Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Chương 51: Chương 51: Cô muốn ôm anh




"Cù Thừa Sâm, anh không sợ tên nhóc phá phách kia khi dễ sao?"

Hai tay của trung tá Cù chống vào tường, giam cô gái nhỏ trong cái bồn tắm bằng gạch men này, hai người đứng trong bồn nước ấm, vừa mới hết thúc một trận "đánh nhỏ".

"Chỉ cần không phải mắt xanh là được." Anh nói.

Ôn Miên cong miệng lên: "Lời này là có ý gì? Cù Thừa Sâm, anh dám chất vấn em trèo tường?"

Trung tá tiên sinh cố ý giữa chặt cằm cô, giọng điệu cảnh cáo: "Vợ, em đã bỏ rơi anh, đi dạo một vòng ở New York."

Ngụ ý tất nhiên là bất mãn.

Mặt Ôn Miên nghẹn đỏ lên: "Đây không phải xuất phát từ lòng nhân đạo, chăm sóc bệnh nhân bị thương hay sao?"

"Hả? Em chăm sóc Tả Luân thế nào?"

Nhìn một cái, lúc đầu Ôn Miên còn tưởng rằng anh không thèm để ý, kỳ thực trong lòng trung tá lại rất khó chịu.

"Em cũng chỉ lau người cho anh ta, rót nước, giúp anh ta ăn cơm, buổi tối thì ở cùng anh ta cho đến khi anh ta ngủ..."

Cù Thừa Sâm vừa nghe lời này, liền cắn lên cái cổ trắng nõn của cô nhóc, "Em dám?"

Ôn Miên ngẩng đầu, liếc mắt thật sâu nhìn người đàn ông này, ánh mắt anh vừa u tối vừa hấp dẫn.

Hai cái tay của trung tá Cù không thành thật sờ lên cần cổ không che đậy của cô, có thể đoán được người đàn ông không hề keo kiệt mà phơi bày dục vọng mạnh mẽ của anh, vả cả, những khối cơ bắp rắnD♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn. chắc chứa đầy sức mạnh đàn ông.

Ôn Miên xấu hổ, đẩy ra, cô không hiểu rõ, đây hình như là lần đầu tiên trung tá Cù cởi quần áo cô, không sợ lộ ra phần chân thật nhất, nguyên thủy nhất trước mặt cô, vật nam tính của anh không chút che giấu lộ ra trước mặt cô, loại tự tin này của đàn ông tạo nên sức quyến rũ không thể cưỡng lại đối với phái nữ.

Sự đứng đắn của anh, sự nghiêm túc của anh, sự bảo thủ của anh, việc coi trọng kỷ luật quân đội của anh.... Mỗi một tính cách đều khiêu khích tiếng lòng cô, khiến trái tim cô cứ ngứa không thôi.

Cho nên, Ôn Miên chỉ có thể bỏ mặc bản thân, cùng anh vui buồn khóc cười, anh giống như một đầm lầy u tối và sâu thẳm, một khi sa vào, sẽ không còn đường giãy giụa, cô mặc cho chính mình bị chìm sâu vào trong đó.

Khuôn mặt của sếp đầy vẻ dục vọng chưa được thỏa mãn, nguồn nhiệt to lớn vuốt vẻ khu vực ẩm ướt của cô gái nhỏ. Ôn Miên bất đắc dĩ, người đàn ông này sao lại dễ bị kích thích đến thể, nói cứng liền cứng à!

Bàn tay của người đàn ông xoa bóp bộ ngực đầy đặn, cô gái nhỏ lập tức cảm thấy một trận khoái cảm dâng trào, một tay của anh làm tròn bổn phận cắm vào. hoa cốc của cô, thong thả ra vào, đầu lưỡi mềm mại đảo quanh trong miệng cô, lưu lại dấu vết ướt át, và cả tiếng chép miệng.

Bị anh mút như thế, nhất thời cảnh tượng có chút ngượng ngùng, Ôn Miên khẽ nhíu mày, phía dưới lại chảy ra càng nhiều dịch nước.

Cù Thừa Sâm phát hiện chỗ đó của cô đã vô cùng ẩm ướt, khóe miệng cong lên, tuyên bố: "Nâng chân lên, cho anh."

Hai cái chân đều bị người đàn ông tách ra đặt hai bên thắt lưng, khí lực của anh thật đúng là mạnh, vững vàng nâng cả người cô lên, áp vào tường sau đó tách nơi đó ra, đột ngột tiến vào.

Người đàn ông cọ sát một chút, hạ xuống, sau khi ra vào vài chục cái, lúc này mới đẩy thẳng vào tận trong cùng.

