hẳn là loại nhà ở dành cho khách nhân tôn quỹ nhất.

Xem ra là dính được mặt mũi của nha đầu Phù Dung a! Bằng không tên cáo già không đuổi minh xuống núi mới là lạ! Lộng Trúc liếc mắt nhìn hai nha đầu cũng đang quan sát chung quanh, hắc hắc cười nói: “Gian phòng ở đây không ít, hai người các ngươi tự chọn phòng minh thích mà ở đi! ”

Hai nữ nhân do dự nhìn nhau, ra vẻ đối với việc ở nơi nào cũng chưa từng có ý nghĩ soi mói gì, cuối cùng Tử Y nhược nhược hỏi: “Sư phụ, ngài không phải nói Dược Thiên Sầu sẽ đến Tụ Bảo Bồn sao? Người đang ở nơi nào? ”

Lộng Trúc ngẩn ra, chuyện Ngưu Hữu Đức chính là Dược Thiên Sầu hắn có nói qua với Tất Trường Xuân, hiện nay thật đúng là không biết có nên nói cho hai nha đầu này hay không. Hắn suy nghĩ một chút nói: “Các ngươi ở lại chỗ này trước, tạm thời Dược Thiên Sầu còn chưa chạy tới, chờ sau khi hắn tới, lập tức sẽ tìm tới chúng ta. ”

Tùy ỷ qua quýt có lệ với hai nha đầu, dặn dò cả hai không nên chạy loạn, hắn liền một minh hoảng hoảng ra sân. Tư Không Tuyệt an bài một gã tiếu đệ tử bên ngoài chờ đợi phân phó, nhìn thấy Lộng Trúc đi ra, lập tức khom mình hành lễ.

“Mang ta đến ngôi nhà Ngưu Hữu Đức đang ở lại. ” Lộng Trúc không chút khách khí trực tiếp ra lệnh. Tên tiểu đệ tử liền đi phía trước dẫn đường.

Xuyên toa trên những bậc thang giữa khu rừng một lúc, hai người hướng một ngôi nhà rất khí phái đi tới. Mới vừa đi tới đại môn không xa, chì thấy trên bậc thang nơi khu rừng đối diện có ba người đi tới. Lộng Trúc ngẩn người, thầm nghĩ, nàng tới làm gì? ”

Một gã đệ tử Thiên Hạ thương hội dẫn Lộ Nghiên Thanh cùng Tân Lão Tam đi tới, cũng đồng thời dừng lại, hiển nhiên không nghĩ tới Lộng Trúc sẽ đến đây. Hai nhóm người hội họp lại ngay trước đại môn, sau đó song phương đều gọi đệ tử Thiên Hạ thương hội lui xuống.

“Lộng Trúc. ” Lộ Nghiên Thanh khẽ gọi.

Lộng Trúc quan sát chung quanh, hồ nghi nói: “Lộ Nghiên Thanh, ngươi chạy tới đây làm gì? Chăng lẽ là tìm Ngưu Hữu Đức? ” Vừa nói vừa liếc mắt nhìn vào bên trong.

Lộ Nghiên Thanh nhẹ giọng giải thích: “Từng gặp mặt Ngưu Hữu Đức tại Quỷ trang, lúc đó hắn nói Lão Tam ở Đại Ương thành mang theo Dược Thiên Sầu tới bái kiến hắn, ta trở lại hỏi Lão Tam, hắn nói chưa từng có việc này. Ngày hôm nay đến đây, là muốn để Lão Tam gặp mặt Ngưu Hữu Đức, xem Tân Lão Tam mà Ngưu Hữu Đức nói có phải là đệ tử của ta hay không. ”

Lộng Trúc không biết nói gì, thầm nghĩ đầu óc Dược Thiên Sầu bị nước vào rồi sao! Tân Lão Tam khả năng mang theo Dược Thiên Sầu đi gặp Ngưu Hữu Đức sao? Lời nói dối cũng thật quá khó tin đi?

