Tình Yêu Bí Mật

Chương 7: Chương 7: Chương 4.2




Thời gian trôi qua, tình cảm hai người sau khi kết giao càng thêm sâu sắc, yêu cầu cô của cậu đối với cô càng nhiều…..

Những ngày tiếp theo, mỗi ngày sau khi tan học cho đến trước khi Cao Tố Trinh về nhà, chính là thời gian yêu bí mật của Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết.

Phần lớn đều là Lục Minh Tuyết đến nhà họ Cao chơi, chỉ là kể từ khi Cao Tố Trinh nghe theo đề nghị Dư Chấn Đông, từ đi làm ở tiệm ăn nhanh, đổi thành công việc gia sư, cho nên thời gian tia chớp tình yêu ở nhà dần dần thay đổi, vì để tránh cho chuyện tình yêu bí mật lộ ra, thỉnh thoảng Cao Gia Kỳ cũng sẽ đến nhà họ Lục chơi.

Thường ngày công việc của cha Lục Minh Tuyết vô cùng bận rộn, buổi tối thường có tiệc xã giao, mẹ Lục theo bên cạnh, theo dõi từng hành động của ông xã — dĩ nhiên những chuyện này đều là Lục Minh Tuyết nói cho Cao Gia Kỳ nghe.

Đối với tình cảm ràng buộc của ba mẹ trước mắt, Lục Minh Tuyết rất xem thường, mẹ từng nói với cô, năm đó cha theo đuổi mẹ phí rất nhiều tâm tư, làm rất nhiều chuyện khiến mẹ cảm động, mẹ mới đồng ý gả cho cha.

Nhưng sau khi kết hôn, theo thời gian trôi qua, có lẽ là đã qua thờikỳ ngọt ngào, tình cảm cha đối với mẹ dần dần mất đi, thậm chí mẹ bắt đầu lo sợ sẽ có Tiểu Tam xen vào hôn nhân của mình.

“Kết hôn, tất cả đàn ông đều sẽ thay đổi phải không?” Lục Minh Tuyết vứt vấn đề này cho Cao Gia Kỳ, vẻ mặt nghiêm túc khác thường nhìn cậu.

Bọn họ vừa mới ăn xong bữa tối do thím giúp việc chuẩn bị, Lục Minh Tuyết bưng một đĩa lê gọt xong chạy về phòng mình, hưởng thụ thế giới hai người không bị ai quấy rầy. Đang lúc Cao Gia Kỳ từ từ lại gần bên cạnh cô,tính muốn đánh lén cô, chợt nghe cô hỏi, trong nháy mắt thân thể cậu cứng đờ.

“Hả. . . . . . Không nhất định! Nếu như yêu sâu sắc, có lẽ cũng sẽ không thay đổi.”

“Vậy cậu sẽ thay đổi sao?” Lục Minh Tuyết phát hiện ý đồ của cậu, cũng không tính khước từ.

Cô không ghét cậu dựa gần cô như vậy, ngược lại cô còn chủ động rút ngắn khoảng cách lại, đưa tay ôm eo của cậu, ngửa đầu nhìn cậu.

Cô biết Gia Kỳ rất thích dáng vẻ cô giống như động vật nhỏ nhìn cậu, cô cũng rất thích như vậy, lúc Cao Gia Kỳ chuyên tâm cúi đầu mắt trong chỉ có cô, làm cho cô có cảm giác cô giống như nữ thần hạnh phúc của cậu.

“Tôi. . . . . . Sẽ không thay đổi.” Cao Gia Kỳ chần chờ một chút, hay là nói những lời cô muốn nghe.

Đây là câu trả lời đảm bảo tương lai, thật ra thì một chút lực ràng buộc cũng không có, nhưng mà cô đã hỏi rồi, cô muốn nghe, cậu đều đồng ý nói cho cô nghe.

“Có thật không?” Lục Minh Tuyết tiến sát vào trong ngực của cậu, nghĩ thầm, cho dù cậulừa cô cũng được, bây giờ cô không muốn, nghe câu trả lời khẳng định của cậu.

