Tình Yêu Bí Mật

Chương 8: Chương 8: Chương 5.1




Tối hôm đó, Dư Chấn Đông có chuyện riêng nên không có đưa đón Cao Tố Trinh sau khi hết giờ dạy kèm, nên cô tự động đón xe buýt về nhà.

Bình thường Dư Chấn Đông nhân cơ hội này mà gạt cô đi chơi ở vùng lân cận, vì vậy tối nay cô về đến nhà sớm hơn rất nhiều so với ngày thường.

Bất quá nhờ như vậy, mà cô phát hiện một bí mật lớn, cô bắt gặp cảnh tượng- em trai Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết ôm nhau.

“Hai người đang làm gì đó?” Cao Tố Trinh không thể tin mở to mắt nhìn bọn họ.

“Chị. . . . . .” Mặt Cao Gia Kỳ đỏ tới mang tai buông người đang ôm trong lòng ra, lúng túng đứng lên.

Lục Minh Tuyết cũng đứng lên, nhưng mà cô cúi đầu xuống thật thấp, cũng không dám nhìn Cao Tố Trinh.

“Hai người hai người. . . . . . đang kết giao phải không?”

“Dạ!” Cao Gia Kỳ nắm tay Lục Minh Tuyết thật chặt.

Nếu đã bị phát hiện, cũng không cần phải giấu giếm nữa.

“Gia Kỳ, sang năm em phải thi đại học rồi, bây giờ nói chuyện yêu đương không có vấn đề gì sao?”

“Không thành vấn đề, Minh Tuyết sẽ giúp em học bài.”

Cao Tố Trinh nhìn bọn họ, cuối cùng cũng không nói gì, phất tay một cái tính đi về phòng của mình.

Nếu Gia Kỳ đã nói như vậy rồi, cô còn có thể nói cái gì được chứ? Cũng không thể làm người xấu lấy gậy đánh uyên ương được?

Chính cô cũng đang nhấm nháp hương vị ngọt ngào của tình yêu mà, cho nên cô hoàn toàn không thể ra quyền uy của một người chị mà hù dọa ngăn cản Gia Kỳnói chuyện yêu đương.

“Tố Trinh.” Đột nhiên, Lục Minh Tuyết lên tiếng gọi cô lại.

“Có chuyện gì?” Cao Tố Trinh quay đầu lại.

“Tôi cứ nghĩ cậu sẽ phản đối chuyện này.”

“Đây là chuyện giữa cậu và Gia Kỳ, tại sao tôi lại phản đối? Cho dù tôi có phản đối thì cũng vô ích phải không?”

“Cậu một mực không chịu làm bạn với tôi, cho nên tôi nghĩ rằng cậu chán ghét tôi.”

“Tôi chỉ là không hiểu ở chung với bạn học nữ thì sẽ như thế nào mà thôi, cũng không phải chán ghét cậu.” Cao Tố Trinh nhìn cô, lời nói sâu xa: ”Nếu hai người thật sự muốn kết giao, thì phải đối xử tốt với nhau, biết không?”

Nếu như Lục Minh Tuyết dám hại em trai bảo bối của cô đau lòng khổ sở, nhất định cô sẽ không bỏ qua cho Lục Minh Tuyết!

“Còn nữa, tạm thời đừng cho cha mẹ biết, em vẫn còn là học sinh cấp ba, bọn họ sẽ lo lắng, hai em trai cũng thế, ngộ nhỡ bọn nó cũng bắt chước, cha mẹ sẽ phiền lòng hơn.”

“Em biết rồi.” Cao Gia Kỳ vội vàng lên tiếng trả lời.

OHYA! Chuyện này coi như được chị hai cho phép rồi, rốt cuộc cậu và chị Minh Tuyết không cần lén lén lút lút bí mật nói chuyện yêu đương nữa rồi.

“Tố Trinh, cám ơn cậu.” Lục Minh Tuyết cũng vô cùng vui vẻ, nắm tay Cao Gia Kỳ nhìn nhau mỉm cười.

Cao Tố Trinh rộng rãi để lại phòng khách cho bọn họ, tự mình đi về phòng nghỉ.

Cao Gia Kỳ chờ tới khi chị hai rời khỏi tầm mắt, ngay lập tức ôm Lục Minh Tuyết xoay tròn mấy vòng trên không.

