Đợt lạnh nhất của Hàn Quốc bao giờ cũng gắn liền với ngày lễ
lớn nhất trong năm: Lễ Giáng Sinh
Kris ngồi trong lớp học nhưng mắt chỉ luôn nhìn ra ngoài cửa
sổ, tuyết rơi ngày càng dầy, dự báo thời tiết đã nói Giáng Sinh năm nay có thể
có đợt tuyết thổi mạnh nhất 10 năm qua.
- Hi Kris, đêm Noen trường mình có tổ chức vũ hội, em đi với
anh nhé??
Đã đến giờ ăn trưa, Jun bước vào lớp, thản nhiên ngồi cạnh
Kris.
Có tiếng tin nhắn, Kris mở ra xem
“Họ đi nghỉ ở Jongan – Lin”
Kris mỉm cười trong 1 thoáng, gập điện thoại lại, xách cặp đứng
lên, không quên trả lời lại Jun
- Bận rồi
Jun ngồi đơ ra, lúc nãy Kris cười sao, dù nụ cười chỉ như
gió thoảng, nhưng thật sự là nó đã cười
- Tại sao anh lại quan tâm đến con nhỏ đó quá vậy, em mới là
bạn gái anh kia mà
Anni không biết từ khi nào đã đứng phía sau, nói giọng bực tức.
Jun nhếch mép cười, tiến về phía cô, hôn phớt lên môi
- Vì em đã là của anh rồi, còn cô ấy, thì chưa
Giọng điệu thật quá đểu cáng, nhưng Anni thích chính là tính
cách này của Jun, cô ta khoác tay cậu, mỉm cười
- Vậy để xem anh dùng cách gì cưa đổ người đẹp băng giá đó
Anni đã hiểu ra, không cần phải xen vào, cứ để Jun cưa đổ
Kris, và cậu sẽ mau chóng chán khi món đồ chơi đó thuộc về cậu, rồi sau đó Jun
sẽ lại quay về bên cô ta
Jongan là khu nghỉ rất nổi tiếng ở Hàn Quốc vào mùa đông,
không những phong cảnh đẹp, mà còn vì những hoạt động chào mừng Giáng Sinh rất
tưng bừng. Nhưng lượng khách kéo về đây chỉ vừa đủ chứ không nhiều vì tuy đẹp
nhưng thời tiết ở đây khi nổi bão cũng rất khắc nghiệt
Kris gặp Lin và Khang ở trước cửa khách sạn. Khách sạn này rất
đặc biệt ở chỗ phòng nghỉ sẽ là những căn nhà gỗ nhỏ xinh xắn đặc rải rác trong
khu Jongan. Sau khi nhận phòng xong, trong khi Khang đang bàn chuyện qua điện
thoại thì Lin đã kéo Kris đi đến 1 căn biệt thự
- Họ ở trong đó, là biệt thự nhà con bé kia
Đó là một ngôi biệt thự kiểu tây, màu gạch ngói đun đỏ nổi bần
bật giữa nền tuyết trắng. Xung quanh đậu phải đến chục chiếc xe địa hình đi
trong tuyết, xem ra không hổ danh là dân W.K, rất giàu.
- Tớ thực rất muốn nhìn mặt con hồ ly tinh đó
Lin vừa nói vừa nghiền răng kèn kẹt, thì ra nhỏ kéo Kris đến
đây vì nôn nóng muốn gặp vị hôn thê của Phong
- Sớm muộn cũng gặp thôi
Kris đút tay vào túi, thong thả bước đi
- Này, có phải cậu có kế hoạch gì không??
Lin vừa chạy rượt theo vừa hỏi tới tấp, nhưng chỉ nhận được
sự im lặng đầy thích thú của Kris
Nhà hàng Jongan
Đây là nhà hàng duy nhất ở Jongan, thiết kế không mấy sang
trọng nhưng đồ ăn rất ngon. Tối nay nhà hàng đặc biệt đông khách, lúc 3 đứa nó
đến thì đã chật kín chỗ ngồi, cũng may Khang đã đặt trước một bàn từ sớm
Và chẳng biết vô tình hay cố ý, bàn của họ được xếp kế sát
bàn của hội W.K
Do mối thù truyền kiếp, lại thêm chuyện của Phong, nên có vẻ
cả 2 bên đều không hoan nghênh sự có mặt của nhau, nhất là Mẫn Nhi, cô ta lộ rõ
vẻ ngạc nhiên và khó chịu
- Chào người đẹp
Will từ bàn bên nói vọng sang, kèm theo là một nụ cười rất
quý ông. Kris chẳng để tâm. Nhưng anh chàng Will đó xem ra rất biết cách ứng xử,
hắn tự nhiên đi sang bàn của tụi nó
- Chẳng mấy dịp được hội ngộ với E.K, qua nhập tiệc cùng bọn
này đi
Đề nghị rất lịch sự nhẹ nhàng, nhưng hoàn toàn không dễ từ
chối, và có vẻ tụi nó cũng không muốn từ chối
- Rất sẵn lòng
Khang lịch sự đáp lại, vậy là 2 bàn nhập thành 1. Bữa tối bắt
đầu
Khang và Will nói chuyện với nhau, xem ra rất hợp, vì họ
toàn nói những chuyện người bình thường không bao giờ quan tâm. Lin lâu lâu cứ
lén nhìn Phong, rồi lại liếc Mẫn Nhi, Phong và Kris vẫn im lặng từ tốn ăn
- Àh phải rồi, thật thất lễ nhưng hình như em vẫn chưa biết
tên của chị?
