Nằm mơ chăng?
Sáng hôm sau tỉnh lại, Vân Sơ sờ trán của mình, từ chóp mũi trượt xuống môi, nàng bị máy sưởi trong phòng làm cho có chút khô, khẽ liếm môi, nàng thẫn thờ nhìn một chỗ, nghĩ thầm, nụ hôn kia chỉ là nằm mơ thôi sao?
Sao Giản Du có thể hôn môi nàng trong trạng thái thanh tỉnh được chứ?
Nàng rũ bỏ những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, lúc này mới nhận ra rèm cửa ngoài ban công đã được mở một nửa, và Giản Du đang ngồi trên xích đu, ngắm nhìn phong cảnh.
Vẫn là chiếc áo khoác của ngày hôm qua, khuôn mặt mộc trông có vẻ trẻ trung, trên chiếc bàn nhỏ có một tách trà đang bốc khói, trong nháy mắt bị gió thổi bay đi. Dường như cảm nhận được ánh mắt của Vân Sơ, Giản Du hơi khựng lại, cô nghiêng mặt sang một bên.
Vân Sơ xuống giường: “Cô giáo Giản, chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng.” Giản Du thu tầm mắt lại, dư quang nhìn thấy Vân Sơ mặc áo khoác ngoài, đẩy cửa ban công ra, đôi chân dưới làn váy tiếp xúc với không khí lạnh co rúm lại một chút, cô nhíu mày, nói: “Thầy với cô đi dạy rồi, bữa sáng ở dưới lầu, đi ăn sáng trước đi.”
Vân Sơ à một tiếng, sắc mặt buồn bã: “Có phải em thức dậy quá muộn rồi không?”
“......” Giản Du nói: “Không có. Hôm nay em có sắp xếp gì không?”
“Hôm nay à, không phải sắp phát sóng trực tiếp sao? Em muốn đến địa điểm ghi hình trước, không muốn về Vân Châu rồi lại bay đến nữa, rất phiền toái.” Vân Sơ cũng kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh Giản Du.
Hỏi cô: “Chị đang nhìn gì vậy?”
Giản Du: “Muốn lấy cảnh nền ở đây.”
Khu biệt thự tấc đất tấc vàng này, trong động lấy tĩnh, tầm nhìn cực tốt. Giản Du muốn lấy cảnh xuân hạ thu đông, hiện tại chỉ thiếu mùa đông. Vì hôm nay thời tiết không tốt, chụp không ra bầu không khí, chỉ có thể từ bỏ.
Giản Du uống một ngụm trà, đột nhiên nói: “Tôi đưa em đi.”
Vân Sơ hai mắt sáng ngời, nhưng lại nghĩ tới điều gì, nhếch khóe miệng, nói: “Vẫn là thôi ạ.” Nàng nằm ở trên bàn nói, nói: “Lỡ như bị chụp được thì không tốt.”
“Có gì không tốt?”
“Chính là...... Chính là sợ ảnh hưởng không tốt.”
“Có gì phải sợ?” Giản Du đặt tách trà lên bàn, đẩy về phía Vân Sơ, vẫn còn ấm, áp vào mu bàn tay đỏ ửng vì lạnh của nàng, nói: “Vốn dĩ chúng ta chính là phải yêu đương ở trong chương trình.”
Vân Sơ: “!”
Giản Du: “Ừm, CP chính trong kịch bản của tôi là em.”
Vân Sơ: “!!”
Giản Du: “Em không muốn?”
Vân Sơ: “Cũng không phải......”
Giản Du bừng tỉnh: “Em thật sự muốn yêu đương trong chương trình, đúng không?”
Vân Sơ: “Em......”
“Không sao.” Giản Du nói: “Em không có kịch bản thì cứ thuận theo trái tim mình đi, đừng lo lắng cho tôi.”
“Trái tim em chính là cùng cô Giản – “ Vân Sơ buột miệng thốt lên, và sau khi Giản Du nhìn sang, trái tim nàng lại chùng xuống, nàng nói thêm “Không phải, ý em là, em là minh tinh, yêu đương không tốt lắm, cho nên cũng không muốn bàn về nó lắm. Xào CP với cô Giản.....” Nàng mím môi, nói: “Đối với em thì trăm lợi không hại.”
Trái lương tâm nói.