Hắn không biết lúc đó Dược Thiên Sầu chỉ là tức giận chuyện Phương Minh dùng danh hào của mình đi tán gái, vì vậy liền thuận miệng bịa chuyện. Nếu như để Dược Thiên Sầu biết được nữ nhân thần bí đó chính là sư phụ Lộ Nghiên Thanh của Tân Lão Tam, đánh chết hắn cũng sẽ không nói qua lời như vậy.

“Vậy sao! Còn có việc này. ” Lộng Trúc cười hắc hắc, không hay biết đôi mắt bên trong lụa xanh cũng đang quan sát ti mỉ thần tình biến đổi của hắn.

Có lẽ nghe được động tĩnh bên ngoài, Thiên Dã, Lý Thu Hương còn có Hải Uy ba người đi ra, về phần Mạc Thiếu Quân đã được Dược Thiên Sầu phái đến Trân Bảo Lâu hỏi thăm tình hình.

Lý Thu Hương chưa gặp qua Lộ Nghiên Thanh, Thiên Dã và Hải Uy cũng nhìn nhau, nữ nhân đội nón phủ mặt này không phải là nữ tử thần bí xuất hiện tại Quỷ trang ngày ấy hay sao? Thế nào lại gặp phải chỗ này?

Ánh mắt ba người Lộng Trúc cùng chăm chú vào trên khuôn mặt kinh khủng mà xấu xí của Lý Thu Hương, như vậy cũng có nghe về việc nữ nhân này làm ra hành động kinh khủng tại Tụ Bảo Bồn hôm trước.

“Không biết mấy vị tìm ai? ” Thiên Dã ôm quyền hỏi, kỳ thực trong lòng đã đoán được ba người muốn tìm Ngưu Hữu Đức, không có khả năng tới tìm mấy người bọn họ.

W

Tân Lão Tam quét mắt nhìn tu vi mấy người, tiến lên trả lòi: “Tại hạ Linh Phương Cốc Tân Lão Tam. ” Lại lập tức chi Lộ Nghiên Thanh và Lộng Trúc giải thích: “Vị này chính là gia sư Linh Phương cốc chủ, vị này chính là Nam Hãi Tử Trúc Lâm Lộng Trúc tiên sinh. Đến đây bái phỏng Ngưu Hữu Đức tiền bối. ”

Ba người Thiên Dã cà kinh, không nghĩ tới hai vị cao thủ Hóa Thần kỳ tiếng tãm lừng lẫy tu chân giới đã tới, lúc này liền cùng hành lễ nói: “Gặp qua ba vị tiền bối. ”

“Không cần đa lễ. ” Lộng Trúc vung tay nói: “Ngưu Hữu Đức đâu? Có ở nhà hay không? ”

“Ngưu tiền bối không ở đây. ” Thiên Dã cung kính nói.

“Không ở đây thì chạy đi đâu? ” Lộng Trúc nhíu mày nói: “Có biết hắn đi đâu hay không? ”

“Hành tung của Ngưu tiền bối chúng ta không tiện hỏi đến, cụ thể ở đâu ta cũng không biết, hẳn là ờ dưới chân núi mà thôi. ” Thiên Dã trả lời. Tin tức mấy người này cũng không chút linh thông, người có tin tức linh thông một chút, tự nhiên biết Ngưu Hữu Đức không ở Thần Tài Phong thì ở Xuân Miên Lâu, thế nhưng lời này hắn không tiện nói ra.

Người không có, Lộng Trúc và Lộ Nghiên Thanh nhìn nhau, cũng không nói nhiều, quay đầu lại liền đi. Ba người Thiên Dã cùng cung tống.

Lộng Trúc và Lộ Nghiên Thanh sóng vai đi xuống bậc thang trên sườn núi, Tân Lão Tam xa xa theo sau. Lộng Trúc còn đang phỏng đoán lúc này Dược Thiên Sầu đã đi đâu, đột nhiên nghe được người bên cạnh hỏi: “Lộng Trúc, nghe nói ngươi nhận thức Dược Thiên Sầu và Ngưu Hữu Đức? ”

“Ngô? ” Lộng Trúc ngây ra, lập tức liền ườn ngực: “Con người ta thích nhất kết giao bằng hữu... ”

“Lộng Trúc, ngươi thành thật nói cho ta biết Phù Dung cô nương có phải là đệ tử Tất Trường Xuân hay không? ” Lộ Nghiên Thanh hỏi.