Nhi bất chợt lên tiếng khi tay vẫn đang gắp thức ăn cho
Phong. Kris không ngước lên nhìn, đáp nhạt
- Kris
- Thật ngại quá, lần trước được chị cứu em vẫn chưa có dịp
trả ơn. Thôi thì bữa tối hôm nay em mời, chị ăn thoải mái nhé
Kris đặt nĩa xuống, uống một ngụm rượu, không hề có vẻ gì là
cảm kích. Giống như nó, Lin cũng bỏ muỗng xuống, nói bâng quơ
- Khó nuốt quá
- A xin lỗi, chị là..???
- Cứ gọi tôi là chị Linh
Lin hết cằm lên nói, Nhi mỉm cười gật gật
- Món ăn không hợp khẩu vị sao ạ??
- Không, rất ngon, chỉ là nuốt không nổi thôi
- Lin, đừng đùa nữa
Khang huých nhẹ tay Lin, nhỏ chống cằm
- Tôi chưa biết tên cô
- A phải rồi, em vẫn chưa giới thiệu, em là Lưu Mẫn Nhi, còn
đây, là vị hôn phu của em, Rei
Nhi quay sang Phong mỉm cười ngọt ngào, còn hắn vẫn điềm
nhiên ăn. Lin cười nhạt
- Anh, phải ăn củ cải luôn chứ
Nhi làm ra vẻ nũng nịu nói với Phong, rồi gắp củ cải vào
chén của hắn
- Ăn cái này đi anh
Rồi cô ta cứ sà sà bên Phong làm đủ trò
- Chà, xem họ thân mật chưa kìa
- Vợ chồng sắp cười có khác
- Xứng đôi thật
- @$!#$#
Mấy tên W.K lại xì xào bàn tán. Mẫn Nhi vui sướng ra mặt, cô
nhìn Kris, nó vẫn thản nhiên nhấm nháp ly rượu
- Ôi em xin lỗi, chị không sao chứ????
Ly rượu bị Nhi “vô tình” đụng trúng đổ hết vào áo Kris. Vài
tiếng cười vang lên
- Cậu có sao không??
Lin lo lắng quay sang, không quên tặng kèm cho Nhi cái lườm
đến cháy mắt
- Em xin lỗi xin lỗi, em bất cẩn quá, em đền chị một cái áo
mới đẹp hơn nhé
Từng câu nói đều hiện lên ý chế giễu
- Không sao
Kris lấy giấy ăn lau, bình thản nói
- Không không lỗi do em mà, em xin lỗi….
Nhi vẫn nói không ngừng, còn khóc nữa. Mọi người bắt đầu để
ý, chỉ trỏ bàn tán cứ như Kris đang làm khó Nhi. Lin tức lắm, đang định lên tiếng
thì Kris kéo nhỏ xuống, nhoẻn miệng cười
Nguyên chai rượu đổ thẳng vào Mẫn Nhi, quá bất ngờ, cô ta không
biết nên phản ứng ra sao
- Chị…chị…
- Sòng phẳng, không cần xin lỗi
Kris chống cằm nói, rồi đẩy ghế đứng lên
Lúc này Phong mới bỏ nĩa xuống, hắn nhanh chóng nắm lấy tay
Kris khi nó bước qua
- Đưa đây
Kris dừng lại, tim đập hơi nhanh do sự tiếp xúc bất ngờ.
