Tình Trong Mơ

Chương 1: Chương 1




Chap1: ngày định mệnh

hôm nay cũng giống như những ngày bình thường khác nhưng không khí gia đình nó lại không bình thường một chút nào, không khí bức bối đến khó chịu, ba mẹ nó ngồi ỏ bàn gỗ như mọi khi, anh nó chị nó thì ngồi đối diện, em nó thì đang học nhưng cũng ở gần đó. Khi nó vừa về đến nhà thì áp lực không khí nó có thể cảm nhận tang lên vài áp lực.

Nó giống như mọi khi về đến nhà thì chào mọi người và đi lên phòng của mình ngay,nó biết dù nó có ở lại thì chỉ giống như là người ngoài trong tất cả câu chuyện mà mọi người ở đó đang nói. Vì nó sống trong gia đình này giống như một người xa lạ không hơn không kém. Từ khi sinh ra dinh mệnh nó không như những đứa trẻ khác ăn học và chơi, mà nó phải làm tất cả mọi thứ từ khi nó có thể làm mọi thứ thì không còn là con trong gia đình này chỉ vì một lời nói vô căn cứ của ông thầy bói mà khi nó sinh ra đãvô tinh hay cố ý tới và nói với mọi người rằng: “ nó là một con quỷ hút máu và một ngày không xa nó sẽ trở nên mạnh hơn và tất cả sẽ phải chịu chết tróc”. Dù ở cùng một nhà, dù là ba mẹ và con cái, dù là anh chị em nhưng đối với nó là cả một địa ngục. không ai xem nó là người tồn tại nên nó cũng không xuất hiện chung với tất cả mọi người,họ có mặt ở đâu thì sẽ không có nó xuất hiện.

Nó lớn lên trong vô thức của tất cả mọi người vì không ai quan tâm nó. Nó xinh đẹp mà theo như tất cả mọi người nói rất quỷ dị, nó luôn là người hứng chịu những hậu quả của bất kì ai làm ra việc xấu. người ta nói tiếng lành đồn xa nhưng với nó thì tiếng xấu luôn đồn xa dù nó có cứu bạn nó bị té xuông nước đi nữa.

và đôi mắt nó rất đẹp nhưng buồn, cô đơn, sâu thẳm như đại dương, giống như là khi một khi ai đó nhìn vào thì giống như bị nhìn thấu cho nên rất ít người dám nhìn vào đôi mắt đó.

Mà sự thật thì nó có thể đọc được suy nghĩ của những người nó muốn biết dù cách xa hàng ngìn dặm. và nó có thể nghe được người khác nói chuyện ở rất xa.

Và hôm nay nó cũng không khác những hôm đó vì những gì trong nó lại trổi dậy mà nó không kiểm soát được. nó lại nghe thấy tiếng ba mẹ nó nói chuyên dưới nhà.

-Ông à hay ta để nó đi đi đừng cho nó ỏ lại làm gì, chỉ tổ làm tốn cơm tốn gạo mà thôi, mà còn liên lụy người nữa tôi không muốn nó ảnh hưởng tới gia đình mình và con chúng ta. Mẹ nó nói.

-ừ tôi nghỉ như vậy lâu rồi chỉ là không ngĩ là bà lại để nó đi chứ dù sao thì nó cũng là con mình dứt ruột đẻ ra mà. Ba nó lại nói.

-Cũng tại nó thôi mới sinh ra đã mang cái tội làm quỷ đột lốt người làm gì? Làm hại cho gia đình mình lam ăn cũng không được bị người ta nói là ba mẹ của quỷ. Với lại người ta còn nói nếu mình không đuổi nó đi thì sẽ hắt hủi luôn cả mình nữa. -Thôi ti mình đuổi nó đi đi không nó ở lại không biết thì khi nào nó co thể giết chết chính mình nữa.

