Tòa Thành Tội Ác

Chương 121: Q.2 - Chương 121: Chuyển về




Trong một mảnh rừng đá, Richard đang ngồi trong bóng râm nhắm mắt dưỡng thần. Ma lực trong thân thể hắn từng chút tích lũy khôi phục nhưng hiện tại chỉ còn một nửa mà thôi. Hai ma pháp sư còn lại trong nhóm là Tiramisu và Sandrew thì chỉ còn một phần ba ma lực. Càng thêm khó tin là Lưu Sa cũng chỉ còn một phần ba thần lực, những quyển trục thần thuật của nàng đã tiêu hao quá nửa, trong tay chỉ còn lại không đến ba mươi cái mà trong đó có không ít cài còn cần tốn thời gian sửa đổi.

Hiện tại ngay cả sa dân nổi danh với sức bền cũng lộ vẻ mệt nhọc cùng cực, rất nhiều chiến sĩ vừa dừng là lập tức nằm gục xuống. Dã man nhân mạnh mẽ mang theo trên mình rất nhiều vết thương, những vết thương da thịt này Lưu Sa không đủ thần lực chiếu cố hết, chiến sĩ bán thú nhân chỉ còn lại mười lăm người.

Phong nha chỉ còn lại chín con, những con vật mẫu sào tạo ra này có thể tiếp nhận trực tiếp mệnh lệnh của Richard nên tác dụng trên chiến trường hơn xa cấp 7. Chúng nó là bánh răng quan trọng của đài cơ khí, không có chúng nó, Richard không thể chỉ huy linh hoạt năm trăm người được. Lúc này chiến lực của đội họ đã xuống đến mức thấp nhất.

Trận chiến gần nhất Richard mệnh lệnh thuộc hạ bộc phát hoàn toàn kỹ năng. Kết quả tương đối khả quan, trong nháy mắt lấy đi hơn trăm sinh mạng của đối phương, đội ngũ năm trăm người kia bị đột nhiên ăn sạch mảng lớn liền vội vã chạy trốn, không tổ chức nổi phản kích.

Trận chiến này là Richard chủ động tuyển chọn, trải qua thời gian dài giằng co, hắn có thể mơ hồ tính ra vị trí của mấy gương mặt quen thuộc. Khi phái phong nha ra trinh sát, hắn quyết đoán ra lệnh cả đội chuyển hướng đông, tập kích đội mã tặc vốn phải hai lượt sau mới đến phiên mình tiến lên tấn công Richard. Chủ động xuất kích mang theo nguy hiểm rất lớn, bởi vì theo chiến thuật của Cossacks, luôn có một đội được nghỉ ngơi đầy đủ chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo. Một khi tốc chiến biến thành giằng co thì Richard rất dễ gặp cục diện nguy hiểm bị giáp công.

Nhưng mà may mắn là chiến cuộc nghiêng về phe Richard. Những thuộc hạ của hắn không chút giữ lại công kích, thu được hiệu quả cao hơn nhiều tưởng tượng. Đội ngũ Richard tạm thời cắt đuôi được truy tung, thành công chuyển hướng. Dù cho lúc này chiến lực rơi xuống thấp nhất nhưng kẻ địch cũng không tốt đến đâu.

Hắn lặng lẽ tính toán thời gian, mở mắt ra trước vài phút rồi dựa vào tường đá đứng dậy. Hiện tại toàn thân hắn cứng ngắc, bả vai và sau lưng còn có sáu vết thương chưa lành lại ẩn ẩn đau đớn. ma pháp trường bào luông lổ không rõ màu sức lại khô cứng như giáp da, đó chính là kết quả của hỗn hợp mồ hôi, máu và đất đỏ cát bụi của vùng đất Đẫm Máu. Trong miệng Richard toàn là vị tanh chát, hắn khẽ nhổ ra đầy cát sỏi. Mùi máu ngựa vẫn lởn vởn làm dạ dày hắn cuộn trào như thể sẵn sàng hất văng thứ ở bên trong ra.

Richard khẽ sửa lại mái tóc rối bù, hít sâu một hơi bắt đầu cảm giác được cấu trang sức sống bắt đầu bổ sung thể lực và ma lực cho bản thân. Hắn lại trừng lớn mắt, nhếch miệng cười phát hiện tâm trạng bản thân tốt hơn không ít nên đi hướng chiến sĩ lớn tiếng quát: "Đứng lên! Chuẩn bị chiến đấu! Cho những con thỏ nhát gan theo sau mông đít chúng ta một bài học đau nào!"

Dưới tiếng hô quát của Richard, phần lớn chiến sĩ lật người bò lên nắm chặt vũ khí chuẩn bị chiến đấu. Qua những trận chiến, địa vị của Richard như được thần thánh hóa, giờ họ gần như theo bản năng phục tùng tất cả mệnh lệnh của Richard.

