Lại một buổi sáng nữa bắt đầu nhưng có một chút khác biệt với mọi ngày.Nó được bắt đầu ở quán bán bánh và đồ ăn nhẹ quen thuộc happy life.hôm nay nhi không phải lên lớp học nên đến đấy làm bù cho mấy ngày cô vắng mặt.
-chào em gái…!!!...mấy ngày rồi không thấy em đi làm…quán mất khách đây!...hi hi
-anh minh cứ đùa em…em mà có nghỉ…quán mình vẫn buông bán tốt như thường mà!mấy hôm em ốm nên khoogn đi làm được…hôm nay em đi bù nhé!
-ừ…em không đi làm mọi người nhớ em nhiều lắm đấy!vào trong đi em…
-chào em…nhi…em đi làm lại rồi hã???
-ui…nhi…mày chết ở cái xó nàogiờ mới chiu ra hã???
-chào…chào…cậu có chuyện gì mà mấy ngày không thấy mặt mũi zậy???
Mọi người trong quán vừa thấy nhi đều hết mực chào đón vui vẻ và hỏi thăm không ngớt,làm nhi cảm thấy thật sự hạnh phúc.
-thôi được rồi mọi người…em bị ốm chứ đã chết đâu mà khiếp thế…gì thì cũng rất cảm ơn tất cả đã quan tâm…yêu quý và lo lắng cho em nhiều như vậy…em cảm ơn!!!
-đấy nhá!!!...cô bị ốm mới mấy ngày mà mấy anh đẹp trai hỏng thèm lai vãn tới quán nữa luôn đó…thiệt đáng gét…đúng là lũ quỹ sứ hám gái đẹp mà!
Một người con trai cao ráo đi õng à õng ẹo,giọng nói điệu đà ra trước nhi
-hihi…không giám không giám…cát hạ nói quá…tại hạ chỉ là nữ nhi thường tình…nào đâu giám tranh giành chức mỹ nữ happy life quán của chị lâm đâu…ha ha ha haaaa
Nhi nói hài hước rồi tuông một tràng cười ha hả ôm cũng cười hã hê làm cả quán được phen cười vỡ bụng
-ứ ừ…hứ...quỷ sứ không hà…mấy người đừng có mà ỷ đông bắt nạt tui…tui méc anh minh giờ đó nghe…hứ
Nói rồi cậu ta nguẩy mông bỏ đi làm cả đám một lần nữa không nhịn nỗi cười
-thôi…thôi…được rồi các em…vậy đủ rồi…tất cả đi làm việc đi!
Anh minh mà đã lên tiếng là cả đám im re và nhanh chóng đi làm việc dù cho những lời nói thì hết sức ngọt nào nhưng lại vô cùng có uy lực,tất cả vì sự nghiệp bảo toàn tiền lương.làm việc từ sáng tới chiều,thời gian nghỉ ngơi thì vô cùng ít ỏi,từ lúc nhi đi làm lại,khách kéo đến ăn cũng nhiều hơn.Chờ mãi cũng hết giờ làm,nhi ra về trong bộ dạng bơ phờ, mệt mỏi.Vẫn là bộ quần rin áo thun,vai đeo balo cực phong cách nhưng thật ra cũng chẵng phải phong cách gì,đơn giản cũng chỉ vì nó hợp với túi tiền của cô.những bộ váy,áo lông đắt tiền xa sỉ,có lẽ cô chưa bao giờ mơ mộng đến ngày được sở hữu nó,cô lê bước mệt mỏi về phòng trọ
-kittttttttttt……….
Chiếc audi R8 quen thuộc dừng ngay bên cạnh cô.tấm kinh được hạ xuống,đúng như cô dự đoán,người trong xe không ai khác chính là kiệt bởi ngoài kiệt thì thú thật cô chẵng còn quen ai đi xe hơi đắt tiền và giàu có như cậu.
-này….người đẹp có thể lên xe đi chơi với anh được không???
-không…tui hõng rãnh!!!
-thôi đi chị 2…được cơ hội là chãnh liền à…lên xe đi…tớ chỡ cậu đi đến chỗ quen thuộc…ăn thứ quen thuộc nhé!!!
-thôi đi…đừng có hòng mà dụ dỗ tớ…tớ mệt lắm…làm việc cả ngày rồi…giờ tớ chỉ muốn nghỉ ngơi thôi…mấy que kem đó lúc này vô tác dụng với tớ rồi!!!
-thôi mà…năng nỷ đó…đi chơi một mình chán lắm luôn…nếu mấy que kem không được thì thật nhiều que kem nhé???...đi đi mà…băng nhi tỷ tỷ…tỷ tỷ dễ thương,đáng yêu,xinh đẹp…nhanh chứ không thấy em đỗ xe bừa bãi an ninh nó hốt xe em luôn bây giờ!
Kiệt ra sức năng nỉ đến gãy cả mỏ,cố làm mặt cún dễ thương mong cô đồng ý nhưng bình thường không cố làm thế thì với làn da trắng min,baby của cậu cũng đủ làm nhi mềm lòng rồi.
-thôi được rồi…!!!...đi xí thôi…tớ mệt lắm…mãi còn đến lớp học nữa…
-ờ ờ…biết…biết rồi…!!!