“Ha hả! Ta nói Lộ đại mỹ nữ, có một số việc cần gì phải hỏi rõ ràng như vậy. ” Lộng Trúc dừng một chút nói: “Nói chung con mắt ngươi nhìn thấy thì đó là sự thực. ”

Lộ Nghiên Thanh hơi xua tay nói: “Ta chỉ nghĩ có chút kỳ quái, Tất Trường Xuân suốt đời bất bại, ngạo khí lãng thiên. Lúc tu vi đạt được Hóa Thần sơ kỳ đã là thiên hạ vô địch, hôm nay tu vi đã càng kinh khủng tới nông nỗi không người nào biết được sâu cạn. Thiên hạ vô địch có lẽ rất tịch mịch, cho nên hắn đạm ra hồng trần, lẳng lặng sừng sừng tại Yêu Quỷ Vực uyển thị thiên hạ. Bởi vì người trong thiên hạ đã không còn ai đáng cho hắn xuất thủ. Hắn là một tấm bia lớn khó có thể vượt qua, một truyền thuyết bất hủ, người và sự vật tầm thường làm sao có thể nhập vào mắt hắn. ”

“Mà ta quan sát Phù Dung cô nương, tuy tư chất bất phàm, nhưng cũng không phải ngút ười kỳ tài, hơn nữa ngày Đông Cực Thánh Thổ mở ra sẽ không xa. Thế nào ngay lúc này hắn lại nhận một nữ đệ tử? Nhưng còn cho nàng ngọc bội tùy thân, thật sự không thể tưởng tượng nổi. ”

“Ngươi có thể làm được tri kỷ của hắn rồi. ” Lộng Trúc hắc hắc cười nói: “Lão gia hỏa kia luôn làm vẻ mặt thối lạnh như băng, quỷ biết trong ngực hắn nghĩ cái gì. ”

“Lẽ nào ngươi cũng không biết? ” Giọng nói Lộ Nghiên Thanh quái dị hỏi.

“Ngươi xem ngươi nói lòi này, ta cũng không phải con trùng trong bụng hắn, ta thực sự không biết. ” Lộng Trúc thề thốt phủ nhận ngay tại chỗ, dù là trước mặt thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, nhưng nói dối cũng không hề đổi sắc, không hổ là tay già đời trong trường tình.

“Lộng Trúc. ” Lộ Nghiên Thanh đột nhiên ngừng chân, sửa dùng truyền âm hỏi: “nhưng theo ta được biết, Phù Dung là nữ nhân của Dược Thiên Sầu, Tất Trường Xuân không khả năng thu nữ nhân của người khác làm đệ tử. Còn nữa, sau khi Vãn Lan Phong chiến bại tại Yêu Quỷ Vực trở về, đột nhiên cao điệu tuyên bố làm chỗ dựa cho

Dược Thiên Sầu, căn bản không giống tính cách Vãn Lan Phong. Còn có, lúc còn ở Hoa Hạ tu chân giới, Tử Y xen lẫn cùng Dược Thiên Sầu, trong đó rốt cục xảy ra chuyện gì? Ngươi đừng nói cho ta biết Dược Thiên Sầu và Tất Trường Xuân không có quan hệ gì. ”

Lộng Trúc cũng ngừng lại, vẻ mặt kinh ngạc truyền âm nói: “Lộ Nghiên Thanh, ngươi muốn nói cái gì, sao ta nghe không hiểu ý tứ của ngươi? Ngươi không cho rằng Dược Thiên Sầu và Tất Trường Xuân có quan hệ chứ? ”

“Ngươi nói đi? ” Lộ Nghiên Thanh hờ hững truyền âm nói: “Bằng điều kiện của Phù Dung cô nương, còn không đến mức được Tất Trường Xuân để mắt đến. Nếu như để ta nói, Dược Thiên Sầu làm cho người ta không nhìn rõ sâu cạn, trái lại rất có khả năng được Tất Trường Xuân xem trọng. Ngươi nói có phải Tất Trường Xuân thương ai thương cả đường đi? ”

“Nói bậy, tưởng tượng của ngươi thật đúng là phong phú. ” Lộng Trúc không cho là đúng nhún nhún vai.

