Tình Yêu Cấp 2

Chương 67: Chương 67




Tiếng hét của ai đó chợt vang lên , nó chưa kịp phản ứng thì đã thấy có thứ gì đó vừa chạy ngang qua trước mắt , cứ như một cơn gió ! Điếng người đứng yên tại chỗ , mắt trợn to ra , Yun đang đứng trước mắt nó :

– Em không biết vào trong đứng à ? Nếu tôi không kịp né thì phải làm thế nào hả ? – Yun la lên

Thì ra thứ ban nãy là Yun sao ? Sao có thể nhanh đến như thế chứ ? Nó cứ trợn to mắt ra nhìn Yun , tay chân không thể cử động được nữa . Yun tức giận nhìn nó , nếu không kịp né thì có thể nó bị té lăn xuống dưới rồi ! Mọi người đi tới :

– Thôi ! Đừng tức giận như thế chứ ! – Kino cười

– Em không sao chứ ? – Key đứng kế nó

– Em không sao , không sao ! – Nó lúng túng

– La con nhỏ sợ luôn kìa ! – Pin nói

– Mà cú ban nãy đẹp đấy ! – Anh nói

– Cái này thì thừa nhận ! – Kai cười

– Thôi , ai chơi thì chơi tiếp đi ! – MC nói

Mọi người tản ra vui chơi tiếp , riêng nó sau khi bị hù một phát xém mất cả hồn thì đi vào trong ngồi == ! Từ chỗ nó nhìn lên phía mọi người đang trượt , họ trông thật chuyên nghiệp >

Mọi người sau khi chơi đùa mà không có nó thì cũng thấm mệt , đi vào ngồi xung quanh lò than . Cen bỗng nhìn xung quanh :

– Như đâu ? – Cen hỏi

Mọi người ngạc nhiên rồi nhìn người kế bên mình , nó hiện tại không có mặt tại đây ! Nhìn sang cánh cửa , đôi giày của nó nằm ở đó khiến Key bật cười :

– Lại trốn vào gốc nào đó ngủ rồi chứ gì ! – Key cười

– Con nhóc đó ngủ lắm thế ? – MC nói

– Mỗi lần không thấy nó là chỉ có ngủ ! – Pin lắc đầu

– Thử để nó ngủ mà không kêu đi , ngủ 48 tiếng cũng được ! – Ngọc nói

– Mà về việc kia , liệu thuốc có hoàn thành được không ? – Anh nhìn Yun

– Nếu như đúng là nó thì phải lấy máu xét nghiệm trước ! – Yun nói

– Vẫn không tìm được tên đó à ? Đã 14 năm rồi còn gì ? – Key nói

– Vẫn chưa ! Cứ mỗi lần thấy dấu vết thì lại bị xoá sạch ! – Anh nói

– Thôi ! Đi qua bên kia ăn đi ! – Kai nói

Mọi người về phòng thay đồ để đi ăn , Ngọc mở cửa phòng ra , cứ nghĩ sẽ thấy nó nằm trên giường ngủ như chết nhưng lại không phải , nó không có ở đây !

– Như hiện tại không có ở trong phòng ! – Ngọc nói vào sợi dây chuyền

– Phòng bọn này cũng không có ! – Kai đứng cùng với TA ở phòng kế bên nói

– Nhắc lại , Như hiện không có trong phòng ! Kiểm tra mọi nơi ! – Ngọc nói

Mọi người đều nhận được thông báo liền kiểm tra , đều không có ! Ai cũng chạy toán loạn để tìm nó , riêng Yun thì bình tĩnh cầm ly trà nóng đi vào phòng mình . Đứng trước cửa phòng mình , Yun phát hiện rằng cửa phòng chỉ khép hờ trong khi lúc nãy Yun đã đóng kín lại , bản năng ” săn mồi ” của một sát thủ trỗi dậy . Nhẹ nhàng đẩy cánh cửa , đập vào mắt Yun là một con nhóc tóc bạch kim đang nằm dài trên giường với bộ đồ trượt tuyết chưa thay ra == !

– 2 Thằng anh trai của con Như qua khinh nó về ! – Yun nói vào sợi dây chuyền

Bước tới đứng bên cạnh , nó ngủ say sưa không biết gì cả , lại còn đắp chăn với vẻ mặt thích thú kia == ! Key lúc này xuất hiện trước cửa phòng :

– Sao lại ngủ ở đây ? – Key ngạc nhiên

– Đương nhiên là lộn phòng ! – Yun nói

Key chỉ biết cười trừ vì bản tính mê ngủ của cô em gái cưng này , bước tới cạnh nó :

– Như , dậy đi ! – Key nói

Nó chỉ vừa chợp mắt được một lúc thì bị Key làm giật mình tỉnh dậy , mắt mở ra với vẻ mặt đầy khó chịu nhìn Key :

– Anh 3 ! Sao vậy ? – Nó mơ màng

– Dậy về phòng thay đồ đi , đi ăn ! – Key cười

– Phòng em ở đây mà ? – Nó nói

– Nếu phòng em ở đây thì phòng tôi ở đâu ? – Yun nhìn nó

– Ai biết anh ! – Nó thở dài

– Em lộn phòng rồi ! Đây là phòng của Yun ! – Key nhìn nó

Nửa mê nửa tỉnh , nó ngồi suy nghĩ một lát rồi mới chợt nhận ra mùi hương lúc nãy chẳng phải của Yun sao ? Bất giác nuốt nước bọt quay lên nhìn Yun , khuôn mặt bình thản thưởng thức ly trà nóng trên tay , nguy hiểm == !