Đừng nghĩ cô giống nhưrất được chào đón,những lúc như thế cô cảm thấy mình mình không an toàn, đó là bí mật trong lòng cô.

Có lẽ là bị gia đình ảnh hưởng, hôn nhân của cha mẹ chỉ là hình thức sống chung với nhau, làm cho cô không tín nhiệm đối với những người không liên quan, làm ảnh hưởng thái độ của cô với quan hệ của người khác phái.

Những nam nhân càng điên cuồng theo đuổi cô, cô càng không tin tưởng đối phương.

Cô không giống như các cô gái nhỏ bình thường, khát vọng tình yêu oanh oanh liệt liệt xảy ra ở trên người cô, cô thà lựa chọn một đoạn tình cảm chất phác tự nhiên, sống chung một chỗ có thể làm cho cô có cảm giác an tâm.

Ví dụ như. . . . . . Luôn ở bên cạnh cô dịu dàng chờ đợi như người con trai này.

“Thật sự.” Cao Gia Kỳ ôm cô, cảm giác vòng tay của cô ôm eo của cậu càng lúc càng chặt hơn.

Cậu biết chị Minh Tuyết lo lắng thế nào, nhưng chuyện tương lai thật sự rất khó nói, cũng không thể chắc chắn cậu làm không tốt là cô sẽ bỏ mặt cậu như thế!

Vậy mà lúc này, vẫn phải nghĩ tìm cách trấn an sự lo lắng của cô mới được.

“Chị Minh Tuyết, chị biết không? Cha mẹ của tôi! Nói chính xác là cái nhà trong con hẻm kia, có cặp vợ chồng nổi tiếng rất ân ái, từ nhỏ đến lớn, tôi đều không có thấy bọn họ gây gổ!” Nhiều lắm là chỉ là cãi nhau mấy câu, sau khi bày tỏ ý kiến và cảm xúc, bọn họ lập tức hòa hảo, dính chèm nhẹp khiến trẻ em nhìn thấy đều cảm thấy đỏ mặt.

“Tốt quá. . . . . .” Lục Minh Tuyết hâm mộ nhìn cậu.

Trước kia cô có nghe nói rồi, mặc dù mỗi ngày cha Cao và mẹ Cao làm việc đều rất bận rộn, nhưng mà sau khi về đến nhà, bọn họ sẽ cùng nhau ăn bữa tối, thỉnh thoảng còn ra ngoài ban công uống một chai bia, trò chuyện hôm nay ở bên ngoài gặp phải chuyện gì, hoặc là chuyện của con của họ. Sau khi uống bia xong, cũng nói hết tâm sự, hai người dắt tay nhau đi về phòng ngủ, đón một ngày mới đến.

Ba mẹ của cô thì không như vậy, khi ở bên ngoài xã giao thì giả bộ hạnh phúc mỹ mãn, về đến nhà, ai về phòng nấy, cho dù thỉnh thoảng có nói mấy câu, hơn phân nửa cũng là oán trách lẫn nhau, ba luôn trách mẹ quản ba quá chặt chẽ, còn mẹ lại lgiận ba khắp nơi lưu tình. . . . .

Tại sao bọn họ không thể yêu đối phương nhiều hơn chứ?

Giống như cha mẹ của Gia Kỳ vậy, cho dù công việc bận rộn, mệt mỏi đi nữa, nhưng sau khi về đến nhà, họ dựa chung một chỗ lắng nghe tâm sự lẫn nhau, hỉ nộ ái ố đều có người yêu chia sẻ với nhau, cô thật hâm mộ cuộc sống hôn nhân như vậy.

Cô nghĩ, sau này bản thâncô cũng nhất định phải cùng một nửa kia gìn giữ hành động gần gũi, duy trì đối tốt với anh ấy, cho dù khi kết hôn cũng giống vậy, không cần bởi vì hai người ở chung một chỗ đã lâu, thì không cần bồi dưỡng tình cảm.