Vân Sơ nghĩ, nàng đang nói dối, một lời nói dối rất thông minh, đẩy tất cả các tương tác trong chương trình và những tương tác ở ngoài đời lên kịch bản và lợi ích, nàng và Giản Du đều rũ bỏ sạch sẽ, không ai trả giá thiệt tình.
Khá tốt, nếu chị ấy thật sự nghĩ như vậy thì càng tốt.
Giản Du trầm mặc một lát, nói: “Ừ, vậy nên để tôi đưa em đi.”
Vân Sơ sửng sốt.
Tại sao vòng tới vòng lui vẫn là vòng về đề tài này!
“Như vậy đi,“ Giản Du lại suy nghĩ chủ ý khác: “Tôi muốn viết kịch bản, ở đâu viết cũng như nhau. Cũng đỡ phải đi hai chuyến.”
“...... Được.”
Giản Du vẫn muốn tiếp tục xem bố cục, còn Vân Sơ thì đi rửa mặt, chạy xuống lầu ăn bữa sáng, vừa ăn vừa nghe tin tức sáng sớm, gửi tin nhắn cho Chu Chi Đào, kể chuyện hai ngày hôm nay cho cô ấy nghe.
Chu Chi Đào: Ồ wow
Vân Sơ:?
Chu Chi Đào: Sao cậu không giải thích
Vân Sơ: 【 thắt cổ.jpg】
Chu Chi Đào: Căn cứ theo kinh nghiệm của tớ, chủ động tấn công [ nắm tay ]
Vân Sơ: Kinh nghiệm của cậu?
Chu Chi Đào: Đúng vậy, chủ động trang điểm thật xinh đẹp, chờ đào hoa tấn công
Vân Sơ:......
Vân Sơ: Vậy tớ tìm một cơ hội nói với chị ấy
Chu Chi Đào: Ừa!
Vân Sơ: Nói sao.....
Chu Chi Đào: Thì cậu nói chị có còn nhớ chị đã ngủ em không? Chị phải chịu trách nhiệm.
Vân Sơ: Sau đó tớ bị cô Giản đuổi ra khỏi nhà
Chu Chi Đào:......
Vân Sơ: Vợ của tớ chính là tàn ác như vậy
Chu Chi Đào: Cút
Vân Sơ: Cút
Vân Sơ rối rắm cả sáng cũng không nghĩ ra biện pháp, mà trên mạng đã thông báo chính thức các khách mời quan sát 《 Love Tips 》, những khách mời quan sát về cơ bản đều là những tên tuổi lớn, số lượng tương tác trên official weibo ngày càng tăng.
【 rơi lệ, khách mời quan sát thật sự có Kỳ Kha TvT】
【 Kỳ Kha nói cô ấy xem xong ghi hình thì phát hiện có một cặp đôi thực sự? Không đời nào? Làm sao có thể tìm được đối tượng trong tập đầu tiên của chương trình chứ! 】
【 cho mượn cắn Gia Giản Thừa Sơ một chút, khà khà! 】
【 tôi tin trực giác của Kỳ Kha, trước khi cô ấy và vợ Tống Vũ Thời của cổ yêu nhau, cô ấy đã có linh cảm là Tống Vũ Thời thích cô ấy rồi, quả nhiên không đoán sai, nhất định là có một cặp đôi yêu nhau thật 】
【 Kỳ Kha thật xinh đẹp a a a a a a a 】
【 Tống Vũ Thời đã bình luận! Ha ha ha ha bảo spoil cho cô ấy là đôi nào, cô ấy không muốn ship sai CP, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha 】
【 năm đó tôi chèo sai CP ai tới trả cho tôi......】
【 cắn chút đường của đôi yêu nhau thật, cắn chết ta cắn chết ta 】
【 sao lại có thể đi cửa sau! Có thể trộm nói cho tôi không! Tôi cũng không muốn ship sai CP a a a! 】
【 mọi người nghe tôi nói nè, lần nào tôi cũng ship sai CP, chờ tôi cắn đến đôi nào, mọi người có thể cắn ngược lại, tuyệt đối không có sai 】
【 liên kết -《 đây là Giản Du và Vân Sơ???? 》】
Khi các cuộc thảo luận trên các nền tảng xã hội đang diễn ra sôi nổi, một bài viết lặng lẽ xuất hiện
Trong một diễn đàn nào đó, topic là một bức ảnh không rõ lắm, khoảng cách cũng xa, nhưng là có thể nhìn ra đó là một con đường nhỏ ở nông thôn, hai người đang đi cùng nhau chính là Vân Sơ và Giản Du.