Cù Thừa Sâm đứng thẳng, Ôm Miên bị anh ôm chặt, phần lưng dán chặt lên vách tường, bởi vì cô sợ té xuống, đành phải kẹp chặt chân vào eo người đàn ông, tư thế như vậy khiến thân thể hai người như dính chặt vào nhau.

Cù Thừa Sâm có phần lưng rộng lớn rắn chắc, có eo có mông, cũng được xem là "cực phẩm" trong đám đàn ông rồi,... Khụ, đương nhiên ý tưởng này cũng không thể để sếp nghe được.

Khuôn mặt của Ôn Miên đỏ như quả táo chín, đứng trong phòng tắm oi bức thiếu không khí không ngừng thở hổn hển.

Hai người dính sát vào nhau, không bị thứ gì ngăn trở, nhìn cô nhóc trong lòng giống như con mèo hoang dùng móng vuốt cào vào lưng anh, trong đầu người đàn ông tràn đầy cảm giác thỏa mãn cả về sinh lý lẫn tâm lý.

Lúc anh dùng sức đâm sâu vào trong cô, giữa mông và eo hình thành một độ cong, hơi lõm xuống, vô cùng khêu gợi.

Ôn Miên đón nhận từng đợt khoái cảm từ hạ thể truyền đến, bỗng nhiên, anh bất động, cô vẫn chưa được thỏa mãn, đành phải xoay xoay thân người, ý bảo anh mau cho cô.

Cù Thừa Sâm gắng gượng đưa vật nóng cứng của mình ra vào nội hạch mềm mại mẫn cảm của cô, vận động nhịp nhàng mang đến một trận thủy triều.

Lúc này, Ôn Miên ngẩng đầu, trông thấy tấm gương lớn ở phía sau lưng bọn họ, thì ra hai chân của cô đang quấn vào giữa lưng người đàn ông như thế.... Hình ảnh trực quan này khiến cô chột dạ không thôi.

Như là cảm giác được trận run rẩy khác lạ của cô gái nhỏ, Cù Thừa Sâm nhìn theo hướng mặt Ôn Miên, vài giây sau, anh không có ý tốt hạ mắt.

Người đàn ông rút vật còn đang cứng rắn kia ra, bàn tay to lớn ôm lấy cả người Ôn Miên, cùng nhau rời khỏi nguồn nước ấm áp.

Anh, anh lại nghĩ đến trò gì thế?

Cù Thừa Sâm cũng im lặng, chân dẫm bước trên nền gạch, hai tay vỗ về chơi đùa bộ ngực của cô, khiến cô không có cách nào kháng cự được, cùng lúc đó, anh đối mặt với tấm gương, ngồi ở cạnh bồn tắm, ôm Ôn Miên quay lưng lại, cách ngồi giống y như bình thường ngồi ở ghế sofa.

Chỉ là hôm nay, có nhiều thêm một tấm gương khiến cô hoàn toàn sụp đổ!

"Cù Thừa Sâm anh.........!!"

Ôn Miên hoàn toàn phát điên, giống con cá vàng nhảy khỏi hồ, không ngừng quẫy đạp, trung tá Cù mặt không đổi sắc, tim không đập loạn, hai ngón tay chen vào chỗ kín của cô, các đốt tay đầy vết chai vuốt ve vách tường phía trong của cô.

Đúng như anh đoán, ngọn lửa của Ôn Miên bị dập tắt ngay lập tức, yếu ớt muốn kẹp chặt u huyệt, lại không lay chuyển được lực đạo của anh, kết quả là hai chân vẫn mở rộng ra.

Vật cứng cao thẳng ngay lập tức nghiền nát hạ thể của Ôn Miên, người đàn ông cắn D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.lên vành tai của cô: "Nâng lên thêm một chút, anh nhìn không rõ."

Anh nâng mông của cô lên, búng vào bên trong bắp đùi cô, đế vật to lớn của mình đâm vào cái lỗ nhỏ đầy nước kia.

Tất cả trình tự đều được phản xạ lại bởi chiếc gương, Ôn Miên nhắm mắt lại, chỉ có thể đổ thừa cho sức lực hai người chênh lệch nhau quá xa, toàn thân cô nhiễm lên một tầng mị sắc e lệ mà kích thích.

Cù Thừa Sâm thưởng thức vẻ ẩn nhẫn (ngấm ngầm chịu đựng) và ngượng ngùng của cô trong gương, hung ác xâm lược để rêu rao tình yêu của anh, dùng sức đâm một cái lại một cái, tất cả bụng dưới đều bị lửa nóng thiêu đốt khó lòng dập tắt, cô kẹp rất chặt, xoắn chặt đầu trước của anh, và cả mỗi một tấc thân cây của anh.