-ừ để tôi nói cho không sao đâu. Chưa nói xong thì mẹ nó đã rời khỏi chỗ và đi đến mép cầu thang đi lên phòng nó.

Mẹ nó đi lên mà không thèm gõ cửa đi thẳng vào phòng nó thì thấy nó đang thu dọn quần áo bỏ vào ba lô của mình, mẹ nó hơi bất ngờ về hành động của nó, nhưng rồi lấy lại bình tĩnh rất nhanh và đi đến chỗ nó đang ngồi ở mép giường như đang chờ đợi cái gì đó giống như câu nói của mẹ nó đuổi nó đi thì nó sẽ đi ngay lập tức đi luôn vậy.

Và nó không phải đợi lâu vì chưa tới nơi thì mẹ nó đã nói:

- chắc là mày cũng biết tao lên đay là làm gì đúng không? Không nói nhiều nữa mày hãy đi ra khỏi căn nhà này và đừng bao giờ quay lại đây nữa, và hãy đi thật xa đừng quanh quẩn ở gần đây nữa.

-Tại sao? Nó hỏi

-Mày còn không hiểu à! Vì mày là quỷ không thể ở nhà tao nữa, và tao không muốn những đứa con tao gặp nguy hiểm thế thôi.

-Vậy tôi không phải là con bà sao? Dù bà đã sinh tôi ra?tại sao vậy?. nó bình tĩnh đến mức đáng sợ, vì khi ai mà nghe chính mẹ đẻ minh hắt hủi và đuổi đi thì thật tội nghiệp, và sẽ khóc lên nhưng nó chọn cách bình tĩnh để không phải khóc.

-Đúng nếu như mày như những đứa trẻ khác thì mày vẫn là những đứa trẻ khác thì mày là con tao nhưng từ khi biết mày là quỷ đội lốt người thì không phải.mẹ nó nói với thái độ khinh bỉ một cái gì đó rất đáng sợ.

-Được tôi đi. Nó nói xong thì nó lại lấy cái túi đựng quần áo nó dã chuẩn bị sẵn và bước ra khỏi phòng và đi thẳng không ngoái đầu lại nhìn giống như nó biết chuyện này sẽ sảy ra nhưng nó không ngờ là nhanh như vậy dù sao thì nó cũng chỉ mới 14 tuổi thôi mà? Nó tự hỏi không biết bao nhiêu lần rằng nó không phải là con cái nhà này hay sao mà không nói chuyện với nó và luôn hắt hủi nó.

Và bây giờ thì nó đã biết thì ra nó còn mang danh quỷ nữa chứ, lúc trước nó tưởng người ta nói vậy vì nó quá xấu chứ? Bây giờ nó cũng hiểu vì sao khi còn nhỏ lúc nó đi đến chỗ nào thì ai cũng gọi là quỷ và không một đứa trẻ nào chơi với nó. Nó còn nhớ những trận đòn mà người ta đánh nó không lí do và những đứa trẻ bằng tuổi và lớn hơn nó khi không may nó đi vào chỗ bọn chúng đang chơi, những đứa nhỏ hơn thì luôn tạo ra hiên trường giả để làm như là nó đánh bọn nó rồi sau đó về nhà không biết là nói gì với gia đình bọn nó mà chỉ một lúc sau thì ba mẹ bọn chúng đến và thế là không nói không rằng gì là lao vào đánh nó ngay. Và sau trận đòn đó thì nó bị bệnh và những vết thương đó rất lâu mới lành, và cũng là từ lúc đó nó biết được là cơ thể nó có khả năng tự chữa lành vết thương. Và nó cũng biết nó sẽ càng cô đơn hơn mà thôi. Cứ đi nghĩ miên man mà nó không để ý rằng nó đã đi qua gian phòng khách với cái nhìn hả hê từ ba nó và anh chị nó giống như nó đi rồi không ai buồn hết, và chị nó nghĩ rằng nó đi rồi thì không ai nói nó đẹp hơn chị nó, chị nó đi với nó thì chỉ giống như là vịt và thiên nga, tất nhiên là nó thiên nga còn chị nó là vịt con xấu xí, hihi, và có lẽ trong ngôi nhà này thì chỉ có em nó là không vậy vì nó còn chưa hiểu sự đời, có lẽ cũng chỉ mình em nó là choi với nó và có lẽ là duy nhất bảo vệ nó. Nó cứ đi mà không biết đi về đâu vì nò không biết phải đi đâu vì không có chổ nào có thể cho nó ở. Nó nhớ bạn nó, là người lần đầu tiên nói chuyện với nó dù biết nó mang tiếng quỷ nhưng bạn nó cũng bỏ nó đi từ 2 năm trước rồi chỉ là nó không biết là bạn nó đi đâu và nó càng không biết bạn nó từ đâu đến. nó nhớ lần đầu tiên gặp long( bạn nó) là ngày nó bị người ta đánh cho không thể nào đi được mà họ không tha vẫn còn đánh nếu không có cậu ta cứu, và không ai dám làm gì khi cậu lên tiếng, và có vẻ như hình như ai cũng sợ cậu vậy.và lần đàu tiên nó có bạn và sau ngày đó thì hình như không ai còn dám đánh nó nữa.

