-Lên xe mau,hoặc mày sẽ chết ngay tại đây!!!
Lời uy hiếp từ một đám người bịt mặt khiến Như vô cùng hoảng sợ không còn cách nào khác đành leo lên xe và làm theo lời bọn chúng nói.Vì chạy với tốc độ cực cao nên vừa đến nơi thì Quân đã thấy Như lên xe cùng một đám người không rõ là ai
-cô ấy đi cùng ai vậy???...theo mình biết thì cô ấy không quen ai trong cái thành phố này cả…lẽ nào???!!!
Thoáng suy nghĩ lướt qua đầu Quân,nhanh chóng cầm điện thoại lên và gọi cho Như đồng thời bám theo chiếc xe đáng ngờ đó.Nhưng sao gọi mãi,gọi mãi,10,20 cuộc vẫn không ai trả lời.bất chợt chiếc xe dừng lại làm Quân cũng phải bẻ tay lái lách nhanh vào bờ,một tên trong xe bước xuống tay cầm lấy chiếc điện thoại
-Là điện thoại của Như…chắc chắn cô ấy đang gặp nguy hiểm…phải liều thôi!
Tên cầm điện thoại ở lại bắt một chiếc taxi quay về phía trường.Chiếc xe chở Như lại tiếp tục lăn bánh.không chờ đợi thêm,Quân chạy xe với tốc độ ánh sáng chặn đầu chiếc xe của bọn bắt cóc lại.do quá đột ngột và bất ngờ nên chiếc xe của bọn bắt cốc thắng gấp xì khói hỏng luôn tại chỗ không thể chạy được nữa.Quân mở cửa và lập tức xuống xe
-chúng mày là ai?...sao lại bắt cóc cô ấy?...ngon thì ra hết đây!!!
-Hạ Quân…là anh…anh đúng không?(nghe thấy tiếng quân hét lớn,Như mừng rỡ như bắt được tia hy vọng mong manh vậy,cho đến giờ cô mới nhận ra…chỉ cần nhìn thấy anh…nghe thấy giọng nói anh thì dù có ở trên đống lửa cô vẫn thấy an tâm,an toàn đến lạ kỳ)
-mẹ kiếp…tên khốn nào thế!?
-em không biết nữa đại ca ơi…chắc là bồ con nhỏ này!
-bốp…mày ngu vừa thôi…gọi ngay cho cô chủ báo cáo tình hình và hỏi tên khốn đó là thằng nào…có xử nó luôn không?
Tên cầm đầu nỗi máu điên lên đánh tụi đàng em,sau vài phút gọi điện cho người sai khiến bọn bắt cóc.Nhận lệnh không được xử mà chỉ ra tay cảnh cáo thôi,cả bọn kéo hết ra khỏi xe tiếp lời Quân ngay
-giờ mày biến!!!....hay để tụi tao ra tay…khôn hồn thì phắn mau!
-tụi mày mới là người phải biến đấy…giám đụng đến người con gái ấy…tụi bay cứ chờ chết đi…lũ khốn
Vừa dứt lời quân bay đến đấm cho tên cầm đầu một cú dáng trời,tụi đàng em mới đầu hơi hoảng loạn nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh sau câu nói của thằng đại ca
-tụi bay đâu…xử nó cho tao…còn đứng đó à!
Cả 3,4 đứa cùng bay vào làm Quân không kịp trở tay chỉ né được 2 tên,2 tên còn lại đứa thì đấm vào mặt,đứa thì múc vào bụng.Đau không gì tả được,Quân ngã lăn ra đường quằn quại
-thế nào…ra oai với tụi này à…giám chống cự với tụi này à…đến ngày tận số của mày rồi đó chú em.
-AAAA…hự hự….AAAAA…bịch….!!!
Ý chí không cho phép Quân gục ngã,nếu cậu chết thì sẽ không còn ai cứu Như,sẽ không còn ai bảo vệ cô.thu hết sức lực bật dậy gạc chân một tên,đấm một tên và đá xoáy vào bụng tên cầm đầu,chỉ còn 3 tên.Quân chạy thật nhanh về phía xe của bọn bắt cóc,3 tên còn lại cũng rượt theo
-Như…Như…em nghe tôi nói không?…có nghe thấy tôi đang gọi không?…ra khỏi xe mau...chạy nhanh qua xe anh…em nghe thấy không???
