Hắn muốn dừng ở địa phương khá xa, mới chậm rãi bay qua. Bằng vào tu vi
của hai vị cao thủ Hóa Thần kỳ trong Linh Phương Cốc, hiển nhiên sẽ dễ
dàng phát hiện ra hắn. Đến lúc đó gặp nhau, chính mình nói ra ý đồ đến
đây, tự nhiên sẽ không phát sinh chuyện hiểu lầm gì.
Đang muốn
bay về phía Linh Phương Cốc thì đột nhiên phát hiện, dưới ánh trăng sáng tỏ, có một bóng người từ hướng Linh Phương Cốc bay ra. Dược Thiên Sầu
theo bản năng nhảy vào trong bụi cây lần trốn.
Dược Thiên Sầu
không khỏi có chút hối hận, tự điều chỉnh nhịp hô hấp một chút. Vốn là
chuẳn bị quang mình chính đại mà đến, nếu đang lẳn trốn như thế này, bị
phát hiện, người ta không hiểu nhầm hắn mới là chuyện lạ.
Muốn
hiện thân thì phát hiện bóng người kia đang bay đến phía bên này. Dược
Thiên Sầu âm thầm nín thở ngưng thần trốn trong tàng cây, chờ người này
đi qua rồi mới tính toán sau. Hắn tin tưởng, chỉ cần bản thân mình bất
động, đối phương sẽ không thể nào phát hiện ra hắn.
Bóng thân ảnh đang phi hành tới, chẳng ngờ cố tình còn tiến gần đến gốc cây Dược
Thiên Sầu ẩn thân. Dược Thiên Sầu ngó đầu ra quan sát, trong lòng nhất
thời nhẹ nhàng thở ra. Người đến không phải ai khác mà chính là Tân Lão
Tâm, lão bằng hữu ngày nào.
Tên gia hỏa này thật là có nhã hứng,
đã muộn thế này rồi còn muốn chạy đến đây ngắm nhìn phong cảnh, quả
nhiên là cái loại đầu óc không được bình thường! Dược Thiên Sầu chứng
kiến Tân Lão Tâm ngó nghiêng xung quanh, trong lòng cười thầm, chuẩn bị
nhảy ra dọa hắn. Nhưng đột nhiên Dược Thiên Sầu lại phát hiện ra có điểm không đúng. Xem hình dáng của tên gia hỏa này, như thế nào lại có cảm
giác lén lút nhỉ?
Tên gia hỏa này muốn làm gì? Chẳng lẽ đêm hôm
khuya khoắt chạy ra ngoài vụng trộm yêu đương. Trên mặt Dược Thiên Sầu
hiện ra nụ cười dâm đãng, bất quá hắn có điểm không thông suốt chính là, bằng vào tính cách ngay thẳng của Tân Lão Tam. Hắn biết người này sẽ
không bao giờ lén lút yêu đương vụng trộm, cái tên gia hỏa này hăn là sẽ phải quang mình chính đại đến nhà tình nhân ah!
Tân Lão Tam bay
đến trước một bụi cỏ gần đó, chỉ thấy hắn khẽ vươn tay vạch đám cỏ ra,
từ bên trong ôm lấy hai người thiếu nữa, hai cánh tay nhấc lên. Theo
sau, đảo mắt ngắm nhìn bốn phía xung quanh một phen, lúc này mới vội
vàng chạy vào bên trong rừng sâu.
Dược Thiên Sầu thần tình kinh
ngạc trốn ở trong bụi cây ngay gần đó, hắn không dám tin tưởng chuyện
tình đang diễn ra trước mắt, còn cho rằng mình đã nhìn lầm. Nhưng dưới
ánh trăng sáng tỏ, hắn xác nhận vừa rồi Tân Lão Tam đã ôm theo hai người thiếu nữ, một nữ nhân trong đó còn mặc trang phục màu trắng, không thể
nhầm lẫn được.
Quả nhiên là lòng người khó dò, tri nhân tri diện
bất tri tâm ah! Không ngờ Tân Lão Tam bề ngoài trung thực thẳng thắn,
nhưng trong lòng âm hiểm gian trá khôn lường như thế. Mẹ kiếp, có cá
tính, lão tử vô cùng thưởng thức phong cách của ngươi, thuận tiện lão tử cũng đi bắt gian luôn ah! Dược Thiên Sầu hưng phấn chà xát tay, chậm
rãi bò ra bên ngoài, âm thầm đuổi theo phương hướng mà Tân Lão Tam vừa
mới chạy đi.