【??? Bọn đầu cơ nói rằng quá trình ghi hình của buổi thứ hai đã được tiến hành, nhưng đó cũng là sau Giáng sinh. 】
【 không thể nào...... Đây là lén hẹn hò sao 】
【 là quay bổ sung cái gì sao? Nếu không thì tại sao lại đến đó trước 】
【 hông thể hiểu một số cặp đôi trẻ 】
【 không nghĩ tới Giản Du cũng là luyến ái não*, trời giá rét như này cũng không ai chạy đến nông thôn 】
*戀愛腦: yêu đương mù quáng, bất chấp.
【 tôi vừa xem lịch trình của Vân Sơ, hôm qua cô ấy đến Bắc thị chụp bìa tạp chí, sau đó liền gặp Giản Du? Hai người ăn nhịp với nhau, đến trước hưởng tuần trăng mật? 】
【............ Nghe không hiểu, công chúa muốn làm gì thì làm đó 】
【 fans Giản Du, chương trình sắp phát sóng, đừng mạnh miệng, không bằng cùng nhau tới cắn CP real 】
【 tôi nghe nói nữ chính phim mới của Giản Du là Vân Sơ, xem ra là lăn giường rất hữu dụng. Còn có các loại bài viết đăng tin, ngay cả chủ topic tôi cũng có thể nhìn ra một cổ vị son phấn, nếu không một nơi hẻo lánh như thế sao có thể trùng hợp bị chụp được? Nói sau lưng không có kẻ nhúng tay thì ai mà tin? Chỉ có thể nói là Giản Du chạy ngay đi, đừng để bị vấy bẩn làm ảnh hưởng danh tiếng đấy, không đáng đâu 】
【 tao nói cmt 97 kia là có bệnh hoang tưởng bị hại gì vậy, tao lặp lại một lần nữa, Vân Sơ là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp Khoa Diễn xuất, mặc dù không nổi tiếng nhưng năng lực nghiệp vụ chuẩn cmnr, mày biết cái gì gọi là viên ngọc quý bị phủ bụi* không! 】
*có nghĩa là vật quý bị che lấp hoặc vật có giá trị rơi vào tay kẻ ngu dốt. Thường được sử dụng để mô tả khả năng hoặc tài năng của một người chưa được phát huy.
【 fans Vân Sơ được khen một chút liền coi là thật sao, ký hợp đồng công ty nhiều năm như vậy mà không nổi tiếng thì thật sự nên xem lại bản thân đi 】
......
Địa điểm ghi hình.
Nhân viên công tác nhìn thấy Vân Sơ và Giản Du xuất hiện ở cửa cũng hoang mang lắm, Giản Du đẩy mạnh vali đi, hỏi: “Tôi nói cho đạo diễn rồi, ông ấy không thông báo cho mấy người sao?”
“Thông báo rồi!” Nhân viên công tác vội nói: “Nhưng mà không ngờ lại nhanh như vậy.”
Tổ chương trình thanh toán nửa năm tiền thuê nhà ở đây, trong khoảng thời gian này sẽ quay những thứ khác, nhưng về cơ bản sẽ không đụng vào phòng của khách mời, phạm vi hoạt động chỉ ở trong phòng khách và trong sân. Bây giờ nơi này đang quay một chương trình tạp kỹ nổi tiếng trên một đài nào đó.
Ma sói đang bước vào giai đoạn gay cấn, Vân Sơ và Giản Du đi ngang qua những người quay phim, cố gắng không quấy rầy đến những người đang quay chương trình, kết quả lại không thể qua mắt được người tinh mắt, liếc mắt một cái nhìn thấy Giản Du, á một tiếng: “Đạo diễn Giản?”
Người lên tiếng chính là tiền bối trong giới diễn viên, đã từng tham gia diễn xuất trong tác phẩm của Giản Du, cũng nhờ vào bộ phim này mà nhận được Giải Nam phụ xuất sắc nhất, tuy nhiên do bận lịch trình nên không có cơ hội hợp tác lần thứ hai, nhưng vẫn tính là quen thuộc.
Hắn vừa lên tiếng, tất cả ánh mắt đều nhìn về bên này.
Vân Sơ: “Cô Giản, là gọi chị đấy, em đi trước.”
Giản Du: “?”
