Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Một chiêu của Tô Tiện vừa xuất, những người có mặt bị chấn động lui xa vô số bước.
Bốn người trong trận đồng thời nhìn về phía Tô Tiện, trước mặt họ chỉ là biển lửa ngợp trời, Tô Tiện đứng ở trung tâm ngọn lửa, biểu cảm lạnh nhạt, khoanh tay nói: “Đủ rồi.”
Giọng của Tô Tiện không lớn nhưng đủ để tất cả bọn họ nghe rõ ràng.
Tô Tiện của giờ phút này khác hoàn toàn với ban nãy, vẻ mặt nàng nhàn nhạt đứng ở giữa, thứ tỏa ra khắp người là ma khí khiến người ta không dám tin. Hiện tại có mặt đều là cao thủ nhưng không ai nhìn ra tu vi của nàng đã đạt đến mức độ nào. Thứ nàng mang đến cho người ta chỉ có nỗi sợ hãi, nỗi sợ xuất phát từ tận trong tim.
Đây mới chính là vạn linh ma âm thực thụ, là vạn linh ma tâm mà vô số yêu ma hội tụ thành dưới vực sâu Thất Hải.
Trong mắt Tô Tiện không có bất kỳ cảm xúc nào, nói xong một câu thì không mở miệng nữa, chỉ lạnh lùng quan sát mọi người.
Không ai biết nàng ra tay như vậy là có ý gì, vạn linh ma tâm thức tỉnh thì sẽ làm gì.
Đến khi Thượng Quan Nghiêu cúi thấp đầu, cung kính nói: “Tham kiến Thần nữ.”
Lần này, ngữ khí của ông ta không giống lần trước.
Tô Tiện liếc mắt nhìn ông ta một cái.
“Tô Tiện, ngươi...” Thành chủ Tứ Phương Thành bước lên trước, vẻ mặt ngưng trọng, chần chừ như có lời muốn nói.
Bên cạnh, nam tử hắc y vừa xuất hiện khi nãy chợt bật cười, cất cao giọng nói: “Chúc mừng Thần nữ khôi phục công lực.”
Tô Tiện không để ý Thành chủ Tứ Phương Thành trái lại quay sang nhìn người mặc hắc y nọ.
Hắc y nhân thu lại nụ cười, khẽ cúi đầu với Tô Tiện: “Quỷ Môn Quỷ Nhất tham kiến Thần nữ.”
Người xếp thứ nhất trong số sát thủ Quỷ Môn, đồng thời cũng là chủ nhân Quỷ môn.
Tô Tiện cau mày, đáp: “Chúng ta về thôi.”
Mọi người đều sửng sốt.
Hai cha con Thành chủ Tứ Phương và Thu Đường khó hiểu nhíu chặt mày, Thượng Quan Nghiêu bên kia cũng hơi ngập ngừng, vẫn duy trì động tác cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Thần nữ, Tứ Phương Thành...”
“Các ngươi tới đây không phải để tìm ta sao?” Tô Tiện cắt ngang lời ông ta.
Thượng Quan Nghiêu lượng lại, gật đầu đáp: “Vâng ạ.”
Bây giờ ở trước mặt Tô Tiện chẳng ai dám nói nhiều dù chỉ một câu. Tô Tiện là vạn linh ma tâm do vô vàn yêu ma ngưng kết thành, hiện tại nàng là thủ lĩnh của chúng ma, sở hữu sức mạnh người thường khó bì kịp, lời nàng nói chính là mệnh lệnh.
Trong lúc này, một đợt khói đen dâng lên, Giáo chủ Hồng Uyên dẫn đầu Huyền Nguyệt Giáo xuất hiện, chúng yêu ma vây kín Tứ Phương Thành, mây đen kéo tới ùn ùn trên bầu trời, huyết khí ập tới. Từ xa đã cảm nhận được ma khí khác thường trên người Tô Tiện, sắc mặt Hồng Uyên nghiêm nghị, cũng như hai người Thượng Quan Nghiêu vừa rồi bước lên trước, nói: “Thần nữ, thuộc hạ tới trễ.”
“Hồng Uyên.” Vẻ mặt Tô Tiện bình đạm nhưng lại phun ra một câu như đã trải qua năm tháng thăng trầm vô tận: “Ta quay về rồi.”
Hồng Uyên cười, ánh mắt như chứa đựng tang thương vạn trượng: “Ma giới chờ thời khắc này lâu lắm rồi.”