Hắn sợ kinh động đến Tân Lão Tam, nên dọc đường đi
vô cùng cần thận, hơn nữa trang phục trên người đã thay bằng một bộ đồ
dạ hành, nhưng Dược Thiên Sầu phát hiện ra, đối phương tiểu tâm còn cản
thân hơn cả mình. Chỉ thấy Tân Lão Tâm đi khoảng một quãng thì dừng
chân, trốn vào trong bụi cây ven đường quan sát động tĩnh xung quanh.
Thấy không có người theo dõi mới nhảy ra đi tiếp.
May mắn Dược
Thiên Sầu ở trên phương diện này cũng không phải là hạng người âm hiểm
bình thường. Cho nên Tân Lão Tam không thể phát hiện ra được hành tung
của hắn.
Dưới ánh trăng mông lung trong rừng sâu, địa hình quanh
co khúc khuỷu, nếu người không quen thuộc địa hình sẽ gặp phải rất nhiều trở ngại của thiên nhiên. Mặc dù
Kinh nghiệm truy tung của Dược
Thiên Sầu phong phú, nhưng nhiều lần vẫn suýt mất dấu của Tân Lão Tam.
Nếu không phải Tân Lão Tam di chuyển chậm rãi, bản thân Dược Thiên Sầu
tự nhận sẽ không thể nào bám theo được hắn. Quan trọng nhất là, Tân Lão
Tam mang theo một nữ nhân mặc trang phục màu trắng, ở dưới ánh trăng
thấp thoáng cho thể nhìn thấy được, vậy nên Dược Thiên Sầu mới không mất dấu hành tung của Tân Lão Tam.
Hai người một trước một sau, hành tẩu ở trong đường rừng. Càng lúc Dược Thiên Sầu càng cảm thấy tình
huống có vẻ như không thích họp, diễn cảm trên mặt dần dần biến thành
ngưng trọng. Bởi vì, cho dù Tân Lão Tam muốn trộm tình, thì cũng không
cần phải chạy xa như thế này. Hiện giờ không giống như yêu đương vụng
trộm, mà là muốn hủy thi diệt tích!
Vừa hoài nghi, lập tức nghĩ
đến bộ dáng hôn mê bất tỉnh chưa rõ sống chết của hai nữ nhân kia! Dược
Thiên Sầu khẽ nhíu mày, càng cần thận bám sát ở phía sau. Lúc này hắn đã ngửi thấy mùi vị âm mưu của Tân Lão Tam...
Trải qua thêm nửa
canh giờ sau, Dược Thiên Sầu vẫn luôn bám sát mục tiêu. Mắt thấy Tân Lão Tam không chút do dư mang theo hai thiếu nữ phóng vào trong một cái
hang động. Lúc này trong lòng Dược Thiên Sầu thoáng bồi hồi, trực giác
nói cho hắn biết, đây chính là điểm cần đến của Tân Lão Tam. Vì thế cần
thận trốn ở sau một gốc cây đại thụ đối diện với cửa hang, đại khái có
thể nhìn thấy rõ được tình huống ở bên trong chiếc sơn động kia.
Dưới ánh trăng mông lung có thề nhìn thấy rõ bảy tám phần tình huống ở bên
trong sơn động. Đây là nơi ba ngọn núi nhỏ giao nhau, tạo thành một sơn
cốc miệng hướng ra phía bên ngoài, có một con suối nhỏ chảy qua, theo
trong cốc dải đầy đá cuội. Trước mắt, hiển nhiên đang là mùa khô, nhưng
khi mùa mưa rừng đến, rất có thể mực nước sẽ bao trùm toàn bộ phiến sơn
coocss này.
Chính bởi vì như thế, cho nên xung quanh sơn cốc
trông vô cùng thoáng đãng sạch sẽ, ngay cả cỏ dại cũng đều không hề sinh trưởng. Dưới ánh trăng, chỉ thấy hai thiếu nữ đang hôn mê bất tỉnh nằm
trên mặt đất, còn Tân Lão Tam thì không biết đã chạy đi đâu mất rồi?