Thấy hắn vẫn không chịu thừa nhận, Lộ Nghiên Thanh cũng lười giải thích, tiếp tục bước xuống bậc thang.

Ngươi nghĩ kệ ngưoi, ta không thừa nhận! Lộng Trúc âm thầm buồn cười, mới vừa đi được vài bước, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng truyền âm của Lộ Nghiên Thanh: “Có lẽ người khác không biết, nhưng ta lại biết Dược Thiên Sầu chính là Ngưu Hữu Đức! ”

Lộng Trúc nhất thời không cười nổi nữa, sững sờ nhìn dáng người nổi bật đang từ từ bước lên bậc thang. Một lúc lâu hắn thầm mắng một tiếng gặp quỷ, lại bước nhanh đi theo. Hai người không nói một lời cùng đứng trong một ngôi đình ngay sườn núi, Tân Lão Tam rất tự giác không cùng theo tới.

Vị trí của ngôi đình nghỉ chân hơi đột ngột xông ra, có thể thưởng thức hơn phân nửa phong cảnh bên trong Tụ Bảo Bồn. Hai người đứng im một hồi, Lộng Trúc nhẹ nhàng than thở một tiếng nói: “Người! Có một số việc tự minh biết là được, hà tất phải nói đi ra, thật không có ý nghĩa. ”

“chỉ là muốn xác nhận mà thôi, nếu như thực sự muốn nói ra, ngươi ta cũng sẽ không đứng chỗ này. ” Lộ Nghiên Thanh nhẹ giọng nói.

“Di! Chuyện gì xảy ra? ” Lộng Trúc nhìn dưới chân núi kỳ quái nói.

Lộ Nghiên Thanh liếc mắt nhìn địa phương sóng người đông đúc, nói: “Ngươi không biết sao? Đó là vị trí Trân Bảo Lâu, ai cũng muốn đặt trước Phá Cấm Đan do Ngưu Hữu Đức luyện chế. Ai! Linh đan của Ngưu Hữu Đức, thủ đoạn của m Bách Khang, hai người rốt cục muốn làm gì?

“Ta nói là vị trí kia. ” Lộng Trúc chỉ hướng địa phương dừng không ít người.

Lần này giọng nói của Lộ Nghiên Thanh càng thêm châm chọc: “Đó là Xuân Miên Lâu do m Bách Khang và Ngưu Hữu Đức liên thủ đề thơ, hai người thật đúng là họp tác tốt, vừa liên thủ đề thơ, vừa liên thủ bán linh đan. ”

Lộng Trúc cười hắc hắc, thầm nghĩ, Dược Thiên Sầu đúng là không phải thứ gì tốt, bất quá lần này xem như phát đại tài đi!

“Không biết Văn Lan Phong có vô giúp vui hay không, hay là chúng ta đến cửa hàng Vãn gia xem? ” Lộng Trúc đổi trọng tâm câu chuyện nói: “Ngươi có phương tiện đi không? ”

“Ta có gì mà không phương tiện, chỉ do các ngươi suy nghĩ nhiều mà thôi, đến đây vốn là cũng muốn trông thấy hắn. ” Lộ Nghiên Thanh quay đầu lại nói với Tân Lão Tam: “Ngươi về trước đi, không cần đi theo. ” Nói xong bắn lên khoảng không bay đi, đi về phương hướng cửa hàng Vãn gia. Lộng Trúc nháy nháy mắt cười hắc hắc, bắn lên khoảng không đi theo.

Nói đến cũng vừa khéo, cửa hàng Văn gia kỳ thực cách Xuân Miên Lâu không xa. Hai người trước sau rơi vào hậu viện cửa hàng Vãn gia, lập tức có thủ vệ quát: “Là ai, dám xâm nhập nơi đây? ” Hiển nhiên không nhận ra hai người.

“ỏn ào cái gì? ” Lộng Trúc khinh bỉ nạt lại một câu. Trên lầu cửa hàng lập tức truyền đến thanh âm Vãn Lan Phong nói: “Là Lộng Trúc sao? Trực tiếp lên đây đi! ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.