“Đứa bé đều lấy cha mẹ làm gương, cho nên tôi cảm thấy được tôi sẽ không thay đổi.” Cao Gia Kỳ cầm một miếng lê lên, đưa tới bên miệng cô đút cho cô ăn: “Chỉ cần là người mà tôi đã nhận định, cả đời tôi sẽ đối tốt với cô ấy.”

Về điểm này, hình như cậu với chị Minh Tuyết rất giống nhau!

Lục Minh Tuyết ăn lê cậu đưa, mùi vị ngọt ngào của lê nhập khẩulàm cho cô nhịn không được mỉm cười.

“A! Lê ngọt quá.”

Cuối cùng thì cô cũng cười, Cao Gia Kỳ vui vẻ tiến tới tiến hành hành động đánh lén vừa rồi không có hoàn thành.

“Có thật không? Để tôi nếm thử một chút.” Cậu hôn tới, sau đó đưa đầu lưỡi ra liếm đôi môi ngọt ngào còn lưu lại nước lê.

Bọn họ gần đây thường hay KISS, nhưng mà Cao Gia Kỳ dựa vào đủ loại suy nghĩ, không dám đẩy mạnh tiến độ hành động thân mật quá nhanh, trước mắt còn phải duy trì ở giai đoạn ôm hôn, ngược lại Lục Minh Tuyết thỉnh thoảng hôn cậu mê mẫn, sẽ quấn cậu, không để cho cậu dừng lại.

Mùi vị nước lê ngọt ngào, làm cho hai người rất nhanh quên hết tất cả, Cao Gia Kỳ đè cô nằm dài trên giường, nângmặt của cô lên, hôn môi cô mạnh mẽ, cô mừng rỡ tiếp nhận nụ hôn của cậu, mở môi để cho đầu lưỡi cậu tiến vào trong miệng của cô, liếm mút ngọt dịch trong miệng cô.

Cho dù mùi vịnước lê từ từ nhạt dần, nhưng Cao Gia Kỳ vẫn cảm thấy hôn môi Lục Minh Tuyết rất ngọt.

Hô hấp của cậu từ từ trở nên dồn dập, máu nhanh chóngtập trung giữa hai chân cậu, mỗi lần đến thời điểm cuối cùng, cậu biết mình nên dừng lại, nếu tiếp tục hôn, sẽ mất kiểm soát.

“Chị Minh Tuyết. . . . . .” Cao Gia Kỳ buông môi cô ra, nhưng mà cô lại quyến luyến vẫn hôn dây dưa, cuối cùng cậu hơi dùng sức đẩy cô ra, mới ngăn được cô tiếp tục hôn môi của cậu.

“Thế nào? Tại sao không tiếp tục?” Lục Minh Tuyết ảo não nhìn cậu chằm chằm: “Người ta còn muốn thân thiết hơn nữa mà!”

Cao Gia Kỳ vuốt cái trán, cả khuôn mặt đều đỏ : “Không thể tiếp tục được nữa!”

Nếu tiếp tục hôn, cậu sẽ khống chế không được mình.

Ngay cả bây giờ muốn dừng lại, cũng rất khó chịu, cậu không dám nhìn cô, sợ cô sẽ phát hiện tình trạng hết sức căng thẳng xấu hổ của cậu.

“Gia Kỳ. . . . . .” Lục Minh Tuyết tha thiết gọi tên cậu:“Hôn một chút nữa thôi mà!”

“Không được.” Cao Gia Kỳ lập tức lật người từ trên giường ngồi dậy, đưa lưng về phía cô, cố gắng khắc chế dục vọng mình cuồng mãnh của mình: “Nếu hôn nữa, tôi sẽ không dừng lại được.”

Cậu cũng không muốn thảo luận chuyện này với cô, nhưng bây giờ cậu vẫn là học sinh cấp ba, hơn nữa còn là học sinh lớp mười hai, một khi vượt qua ranh giới này, chính là kết thúc, cậu rất sợ mình sẽ luôn luôn muốn ở chung một chỗ với cô, không thể chuyên tâm học hành.