Kiệt phóng xe lao vun vút trên đường quốc lộ nhanh đến độ xem vượt đèn đỏ mấy lần.sau một hồi cua quanh co,chiếc xe cũng dừng dưới ngọn đồi quen thuộc,cả hai lại bước xuống và đi bộ lên đỉnh.Lần này đi thì khác hẵn với mấy lần trước do đi nhiều thành quen nên thấy rất nhanh,thùng kem thì kiệt vác,nhi chỉ việc lếch thân mình lên thôi.tới ngọn đồi,khung cảnh vẫn đẹp như ngày nào,hai đứa nằm sãi dài trên bãi cỏ xanh mềm mại rồi thay nhau hét to,xua đi những mệt mỏi.Như mọi lần,nhi đều là người lục kem ra ăn trước,chơi với cô đã quá lâu thành ra đã từ lúc nào không hay biết,sở thích ăn kem của nhi cũng đã trở thành sở thích chung của cả hai người.nằm thưởng thức những que kem mát lạnh và thi thoảng lại lấy quẹt mặt nhau rồi lại rượt nhau chạy.những ngày tháng trôi qua cùng nhau giữa nhi và kiệt thật vui vẻ,hồn nhiên và thật con nít.
-nhi này…cậu nghỉ sao nếu ta đặt cho ngọn đồi này một cái tên…đến đây nhiều như vậy mà nơi đây chưa hề có cái tên nào???
-ừ…ý hay đó…để tớ nghĩ xem nào…trên này gió lộng,có cỏ trãi dài, đứng ở đây ta có thể nhìn ngắm mặt trời một cách dễ dàng nhất…ngọn đồi mặt trời…cậu nghỉ sao với cái tên này???
-ừ…được đấy…tớ duyệt…từ nay nơi đây sẽ là ngọn đồi mặt trời!..ha ha haaaa
Rất tâm đắc với cái tên nhi đặt kiệt cười sản khoái,trời cũng đã chiều tối,cậu lên xe chở nhi về tới phòng trọ.vào phòng,cô nhanh chóng tắm rửa rồi đánh luôn một giấc tới sáng.đối với nhi mà nói,cô không hề có khái niệm xem hay học bài trước khi đến lớp,kiến thức luôn luôn sẵn sàng chỉ chờ đúng thời điểm thì chỉ việc phát huy ra mà thôi.thi thoảng cô vẫn đến thư viện để đọc sách nhưng chủ yếu là chỉ để biết thêm thôi vì lẽ những thứ gì cô đã học qua một lần sẽ khó mà quên đi được.cô có chỉ số IQ khá cao,sự tư duy và trí nhớ vô cùng tốt.
Sáng hôm sau,nhi lại chuẩn bị cặp sách để đến lớp,mới bước vào mọi người đã bu kín xung quanh ríu rít hỏi thăm.nhi là vậy,cô hoàn toàn trái ngược với chị gái của mình,dù ở bất cứ nơi đâu cô cũng luôn nhận được sự yêu quý và quan tâm của mọi người bởi cô xinh đẹp,học giỏi,thông minh,mạnh mẽ nhưng cũng rất là thân thiện,hòa đồng.
-chào mừng cậu đã trở lại…Băng Nhi…
Kiệt từ phía sau bước từ từ chậm rãi trịnh trọng về phía nhi khẽ nháy mắt tinh ngịch khiến tất thẩy cô gái xung quanh đều chết ngất,say xẫm.cả đám tất thảy đều nhường đường dẹp sang hai bên cho kiệt đi
-cảm ơn cậu…hihi…
Nhi cười một cách nhã nhặn,hiền hòa rồi cùng kiệt trở về chỗ ngồi trãi qua những tiết học vô cùng thú vị và một điều hết sức ngạc nhiên,cho đến hết giờ học mà kiệt chẵng hề gây ra lỗi gì để bị phạt chạy 10 vòng như mọi ngày.
-reng reng reng……
Tiếng chuông báo hiệu hết giờ học vang lên văng vẵng khiến ai nấy đều vui mừng vì sắp được về nhà.kiệt đang đi về phía nhà xe của học viện thì từ phía sau nhi chạy đến
-Hùuuuu…. Hihiiiiii…
-hết hồn…cậu bị cái gì thế hã???
-hi hi…có gì đâu…này…sắp thi rồi…có giấy báo bọn mình được nghỉ ngơi thư giản 3 ngày trước khi thi đấy…cậu thấy sao nếu tở rủ cậu về nhà tớ chơi hã???
-đương nhiên là đồng ý rồi…thậm chí là rất vui nữa!!!
-vậy mà tớ còn nghĩ cậu sẽ từ chối đấy chứ!...
-làm gì có!...tớ mừng không hết ấy chứ…hôm đó…tớ sẽ mặc một bộ đồ thật bãnh bao và sẽ trịnh trọng giới thiệu với bố mẹ cậu…tớ…hoàng anh kiệt…đẹp dai…tài giỏi…giàu có…là bạn trai của con gái 2 bác…ha ha haaaaaaa
Kiệt nói như thể đó là sự thật hiển nhiên vậy,mãi luyên thuyên mơ mộng tận 9 tầng mây thì nhanh chóng bị nhi làm tan mộng
-bốp!!!!.....
-á...aaaaa…cậu sao vậy…đanh đau điếng…
-ai bỉu cái tội nói balap chi…như vậy còn nhẹ đấy…tớ còn định nện cho cậu mấy cái nữa nhưng nễ tình cậu cho tớ ăn kem miễn phí đấy chứ không thì cậu cũng nhừ đòn rồi.
-vâng…thưa băng nhi tỷ tỷ…em lỡ lời…vậy bữa đó em qua đón chị được không ạ!
-ùm!...hiiiiiiiii
Nói rồi cả hai tiếp tục bước đi,ánh nắng buổi chiều tà tà ngã rộ xuống sân trường hòa vào làng người đông đúc các học sinh dường như cố tình tô thêm vẻ đẹp của kiệt và nhi trở nên sắc màu hơn,rõ nét hơn…một tình bạn đẹp hơn.