Dòng dịch ẩm chảy ra, dính vào phía trong hai chân anh, thỏa mãn hoàn toàn lòng tự trọng của người đàn ông, miệng anh ngậm chặt vành tai của cô, hai tay siết chặt phần thịt mềm của cô, không cho phép cô chạy thoát.

Đúng ngay lúc tầng khoái cảm sâu nhất sắp sửa khởi động, cửa phòng tắm bị Vire đập thùng thùng.

Ôn Miên ngẩn ra, vội vàng muốn rời khỏi hung khí trên người anh, ai ngờ Cù Thừa Sâm lại nhanh hơn một bước nắm chặt lấy vai cô, khiến cô không thể nhúc nhích.

"Cô Ôn! Cô Ôn! Câu chuyện xưa này rất hay, con muốn cô kể cho con nghe!"

Sự mềm mại ẩm ướt của cô nhanh chóng bao trùm lấy anh, phải dừng lại ngay thời điểm mấu chốt này đúng là muốn giết người mà.

Cù Thừa Sâm thét lớn một tiếng, tìm được nơi mẫm cảm của Ôn Miên, va chạm không ngừng, tiếng rên rỉ thiếu chút nữa đã trào ra khỏi miệng cô.

"Vire........ Cô.......chờ thêm một lát, lập tức ra ngay....."

Trung tá bị câu nói "hai nghĩa" này của cô chọc cười, chớp mắt, con ngươi u tối tăng thêm một tầng kích thích.

Cô gái nhỏ này, thật rất biết mang lại niềm vui cho người khác.

"Cô Ôn! Sao các người còn chưa ra? Đừng có mà không để ý đến con!"

Ngữ khí đáng thương tội nghiệp của tên nhócc thiếu chút nữa đã khiến cô dao động, thời khắc mấu chốt, càng cố gắng ra sức, khiến cả người cô nảy lên một cảm giác đói khát mãnh liệt, chất dịch không ngừng tràn ra, cô thực sự không còn cách nào khác hay sao. Thời gia như ngừng lại, đành phải trả lời Vire một cách khó nhọc: " Được rồi.... Cho cô thêm năm phút nữa.... Lập tức..... Con ngoan ngoãn về phòng đi! Một lát....... cô kể chuyện xưa cho con."

Lúc này Vire mới miễn cưỡng đồng ý, hừ, hiện tại người lớn đúng là càng ngày càng không có trách nhiệm mà!

Đợi đến khi thằng nhóc kia chạy về phòng ngủ, cả người Ôn Miên đã nổi lên một tầng những đóa hồng nhàn nhạt, tầm mắt của cô đảo qua chiếc gương bóng loáng, một trận khí nóng lại truyền đi khắp toàn thân.

"Nhanh một chút......" Cô muốn xong sớm, để có thể đi kể chuyện xưa cho tên nhóc kia.

Ai ngờ Ôn Miên còn chưa nói xong, trung tá Cù đã hỏi lại: "Còn chưa đủ nhanh?"

Cô nhóc này một lát thì nói anh "nhỏ", một lát lại chê anh chưa đủ "nhanh", chậc chậc, bạn xem, còn gì nữa chứ!

Vì thế, sếp hơi nâng cái mông nhỏ của cô lên, đôi mắt như được phủ một lớp sương mù, anh không ngừng nói những lời ân ái vào tai cô, bàn tay nóng bỏng không ngừng chuyển động, tận tình phục vụ cơ thể bên dưới, không để cô thấy trống rỗng một chút nào.

Bỗng nhiên, người đàn ông nắm lấy một bàn tay của Ôn Miên, cúi đầu mút mấy ngón tay của cô, tình cảm dịu dàng trong nháy mắt này, lời bày tỏ của con người kiên cường, thiết huyết (ý chí kiên cường và giàu lòng hy sinh) và ít nói kiệm lời này mới có thể cường hãn mà chấn động lòng người như thế!

Cơ thể của cô gái nhỏ trở nên hoàn toàn mềm mại như mì sợi, Cù Thừa Sâm thừa thắng xông lên, kéo chân cô dang rộng hết mức, xoay mặt cô lại, dây dưa quấn quít mà hôn môi, dưới thân thì tiến công khi chậm khi nhanh, khi lùi khi tiến, rốt cuộc cũng khiến Ôn Miên khóc nức nở liên tục, cả người vừa đau nhức vừa tê dại.

Hai tay của anh đè lên cặp mông nhỏ của vợ, đầu lưỡi rời khỏi đôi môi hồng của cô, tiến mạnh vào trong không ngừng khuấy đảo, ma sát quá nhanh, cô cảm vấy vừa nóng bỏng vừa đau rát, nhưng lại vô cùng thoải mái, không nói rõ được là mùi vị gì.