-là hạ quân…anh quân…
Nghe quân nói,Như ngay lập tức nhảy xuống xe,nhưng khi cô thấy phía sau quân là ba tên to khỏe với ánh mắt và khí thế giận dữ có thể giết người bất cứ lúc nào.chân tay cô lại run rẫy bất động tại chỗ,miệng chỉ lắp bắp được vài chữ
-anh…anh Quân…cẩn thận…
Quân nghe thấy tiếng Như nhắc nhở mình liền quay lại đá cho 2 tên nằm lăn ra mặt đường.tên còn lại chớp lấy thời cơ sơ hỡ của quân đã rút dao thủ sẵn đâm cậu,cũng may là thời gian học võ với huy đã cho cậu rất nhiều những kinh nghiệm khi giao đấu lúc đông người nên chỉ vị chém trúng tay,máu chảy vẫn khá nhiều.Điều chắn chắc là tên đó đã bị cậu đấm mấy cái liên tiếp rồi ôm mặc mà rên rĩ.
-đi thôi…lên xe nhanh…thời gian không cho phép…giờ ta phải về trường…vào được bên trong học viện sẽ được an toàn…ở đó có các chiến hữu sẽ giúp ta…em hiểu không…đừng sợ…có anh ở đây mà
Vừa kéo tay Như vừa ra sức trấn tỉnh tinh thần đang hoảng loạn của cô,đôi mắt cô đã ướt nhòe nước mắt và lúc này chỉ chăm chăm nhìn vào vết thương của anh một cách đau lòng.Quân và như vừa leo lên xe phóng đi thì lũ bắt cóc cũng bò dậy chặn đầu ngay một xe taxi
-im lặng…xuống xe không tao đâm chết…
-Dạ…dạ…dạ…em xuống…mấy anh tha cho em!!!
Cướp được chiếc taxi,cả 5 tên bắt cóc leo lên đuổi theo Quân và Như.tài xế taxi sau một hồi thẫn thờ mới bớ người ta bọn cướp thì cũng đã muộn,không còn bóng dáng của một ai nữa rồi.
-bọn chúng lại đuổi theo…tình hình này không ổn rồi…em nghe anh nói đây Như…khi anh dừng xe…em hãy chạy vào trường ngay lập tức không được chần chừ!
-còn anh thì sao?
-anh sẽ cản bọn chúng lại…người bọn chúng muốn bắt là em…chúng sẽ không làm gì anh đâu…hãy yên tâm…làm theo lời anh.
-vâng
Quân vốn là tay lái lụa luôn phóng xe với tốc độ chóng mặt,nhưng lần này thật sự anh đã gặp đối thủ.bọn bắt cóc phóng nhanh hết mức có thể bám theo chỉ còn vài ba mét buộc quân phải rẻ tay lái tấp ngay vào lề,học viện cũng đã ở ngay trước mắt.
-xuống đi…làm theo đúng lời anh nói…nhanh!!!
Làm theo lời Quân,Như chạy thật nhanh để vào trường,nhưng cô không thể nào yên tâm được,giờ cô mới biết mình thật sự sợ hãi cái cảm giác mất Quân.Vừa đi vừa ngoái lại nhìn xem quân có xảy ra chuyện gì không,không biết từ lúc nào vị trí của cậu trong trái tim cô đã được phủ kín,kín đến mức không một ai có thể thay thế được.
-chị…chị linh…kia…kia chẵng phải con Như sao???...
-ừ…đúng rồi…đúng là nó…sao…sao????
-em hiểu rồi…chị thấy ở phía sau là anh Quân đang đánh nhau với đám thuộc hạ không,đúng là một lũ ăn hại…lúc nãy thằng béo có gọi hỏi mình…đó chính là Hạ Quân…anh ấy thật không vừa tý nào…
-vậy…vậy giờ phải làm sao?...chẵng lẽ lại tha cho con nhỏ đó?...để nó cướp anh Quân trước mặt chị sao???
-không…đương nhiên là không…nếu em đoán không sai thì nó đang chạy vào trong trường…ở đó có đội tuần tra bạn của quân…đến đó nó sẽ được bảo vệ an toàn…đương nhiên…điều đó sẽ không bao giờ xảy ra…đây chính là thời điểm quan trọng,giây phút quyết định tất cả…chị hiểu em muốn nói gì chứ…hãy nhớ lại những gì chị đã hứa với mẹ…làm đi!!!!!!!!