Dược Thiên Sầu hồ nghi đảo mắt nhìn bốn phía chung quanh, không hề nhìn thấy Tân Lão Tam chạy ra. Chẳng lẽ hắn trốn ở địa phương nào ư? Chờ thêm một lúc sau, Dược Thiên Sầu âm thầm cân nhắc, Tân Lão Tam không có khả năng vô duyên vô cớ đem hai nữ nhân này quẳng vào đây, rồi bỏ đi không quản
như thế.
Ánh mắt thoáng nhìn vào hai tảng đá nhô cao ở trong dòng suối. Dược Thiên Sầu linh quang chóp động, khom người bước ra khỏi gốc
cây, âm thầm trườn xuống, ẩn mình vào dòng suối bên cạnh.
Dòng
suối này mực nước không quá sâu, chỗ sâu nhất ước chừng khoảng bốn
thước. Dược Thiên Sầu theo đáy suối chậm rãi đi tới phía hai tảng đá.
Lúc này mới nhô đầu lên quan sát...
Vị trí ẩn thân của hắn bây
giờ cách trung tâm bất quá chỉ khoảng ba mươi thước mà thôi. Bằng vào tu vi của hắn có thể dễ dàng nhìn xem, bên trong đang phát sinh cái chuyện tình quý quái gì. Hắn muốn biết, Tân Lão Tam đêm hôm khuya khoắt còn
đưa hai người thiếu nữ tới địa phương này là muốn làm gì.
Chẳng
bao lâu sau, phát hiện ra có thêm ba người khác chạy đến, trong tay mỗi
người đều mang theo hai nữ tử, đặt xuống bãi đất trống. Dược Thiên Sầu
không biết ba người này, nhưng hắn phát hiện mình không thể nhìn thấy tu vi của ba người, hiển nhiên tất cả tu vi đều cao hơn bản thân mình. Bất quá theo phục sức cùng Tân Lão Tam giống nhau, hắn cũng đoán ra là
người của Linh Phương Cốc. Sau khi đặt nữ tử xuống, ba người nhắm về một phương hướng mà bay đi, chẳng lẽ không phải Tân Lão Tam đang giở trò
sao? Mà là Linh Phương Cốc đang âm thầm làm trò quỷ ư? Dược Thiên Sầu vô cùng hiếu kỳ, muốn chạy theo phương hướng của ba người kia biến mất,
bất quá suy nghĩ cần thận thì đã dừng lại. Nếu bọn chúng đem người tập
trung ở đây, thì hiển nhiên còn sẽ quay về. Vì để an toàn...Cho nên Dược Thiên Sầu quyết định cứ ngồi đây chờ đợi, quan sát kỳ biến phát sinh.
Không nằm ngoài sở liệu của hắn. Chờ thêm một lúc sau, liền thấy ba người kia đã quay về. Bất quá trong tay mỗi người đều mang theo hai chiếc chậu
lớn. Dược Thiên
Sầu trốn sau tảng đá dưới dòng suối phía xa, tò
mò, không biết những người này đang làm cái quái gì. Chỉ thấy ba người
đem sáu chiếc chậu bày ra trên mặt đất, Tân Lão Tam chẳng biết từ đâu
hiện ra, trong tay cũng mang theo một chiếc chậu. Mà phía sau hắn còn có một người...
Yến Truy Tinh?
Dược Thiên Sầu hai mắt trợn
trừng, hắn không dám tin vào tinh cảnh đang diễn ra ở trước mắt mình.
Sau khi định thần lại, thì xác nhận đúng là tên vương bát đản Yến Truy
Tinh không thể nghi ngờ. Hắn vô pháp tin tưởng, Tân Lão Tam sẽ hỗn cùng
một chỗ với Yến Truy Tinh. Không đúng, phải nói rằng Linh Phương Cốc vì
sao lại trợ giúp Yến Truy Tinh ẩn náu tại đây?
m mưu, tuyệt đối
là có âm mưa! Dược Thiên Sầu diễn cảm trầm xuống. Lộ Nghiên Thanh kia
suốt ngày bày ra hình dáng kỳ nhân, không tra đánh đánh giết giết. Chính mình sớm nên nghĩ đến ả không phải là người tốt mới đúng. Hiện giờ
trong lòng hắn buồn bực vô cùng, bởi vì hắn đưa Bách Mị Yêu Cơ và Nhan
Vũ đến Linh Phương Cốc, đây không phải là muốn đưa dê vào miệng cọp hay
sao?
