Tình Yêu Định Mệnh (New)

Chương 20: Chương 20




-chị chấp nhận mất anh Quân sao?...chị sẽ nhường lại người mình thật lòng yêu thương sao?...chị sẽ để người mẹ hết lòng yêu thương chị phải thất vọng sao?...chị…

-không…không…không bao giờ…tao sẽ giết nó!!!!!!!!

Bị sự kích động vô cùng lớn từ Tố Lan khiến Tú Linh hoàn toàn mất bình tĩnh,cái ác đã hoàn toàn đè bẹp và chi phối chút lòng lương thiện ít ỏi trong cô,mọi hành động trở nên vô thức nằm ngoài kiểm soát,nhấp số rồi phóng ga lao như điên về phía Như

-AAAAAAAAAAAAAA….đùng….

Sau tiếng thét kinh hoàng,tất cả đều hướng ánh nhìn về phía Như,một chiếc xe ô tô màu đen hiệu audi đã đâm vào cô,vì tốc độ quá lớn nên Như bị tung lên cách mặt đất một khoảng rồi rơi xuống đập đầu vào mặt đường.máu chảy rất nhiều.Cả đám người bắt cóc đều dừng tay và không thể tin vì họ biết người gây ra tai nạn đó là ai.Quân chứng kiến cảnh tượng đó mà không tin vào mắt mình,tim anh như ngừng đập,bầu trời như sụp đỗ hoàn toàn.

-Như…nhuuuuuuuu…khôngggggggggg…không được…

Thân xát mỏi nhừ,máu từ tay cứ chảy nhưng Quân vẫn chạy đến bên Như một cách điên loạn.

-đi thôi…chạy nhanh…chị nghe em nói không!

-…

Mọi chuyện xong xuôi nhưng toàn thân Linh bắt đầu run rẫy,cô đã giết người,giết người rồi.cô không còn sức lực để nghĩ đến việc tẩu thoát nữa,Lan thì đương nhiên không muốn bị tóm nên đã kéo cô chị đổi tay lái,lùi xe về sau rồi rút luôn,thấy cô chủ rút thì cả đám bắt cóc leo lên xe vọt ngay.Quân chạy đến ôm chầm lấy Như,nước mắt tuông ra như mưa,rơi lã chã khắp mặt đường,lên cả khuôn mặt đang trắng bạch ra vì thiếu sức sống,máu vẫn không ngừng chảy thành vũng

-không…Như…em không được chết…hãy tĩnh dậy đi…em không được chết…em nghe anh nói không Như?…em phải làm theo lời anh vô điều kiện…em nghe không?...bây giờ anh yêu cầu em phải tỉnh dậy…phải mở mắt ra nhìn anh…nói chuyện với anh nào Như…em đừng giả vờ nữa…anh sợ lắm…sợ lắm rồi…đừng thế nữa…xin em đấy!

-anh…anh Quân…

-em…em tỉnh rồi,yên tâm…e sẽ không sao đâu…chúng ta sẽ đến bệnh viện…rồi em sẽ không sao hết…

-không…muộn rồi…hãy nghe em nói…thật ra em…anh…anh Quân…em yêu anh ….em…yêu…anh!

Khó khăn lắm mới nói thành tiếng câu nói em yêu anh,đôi tay buông thõng.Như đã ra đi,ra đi trong uất ức,trong ngẹn ngào trong những giọt nước mắt,giọt nước mắt cuối cùng rơi từ khóe mắt cô cũng là lúc cô từ dã khỏi cuộc sống đầy đau thương này

-không…khôngkhoongggggggggg…Như…AAAAAAAAAAAAAAA…tại sao lại như vậy?…tại sao ông trời nỡ đối xử với chúng con như vậy…tại sao?...tại sao?...tại sao lại cướp cô ấy đi?...tại sao?...tại sao không để con được nói ra rằng con yêu cô ấy…tại sao lại đưa cô ấy đi?...haahaaahaaahaaaahaaaaaaaaaa

Quân cười,nụ cười chua chát,nụ cười xót xa quặng thắt tận đáy lòng.Người dân bắt đầu đỗ ra đường tấp nập,ai cũng xót xa cho cô gái còn trẻ chưa đầy 20 tuổi đã ra đi trong một vụ tai nạn thãm thương,đôi trẻ yêu thương nhau phải chia lìa.Quân ngồi bên ôm cô thật chặt,nước mắt không ngừng rơi.chừng 5 phút sau,đội tuần tra của học viện cũng ra xem có chuyện gì thì nhận ra đó là Hạ Quân.lay lay

người cậu thì mới biết do quá sốc và mất máu quá nhiều mà cậu đã ngất đi.Quân nhanh chóng được đưa vào bệnh viện cấp cứu,đám đông giải tán.