Nhưng rất nhanh chóng nó đã bình tĩnh lại, cúi người xuống, nói khẽ vào tai
Phong
Hắn vẫn chẳng có cảm xúc gì, nhưng tay đã buông lỏng tay nó
ra. Cả 3 đứa nó bước ra khỏi nhà hàng, Mẫn Nhi giận muốn điên, cô ta nắm chặt
tay lại, nghiến răng nhìn theo
Phong uống một ngụm rượu rồi cũng đẩy ghế bước ra ngoài
“Gốc cây phong phía tây, 7h tối mai”
Hôm nay chính là Giáng Sinh
Khắp đường phố ở Jongan trang trí vô cùng rực rỡ. Những cửa
hàng, đèn đường, cây cối đều lung linh sắc đèn
Mới sáng sớm Lin đã lôi Kris dậy, và dĩ nhiên, là đi mua sắm
- Tối nay cậu hẹn với anh Phong rồi, phải lo sắm sửa đi chứ
Lin vừa nói tay vừa lựa đồ lia lịa. Kris thờ ơ nhìn đồng quần
áo nhỏ chọn
- Lòe loẹt
Rồi nó nhét headphone vào luôn. Mặc cho Lin cứ đứng cằn nhằn.
Nhỏ thở dài bất lực, Kris là chúa cứng đầu, nếu đã không thích thì có chĩa súng
vào đầu nó cũng vậy thôi. Lin lựa một hồi chán rồi cũng ngồi phịch xuống ghế,
đúng lúc đó thì mắt nhỏ chạm phải một chiếc đầm. Nó rất đơn giản, chỉ một màu
trắng tinh khiết, không có tay, phần trên ôm sát vào người, đến eo thì hơi xòe
ra. Lin lập tức kéo Kris vào thử. Khi nó bước ra, cả Lin và những người bán
hàng đều trầm trồ
- Trông cậu..như một nữ thần ấy
Lin mở to mắt nói, chiếc đầm cứ như được làm riêng cho Kris,
ôm gọn 3 vòng cực chuẩn, tôn lên làn da trắng mịn, đầm dài chưa đến đầu gối làm
lộ đôi chân nõn nà. Lin cứ nhìn si mê như muốn ăn tươi nuốt sống nó, Kris thở
dài, nó biết không thể nào trả lại chiếc đầm này được rồi.
- Anh Rei, tối nay chúng ta ra ngoài ăn tối nhé??
Mẫn Nhi mở to mắt chớp chớp nhìn Phong, hắn vẫn ngoảnh mặt
đi phía khác, chăm chú nghe nhạc
- Anh Rei !!
Nhi níu nhẹ tay Phong, nũng nịu, hắn rút tay ra, đút tay vào
túi quần bỏ đi
- Tiểu công chúa, làm gì mà tức giận thế??
Will từ phía sau đi đến, mỉm cười nói. Nhi giậm chân xuống đầy
bực tức
- Chị ta có gì hay chứ?
Will là người tinh ý và thông minh, hắn thừa biết Nhi đang tức
chuyện gì
- Công chúa hà tất phải đi ghen với cô ấy chứ? Chẳng phải
Rei đã là vị hôn phu của em rồi sao??
- Chuyện đó là đương nhiên, nhưng sự xuất hiện của chị ta
khiến em không thoải mái
- Nhưng cô ấy đã cứu em 1 lần, nhớ chứ?
- Hừ, đâu ai nhờ
- Haha, công chúa, sao có thể vô tình vô nghĩa như vậy chứ?
- Em sẽ không để yên cho chị ta, không ai có thể cướp Rei của
em
Mẫn Nhi liếc nhìn Will rồi hất mặt bỏ đi. Will mỉm cười: “Em
không thể sánh với cô ấy đâu, công chúa àh, vì cô ấy, là nữ hoàng”
6h30 tối
Khang chán nản ngồi ghế đợi 2 cô nàng lục đục trang điểm, cà
người dường như sắp dính vào ghế
Vừa định lên tiếng hối thì có tiếng bước chân đi xuống. Lin
xúm xính trong chiếc đầm phồng màu đỏ, tóc uốn xoăn để xõa ra nhẹ nhàng, trông
nhỏ đáng yêu như một đứa trẻ vậy, nhỏ càng tươi tắn hơn nhờ 1 lớp trang điểm nhẹ.
Khang ngây người ra nhìn, đến khi Lin tiến lại gần rồi cậu chợt đỏ mặt quay
sang hướng khác
- Anh thấy thế nào??