“Minh Tuyết, anh có cảm giác rất nhẹ nhõm, chúng ta đã vượt qua trở ngại lớn nhất rồi!” Qua cửa chị hai của cậu, cha mẹ tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.

“Ừ!” Lục Minh Tuyết liếc mắt nhìn phương hướng Cao Tố Trinh khuất bóng, mỉm cười nhìn cậu nói: “Không ngờ Tố Trinh hoàn toàn không có ý định phản đối, sớm biết thì đã nói ra sớm rồi.”

“Bởi vì em nghe chị hai anh nói không chán ghét em, vui vẻ đang cười trộm phải không?” Trán Cao Gia Kỳ cụng trán cô: “Lúc trước khi anh an ủi em, cũng đã nói rất nhiều lần là chị của anh không có chán ghét em! Tại sao em không tin chứ!”

“Anh cũng không phải là Tố Trinh, những lời này đương nhiên từ chính miệng cô ấy nói ra mới có thể tin tưởng chứ!”

“Ha ha. . . . . .” Cao Gia Kỳ vui mừng như điên, không có ý định tiếp tục tranh luận chuyện này với cô nữa.

Bây giờ, trở ngại mà cậu lo lắng nhất đã biến mất rồi, cậu có cảm giác chuyện tình yêu hai người tương lai tươi sáng rồi.

Nhìn cậu cười toe toét, Lục Minh Tuyết bấm bấm gương mặt của cậu: “Thật vui mừng như thế sao? So với em đồng ý kết giao với anh còn vui mừng hơn phải không?”

Cao Gia Kỳ vừa cười vừa di chuyển chỗ ngồi, cắn ngón tay của cô: “Lúc em nói yêu anh, là lúc anh hạnh phúc nhất đời này, mà cũng là lúc anh vui vẻ nhất.”

Có thể được chị hai cho phép, nên cũng coi là vui mừng thứ hai chứ? Về sau, bọn họ rốt cuộc quang minh chánh đại nói yêu đương rồi. . . . . .

A! Mặc dù vẫn phải là gạt cha mẹ và hai em trai, nhưng cậu có cảm giác hai em trai đã sớm nhìn ra đầu mối, chỉ là không có chọc phá bọn họ mà thôi, mà cha mẹ của cậu mỗi ngày đều rất khuya mới về nhà, tỷ lệ bị phát hiện hoàn toàn không lớn.

Cậu cắn đầu ngón tay cô, sau đó giống như sợ cô đau nên rút ngón tay của cô ra, dùng môi mũi hôn nhẹ nhàng: “Làm thế nào bây giờ? Minh Tuyết, anh thật sự muốn ngửa mặt lên trời hét to lên đó!”

“Thần kinh, coi chừng dọa sợ Tố Trinh đó.” Thấy Cao Tố Trinh từ trong phòng đi ra, Lục Minh Tuyết vội vàng đẩy Cao Gia Kỳ ra.

Rõ ràng Cao Tố Trinh vừa mới cho phép, nhưng cô vẫn còn có chút sợ.

Cao Tố Trinh không để ý bọn họ, tự mình đi vào trong phòng tắm rửa mặt.

“Minh Tuyết, tại sao em đẩy anh ra?”

“Em sợ Tố Trinh nhìn thấy . . . . . .”

“Thấy thì sao chứ?” Cao Gia Kỳ lại dám ôm cô, nhét vào trong ngực cậu: “Chị hai của anh đã biết chuyện chúng ta kết giao với nhau, em còn sợ gì nữa chứ?”

“Ôi! Đó chỉ là theo thói quen thôi! Mỗi lần thấy Tố Trinh, em rất khẩn trương.” Muốn ở trước mặt cô ấy biểu hiện tốt một chút, muốn lấy lòng cô ấy, muốn không bị cô ấy chán ghét.

Nghe cô nói xong, đổi lại Cao Gia Kỳ giễu cợt cô: “Nói thật, Minh Tuyết, trước kia anh đã từng hoài nghi em yêu thích chị hai của anh đấy!”

Thật may là cô không phải, bằng không cậu sẽ khóc ròng.

Nếu tình địch là chị hai, cậu cũng không có dũng khí đi đấu tranh giành giật đâu!

“Nói vậy cũng đúng!” Lục Minh Tuyết ngây thơ cười rực rỡ nói: “Em thật sự rất thích Tố Trinh.”

