Đôi lời của tác giả :- Xin chào mọi người , lần này mình sẽ cho ra
một câu chuyện mới , liên quan đến hôn nhân gia đình . Rất mong mọi
người ủng hộ và khuyến khích mình nha . Hai thể loại chính ở đây là teen kết hợp với hạt giống tâm hồn , pha chút ngôn .
- Nhân
vật trong truyện vô cùng giản dị và thú vị , lần này mình sẽ xây dựng
một hình ảnh làng quê sống động , mang đầy nét đẹp văn hoá của dân tộc .
*****************************************************
Trong một làng quê thôn dã , giữa trưa nắng hè oi ả , Uyên ngồi ở ngoài hiên và bổ những quả xoài chín vừa hái ở vườn nhà . Bỗng tiếng chuông điện
thoại vang lên " Em đang cố gắng kìm nén mọi thứ lúc này , anh với cô ấy , anh nói yêu cô ấy rất nhiều , anh tệ lắm , anh biết không ? "
- Alo
Uyên bắt máy và nghe ngay , có lẽ là theo thói quen .
- Alo
Một giọng nam chắc khoẻ bên đầu dây bên kia vang lên :
-Cho hỏi ai vậy ạ ?
Uyên cười mỉm , biết người đó là Phong rồi nhưng vẫn cứ trêu vì đó là sở thích của Uyên :
- Á à , ở nhà phải lòng anh nào , quên anh rồi phải không ?
Biết Uyên trêu mình , nhưng Phong cũng không tức giận , ngược lại còn hùa theo :
- Gấu Phong , anh khoẻ không ?
- Anh rất khoẻ không ngờ ai đó vẫn còn nhớ đến anh .
Phong nói nhưng không kìm được nụ cười trên môi đang hiện ra rõ ràng .
- Em bao giờ mà chẳng nhớ .
- Thế còn được đấy , em mà không nhớ khắc biết tay anh - phong khẽ cười , bỗng Phong thấy nhớ cô bạn gái đáng yêu của mình ở Việt Nam quá !
- Rồi rồi . Khổ lắm nữa .
Uyên luôn đau đầu với tính ghen của Phong , ai cũng không ngoại trừ .
- Anh sắp về rồi .
- Um...oàm.... về nhanh lên không ba gả em đi mất .
Nghe giọng nói Uyên giống như....:
- Em đang ăn hả ? Ăn gì vậy ?
- Xoài chín anh ạ , anh ăn không ?
- Em ném sang đây cho anh vài quả .
- ok , đợi sang năm nhá .
- Thế thì miễn cần . Mà em nói ba gả đi là sao ?
Phong thấy bối rối trước câu nói của Uyên :
- Ba nói là ai mang 30 triệu đến là ba tống quái đi . Anh nhanh lên nhé , không em già mất .
- Chờ anh , anh nhất định sẽ về , sẽ lấy em .
- ừ , em đi ngủ nhé , chiều còn đi đồng .
- Mặc áo chống nắng vào không thành người châu phi đấy.
Uyên đang ăn bỗng ho sặc sụa :
- Hụ..hụ...ụ... em biết rồi .
' tút tút '
Tiếng tắt máy vang lên , khoảnh khắc đó giống như hạnh phúc đang lan toả đến mọi nơi , chỗ nào cũng thấy màu hồng .
***************************************************
1 tuần sau :
Một chiếc máy bay từ Mỹ hạ cánh xuống Việt Nam :
Phong nhìn mọi thứ xung quanh , anh thật sự đã đặt chân xuống quê hương của
mình , sau bao năm xa cách nơi anh sống cũng đã thay đổi rất nhiều .
Sau vài ngày ở nhà cũ của mình phong quyết định đến thăm hỏi bố mẹ vợ tương lai
Trong căn phòng của mình , anh đi đi lại lại , đến nhà vợ chơi thì nên mua gì nhỉ ? Nghe nói ba mẹ vợ ghét những thứ xa sỉ lắm , càng đơn giản càng
tốt .
Sau một hồi vắt hết óc ra , thì cuối cùng Phong cũng quyết định mua cam sành đến làm quà , ngày trước nghe Uyên kể là ba mẹ
rất thích ăn cam với lại mùa này ăn cam rất mát , tốt cho sức khoẻ . Mặc hết sức giản dị , Phong cầm lủng lẳng mấy cân cam đến nhà bố mẹ vợ .
Đường quê bây giờ hầu hết là đổ xi măng nên thuận tiện cho phương tiện
giao thông di chuyển . Bắt một chiếc xe đến nhà bố mẹ vợ .
...............................
Đứng trước cổng nhà , Phong gọi thật to :
- Có ai ở nhà không ạ ?
Mọi người trong nhà bỏ dở hết công việc đang làm , chạy ùa ra . Nhìn chàng
trai mặt mày mồ hôi , mồ kê nhễ nhại đang đứng trước cổng nhà mình ,
Phong thấy bố mẹ vợ ra liền cúi đầu lễ phép chào :
- Cháu chào hai bác ạ .
- Mời cháu vào nhà .
Uyên mãi mới ra ....
- Anh.........
Vừa vui mừng vừa ngạc nhiên , Uyên nghẹn lòng không nói lên lời , chỉ biết
đứng nhìn bố mẹ mời Phong vào nhà . sau đó cũng lủi thủi chạy vào
Trong nhà :
Hai ông bà chưa ngồi nóng ghế , Phong đã lên tiếng :
- Cháu chào hai bác ạ .