Cô bắt lấy cánh tay Vân Sơ, đi vào màn ảnh: “Thầy Triệu đã lâu không gặp.”
“Cô đây là?” Thầy Triệu hỏi.
“Chương trình tạp kỹ mà tôi ghi hình sắp có buổi họp báo trực tiếp nên tôi đến đây trước.” Giản Du giải thích, cô nhìn quanh một vòng: “Mọi người đang quay chương trình vậy tôi không làm phiền các vị.”
Mặc dù việc quay chương trình bị gián đoạn, nhưng là đối với loại lưu lượng tự mình đưa tới cửa này, đạo diễn cũng không có dị nghị gì, cô ấy còn ước gì Giản Du có thể trò chuyện cùng khách mời một lát, xong rồi thì làm một cái mánh lới tuyên truyền. Đáng tiếc Giản Du không tính ở lâu, thậm chí vì sợ bị cue đến, không về phòng của mình, mà đi theo Vân Sơ lên lầu hai.
Lầu hai lúc này rất thanh tịnh, ngay cả camera cũng đều bị dỡ bỏ, cùng dưới lầu ồn ào tạo thành tương phản rõ ràng.
Phòng của Vân Sơ vẫn như lúc nàng rời đi, nàng treo áo khoác vào tủ, trải ga giường, nói: “Cô Giản, chị viết kịch bản đi.”
Giản Du ngồi vào bàn sách, thuận miệng hỏi: “Vậy còn em?”
Vân Sơ: “Em giám sát chị!”
Giản Du: “......”
Vừa dứt lời, Vân Sơ bỗng nhiên “Ấy” một tiếng ngồi dậy: “Trailer của tập một đã phát hành rồi! Mau đến xem nè.”
Giản Du ngồi lại đây.
Trailer đương nhiên phải càng hấp dẫn thì càng tốt, cho nên luôn có vài cảnh bị cắt nối, tỷ như phóng đại tin nhắn của Văn Tây và Mạnh Chiêu Chiêu gửi cho Giản Du cùng một lúc, ánh mắt hai người giao hội. Lại tỷ như Vân Sơ chạy về phía Giản Du trên đồng rộng, mà Giản Du cầm camera quay nàng. Sau khi trở về, Mạnh Chiêu Chiêu khó chịu mà nhìn Vân Sơ.
Vân Sơ: “...... Tại sao cắt nối biên tập như thế, trông giống như Mạnh Chiêu Chiêu rất hận em vậy?”
Giản Du trầm mặc: “Đây là điểm kỳ diệu của cắt nối biên tập.”
Vân Sơ lướt đọc bình luận.
【 Giản Du là hình tượng vạn nhân mê sao? Tại sao nhiều người thích cô ấy như vậy? 】
【 Giản Du không phải là hình tượng vạn nhân mê, mà căn bản cô ấy chính là vạn nhân mê ha, cảm ơn. Nếu là tôi tôi cũng thích cô ấy 】
【 đã nhìn ra, cặp đôi trẻ mà Kỳ Kha nói chính là Chúc Hoàn Nhĩ và Bùi Vãn, hai người hoàn toàn không dính líu gì với cái đại tứ giác kia, ngọt ngọt ngào ngào mà cô hẹn tôi, tôi hẹn cô, fine】
【 ai nói? Tôi thấy Bùi Vãn rất để ý Vân Sơ, ủng hộ tổng tài và diễn viên tuyến mười tám! 】
【 Giản Du đã gửi tin nhắn cho ai vào buổi tối? Cái này rất quan trọng với tôi….】
【 Giản Du gửi ai thì tôi không rõ lắm, nhất định là Vân Sơ gửi cho Giản Du, cô ta thích (nịnh bợ) Giản Du vậy mà ha ha, đến mức sắp tràn ra tới rồi biết không? Ý đồ xào CP đừng quá rõ ràng như vậy, ả không gửi tin nhắn cho Giản Du tôi sẽ đứng chổng ngược chơi bóng rổ! 】
【 tôi sẽ ăn máy tính 】
【 tôi sẽ ăn TV nhà tôi 】
【 ha hả, tôi sẽ lấy nồi sắt hầm chính mình! 】
Vân Sơ: “......”
Nàng chụp ảnh màn hình lại.
Giản Du: “Em làm gì vậy?”
Vân Sơ: “Chuẩn bị xem hắn ta hầm bản thân trong nồi sắt.”
Giản Du: “......”