Tiếng nói cười của hai đứa trẻ vui đùa hiện ra trước mắt nó vừa mờ ảo vừa chân thật.

-Hihi sau này cậu không được rời xa tớ nhé Đan Nhật, tớ sẽ bảo vệ cậu không bị ai đánh nữa đâu, cậu bé nói.

-Nhưng cậu không thể ở bên tớ mọi lúc được, hj, thôi dù sao tớ cũng quen rồi không sao đâu, cô bé nói

-Không đượcn sau này mình sẽ lấy cậu nên mình không cho ai được đánh vợ tớ, họ đánh cậu là đánh tớ, khi nào cậu bị đánh cứ gọi tớ, tớ sẽ đến bảo vệ cậu. cậu bé vừa nói vừa cười nhìn rất đẹp.

nhưng mọi chuyên đâu thể hoàn hảo được. chỉ được 3 tháng thì cậu bé đến tìm nó và nói rằng cậu phải đi và hứa là sẽ đi tìm nó nhưng nó cứ đợi, cứ đợi và rất lâu rồi cậu không đi tìm nó. Nó chỉ còn lại chiếc vòng cổ, có hạt hình tròn rất đẹp. và khi cậu đi nó đã khóc rất nhiều, không phải vì người khác đánh mà là do cô đơn, dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ.

Và bây giờ nó lại khóc, khóc vì cậu đã không giữ lời hứu là đi tìm nó.

-Cậu nói là đi tim tớ mà sao cậu không tìm tớ? cậu có biết tớ đã gọi tên cậu hàng ngàn lần trong suốt 2 năm qua cả trong giấc mơ cậu biết không? Và tớ giò đau lắm cậu có hiểu không? Chắc cậu không hiểu đau nhỉ? Vì cậu không bị hắt hủi như tớ?... nó không khóc được thành tiếng, và cứ thế nước mắt nó cứ rơi như chưa bao giờ nó được rơi, có lẽ là nước mắt đối với nó là một thứ sa sĩ mà ông trời không cho nó, và bây giờ nó khóc cũng rất mệt mỏi. Nó cứ đi mà không biết rằng nó đã đi vào một nơi rất đẹp có lẽ là thiên đường đối với nó. Một khu biệt thự mà nó chưa từng tới và nhìn rất cổ kính có lẽ đã có từ rất lâu rồi.

Nó quá mệt để nghỉ đến những thứ sung quanh. Nó mệt quá rồi ngất ngay ở cổng nhà mà không biết rằng từ lúc nó xuất hiện đã có người bước theo sau nó, cứ đi theo nó và khi nó ngất đi người kia mới chạy lại xem nó như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.