…………………………………………………………………………………………….

-sao lâu thế nhỉ!!!…chị Như không phải là người hay trễ hẹn thế này!

-cậu gọi cho chị ấy đi Nhi…nhỡ đâu có việc gì đột suất lại không về được thì sao?

-ừ

Đến đúng điểm hẹn,nhưng mãi mà không thấy Như đến,Nhi lấy điện thoại gọi ngay cho cô

-có chuyện gì sao?...sao giờ chị còn chưa đến nữa?...tụi em đang đứng ở chỗ hẹn chờ chị cùng về đây!

-…tút…tút….tút…..

-ơ!!!???...

-sao rồi Nhi???

-chị ấy tắt máy rồi…chuyện gì thế nhỉ…tớ lo quá!!!

-đừng lo…chắc chị ấy đang bận chuyện gì đó!

-A…có tin nhắn từ chị Như… “ xin lỗi e…chị bận rồi…em về trước đi”

-vậy thôi…chúng ta về đi…chị ấy không về được thì thôi vậy…còn nhiều dịp khác nữa mà Nhi

-ừ…buồn quá đi mất!!!!!

Nói rồi Kiệt và Nhi lên xe trở về nhà,Nhi thì không phải bàn,cả quãng đường trở về nhà mặc cô lúc nào cũng buồn rười rượi,đã một năm rồi mà.

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * -tới nhà rồi…vào nhà thôi chị…!!!

-…….(im lặng)

-chị đừng có như thế nữa được không?…em mệt mỏi chị quá rồi…có gan thì làm việc lớn…chính chị đã làm rồi còn sợ gì hả!

-có chuyện gì mà hai con to tiếng ngoài đó thế???

Bà Diệp Chi mẹ của Tú Linh và Tố Lan nghe thấy tiếng nói ngoài cổng nên chạy ra xem sao thì thấy hai đứa con đang đứng ngoài.đứa thì hung dữ quát tháo,đứa thì run rẫy đứng nghe làm bà không hiểu gì

-mẹ…mẹ ơi…con…con đã giết người rồi!

Tú Linh thấy bà,ngay lập tức chạy lại ôm chầm rồi khóc sướt mướt khiến bà chi càng lúc lo lắng hơn

-vào nhà…vào nhà đi…rồi có chuyện gì kể mẹ nghe!!!

-sao…nói đi…chuyện là sao?

Tú Linh không thể nói gì nên Tố Lan nói thay tình hình cho bà hiểu

-chuyện là thế này…bọn con chọn hôm nay sẽ hành động…kế hoạch đã được dàng sẵn…tụi tay sai đã bắt được con nhỏ nhưng bị Hạ Quân phát hiện đuổi theo chặn đầu và cứu đi…2 người họ đã quay đầu chạy về trường vì nghĩ ở đó có đội tuần tra sẽ được bảo vệ an toàn…Quân dừng xe để mình con nhỏ chạy vào trường còn anh ta chặn bọn tay sai lại…chị Linh đã lái xe tông vào nó rồi tẩu ngay…chuyện là vậy đó

-sao hai con lại bất cẩn vậy chứ?…gây tai nạn ngay trường ít nhiều cũng ảnh hưởng cả mẹ nữa các con biết không?

-Linh…con không nhớ những gì mẹ dặn sao?…sao con không học tập em con đi?…mềm yếu không phải là con của mẹ!…con đã làm tốt,đã làm rất đúng…giờ không còn ai có thể cướp người con yêu…không còn trướng ngại nào vướng chân con…con không có gì phải sợ cả…chuyện còn lại để mẹ lo hết…rồi mọi chuyện cũng sẽ êm thấm cả thôi.

-mẹ đúng là mẹ của chúng con…(Tố Lan nịnh nọt)

-giờ là lúc mẹ ra tay…nếu đã không có được thứ mình muốn…thì người khác…đừng hòng có được!

Sâu trong ánh mắt bà ta chợt lóe lên sự thù hận khó tả,những đường gân máu nỗi lên đỏ hoe trong rất giữ tợn.Điều đó như dự báo,rồi mai đây sẽ còn có nhiều số phận không may mắn khác phải ra đi giống như Như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.