Ngoài ra Fontaine nam tước cũng cho Richard biết, công tước trước đây đã phái một đội kỵ sĩ tinh nhuệ do một thánh vực cường giả dẫn đội chạy đến Hoàng Hôn thành bảo. Mục đích chủ yếu của họ là mang cấu trang thần bí của Richard trở về. Đến lúc đó, Richard có thể theo nhóm kỵ sĩ này cùng về, vấn đề an toàn sẽ được đảm bảo hơn. Dù cho hiện tại không phải thời chiến nhưng mâu thuẫn giữa giáo hội và quý tộc sùng bái tổ tiên đã rất căng thẳng, xung đột vũ trang lúc nào cũng có thể xảy ra.
Nam tước bố trí cho Richard một phòng khách rộng rãi hoa lệ, cửa sổ sát đất nhìn ra cảnh hồ mỹ lệ. Gian phòng này cách phòng thuộc hạ Richard không xa, tất cả đều được suy xét vô cùng chu đáo. Chỉ là khi Richard nằm lên giường lại không biết vì sao luôn lật đi lật lại khó ngủ. Ở trong tâm trí hắn, cảm giác bất an không ngừng trào dâng làm hắn không thể tiến vào giấc ngủ.
"Đến cùng là chuyện gì? Chẳng lẽ Fontaine muốn giết ta?" Richard nhíu mày suy tư. Cảm giác bất an kia có ang theo sát ý tựa như một chuôi dao sắc bén tùy lúc đâm đến vậy. Nhưng mà nhiệt tình và chân thành của nam tước không chút giả dối, điều này Richard còn phân biệt được. Trong cổ bảo không có nhiều lực lượng phòng ngự, khi đi trong cổ bảo hắn cũng không thấy có vũ lực bố trí thêm.
Cảm giác bất an này không phải là bản năng đề phòng khi tiến vào khu vực xa lạ, riêng nói lực lượng hộ vệ tuy Fontaine nam tước chiếm ưu thế nhưng đấy chỉ là trên số lượng mà thôi. Sandrew và Richard có thể ùn ùn không ngừng triệu hoán sinh vật ma pháp, chiến lực của Bọt Nước không thể dùng cấp 10 để tính được.
Hơn nữa phe Richard còn có Lưu Sa cầm quyển sách thời quang nữa. Sau khi tiến cấp xưng hiệu rạng đông, Lưu Sa có thể dùng lượng lớn quyển trục thần thuật, chỉ cần không hết quyển trục thì nàng sẽ là cỗ máy trị liệu không biết mệt mỏi.
Nhưng nguy hiểm đến từ đâu chứ? Richard dứt khoát ngồi dậy, mặc quần áo vào hơn nữa đặt trường đao ở nơi dễ dàng vươn tay lấy sau đó hạ mệnh lệnh cảnh báo từ trong ý thức. Đồng thời hắn cũng liên lạc mẫu sào nhanh chóng tiến đến phạm vi lãnh địa nam tước tùy thời chờ lệnh.
Lấy tốc độ chậm chạm mười cây số mỗi giờ của mẫu sào thì muốn đến đây chi viện là chuyện không thể. Chỉ có thể lệnh nó chặn đường mai phục trước hoặc giữ đường lui, chờ bản thân đột phá vòng vây thì hội họp, cho truy binh một đòn trí mạng mà thôi. Cảm giác nguy hiểm càng lúc càng mạnh. Đây là trực giác nhưng đối với ma pháp sư thì trực giác vô cùng chính xác. Trực giác cảnh báo mạnh mẽ như vậy thì chắc chắn có chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Theo tin tức của Richard, Just, Bọt Nước nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Bọt Nước lặng lẽ tiến vào phòng thông báo cho Lưu Sa, đồng thời ở lại đó bảo vệ thần quan duy nhất của đội. Ở ngoài thành bảo, hai thực nhân ma lật người dậy, bọn họ có chút thô bạo đánh thức bộ chiến kỵ sĩ. Tất cả bọn họ hết sức tránh làm kinh động quân thủ vệ thành bảo đánh thức tất cả chiến sĩ, chuẩn bị tốt cho chiến đấu có thể xảy ra.
Đây là lần đầu Richard tiếp xúc với thế lực Ác Lang công tước, trước khi làm rõ thái độ của Fontaine nam tước thì tất cả chiến sĩ đều mặc giáp đi ngủ. Đến lúc đó chỉ cần nắm vũ khí, chui ra khỏi doanh trướng là đã có thể tác chiến.
Chạng vạng hôm đó, khi nửa mặt trời nhuốm đỏ còn chưa chịu hạ xuống đường chân trời, một thợ săn trẻ tuổi nhanh nhẹn trở về thôn Bran.