- Ừm…rất đẹp
Khang húng hằng vờ ho, Lin cười tít mắt
- Hehe chưa hết đâu, hãy xem tác phẩm của em đây
Lin thích thú nhìn về phía cầu thang, Khang cũng nhìn theo,
và thêm 1 lần nữa cậu sững người lại. Kris bước xuống, vẫn là chiếc đầm trắng
sáng nay, giờ thêm khoác ngoài là chiếc áo sơ mi ca-ro đỏ side rộng và đôi giày
bệt màu nude dưới chân. Nhìn tuy không hợp nhau nhưng rất cá tính, và đây đều
là do Kris tự phối thôi, còn tác phẩm của Lin? Chính là mái tóc tết đuôi cá, nhỏ
chỉ thắt hờ, khiến cho Kris trông rất nữ tính dịu dàng. Và hoàn toàn không có
son phấn
Khang đơ tại chỗ, mắt không chớp. Đến khi gió lạnh lùa vào
khi Kris mở cửa, cậu mới tỉnh
- Em mặc vậy..không lạnh àh???
Kris đứng ở cửa một lúc, rồi nhún vai
- Không
Lin với tay lấy áo khoác rồi kéo Khang ra ngoài
- Bọn tớ đi đây, goodluck Kris
Nhỏ nháy mắt với nó, Kris khẽ gật. Đi được một đoạn rồi Lin
ngoái lại hét to
- Merry Christmas !!
Kris mỉm cười, quay người đi về phía chỗ hẹn
Jongan giờ đây chìm ngập trong ánh đèn lung linh. Rất nhiều
gia đình, cặp đôi đổ ra đường, những bài thánh ca dần vang lên, nụ cười và câu
chúc giáng sinh trở nên thật tự nhiên giữa những người xa lạ. Đây chính là
không khí Giáng Sinh. Thật ấm áp.
Khi Kris đến nơi, đã thấy Phong đứng đợi sẵn. Hắn quay lưng
về phía nó, tay đút vào túi quần. Kris bỗng bước chậm lại, thật chậm, để ngắm
thỏa thích dáng người thân quen đó. Đến giờ Kris vẫn không thể tin được, việc
Phong còn sống, cứ như là 1 giấc mơ, một giấc mơ thật đẹp. Kris đã đứng sát
Phong từ lúc nào. Mùi hương cam chanh thoảng đến. Rất dễ chịu. Kris bất chợt
đưa tay toan chạm vào lưng Phong, nhưng nó đã khựng lại
- Trễ 5 phút
Phong chợt lên tiếng, giọng không nghe ra cảm xúc gì. Kris hạ
tay xuống, lùi lại 2 bước. Phong xoay lại, vẫn giọng điệu đó
- Đưa đây
- 3 lần
- ??
- Anh nói câu này 3 lần từ khi chúng ta gặp nhau. Không còn
gì hay hơn để nói sao??
- Không
- 4 năm qua..anh thế nào??
Kris ngập ngừng hỏi. Phong liếc mắt nhìn chỗ khác, có vẻ
không muốn trả lời
- Trả lời 3 câu hỏi, em sẽ trả bông tai cho anh
Có vẻ đã đánh động được Phong, hắn quay lại nhìn nó, nhếch
miệng cười, rồi nhanh như cắt tiến lại gần Kris, ép sát nó vào thân cây, chầm
chậm, đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt xinh đẹp. Kris bất ngờ không phản ứng được,
tim đập nhanh dần. Phong dần cúi xuống, gần đến nỗi Kris có thể cảm nhận được
hơi thở mát lạnh của hắn. Khi 2 khuôn mặt đã kề sát nhau, Kris theo phản xạ nhắm
chặt mắt lại, Phong tiếp tục cúi thấp, lướt qua làn môi mềm, nói khẽ vào tai nó
- Không hứng thú
Nhanh như cắt Phong đã đứng thẳng dậy. Kris đưa tay chạm vào
tai, chiếc bông tai đã biến mất
- Chiếc bông tai quan trọng vậy sao?
- Phải
- Tại sao?
- Không liên quan đến cô
- Đó không phải câu trả lời
- Tôi không trả lời
Phong quay người bỏ đi
- Dương Thiên Phong
Kris toan đuổi theo, thì
Một khẩu súng chĩa thẳng vào thái dương của nó.
Phong vẫn bước đều đều, xa dần xa dần.
Nhét headphone vào tai, hắn khẽ nhếch môi, đôi mắt lạnh căm
- Em gái xinh đẹp, em chọn nhầm người để đùa rồi
- Đừng trách bọn anh nhé, bọn anh chỉ làm theo lệnh của đại
ca thôi
- Giáng Sinh vui vẻ
1 loạt tiếng súng lên nòng, chĩa thẳng vào Kris
Xem ra muốn lành lặn thoát khỏi đây
Là điều hoàn toàn không thể