Tình Yêu Định Mệnh (New)

Chương 18: Chương 18




Tútttttt…..túttttttt…....túttttttt

-alo!?

-Quân đây…em ổn chứ?

-vâng…không sao…em ổn mà…anh ốm sao…dọng nói anh…

-không…anh không sao…thế thì tốt rồi…thôi…chúc em ngủ ngon

-vâng

Trời chập tối,ngồi nhâm nhi ly rượu dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo,men rượu nồng nồng làm quân không sao quên được những hình ảnh của như.Nhưng gọi điện cho cô thì anh cũng chỉ có thể hỏi thăm vài câu,những lúc thế này anh chỉ muốn uống thật nhiều để quên đi hình ảnh dịu hiền,ánh mắt đằm thắm.bình thường anh luôn bảo thủ,luôn ép cô làm theo ý của mình cũng bởi anh sợ nếu để cô tự nguyện thì có thể cô sẽ không chọn ở bên anh.ngay lần gặp đầu tiên anh đã phải lòng cô,vậy nhưng để nói ra những lời sâu thẳm tận đáy lòng thì thật khó.cứ ngồi trên chiếc sofa mà uống như một kẻ điên dại rồi ngủ quên lúc nào không hay

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * ** * * * * * * * * * * * *

Sáng hôm sau,khi ánh nắng chan hòa,chim bay dập dờn khắp bầu trời trong xanh một ngày mới bắt đầu.Như rất phấn khởi vì xong hôm nay,cô sẽ được về đoàn tụ với gia đình sau gần một năm học ở học viện genius star,một buổi sáng tốt lành cô khởi đầu nó bằng việc đi bộ đến trường học.ở đây,2 bên của các con đường đều được trồng cây xanh đỗ bóng mát rượi,chim được thể ùa về đậu tấp nập,làm tổ,sinh con.cái không khí mát mẻ ở đây thật sự rất hòa hợp với tâm trạng như lúc này.trường cũng gần nên chốc là đến,cũng như thường lệ,cô vẫn vào lớp học như thường,vẫn vào vị trí của mình nhưng khác lạ thay.không còn là những ánh mắt đằm đằm sát khí uất hận ganh gét nữa mà thay vào đó là những nụ cười.những đứa con gái đã hành hạ cô đến sống dở,chết dở hôm nay lại cười với cô sao.những nụ cười không hẵn là quý mến,cũng chẵng phải hòa nhã gì,nó cứ giống như có tai ương gì sắp ập đến ngay với cô vậy.những nụ cười đó có thể xem là nụ cười thõa mãn đi,nhưng thôi,cô không có nhiều thời gian mà bận tâm đến những chuyện đó,chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến,yên ổn giờ nào hay giờ đấy,giờ thì cô thật sự cảm thấy bồi hồi hạnh phúc,rất hạnh phúc.ra chơi,cô dạo quanh sân trường trong vô thức lại dừng chân trước lớp học của Hạ Quân,định mặc kệ và không bận tâm nhưng chả hỉu sao cô lại đưa mắt nhìn vào lớp học.

-sao anh quân không đi học nhỉ!...chã lẽ anh ta ốm rồi…hay là có chuyện gì chăng…mà….tự nhiên lại đi lo cho người ta chứ…mình điên rồi…điên quá rồi

Thoáng suy nghĩ rồi Như đi thẳng một hơi vì sợ rằng nếu đứng đó thêm chốc nữa chắc cô sẽ nghĩ rằng mình thích Quân mất,điều đó là không thể.chờ mãi cuối cùng cũng hết những tiết học dài dằng dặc,giờ thì chuyện gặp được bố mẹ chỉ là thời gian thôi.Như sẽ về phòng trọ giọn đồ,rồi ra chỗ hẹn về với nhi,cứ nghỉ tới đây là tim cô lại nhảy nhót vui mừng.

-Như…Như ơi….!!!!

Từ xa một cô gái chạy hớt hải chạy tới luôn miệng cứ gọi tên Như,điều đáng ngạc nhiên đó lại là Tố Lan

-cậu gọi tớ có chuyện gì vậy???

-anh…anh Hạ Quân…đang đợi cậu ở trước cổng á…ãnh cầm theo đóa hoa hồng bự lắm…không biết ãnh muốn gì nữa!!!

-anh Quân sao?…tớ biết rồi…tớ đi ra xem có chuyện gì !!!