Phong đứng lên cúi đầu chào lần hai :
- Cậu chào rồi , cậu ngồi xuống đi .
Ông Cường , bố Uyên lên tiếng , giọng trầm , nghe rất có phong thái .
- Dạ cháu cảm ơn ạ .
- Cậu đến tìm ai ?
- Dạ , cháu là người yêu em Uyên nhà mình ạ , hôm nay cháu đến để chào hỏi hai bác . Cháu có mua ít cam , mong bác nhận cho .
- Uyên ?
Bà hà , quay lại nhìn con gái mình , đồng thời cũng lên tiếng gọi .
- Dạ , mẹ , mẹ gọi con .
- Ừ con vào đây .
Giọng bà vẫn rất nhẹ nhàng , nhưng Uyên biết đằng sau giọng nói đó là sự tức
giận . Mấy năm nay , cô cứ nói là con không thích ai , đột nhiên hôm nay lại có người đến tìm , kêu là người yêu . Trắng ra là Uyên nói dối rồi . Mà con cái nói dối là hư . Không nên nha.
- Mẹ .
- Giải thích đi con .
- Dạ thưa mẹ , anh ấy tên Phong , Nguyễn Nhật Phong ạ . Anh ấy sống ở Mỹ vừa mới về nước , 25 tuổi ạ .
Uyên khẽ nói sơ qua cho gia đình mình nghe . Ông Cường cười :
- Vậy là con tốt nghiệp bên Mỹ hả ?
- Dạ , vâng .
- Ừ.
Ông Cường khẽ cười nhìn bà Hà . Thầm bảo "Nó khá được đấy"
- Cháu à, nếu cháu là người yêu Uyên thì ở lại ăn một mâm cơm với gia đình bác nhé .
- Dạ cháu cảm ơn hai bác ạ , thế thì tốt quá .
Hai ông bà cười mãn nguyện , con gái lớn của họ không cần đến họ lo nữa rồi . Uyên bên cạnh nhìn Phong , mắt liếc nhìn ý bảo ' Ra đây ' . Phong
nhìn bố mẹ vợ :
- Con xin phép.....
Thấy hai đứa trẻ muốn nói chuyện riêng ,nên đáp ngay :
- Hai đứa đi đi !
Ba vợ lên tiếng , Phong chạy đi luôn , nhưng cũng không quên xin phép chào . Trong nhà còn hai ông bà đang ngồi trên ghế :
-Tôi thấy nó cũng được đấy ông ạ , rất lễ phép .
- Ừ , tôi với bà lo đám cưới là việc đến nơi rồi .
Uyên kéo Phong xuống khu nhà dưới , cách nhà trên cô đang sống một mảnh vườn , nhà cũ này là nhà ngày xưa ông bà cố để lại bây giờ vì sống ở nhà
trên mới xây nên nơi đây làm nơi để đồ đạc đi đồng . Trước còn có một
cây xoài to , đang đầy những quả chín vàng :
- Hơ , sao anh không nói gì mà đến đây . Anh biết em suýt chết không hả ?
- Chết gì hả em ? Anh thấy bố mẹ hài lòng lắm , yên tâm của này anh qua . Em theo anh về là cái chắc .
Phong cười đắc ý , mơ mộng về tương lai xa xôi , khi hai người cùng nắm tay
nhau bước vào lễ đường trước tiếng vỗ tay như sấm dậy của mọi người
..........
- Còn để xem anh qua được cửa tối nay không đã . Mà hai bác đã đồng ý chưa ?
- Không phải lo , ba mẹ anh hối về đây lấy em , sao mà không đồng ý cơ chứ ?
-....
Uyên cười nhìn Phong , Như vậy còn gì để mong hơn nữa chứ . Viên mãn , thật sự viên mãn nha .
- À.....
- Sao ?
UYên thấy thắc mắc chuyện quan trọng nhất cũng đã lo xong không lẽ lại còn chuyện khác nữa quan trọng hơn à ?
- Em hứa với anh là sẽ tặng cho anh mấy trái xoài mà , xoài của anh đâu ?
Phong đưa tay ra trước mặt Uyên , như đòi một món nợ . Trong khi Uyên thì choáng ngợp . Trời ạ, tưởng chuyện gì cơ ?
- Sẽ có .
Nhặt viên đá nhỏ dưới đất lên , em ném lên một tán trên cây . ' bụp' . Một quả xoài rơi xuống và Uyên nhanh tay đỡ được .
- Đây .
- Cám ơn
Lấy móng tay bóc vỏ quả xoài rồi cắn một miếng luôn .
- Ngon lắm , em ăn không ?
- Thôi .
- Càng còn , cho nhịn .
- Hứ...
Uyên cười trừ , đây là bộ mặt của Phong khi làm nũng . Cực kỳ trẻ con . Thẳng ra trẻ con phải gọi bằng chú .
*************
Trời bắt đầu râm , không còn nắng gay gắt nữa , rồi tối lại , những cơn gió thổi làm mấy cành cây , ' xào xạc' . Gió thổi bay mái tóc dài và đen
của em về đằng sau . Phong nhìn hình ảnh đang đập vào mắt mình , dường
như mọi thứ như ngừng lại . Ánh mắt vẫn không rời khỏi Uyên . Cảm nhận
thấy có người đang nhìn chằm chằm mình , Uyên quay ra .........
tg: mong các bạn đón đọc chap sau :) . cho xin 1 lời nhận xét nhé . Cám ơn ạ !