Tô Tiện gật đầu, phất tay áo xoay người nói: “Tất cả theo ta về Huyền Nghiệt Giáo.”
Ngay lúc này, bất kể là Huyền Nguyệt Giáo, Quỷ Môn hay Vô Ưu Cốc đều phải phục tùng mệnh lệnh. Mọi người đồng thanh đáp lời, một trận đại chiến oanh oanh liệt liệt cứ vậy mà kết thúc.
Nhưng vẫn có người còn chưa tiêu hóa kịp.
“Ê chuyện gì thế này!” Thu Đường không kìm được muốn xông qua chỗ Tô Tiện cũng may có Thành chủ Tứ Phương Tay ngăn hắn lại. Thu Đường không qua đó được, nóng ruột hét lên: “Sao tự dưng A Tiện đi theo bọn họ rồi? Thế mắc cái gì bọn ta phải ở đây đánh nhau cỡ nửa ngày thế hả? Này!”
Thu Đường thấy Tô Tiện chẳng thèm ngoái đầu bèn la lên: “Cô không quan tâm bọn ta thì thôi đi, chẳng lẽ tới Sở Khinh Tửu cô cũng mặc kệ?”
Bước chân Tô Tiện chưa từng dừng lại như không nghe thấy lời của Thu Đường.
Nhưng ngay sau đó, nàng không thể không dừng lại.
Bởi vì có một người vượt qua đoàn người đến trước mặt nàng.
Sở Khinh Tửu từng là Quỷ Môn Quỷ Tứ, thân thủ rất nhanh nhẹn, bọn họ còn chưa kịp phản ứng hắn đã xông qua, bọn người Thượng Quan Nghiêu thấy vậy nhưng không dám ra tay ngăn cản bởi vì ai cũng biết quan hệ của Tô Tiện và Sở Khinh Tửu. Mặc dù Bây giờ Tô Tiện đã khôi phục kí ức của vạn linh ma tâm nhưng ai biết nàng có cảm tình gì với Sở Khinh Tửu.
“A Tiện.” Sở Khinh Tửu chặng đường, trong mắt hắn không có bọn người Hồng Uyên, Thượng Quan Nghiêu mà chỉ có Tô Tiện.
Tô Tiện ngước mắt nhìn hắn, vẫn không có cảm xúc gì. Tô Tiện là người như thế nào Sở Khinh Tửu biết rất rõ, bình thường nhìn nàng có vẻ trầm mặc nhưng không hẳn là lạnh lùng, ở trước mặt hắn, nàng luôn làm ra vẻ rất hứng thú, nụ cười treo trên môi, ngồi nghe hắn nói mấy chuyện thú vị hay nhạt nhẽo.
Nhưng ánh mắt nàng nhìn hắn lúc này không giống như trước nữa.
Ánh mắt ấy như đang nhìn một người lạ chẳng liên quan gì đến nàng. Nàng không có hứng thú gì với hắn.
Chỉ một ánh mắt này thôi, Sở Khinh Tửu dường như hiểu ra tất cả, hắn nhìn chằm chằm Tô Tiện, thanh âm hơi run rẩy nói: “A Tiện, muội còn là A Tiện không?”
“Tô Tiện là vạn linh ma tâm, vạn linh ma tâm chính là Tô Tiện.” Tô Tiện lạnh lùng nói, nói xong lại liếc những người đằng sau một cái, không thèm để ý tới Sở Khinh Tửu nữa, đi thẳng ra ngoài Tứ Phương Thành.
Sở Khinh Tửu đứng im nhìn Tô Tiện lướt qua người mình, không chút do dự rời đi. Cả người hắn lạnh toát, cái lạnh như thấm vào xương tủy.
Hắn có rất nhiều lời muốn nói, có nhiều câu muốn hỏi nhưng đối diện với ánh mắt xa lạ của Tô Tiện hắn chẳng nói được câu nào. Trong lòng hắn đã sớm biết đáp án, Tô Tiện là vạn linh ma tâm, là người của Ma giới, hắn nghĩ rốt cuộc mình nên làm thế nào để đưa nàng thoát khỏi những tranh đấu này nhưng hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Tô Tiện chủ động bước vào vòng xoáy tranh đấu, có một ngày nàng sẽ thay đổi.
Nhưng có lẽ đây mới chỉ là khởi đầu của vạn linh ma tâm.
