Ba giờ tiếp theo là ba giờ liên tục hành quân. Sơn mạch sừng sững phương bắc cuối cùng hiện ra nơi cuối chân trời trước mặt mọi người, trước đó đoàn Richard chỉ bị một lần tập kích mà lại dễ dàng đánh lui đối thủ. Sau đó từ đêm đến sáng hôm sau, mọi chuyện đều bình an. Khi dẫn đội ngũ đến chân núi, Richard không khỏi nhíu mày, ngắm nhìn vùng đất Đẫm Máu đằng sau trầm mặc không nói.
"Thủ lĩnh, sao không đi vậy?" Just đứng bên người Richard vừa hỏi vừa cởi bỏ túi nước, dùng sức lắc lắc rồi uống mấy ngụm.
Mùi gắt mũi quen thuộc ập đến, trong túi nước chứa đầy máu ngựa, hiện tại đã chuyển sang trạng thái bán ngưng kết, mùi vị vô cùng kích thích.
"Bảo mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, chúng ta chờ kẻ địch đến." Richard nói. Thế là những chiến sĩ dồn dập xuống ngựa ngồi trên chiếu, rất nhiều người trực tiếp nằm xuống ngủ. Pháp chức giả thì nắm chặt thời gian minh tưởng để khôi phục pháp lực.
Richard vẫn còn đang suy tư, vô số ý niệm phập phồng trong não hãi, nháy mắt sản sinh ra vô số suy diễn và kết quả. Sau khi thành công chuyển ngoặt phương hướng, hành động sau đó của Cossacks vô cùng quỷ dị. Nhưng là bất kể như vì sao thì điều này vô cùng có lợi đối với Richard. Số lần bị đánh ít đi, đội ngũ được nghỉ ngơi sung túc, đấu chí kẻ đến tập kích không mạnh, vừa đánh đã rút… những điều này giúp thương vong đội ngũ giảm nhiều.
Richard hơi híp mắt lại nhìn chân núi phía xa, phía trước có gì chờ hắn đây? Khi vừa bắt đầu cảm giác đến chiến thuật đàn sói của Cossacks, hắn đã kịp thời thay đổi chiến sách.
Kế hoạch của hắn là dùng đánh liên tục tiêu hao chiến sĩ của Cossacks, sau đó men theo biên giới phía đông vùng đất Đẫm Máu quay về phụ cận doanh trại Huyết Thạch doanh. Mẫu sào vẫn còn hoạt động ở vùng núi quanh đó, nó nghiễm nhiên trở thành bá chủ nơi này, số lượng phong nha đã lên đến hơn trăm, không ít ma thú cấp 12, 13 dưới chiến thuận biển phong nha đều biến thành thức ăn cho mẫu sào. Mà theo số lượng phong nha tăng cao, khoảng cách mẫu sào tăng cấp không còn xa nữa.
Richard vốn định tụ tập tất cả lực lượng, quyết tử chiến cùng Cossacks ở vùng đất gần doanh trại Huyết Thạch doanh. Nhưng là ngay tại đêm gần đây, chiếc cuộc thay đổi quỷ dị. Richard dùng sức nhắm mắt lại xua đi tạp niệm trong đầu, chuyên chú tiến vào trạng thái minh tưởng. Lúc này quan trọng nhất là những cuộc chiến tiếp theo, không có tích lũy ưu thế chiến thuật thì sao thực hiện được mục tiêu chiến lược chứ.
Đợi cả thảy hai giờ, thủ hạ của Richard đã nghỉ ngơi đầy đủ, thậm chí còn có thời gian ăn nướng thịt khô chiến mã, thể lực khôi phục hơn nửa. Cho đến lúc này, Richard mới thấy khói bụi từ phương xa. Nhưng là bọn họ là chạy ngang đến chứ không phải đón đầu. Cho đến khi một tên tinh mắt nào đó trong đội phát hiện dị thường, cả đội mã tặc mới dừng lại. Cách nhau cả ngàn mét bọn họ đã dừng lại nhìn hướng Richard, nhất thời không biết nên trực tiếp xung phong hay chia ra bọc đánh.
Trong mười ngày chiến đấu, tình huống như này lần đầu xuất hiện. Đây cũng là lần đầu đội ngũ Richard được nghỉ ngơi đầy đủ.
Quan sát đội mã tặc đối diện, nhớ lại cảnh chiến đấu lần gần nhất, đội mã tặc hơn ba trăm người mới chết một phần mười đã vội vã chạy trốn nên Richard đột nhiên mỉm cười, chỉ hướng mã tặc đối diện nói: "Chúng ta tiến lên đuổi bọn họ đi!"
Những chiến sĩ lập tức đứng lên, dã man nhân kết thành trận tuyến chỉnh tề, bắt đầu tiến lên chia hai bên bọc đánh. Chỉ cần có cơ hội, những sa dân này sẽ dán chặt vào đối phương như sói đói, từ đó để đàn sói có cơ hội lao lên, thậm chí xé nát đối thủ.