“Vậy cũng không cần phải nhịn!” Lục Minh Tuyết nhào qua nằm ở trên lưng của cậu, mềm mại nói : “Tại sao lại muốn nhịn? Tôi cứ muốn tiếp tục đấy. . . . . .”

“Chị Minh Tuyết!” Cô thổi khí ở bên tai cậu,toàn thân cậu chấn động, tức giận gầm nhẹ, “Chị không sợ để cho tôi thuận lợi quá nhanh, sau đó sẽ bỏ rơi chị hay sao?”

“Nhưng mà cậu vừa mới nói, chỉ cần là người mà cậu nhận định, thì cậu sẽ một đời đối tốt với cô ấy đúng không?” Lục Minh Tuyết xoay người cậu lại nhìn cô, nhìn cậu cười mê hoặc: “Tôi chính là người mà cậu nhận định, đúng không?”

“Ừ!” Cao Gia Kỳ gật đầu một cái.

“Cả đời sẽ đối tốt với tôi, đúng chứ?”

“Dĩ nhiên.” Bây giờ không thể phủ nhận lời mình vừa nói chứ?

“Vậy thì không thành vấn đề!” Lục Minh Tuyết đẩy cậu té nhào trên giường, giống như cậu vừa mới làm với cô như vậy.

Thật ra thì dáng vẻ cô như vậy là quá chủ động, nếu Gia Kỳ lại từ chối, cô cũng chỉ có thể bỏ qua.

Cô luôn chờ đợi lần đầu tiên của hai người, chuyện ngừa thai cũng đã suy nghĩ kỹ, bởi vì không xác định được lúc nào sẽ xảy ra, ngay cả cách tránh thai cô đều chuẩn bị.

Nếu như lần đầu tiên của mìnhcó thể phát sinh trong hoàn cảnh quen thuộc, cô yên tâm hơn, huống chi,bên nhà Gia Kỳ hình như không có cơ hội có thể làm cho bọn họ ở một chỗ quá lâu, bình thường ngay cả hôn môi, đều phải dè đặt.

“Làm sao có thểkhông thành vấn đề chứ? Rất nhiều vấn đề.” Cao Gia Kỳ đẩy cô qua một bên, không để cho cọ xát lung tung quấy nhiễu tự chủ của cậu.

“Chị Minh Tuyết, chị cũng chưa nói chị thích tôi đó!”

Tâm ý của nhau cũng không thể xác định, tại sao lạicó thể ôm nhau chứ?

“Cậu muốn nghe tôi nói thích cậu thế sao?” Lục Minh Tuyết nhịn không được bật cười: “Chúng ta ở với nhau lâu như vậy, tâm ý của tôi, cậu còn không hiểu sao?”

Cô nhìn người đối diện rất hài lòng!

Giống như lúc trước cậu khoe khoang như vậy, cậu là một đứa bé thành thực ngoan, nói cái gì chính là cái đó, hơn nữa, cậu thật sựrất yêu thích cô, từ thái đội của cậu đối với cô thì có thể nhìn ra được, cậu hoàn toàn đặt cô ở vị thứ nhất.

“Cậu cũngkhông có nói ra, làm sao tôi biết chứ? Vấn đề còn không chỉ như vậy, người nhà của tôi cũng không biết chúng ta đang kết giao.” Nhất là chị hai của cậu, ngộ nhỡ để cho chị haibiết bọn họ đã ở với nhau một thời gian rồi, cũng không có xin phép chị hai, không biết chị hai trị cậu như thế nào nữa!

“Vậy thì nói cho bọn họ biết nha!” Lục Minh Tuyết kích động lại ngã trên người cậu: “Gia Kỳ, chúng ta chuẩn bị PARTY thông báo với mọi người chuyện tình yêu của chúng ta, nói chuyện chúng ta kết giao bí mật cho Tố Trinh và hai em trai, được không hả?”