– Sao ? Nhận ra rồi chứ ? – Yun nói

Nó gượng đến đỏ mặt , ai đời con gái lại mê ngủ đến mức vô phòng người khác ngủ tỉnh bơ chứ >

– Xin …. Lỗi ! – Nó nói nhỏ

– Em nói gì cơ ? – Yun nhìn nó

– Xin lỗi ! – Nó nói

– Sao ? Em nói lớn lên chút ! – Dù Yun nghe nhưng vẫn giả ngơ

– XIN LỖI , ĐƯỢC CHƯA ? Đồ ngang ngược !!!

Nó hét lên rồi chạy thẳng về phòng , Key đứng cười nức nẻ , nó gượng quá hoá giận đó mà :v ! Yun vừa bực bội vì con nhóc đó lại thêm thằng bạn cười như điên đứng cạnh :

– Aisssss ! Con nhóc chết tiệt đó , đã sai lại còn hét vào mặt người khác ! – Yun bực tức

– Ha ha ! Thôi , bớt giận . Người ta con gái , ai đời lại ăn hiếp con gái chứ ? – Key nói

– Nó mà là con gái á ? Con heo lai gấu lai sói thì có ! – Yun nói

– Rồi rồi ! Thay đồ đi rồi đi ăn ! – Key cười

Yun thở hắt ra , đồ con nhóc lì lợm == ! Nó chạy thẳng về phòng sau khi hét vào mặt Yun , vừa vào tới phòng thì Ngọc từ nhà tắm bước ra :

– Nè ! Mày dám vào phòng Yun cơ á ? – Ngọc nói

– Tao đi nhầm phòng thôi ! – Nó thở dài

– Mày là người đầu tiên không bị Yun đá ra khỏi phòng đấy ! Yun không cho ai vào phòng mình đâu . – Ngọc cười

– Tại sao ? – Nó hỏi

– Yun không thích ai đụng đến đồ đạc của mình , không thích ai vào không gian riêng cả nên ít ai dám tiếp xúc với anh ta ! Nhưng Yun đang thay đổi thì phải … – Ngọc nghĩ ngợi

– Aissss ! Kệ hắn ta , tao đi thay đồ ! – Nó xua tay

Không thèm nghe đến lời Ngọc , nó nhanh chóng thay đồ để đi ăn cùng mọi người ! Có vẻ trên người nó vẫn còn thoang thoảng mùi hương của Yun . Lắc đầu tự bảo mình tỉnh táo , nó không muốn suy nghĩ về tên đó nữa >

– Nhóc con , em vào phòng Yun ngủ à ? – Anh cười

– Thật á ? – Kino ngạc nhiên

– Cách nào hay vậy ? Chỉ anh đi ! – MC nói

– Đúng đó ! Lúc trước em vào thì bị đá thẳng ra ngoài rồi bị ăn chửi nữa ! – Pin xụ mặt

– Tuổi trẻ tài cao ! – Kai TA đồng thanh

– Đi ăn ! Nói nhiều ! – Yun đứng lên

Thế là suốt cả quãng đường đi bộ sang khu nghỉ dưỡng chính , Yun và nó bị chọc vì việc nó đi nhầm phòng == ! Thật muốn độn thổ mà >

– Sao vậy ? – Ngọc ngồi kế hỏi

– Trong này có ớt xanh ! – Nó nói

– Mày vẫn chưa ăn được à ? – Ngọc cười

– Không bao giờ ! – Nó nói

Lấy hết những miếng ớt xanh , đỏ sang một bên , trong món này dùng khá nhiều loại ớt này khiến nó lấy mãi không hết ! Kết quả là nó không ăn món này !

– Để kêu đầu bếp làm lại không có ớt xanh ! – Tuấn Anh cười

– À thôi được rồi ! Còn nhiều món mà ! – Nó cản

– không sao ! – Tuấn Anh nói

Kêu phục vụ lại dặn kĩ lại , TA rất quan tâm về vấn đề ăn uống của nó bởi vì hiện tại cơ thể nó không hề đủ chất !

– Này , nhìn nó quan tâm mày chưa kìa ! – Ngọc nói nhỏ với nó

– Aissss ! Lại suy nghĩ lung tung ! – Nó nhìn Ngọc

– Không đâu ! Nó thích mày đó !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.