Đây là lần thứ mấy cả hội trường cùng ồ lên, mọi người đã đếm hết nổi.
Một chấp ba, trong vòng năm lượt!
Rõ ràng là cố ý làm khó, thế mà Đường Nhu lại cứ tỏ vẻ hài lòng? Chẳng lẽ Hưng Hân có bí quyết chiến thắng 100%?
Cánh phóng viên vội vàng tra tìm tư liệu, xem năm lượt tới Hưng Hân sẽ gặp những ai. Tra xong, họ càng há hốc mồm.
Sơ đồ thi đấu sắp tới của Hưng Hân có thể gọi là con đường chết chóc.
Lượt thứ tư, Hưng Hân tác chiến trên sân nhà, nghênh tiếp chiến đội Bá Đồ.
Lượt thứ sáu, tiếp tục là sân nhà, chờ đón chiến đội Lam Vũ.
Lượt thứ tám, sân nhà, đợi Vi Thảo đến chỉ giáo.
Ba chiến đội ông lớn hàng đầu Liên minh góp mặt đầy đủ trong năm lượt đấu
kế tiếp. Dù ba lượt ấy đều trùng hợp là sân nhà Hưng Hân, nhưng muốn hốt được thành tích một chấp ba từ họ? Hoang tưởng!
Diệp Tu, anh có thù với Đường Nhu đúng không? Đúng không đúng không?
Có mấy phóng viên ngẩng đầu nhìn thái độ của Diệp Tu. Các phóng viên khác thì lo xem hai lượt còn lại.
Lượt thứ năm, Hưng Hân đến sân khách thách thức chiến đội Hạ Vũ, một đội tầm trung và thấp gần giống Chiêu Hoa.
Lượt thứ bảy, lại là sân khách, chiến đội Nghĩa Trảm.
Nghĩa Trảm?!
Vài người nhạy bén bắt đầu suy diễn từ cái tên này. Bao nhiêu tin tức trong Thần Chi Lĩnh Vực, thêm vào cuộc họp báo nào đó Diệp Tu thuận miệng
tiết lộ tin nóng, đều cho thấy hai chiến đội Hưng Hân và Nghĩa Trảm có
quan hệ riêng rất tốt.
Không lẽ Nghĩa Trảm chính là mấu chốt để Hưng Hân đạt thành tích một chấp ba trong vòng năm lượt?
Nghĩa Trảm bán độ?
Trong quá trình phát triển của Liên minh Vinh Quang từ trước đến nay, chưa
một trận đấu nào từng bị xác định là bán độ, cao lắm chỉ xuất hiện thái
độ thi đấu tiêu cực khi biết mục tiêu mình nhắm tới đã vô vọng thôi. Đó
là chuyện xảy ra khi tình hình xếp hạng đi vào ổn định cuối vòng đấu
bảng, chứ ai lại tự dưng đánh mất đấu chí ở đầu mùa giải bao giờ?
Tuy chưa từng có tiền án, nhưng mọi người vẫn không khỏi thả hồn tưởng
tượng nào là âm mưu, nào là toan tính. Một lời tuyên thệ quá khác
thường, khó trách phóng viên nghe vào cảm thấy có vấn đề. Ngay cả Thường Tiên là người tin tưởng Hưng Hân sẽ không gian lận nhất, cũng cho rằng
bên trong chắc chắn có ẩn tình.
Cuộc họp báo kết thúc trước khi
cánh phóng viên kịp lần mò được kết quả. Vì câu chuyện Đường Nhu thề sẽ
một chấp ba quá hot nên chẳng ai buồn quan tâm đến trận đấu vừa xong
nữa. Đến khi đội chiến thắng là Chiêu Hoa ngồi lên bục, cánh phóng viên
phía dưới vẫn đang xì xào bàn tán về Hưng Hân. Cuộc họp báo bắt đầu, một người lịch sự hỏi câu “Chúc mừng Chiêu Hoa giành thắng lợi, các anh cảm thấy thế nào về trận đấu này?” Sau đó không ai giơ tay thêm.
Ở dưới, phóng viên mất tập trung. Ở trên, các tuyển thủ Chiêu Hoa hóa đá.
Trước đây Hưng Hân làm mưa làm gió ầm ĩ, hết ai dám nhìn họ như một đội mới
vào Liên minh. Người ta đặt hẳn Hưng Hân lên đầu Chiêu Hoa, mà Chiêu Hoa cũng không ý kiến cho lắm. Ba ngôi sao cơ mà, chỉ xét riêng dàn tuyển
thủ thôi Hưng Hân đã hào nhoáng hơn Chiêu Hoa nhiều rồi. Nhưng thế thì
sao? Một chiến đội có ba ngôi sao, thậm chí nhiều hơn, Chiêu Hoa cũng
đâu phải chưa từng gặp, chưa từng giao thủ? Có bao giờ Chiêu Hoa chưa
đánh đã quỳ trước những đối thủ hung hãn bậc ấy?
Hưng Hân so nổi với các thể loại ông lớn kia ư?