Sở Khinh Tửu trơ mắt nhìn bóng lưng Tô Tiện ngày càng xa, nhìn Vô Ưu Cốc, Quỷ Môn và Huyền Nguyệt Giáo kéo nhau rời khỏi. Từ đầu tới cuối hắn chẳng nói lấy một câu.
Hồi lâu sau, Thu Đường đi đến bên cạnh Sở Khinh Tửu.
Thu Đường nhìn biểu cảm của Sở Khinh Tửu hồi lâu, nhất thời không biết nên nói gì, hắn vỗ vỗ vai Sở Khinh Tửu, thấp giọng nói: “Ngươi... đừng gấp, bây giờ A Tiện không được tỉnh táo, ít lâu sau sẽ tốt hơn thôi. Cô ấy liều mạng vì ngươi nhiều như vậy sao có thể nói không nhận ngươi là không nhận nữa.”
Sở Khinh Tửu vẫn trầm mặc, khi nghe Thu Đường nói tầm mắt cũng chầm chậm thu về.
Thu Đường há miệng nhìn hắn nhưng không nói được câu an ủi nào.
Sở Khinh Tửu bỗng mỉm cười nhưng không phân biệt được nụ cười này là chua xót hay đau khổ. Hắn thấp giọng nói: “A Tiện chưa bao giờ đẩy ta ra cả.”
“Ngươi...” Thu Đường ngẩn ngơ, đang muốn nói tiếp thì Sở Khinh Tửu đã cất bước rẽ sang hướng khác.
Thu Đường muốn đuổi theo nhưng Thành chủ ngăn hắn lại. Thần sắc y rất phức tạp, lắc đầu nói: “Ta cứ cho rằng vạn linh ma tâm bị tịnh hóa rồi thì sẽ không xảy ra chuyện nữa, thật không ngờ... Ta đã nói rồi, vạn linh ma tâm là vật chí tà, bây giờ lại còn hồi phục sức mạnh ma tâm, từ đâu về sau e rằng Tô Tiện sẽ trở thành kẻ địch của chúng ta.”
“Sao lại như vậy? Vạn linh ma tâm tồn tại vì cái gì chứ?” Thu Đường mở to mắt hỏi.
Thành chủ Tứ Phương Thành mím môi, lắc đầu, thở dài nói: “Ta cũng không biết. Trên người nó chứa đựng oán khí của vô vàn ma linh, con nghĩ ma loại như bọn chúng sẽ hy vọng cái gì?”
Là cái gì?
Thu Đường ngớ ra, trong tích tắc không nghĩ ra được điều gì nhưng hắn cũng biết đây tuyệt đối chẳng phải chuyện tốt lành gì cho cam. Hắn cắn răng nghĩ tới Tô Tiện lúc trước và Tô Tiện ngày hôm nay, một nữ tử hồng y giống như ma thần bước ra từ ngọn lửa. Nghĩ sao cũng không thể gộp hai người này là một.
Hắn còn thế này nói chi Sở Khinh Tửu.
Tứ Phương Thành xảy ra chuyện lớn. Hôm đó sau khi đám tà giáo bọn họ rời đi không lâu thì Mộ Sơ Lương dẫn Thiên Cương Minh đến nơi. Nhưng người cũng tản hết rồi, Thiên Cương Minh tới có tác dụng gì đâu, Túc Thất chỉ đành để mọi người ở lại, sẵn tiện thương lượng chuyện Vô Ưu Cốc bọn họ tiến công Tứ Phương Thành. Dường như sau sự việc ở Thiên Cương Minh, Túc Thất và Mộ Sơ Lương ăn ý với nhau hơn hẳn, một người phục trách liên lạc với Tam môn thất phái và Bát đại thế gia, một người phục trách điều phối nhân thủ trong nội bộ Thiên Cương Minh, nhanh chóng định xong kế hoạch phải làm sắp tới.
Đối với sự thức tỉnh của vạn linh ma tâm ai nấy đều rất lo lắng. Sau khi Mộ Sơ Lương nghe tin Tô Tiện chính là Vạn linh ma tâm thì kinh ngạc không thôi, lại nghe thêm tình hình của Sở Khinh Tửu hắn bất lực thở dài rồi bỏ đi làm chuyện mình nên làm.