Mã tặc rõ ràng là hoảng loạn, cuối cùng trước khi tiến vào tầm bắn thì một tiếng hô vang lên, bọn họ quay đầu chạy. Bởi vì bọn họ nhìn thấy không phải là vật săn mệt mỏi mà là hung thú được nghỉ ngơi dưỡng sức. Kinh nghiệm quá khứ nói cho bọn họ biết, năm trăm kỵ binh của họ nếu đấu với đội ngũ xếp trận chỉnh tề của Richard thì chỉ có một kết cục, đó là hoàn toàn bại vong! Chênh lệch chỉ huy giữa Salunweier và thủ lĩnh của Cossacks hiện ra rõ ràng chỉ sau một ngày đổi người. Mà hậu quả đả kích sĩ khí nặng nề cũng đồng thời bộc lộ.
Richard mang theo đội ngũ được nghỉ ngơi đầy đủ tiến bắc, dù cho hắn định quyết chiến ở Huyết Thạch doanh nhưng thăm dò biên giới Thiết Tam Giác đế quốc cũng vô cùng quan trọng. Hắn không ngừng trầm tư suy diễn mấy trận chiến gần đầy, sau đó nở nụ cười mỉm: "Xem ra đổi thủ của chúng ta đã thay người, đây là chuyện tốt!"
Tuy không biết đã phát sinh chuyện gì nhưng là bàn tay thần bí thao túng đàn sói đã thay đổi, Cossacks đã khôi phục thành bàn cát vụn như trước kia. Đây là tin tức để người vui sướng, Cossacks từ rời rạc biến thành khẩn mật, từ khẩn mật biến thành rời rạc. Sau lưng có nội tình gì, tồn tại âm mưu gì đều không quan trọng đối với Richard. Chỉ cần bảo tồn lực lượng hạch tâm đội ngũ, thành công tiến vào vùng núi, hoàn thành thăm dò cứ địa của gia tộc Schumpeter là thắng lớn rồi.
Chiến đấu nghiêm khốc liên tục như chùy sắt không ngừng gõ đánh Richard, giúp tâm chí và ý chí của hắn càng thêm kiên cường. Hiện tại Richard giơ tay nhấc chân đã mang theo uy nghiêm, từng lời hắn nói đều vô cùng ngắn gọn rõ ràng. Gương mặt anh tuấn kế thừa huyết mạch tinh linh của hắn cũng dần thô rộng, không còn tinh trí nữa.
"Lưu Sa, ngươi có cảm giác được gì không?"
Lúc này, bọn họ đã thuận lợi tiến vào biên giới Thiết Tam Giác đế quốc, điều này cũng chứng thực phán đoán của Richard đối với thế lực Cossacks.
Lưu Sa hai tay nâng lên quyển sách thời quang, trên trang sách xuất hiện đồng hồ cát không ngừng chậm rãi xoay tròn. Nàng nhìn chăm chú vào đồng hồ cáy rồi chỉ hướng tây bắc nói: "Ở hướng đó có ba động thời không mãnh liệt."
"Được, chúng ta đến đó xem." Richard vung tay lên, dẫn theo đội ngũ tan biến khỏi rừng núi mênh mông.
Vào đêm, ở một nương rẫy bình hoãn, chiến sĩ dựng doanh trại, đốt lửa, rửa sạch ma thú săn được sau đó gác lên lửa nướng. Khi hương thơm thịt nướng bắt đầu nức mũi, tiếng hoan hô vang dội doanh trại! Bọn họ có đến vài chục ngày không được tắm rửa, uống nước sạch chứ đừng nói đến cắn vào miếng thịt nướng sôi nóng chảy mở.
Richard cuối cùng cũng được tắm, dù cho suối nước giữa rừng lạnh đến thấu xương nhưng cảm giác dòng nước xối đi cáu bẩn trên người luôn làm người ta thoải mái.
Đây là khoảng đất trống bí ẩn cạnh con suối, bên người Richard còn có Lưu Sa cũng đang tắm rửa. Nhìn thấy làn da hổ phách đặc trưng của nàng và ma văn cấu trang trên người nàng, Richard nhịn không được tiến đến giúp nàng lau rửa sau đó kéo nàng lên bờ, trực tiếp đè ép. Bên bờ suối lập tức vang lên thanh âm va chạm kịch liệt và thở dốc rên rỉ.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, thân thể Richard đột nhiên cứng đờ, khẽ nói: "Có người nhìn lén!"
Lưu Sa nửa híp lại ánh mắt, khẽ nói: "Là ai?"
"Bọt Nước!" Vị trí của kẻ bảo vệ linh hồn không thể giấu được Richard. Ngoài nàng ra thì không ai có thể đến gần hắn như vậy mà không bị hắn phát hiện.
Không ngờ thân thể Lưu Sa đột nhiên nóng lên, mãnh liệt vặn vẹo nói: "Để nàng ấy xem!"
Richard chưa từng trải qua cảm giác bị người xem như này nhưng cảm giác kích thích đặc biệt nổi lên, thế là hắn như dã thú gầm nhẹ đồng thời càng thêm hung mãnh như dã thú. Đợi khi Richard và Lưu Sa về doanh trại, đã một giờ trôi qua. Bọt Nước quan sát toàn bộ quá trình cho đến khi Richard đứng lên mới lặng lẽ biến mất.