Tình Yêu Định Mệnh (New)

Chương 7: Chương 7




Cả người nhi bầm tím,đâu đâu cũng là những vết thương thâm tím đau nhức.cô mở mắt,mọi thứ xung quanh hiện lên làm cô ngay lập tức biết được mình đang ở đâu.tường trắng,rèm trắng,ra gường cũng trắng…bệnh viện...nhi chắc chắn là như vậy.

-mình còn sống sao…đúng cái bọn ác quỷ…sao có thể ra tay với mình…1 mĩ nhân tuyệt thế vậy chứ…

Nhi trở người khiến mấy vết thương được lúc hoành hành khiến nhi không khỏi nhớ lại cảnh tượng tối qua.Cô chỉ biết sau khi ăn trọn hai cú đấm rồi đến cú đấm cuối cùng thì cô đã xỉu đi không còn biết gì rồi,cô không biết ai là người đã đưa cô đến bệnh viện,không biết những chuyện gì đã xảy ra sau đó.Cô còn nhớ mang mán trong tiềm thức đâu đó có tiếng còi xe cảnh sát và tiếng cuối cùng cô nghe thấy có ai đó gọi mình.

-ọt….ẹt….rột…rột……!!!!

Và bây giờ thì cô chẵng còn muốn biết gì cả ngoài việc cô đang rất rất đói.tối hôm qua đi gặp tên Gia huy vẫn chưa kịp ăn gì lại còn gặp phải chuyện phiền phức đó nữa,cả tối tới giờ cô chưa có gì vào bụng cả,đã vậy còn bị đánh te tua.

-chào!!!...cậu tỉnh rồi đấy à…vậy mà tớ cứ sợ…cậu làm tớ lo quá cả đêm không ngủ được tý nào!

Một cô gái với chất giọng ngọt ngào trìu mến đang tiến gần về phía giường bệnh.cô lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của nhi làm cô khá ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng di vào ổn định vì chợt nhận ra cô gái đang đứng trước mặt mình lúc bấy giờ là cô bạn mà lúc tối mình đã cứu.

-ừ…tôi không sao…cậu đã đứa tôi vào viện à…cảm ơn nhé!

-sao cậu lại cảm ơn chứ!...người cảm ơn phải là tớ…cậu thật dũng cảm…tớ rất ngưỡng mộ cậu…thật đấy!!!

-hihi…có gì đâu…là người khác họ cũng sẽ như vậy thôi...mà giờ tôi thấy mình hết đau rồi…cho tôi suất viện đi…ở lâu tốn kém lắm!

-không sao…tớ phải trả ơn cho cậu chứ…cậu muốn gì tớ sẽ đáp ứng tất…tiền viện phí tớ trả^^

-thôi…tôi thấy khỏe rồi…tôi cũng chẵng cần gì đâu!

-ơ….cậu….này….???

Đang nói chuyện thì nhi bỗng kiên quyết lạ thường rồi nhanh chóng rời khỏi bệnh viện trở về phòng trọ,để lại cô bạn ngơ ngác khó hiểu về con người cô vừa nói chuyện.ra khỏi bệnh viện

-cái gì thế này…sao trời vằng như nghệ vậy…chẵng lẽ…mình đã hôn mê trong bệnh viện lâu vậy sao…mà cũng phải thôi chứ đến giờ mà mình vẫn cảm thấy ê nhức hết cả mình mẫy…vậy là mình đã nghỉ học nguyên ngày rồi…ái chết

Nhi đang ngẫm nghỉ thì sựt nhớ ra một điều gì đó,cô chợt nhớ rằng nếu cô nghĩ học cả ngày trời rồi chắc kiệt rất lo lắng, cậu ta sẽ tìm cô và gọi cho cô rất nhiều đây

-ôi trời!!!...50 cuộc gọi nhỡ…cậu ấy gọi chi giữ vậy ta…thôi thế này là xong..chắc chắn mình sẽ bị cậu ấy trách mắng nhiều lắm đây.

Tuy rất lo nhưng vì sức lực của nhi không cho phép với cả khuôn mặt cô lúc này nhìn thật thê thãm,băng gạc,băng cá nhân chi chít như xác ướp nên cô phải nhanh chóng trở về phòng trọ để nghỉ ngơi.nằm trên chiếc đệm ấm áp cô đánh luôn một giấc ngủ sâu dài tận đến sáng hôm sau.

Trên sân trường lúc này là kiệt,cậu ta đi qua rồi đi lại kiểu nôn nóng,sốt ruột như đang trông ngóng chờ đợi một ai đó,trên tay thì cầm chiếc điện thoại liên tục bấm số rồi gọi.

-số điện thoại quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được,xin quý khách vui lòng gọi lại sau…vui lòng để lại tin nhắn thoại sau tiếp bíp:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.