Vùng rừng núi này chưa hề thái bình, gần đây còn từng có cự lang qua lại. Thợ săn có kinh nghiệm đều không muốn đối mặt với dã thú loại gấu và sói, người trẻ tuổi này cũng không phải ngoại lệ. Hắn hy vọng trước khi trời tối kịp về thôn, ở trong rừng ban đêm là điều quá nguy hiểm.
Nhìn về thôn làng ở phía xa, thợ săn trẻ tuổi không khỏi rảo bước nhanh hơn. Nhưng là mắt hắn đột nhiên hoa lên, một nữ nhân xinh đẹp như trong mộng xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn vào bộ trang phục gần như lõa lỗ trên người nàng, tròng mắt thợ săn trẻ như muốn lồi ra để nhìn thấy kỹ hơn.
"Lãnh chủ thôn xóm này tên là Richard?" Nữ nhân mỹ lệ kiều diễm hỏi.
"Richard? Không a! À đúng, hắn là lãnh chủ mới, tên là Richard. A…" Tâm tư của thợ săn trẻ trở nên trì độn, tròng mắt thế nào cũng không rời được bộ ngực trắng nõn kia, cũng may là còn trả lời được câu hỏi.
"Là hắn thì tốt! Bảo bối a, tới, giúp ta hỏi xem tiểu Richard kia hiện tại đi đâu?" Nữ nhân mỹ lệ kia quay lại nói.
Thế là một con sư tử khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt thợ săn trẻ, đầu con sư tử này gần như to bằng hắn! Mà hạt sư mở rộng miệng, cắn mất từ vai ngực trở lên của thợ săn trẻ.
Chốc lát sau từ đôi mắt hạt sư bắn ra hai tia sáng, phác thảo hình ảnh trong không gian. Trong ảnh, một ma pháp sư trẻ tuổi cưỡi ngựa tuần tra quanh thôn Bran. Tuy ảnh tượng mơ hồ nhưng vẫn nhìn ra được ma pháp sư còn rất trẻ mà Cink Leier nháy mắt đã nhận ra đó là Richard. Trước khi đi Pháp La, nàng đã nhìn tư liệu Richard vô số lần.
Richard hiện tại thành thục thong dong, thâm mấy phần thâm trầm ổn trọng hơn so với trong tư liệu.
"A, vốn là rất đẹp trai, bây giờ lại càng thêm hấp dẫn! Nhất định phải hưởng thụ a!" Khi nói những lời này, bên dưới Cink Leier đã có chút ẩm ướt.
Ánh sáng trong mắt hạt sư nhanh chóng tan biến, ảnh tượng cũng theo đó biến mất. Thời gian ảnh tượng hiện ra chỉ chưa đến nửa phút nhưng hạt sư hiện vẻ uể oải mệt nhọc. Nhưng là Cink Leier hiện tại vô cùng phất khích, dùng sức xoa bờm hạt sư, thì thào bên tai nó: "Ngươi nhất định có thể lần theo mùi Richard đúng không?"
Hạt sư gầm nhẹ một tiếng biểu đạt có thể. Sau đó ánh mắt nó trông hướng thôn Bran cách đó không xa, lại rống lên hai tiếng.
Cink Leier vỗ vỗ hạt sư nói: "Trong thôn có bao nhiêu người đều là của ngươi hết, muốn ăn bao nhiêu thì ăn!"
Nửa giờ sau, Cink Leier cưỡi hạt sư rời khỏi thôn Bran. Ở sau lưng nàng còn có trấn hùng kỵ sĩ và hai vị đại ma pháp sư. Bọn họ một đường hướng bắc, men theo con đường Richard đã đi tiến hướng Hoàng Hôn cổ bảo của Fontaine nam tước.
Thôn nhỏ Bran sa vào tuyệt đối tĩnh lặng, tất cả đèn đuốc đã tắt, vụ khí đen lượn lờ từng ngóc ngách trong thôn, không ngừng có dịch thể nồng đặc trào ra từ những cửa phòng đóng chặt. Nhưng là dịch thể kia không phải màu đỏ sẫm của máu mà là đen nhánh như bóng đêm!
Linh hồn tuy không phải lĩnh vực của riêng chúng thần nhưng ai muốn đụng chạm phải trả giá lớn. Hạt sư mạnh mẽ như vậy nhưng cũng phải hao hết thể lực để rút lấy linh hồn của thợ săn trẻ tuổi nên vô cùng đói khát. Tất cả thôn dân cũng chỉ đủ no nửa cái bụng của nó mà thôi, thực vật cho hạt sư không phải máu thịt phổ thông mà là sinh mệnh lực và tinh hoa linh hồn, thật ra nếu không phải quá đói thì nó còn không thèm để ý đến bình dân còn chưa phải cường giả.
Dưới màn đêm, đội ngũ ma quỷ truyền bá sợ hãi và tử vong không ngừng hành quân, lấy tốc độ của Cink Leier thì chỉ rạng sáng hôm sau có thể đến thành bảo nam tước.