Yến Truy Tinh chậm rãi bước đến bên người tám thiếu nữ nằm
dưới mặt đất. Sau khi xem qua, liền gật đầu nói: "Bốn sư huynh đệ các
ngươi làm rất tốt. Thời gian hành sự có bị người nào phát hiện ra
không?"
"Không có!" Bốn người đồng thanh trả lời.
Hóa ra
bốn tên này là sư huynh đệ, quả nhiên cùng Lộ Nghiên Thanh không thoát
khỏi liên quan. Nếu không, Yến Truy Tinh làm sao có thể ai khiến bốn tên đệ tử của nàng. Lòng dạ đàn bà quả nhiên là phi thường hiểm độc ah!
Dược Thiên Sầu hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên thấy Yến
Truy Tinh đưa mắt nhìn bốn người. Dược Thiên Sầu trong lòng cảnh giác
lên, nhẹ nhàng rụt đầu chìm xuống dưới nước, và thân người cũng áp sát
vào tảng đá chìm dưới đáy dòng suối.
Bốn sư huynh đệ Tân Lão Tam
nhanh chóng bay lên trên không trung, dùng thần thức kiểm tra bốn phía
xung quanh, sau khi xác nhận không có bất kì điểm khả nghi nào, mới đáp
xuống bầm báo không có chuyện gì. Mà Dược Thiên Sầu lại âm thầm ngoi lên mặt nước. Lúc này, tuy hắn đang ở trong dòng suối, nhưng cả người đều
không hề dính một chút nước nào. Đây cũng là điểm thần kỳ khi tu luyện
Thủy Quyết!
Yến Truy Tinh sai khiến bốn người đem bảy chậu đất
bày theo những phương vị bất đồng, còn chính hắn thì vươn tay ra bắn một luồng hắc quang vào mi tâm của bảy người thiếu nữ.
Sau khi hồi
tỉnh, nhìn thấy cảnh tượng xung quanh minh. Bảy người thiếu nữ không
nhịn được hoảng hốt kinh hô. Kết quả, hồng quang trong mắt Yến Truy Tinh lóe lên, rất nhanh đã khống chế tinh thần của bảy người thiếu nữ. Lúc
này bảy thiếu nữ si ngốc đứng ngây ra, nhìn chằm chằm vào Yến Truy Tinh
mỉm cười, rồi bắt đầu tự cởi trang phục trên người mình xuống...
Tên súc sinh bệnh hoạn! Dược Thiên Sầu hung hăng mắng thầm một tiếng, hắn
đã lãnh giáo qua đôi con ngươi yêu dị màu đỏ của Yến Truy Tinh, hiển
nhiên là biết uy lực của nó. Nhưng hắn khó chịu nhất chính là, hắn phát
hiện mấy thiếu nữ này đều là phàm nhân bình thường, căn bản không phải
người trong tu chân giới, tên súc sinh này lại dám dùng yêu pháp ở trên
người phàm nhân, chọn thủ đoạn như thế để khinh nhờn nữ từ phàm nhân.
Đồng thời, Dược Thiên Sầu cũng khó hiểu, lúc trước thời gian còn ở Tụ Bảo
Bồn, hắn phát hiện tu vi của Yến Truy Tinh cùng mình không sai biệt lắm. Thế nhưng hiện giờ lại đã không thể nhìn thấu được tu vi của đối
phương, hiến nhiên, đối phương đã có một bước đột phá rất dài. Tốc độ tu luyện nhanh chóng, hơn nữa tâm tư thủ đoạn ác độc, quan ứọng nhất còn
là người đang đối lập với mình...
"Yến Truy Tinh, ngươi nhất định phải chết..." Dược Thiên Sầu hai mắt nheo lại, quan sát tình huống xung quanh, đã âm thầm chuẩn bị tìm thời cơ thích hợp để xuống tay đánh lén.