Cù Thừa Sâm nín thở, chuyển động không ngừng khiến nơi đó của cô ngày càng trơn ướt, phần eo sử dụng toàn bộ sức lực, tay thì nắm lấy đỉnh ngực của cô, khoái cảm không ngừng trào dâng như cuồng phong bão táp, kéo dài không thôi, anh làm sụp đổ tất cả ý chí của cô, Ôn Miên thiếu chút nữa thì thét chói tai, mà anh thì lại không chịu thỏa hiệp, một lần lại một lần, đưa cô gái nhỏ lên đỉnh khoái cảm....

Cơ thể nhỏ này run rẩy trong lòng trung tá vài cái, mùi xạ hương trong phòng tắm từ từ lan tỏa, kết hợp với hương vị nam tính nồng đậm không ngừng vờn quanh hơi thở của cô, Ôn Miên khép chặt mắt, cô thích thời khắc này, hai người trần trụi ôm sát vào nhau.

"Em đi tắm đi, anh đi xem anh bạn nhỏ kia đã."

Lời nói săn sóc của lọt vào tai khiến cô nhóc vô cùng hưởng thụ, cô cười cười, đáp: "Vậy phiền sếp dỗ nó ngủ dùm."

Trung tá Cù cười cười: "Diễn tập thực chiến."

*****

Ôn Miên đổi áo ngủ, vào phòng chỉ thấy thằng nhóc kia đang dựa vào người sếp nghe chuyện xưa, Cù Thừa Sâm rất ra dáng làm cha, nhìn một lớn một nhỏ vui vẻ hòa thuận, cô không khỏi cười ôn như, hơi hơi thất thần.

Nếu thực sự là con của anh, nhất định cũng có thể gần gũi như vậy.

Bạn Vire của chúng ta cũng không sợ người lạ, từ trước đến giờ ai cũng có thể làm quen, cô Ôn đi tới, nó nhanh chóng lật người lại: "Cô Ôn, mau đến đây ngủ."

Trung tá Cù nắm lấy cổ áo nó, nhấc bổng đứa nhóc lên, thả xuống bên cạnh anh.

"Sao anh không để Vire ngủ ở giữa?" Ôn MIên nhìn khuôn mặt giống bánh bao hấp của thằng nhóc, bật cười: "Nó còn nhỏ mà, sẽ té xuống giường."

Cù Thừa Sâm gõ vào trán Vire một cái: "Vợ chú phải ngủ với chú."

Ôn Miên 囧, lúc này cái miệng nhỏ nhắn của Vire cong lên: "Không được, con muốn ngủ cùng với cô Ôn."

Trung tá Cù nhíu mày, tên nhóc thúi, cũng chỉ có nhóc mới dám nói ra lời này.

Ôn Miên bào bọn ho không được cãi nhau, ôm anh bạn nhỏ qua, nhét nó vào chăn: "Được rồi, chú chỉ chọc con thôi, đương nhiên là con ngủ ở giữa, nhắm mắt lại đi."

Ôn Miên hôn lên trán thằng nhóc một cái, trong đôi mắt không tự chủ được mà tràn đầy vẻ cưng chiều.

Cù Thừa Sâm ngửi được mùi hương tươi mát của sửa tắm từ người cô, bỗng nhiên nhớ đến đêm Ôn Miên không có nhà.

Không có cô, nơi này chỉ là một căn nhà trống không. Ánh đèn mờ nhạt không còn những tia sáng ấm áp, căn phòng ngủ trống rỗng cũng không còn nụ cười ngọt ngào.

Có cô nên căn nhà mới trở nên ấm cúng, đây là nơi mềm mại nhất trong lòng anh, chỉ khi có cô ở đây, anh mới là nam chủ nhân của nơi này.

___Mẫu truyện nhỏ___

Ngủ đến nửa đêm, trung tá tiên sinh nghe được tiếng rên rỉ đau đớn, anh mở mắt ra, chỉ thấy hai tay của tên nhóc phá phách đang ôm cổ Ôn Miên, hai chân trần cũng quấn chặt lên người vợ anh.

Anh nhỏ giọng đánh thức Ôn Miên, ôm Vire với cái tướng ngủ vô cùng không an phận sang bên kia.

Sau đó, sếp Cù đại nhân, học theo bộ dáng của học sinh tiểu học, hai tay hai chân bám chặt vào vợ như gấu koala.

Ôn Miên trừng mắt liếc chú giải phóng quân không chút đứng đắn này một cái, "Tướng ngủ này...."

"Anh còn chưa thử qua."

Trung tá Cù nói xong, còn cọ cọ vào vợ vài cái, Ôn Miên giật mình, được rồi, có cái gì đó chọc trúng cô rồi.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.