Nửa giờ nghỉ ngơi là không đủ nhưng chiến sĩ đều dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên, tập hợp dưới phong nha dẫn đội. Chỉ có số ít mệt mỏi ngủ say chưa tỉnh nhưng vừa bị đá mấy cái là lập tức cả lăn cả bò đứng lên về hàng.

Vài phút sau, cả đội quân ẩn giấu hoàn hảo trong rừng đá. Gần như đúng lúc này, chân trời phía xa cuồn cuộn cát bụi, một đội mã tặc theo dấu Richard mà đến, thời gian bọn họ đến chỉ cách tính toán của Richard năm phút. Richard khẽ hài lòng với thiên phú trí tuệ của bản thân, nhờ nó mà hắn nắm bắt chiến trường tốt hơn.

Lúc này sắc trời vừa sáng, dưới ánh lờ mờ, đội kỵ binh kia vẫn chuẩn xác truy tung đến, rõ ràng dẫn đội là cao thủ. Đội kỵ binh này không nhiều, chỉ có hơn hai trăm người. Số lượng ít như vậy mà dám đuổi theo thì rõ ràng không phải mã tặc bình thường. Dù cho nhìn cờ và trang phục xa lạ tựa như đội ngũ mới nhưng Richard có thể cảm giác được rõ rệt chiến sĩ sa dân và dã man nhân nảy sinh hỗn hợp thù hận và sợ sệt trong lòng. Thế là Richard hiểu rõ đây là đội kỵ binh chủ lực của đội bộ nô. Trong đầu hắn lập tức vạch ra kế hoạch tác chiến hoàn hảo.

Khi đến gần rừng đá, kỵ sĩ cầm đầu đột nhiên dừng chiến mã! Kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm giúp hắn cảm giác được rừng đá trước mặt vô cùng quỷ dị. Nhưng ngay khi hắn dừng ngựa, một mũi tên yên ắng phá vỡ hắc ám, phóng tới ngực hắn!

Một tên này vô cùng âm hiểm xảo trá, thủ lĩnh kỵ sĩ không kịp ứng đổi chỉ đành lập tức ghìm cương ngựa, để chiến mã chồm lên thay bản thân đỡ tên này. Nhưng mà nơi khóe mắt kỵ sĩ thủ lĩnh đột nhiên lóe lên bóng thiếu nữ áo trắng. Hắn khẽ ngớ người không hiểu vì sao lại có cảnh này, khi hắn mở to hai mắt tìm kiếm thì thiếu nữ kia đã biến đâu không thấy.

Thủ lĩnh kỵ sĩ lập tức cảm giác được sau lưng lạnh lẽo, nháy mắt lực lượng toàn thân như bị rút sạch, hai mắt hắn tối sầm, ngã ngửa khỏi ngựa. Thấy kỵ sĩ cầm đầu bị giết, Richard lập tức hạ một chuỗi mệnh lệnh, thế là phong nha dẫn theo đội chiến sĩ xông ra từ rừng đá, bắt đầu phản kích. Trước khi hai đội ngũ va chạm vào nhau, quần thể trì hoãn của Richard và cường hóa sợ hãi của Cossacks đã rơi vào sau đội kỵ binh, làm chí ít ba mươi kỵ binh lâm vào hỗn loạn.

"Cẩn thận pháp sư!" Có kỵ binh hô lên, còn có người kêu gào pháp sư phe mình hỗ trợ nhưng là pháp sư kia vừa mới thi triển được một ma pháp thì đã bị Bọt Nước chém chết. Bốn pháp sư hộ vệ bên cạnh quả thật mềm yếu như miếng pho mát.

Khi hai đội ngũ hung ác va chạm, trong mắt Richard như mỗi quân cờ va chạm dưới khống chế của hắn vậy. Mà qua điều động quân cờ, hắn thậm chí còn có thể khống chế hướng đi quân cờ của đối phương.

Chiến đấu vẫn ngắn ngủi và kịch liệt, đội bộ nô tuy lực chiến cá thể chiếm ưu thế nhưng đột nhiên bị tập kích, mới khai chiến đã bị mất thủ lĩnh nên nhanh chóng bại lui, sau khi gần nửa số người biến thành thi thể thì vội vã chạy trốn. Phe Richard cũng không thể tránh được tổn thương, có mười mấy người vĩnh viễn nằm lại khoảng đất này. Chỉ quét dọn qua loa chiến trường là Richard dẫn đội đi lên hướng bắc.

Chỗ đó cách mục tiêu ban đầu của Richard đến mấy chục cây số, hắn tin dù đối phương có bố trí mai phục ở hướng bắc thì cũng không kịp thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.