-a…khoan…khoan đã…cậu định ra gặp anh ý lúc này sao?

-tại sao lại không phải lúc này?

-chờ cho học viên về hết đã…tớ nghĩ anh ấy định tỏ tình với cậu đấy…

-không có đâu…lan đừng hiểu lầm…tớ với anh ấy không…

-không…tớ không có ý gì đâu…c hãy bỏ qua cho tớ nhé…những việc tớ đã làm thật tệ…cho tớ xin lỗi nha!

-không…không sao đâu…t không trách c đâu!!!!

-thôi…được rồi…học viên về hết rồi…cậu ra gặp ãnh mau đi…đừng để anh ấy đợi lâu.

-ừ…cảm ơn cậu!

Nói xong rồi Như đi trước,tố lan cũng đi sau

-thế này đã được chưa hã huy?

-ok…men lắm rồi…thế mày định đi tay không à?

-vậy còn cái gì nữa???

Huy quay lưng đi thẳng một mạch ra mở cốp xe lôi thứ gì đó,mới sáng dậy Quân đã gọi điện mời Huy sang nhà tư vấn.sau một đêm say mèm,cậu đã lấy hết can đảm để rồi hôm nay,Quân sẽ nói ra hết những tình cảm tận đáy lòng mình cho Như nghe.dù cô có đồng ý đón nhận hay không,thì Quân cũng sẽ vui vẻ chấp nhận.

-này…mày cầm đi…..

-gì thế này…mày mua hoa hồng hã…nhiều thế…không ngờ mày lại có thể chu đáo vậy đó…nói thật đi…tao không tin mày chưa có em nào đâu nhá!

-mày thôi đi…đã bảo là không…mấy vụ này trong phim nó chiếu đầy đó thôi!

-haaahaa…nhưng cũng phải cảm ơn mày nhiều nha…thằng bạn tốt!!!!

-ừ…không có gì…mày đi đi…trễ rồi…giờ này học viên đang ra về đấy!

-ừ…tao đi đây

-chúc may mắn ^.^

-ừ…tao biết rồi 

Quân vội vã chạy ra xe rồi phóng với tốc độ cực cao

-em sẽ đồng ý chứ…nhất định phải thế nhé!...đợi tôi!

(vừa đi vừa tự nhủ với lòng,nếu không phải hôm đó tình cờ nhìn thấy như thì có lẽ sẽ không có chuyện anh yêu cô thế này,cứ nghĩ đến việc sẽ gặp rồi đứng trước cô nói ra những lời….đó…tim anh cứ đập liên hôi như muốn nhảy ra ngoài vậy)

----------------------------------------------------------------------------------------------------

-Kiệt!!!!...vào giúp tớ bưng đồ ra đi!...

-ừ…vào đây!!!

Lúc này bên Nhi cũng đang chuẩn bị sắp xếp đồ đạc để về nhà,Kiệt sẽ là người đưa 2 chị em nhà Nhi về

-vui quá!!!....chỉ 1 tiếng nữa thôi là tớ được đoàn tụ với cả nhà…1 năm rồi không gặp chị Như…không biết chị ấy có khỏe không?...có ốm yếu gì không?...học tập có tốt không?

-thôi đi…1 năm mà cậu cứ làm như là thất lạc nhau từ nhỏ vậy!!!

-cậu…sao cậu không nói được câu nào khiến tớ vui nỗi nhỉ!...người gì đâu! 

-đùa thôi…zận hã…đồ con nít!!!

-ai con nít…có tin tớ cho cậu gặp diêm vương luôn không!?

-ấy thôi…thôi…không giám…xin lỗi tại hạ đã đắc tội 

-sax…thôi nhanh đi…thích quá…hì hì

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Học viện geniustar:

Như ra tới cổng trường thì thấy ngay chiếc limo quen thuộc mà Quân thường chỡ cô đi.

-anh ta định làm gì thế chứ!???

Một thoáng chần chừ rồi cô cũng tiến lại chiếc xe,tuy tỏ vẻ khó chịu nhưng thật ra thì trong lòng cô vẫn đang thầm mong muốn Quân sẽ mang đến điều gì đó thật bất ngờ như lời Tố lan nói,cửa xe mở ra

-là cô ta…

-này…các người là ai bỏ tôi ra…có ai không???...cứu…cứuuuuuu tôi voiiiii!!!!

-câm mồm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.