Không lâu sau, bên phía tà giáo có tin tức truyền tới. Sau khi Tô Tiện về Huyền Nguyệt Giáo đã thống nhất thế lực Quỷ Môn, Vô Ưu Cốc và Huyền Nguyệt Giáo lại làm một, ba thế lực cùng hành động, mũi kiếm khó bề ngăn nổi, chính đạo vì thế mà đứng ngồi không yên. Riêng mục đích của mình, tà giáo cũng không che giấu, đó chính là tìm ra hồn phách và nhục thể của Ma quân Hòa Anh sau đó phục sinh hắn ta.
Trước đó Tô Tiện giành chiến thắng Huyền Thiên Thí, có được Tố Hồn Châu nên việc tìm ra hồn phách Ma quân Hòa Anh không phải chuyện khó, có Tố Hồn Châu chỉ dẫn rất nhanh sẽ tìm được thôi.
Như vậy cũng đồng nghĩa với việc nếu chính đạo muốn ngăn cản kế hoạch của bọn chúng thì phải ngăn cản hành động tìm hồn phách Ma quân Hòa Anh của chúng.
Do đó, Túc Thất phái các đệ tử tinh anh của Thiên Cương Minh đi cản trở, nhưng mà phía bên Ma giới do chính Tô Tiện đích thân tìm kiếm hồn phách Ma quân Hòa Anh, mọi người muốn ngăn Tô Tiện đâu phải chuyện dễ.
Thế là khó nhằn rồi, những người trong chính đạo dần rút lui, không còn sức lực đi đánh trả.
Khi vừa khôi phục sức mạnh của Vạn linh ma tâm Tô Tiện đã có thể một mình đấu với tứ đại cường giả, nói vậy thực lực của nàng quá mạnh mẽ rồi, người bình thường làm sao ngăn được nàng. Chỉ một Vạn linh ma tâm đã đáng sợ tới mức đó, nếu Ma quân Hòa Anh sống lại nữa thì kiếp nạn của Nhân giới hơn hai ngàn năm trước nhất định sẽ lặp lại lần nữa. Người trong chính đạo thấp thỏm lo âu nói là vốn dĩ không có ai ngăn cản nổi tà giáo, chỉ có mỗi Mộ Sơ Lương lắc đầu thở dài nói: “Thật ra chưa hẳn là không có ai có thể chống lại Tô Tiện.”
Túc Thất vừa nghe đã hiểu ngay ý Mộ Sơ Lương, hắn không tình nguyện lắm nói: “Ngươi đang nói Sở Khinh Tửu?”
Mộ Sơ Lương khẽ gật đầu.
Những người có mặt đều ngẩn ra.
Chuyện Sở Khinh Tửu chưa chết, Thiên Cương Minh đã ra mặt giải thích cho hắn rồi chỉ là ít ai biết quan hệ giữa Sở Khinh Tửu và Tô Tiện, cũng không ai biết con rối bên cạnh Tô Tiện lúc trước là Sở Khinh Tửu.
Nghe Mộ Sơ Lương tự dưng nhắc tới Sở Khinh Tửu rất nhiều người lấy làm khó hiểu, còn Túc Thất lại rõ ràng hơn ai hết. Theo Mộ Sơ Lương, Sở Khinh Tửu và Tô Tiện trải qua một đoạn tình cảm như thế, cho dù Tô Tiện đã trở thành vạn linh ma tâm của tà giáo nhưng chưa chắc sẽ làm tổn thương Sở Khinh Tửu. Hắn là lựa chọn tốt nhất để ngăn cản Tô Tiện.
Nhưng... như vậy thật sao?
Túc Thất không nghĩ như Mộ Sơ Lương, hắn nhíu mày nói: “Sở Khinh Tửu còn đang ở Tứ Phương Thành tu dưỡng.” Từ hôm Tô Tiện bỏ đi, Sở Khinh Tửu không ra khỏi Tứ Phương Thành nửa bước. Sau này chuyện phát sinh giữa hai phái chính tà các nhiều lên, Tứ Phương càng khó vào hơn, Túc Thất và Mộ Sơ Lương cũng không đi hỏi tình hình của Sở Khinh Tửu nữa.
Hắn biết rõ rằng, nếu chính đạo phái Sở Khinh Tửu đi, giữa Tô Tiện và hắn sẽ chấm dứt mất.
Túc Thất không muốn quyết định thay hắn.
“Để ta đi Tứ Phương Thành một chuyến.” Mộ Sơ Lương nói, “Ta đi nói chuyện với hắn.”
- Hết chương 92 -