“Không được, không được! Chị của tôi nhất định sẽ phản đối.” Dưới tình thế cấp bách, cậu buột miệng nói ra vấn đề mà mình lo lắng nhất.

Lục Minh Tuyết vừa nghe, không nhịn được nhíu mày:“Gia Kỳ, Tố Trinh thật sự chán ghét tôi như vậy sao?”

Biết mình bị Tố Trinh chán ghét như vậy, làm cho cô cảm thấy rất khổ sở.

“Không có! Tôi tùy tiện nói loạn , chị hai tôi không nhất định phải phản đối.” Cao Gia Kỳ vội vàng an ủihôn môi của cô: “ Chị Minh Tuyết, tôinghĩ, hay là chờ đến sau khitôi thi lên đại học rồi mới nói cho bọn họ biết, được không?”

“Được! Lúc nào cậu muốn công khai cũng được, chỉ cần Tố Trinh không chán ghét tôilà được.”

Sau khi nghe cô nói, Cao Gia Kỳ ôm cô thật chặt: “Chị Minh Tuyết, nếu như chị của tôi thật sự phản đối chúng ta kết giao, chị tuyệt đối không được nghe lời của chị hai mà chia tay với tôi đó!”

Cậu rất sợ cô sẽ vì tác thành tình bạn mà hy sinh tình yêu.

“Dĩ nhiên rồi! Người ta thật sự rất thích cậu!” Cậu ôm cô thật chặt, cô cũng ôm lấy cậu: “Gia Kỳ, tôi không muốn xa cậu đâu.”

Cao Gia Kỳ kinh ngạc nhìn cô: “Chị Minh Tuyết, chị vừa mới nói ba chữ yêu thích tôi phải không?”

“Không có! Rõ ráng tôi nói là thích cậu.” Lục Minh Tuyết cười hì hì phản bác.

“Ý tứ đó không phải giống nhau hả?” Cao Gia Kỳ vui vẻ cười lớn: “ Chị Minh Tuyết, chị thật yêu thích tôi sao? Khẳng định?”

“Ừ!” Bị cậu lây vui vẻ cho, Lục Minh Tuyết cũng vui vẻ cười to.

“Khẳng định, thì không thể tùy tiện thay đổi đúng không?”

“Ừ!” Cô đỏ mặt thẹn thùng, giống như chấp nhận lời hứa hẹn tam sinh tam thế (ba đời).

Đến đây mình thay đổi xưng hô cho tình cảm nhé! (bởi vì LMT đã xác nhận yêu CGK)

“YES! Cuối cùng anh cũng đợi được rồi.” Cao Gia Kỳ lật người, lần nữa đặt cô dưới thân, kích động hôn cô: “Minh Tuyết, em có thể nói lại cho anh nghe lần nữa, được không?”

“Anh hôn em một lần, em nói một lần.” Lục Minh Tuyết trao đổi điều kiện với cậu.

Cao Gia Kỳ hôn cô một cái thật sâu, sau đó nhìn cô với vẻ vô cùng mong đợi.

“Em yêu anh.” Lục Minh Tuyết không có nuốt lời, cười ngọt ngào tỏ tình với cậu.

Cao Gia Kỳ liên tiếp khẽ hôn cô hai cái, tiếp đó lại nhìn cô với vẻ vô cùng mong đợi.

“Anh đó! Bộ dáng như vậy không tính!” Lục Minh Tuyết nắm đầu vai cậu, ngẩng mặt lên, hôn môi cậu thật sâu, sau khi tận tình hôn triền miên, mới đỏ mặt nhìn cậu tỏ tình: “Gia Kỳ, emthật sự thật sự rất yêu anh!”

Cao Gia Kỳ hài lòng ôm cô, cảm giác hạnh phúc này, nếu người không có trải qua,sẽ không bao giờ hiểu được.

Vào giờ phút này, cậu nghĩ mình giống như có toàn bộ thế giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.