“A! Em hiểu anh nói thích là thế nào không hả?.”

“Có phải là thích như thế này đúng không?” Lục Minh Tuyết nhón chân lên hôn cậu, sau đó có ý nghĩxấu nói: “Em không có bài xích khi KISS Tố Trinh đâu ——”

“Không được! Tuyệt đối không được!” Cao Gia Kỳ còn chưa có nghe xong, đã cao giọng ngăn lời của cô lại: “Anh không muốn trở thành tình địch của chị hai anh đâu!”

“Ha ha. . . . . Cái người này sao dễ gạt, sau này làm thế nào đây?” Cô không bài xích, nhưng Tố Trinh nhất định rất bài xích.

Lục Minh Tuyết không cố ý trêu chọc cậu nữa, đôi tay vịn thật chặt vai cậu, hôn môi của cậu say sưa.

Trong cơ thể cô một chút thành phần nhất đinh điểm Lace* cũng không có, một trăm phần trăm là thích người khác phái, bọn họ ở với nhau lâu như vậy, chẳng lẽ Gia Kỳ không cảm giác được sao?

*Nhất đinh điểm Lace: không thích người cùng giới

Cô nhiều lần cũng thiếu chút nữa ăn cậu thành công, sau khi kết giao cô có nhiều ý nghĩ khát khao cậu, càng ngày càng nhiều càng thêm nóng bỏng, gần như cô không khống chế nổi.

Giữa bọn họ, tại sao cô lại là người mong đợi chuyện ái ân chứ?

Tuyệt đối không phải là cô quá mức nhục dục, mà là bản thân Gia Kỳ thật sự rất hạn chế — với thân phận học sinh trung học, sang năm thi đại học, còn có người nhà, đặc biệt Tố Trinh đồng ý, vẫn muốn những thứ này, cậu nào dám bạo gan ăn cô?

Thật may là tối nay đã giải quyết xong chuyện đó, hơn nữa còn là khó khăn nhất, cô không làm được chỉ có thể nhìn cậu dụ dỗ.

“Gia Kỳ. . . . . .” Hônc lúc càng sâu hơn hôn, khiến hai chân Lục Minh Tuyết vô lực, cô bám vào trên người cậu, hơn phân nửa sức nặng cũng dựa trên người cậu, da thịt dính lại một chỗ nóng đến nỗi giống như là muốn thiêu cháy.

Nghe giọng cô tràn đầy dục vọng gọi tên của mình, Cao Gia Kỳ cũng tiến vào trạng thái động tình, cậu cố gắng kìm chế mãnh liệt ham muốn đánh tới, nhỏ giọng dụ dỗ cô: “Không được! Minh Tuyết, chị hai của anh tắm xong sẽ đi ra ngay đó.”

“Vậy đến nhà của em đi.” Lục Minh Tuyết đỏ mặt đề nghị: “ Tối nay, cha mẹ em rất khuya mới về. . . . . . Đến nhà em, được không?”

Cho dù cha mẹ cô có ở nhà, cũng sẽ không quản cô, nếu như thím giúp việc không lắm miệng, thậm chí cha mẹ cô cũng không biết cô đưa bạn trai về nhà.

“Không được. . . . . .” Cao Gia Kỳ cố gắng kháng cự ham muốn, nhưng có lẽ tối nay trong lòng cậu tháo bỏ phòng bị rất nặng, sự tự chủ của cậu có ấu hiệu tán loạn, hơn nữa gần đây Lục Minh Tuyết luôntrêu chọc giới hạn thấp nhất của cậu, cậu biết mình không kiên trì được bao lâu.

Cậuvốn là nghĩbí mật yêu cho đến thi lên đại học mới thôi, nhưng bây giờ tình yêu như đã công khai, cậu cũng không cần thiết phải tiếp tục đau khổ nữa?

“Minh Tuyết, em thật sự muốn?”

Nhìn cậu hình như có quyết định, Lục Minh Tuyết gật đầu.

Nhanh như vậy mà đã ăn bạn trai, có phải cô rất khủng bố hay không? Một khi tình cảm đến lúc sâu đậm thì người yêu nhau sẽ quên hết mọi thứ, đắm chìm trong quá trình khao khát lẫn nhau, đây là chuyện rất bình thường phải không?

Cô sẽ không ngượng ngùng, bởi vì cô rất yêu Gia Kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.