Chiêu Hoa nghênh đón Hưng Hân bằng một tư thế dũng cảm. Họ không định xơ múi
được gì từ ba siêu sao, nhưng dàn tuyển thủ còn lại, nhất là tân binh,
đã trở thành điểm đột phá mà Chiêu Hoa nhắm vào. Cuối cùng họ chọn mục
tiêu là Đường Nhu, một người hết sức quan trọng trong đội hình Hưng Hân. Đường Nhu có thể đảm nhiệm vai trò đại tướng trấn thủ lôi đài, chứng tỏ chiến đội vô cùng tin tưởng ở cô.
Chiêu Hoa lập một kế hoạch rất rõ ràng để trị Đường Nhu. Từ lôi đài đến đoàn đội, cả lượt đấu Đường
Nhu bị nắm đầu xoay mòng mòng, chôn vùi 7 điểm lẽ ra Hưng Hân đủ sức
giành được.
Chiêu Hoa không quá mạnh so với rất nhiều chiến đội
khác, nhưng chưa đến mức muốn ức là hiếp. Lợi dụng ưu thế sân nhà và sự
chuẩn bị đầy đủ, họ hốt đẹp lượt đấu được đánh giá không quá gay cấn
này. Chiến thắng! Họ kích động, phấn khích, hồ hởi chờ xem nên nói gì
trên họp báo, nhưng chỉ nhận lấy kết quả bị rẻ rúng.
Sao lại thế?
Ba tuyển thủ Chiêu Hoa tham dự họp báo chẳng hiểu nổi. Quả thật danh tiếng của họ không lớn, dàn tuyển thủ lẫn nhân vật cũng không lấp lánh, nhưng có đến nỗi hiu hắt vậy ư?
Một cuộc họp báo khác tổ chức cùng thời điểm lại rất náo nhiệt.
Trận đấu được quan tâm nhất trong lượt, Luân Hồi vs Bá Đồ ở sân nhà Bá Đồ, vừa kết thúc.
Vô số người chơi bị đánh động bởi sự kiên cường bất khuất của lão tướng Bá Đồ đều mong mỏi họ đạt thành tích tốt hơn trong mùa giải này, hoàn
thành ước nguyện trên đoạn đường cuối cùng của sự nghiệp đánh giải, và
dành cho chiến đội Luân Hồi đã phá tan mộng tưởng của mình ở mùa giải
trước một cú đáp trả ra hình ra dáng.
Thế nhưng kết quả cuối cùng rất đáng buồn.
Chiến đội Luân Hồi trên sân khách giành về thắng lợi với tỉ số 8 - 2. Họ chỉ
để lỡ 2 điểm trong phần solo, đến lôi đài và đoàn đội thì lội ngược
dòng, bung lụa hết phần Bá Đồ.
Đấy còn là đấu trên sân khách.
Luân Hồi mùa giải này thần thánh quá rồi! Kết thúc ba lượt đấu với hai
lượt đầu toàn thắng, lượt thứ ba họ đối mặt cường đội tầm cỡ Bá Đồ ở sân khách mà vẫn chiến thắng với ưu thế cách biệt 8 - 2. Tổng điểm 28 giúp
Luân Hồi tiếp tục duy trì vị trí đầu bảng tổng sắp.
Còn Bá Đồ, sau ba lượt đấu, ôm 19 điểm trượt xuống thứ hạng 8, cũng là chiếc vé cuối cùng để vào được vòng chung kết.
Một khởi đầu thua kém hoàn toàn khí thế làm trời làm đất suýt phá kỷ lục
Liên minh của mùa giải trước. Nỗi lo ngại ngoại giới dành cho Bá Đồ tựa
hồ đang trở thành sự thật. Một mùa giải qua đi, các lão tướng Bá Đồ lại
trượt trạng thái thêm bao nhiêu rồi? Mùa giải trước chỉ thiếu một bước,
có thật sự họ không mỏi chí mòn chân? Với thành tích xấu khi gặp Luân
Hồi trên chính sân nhà, có phải những gì mọi người không muốn nhìn thấy
đang sắp xảy ra...
Bá Đồ thật sự đã không còn cái dũng năm xưa? Trận vs Luân Hồi kết thúc, biết bao người hâm mộ đã rơi nước mắt trên khán đài.
Bầu không khí cuộc họp báo rất nặng nề. Đội hình Bá Đồ đa số là lão tướng,
các phóng viên trong hội trường qua lại với họ đã quá nhiều năm, dù ban
đầu không thân thiết, hết tuần này đến tuần nọ cứ mãi gặp nhau, giao lưu với nhau, lâu dần cũng khó thể nào không có tình cảm.
Sự trượt
dốc của Bá Đồ tượng trưng cho một thời đại cũ tiêu vong, mỗi một phóng
viên lâu năm đều tự mình cảm nhận thấy cái bi ai đó. Giờ phút này đối
diện với Bá Đồ, chỉ còn các phóng viên thế hệ trẻ mới dám mạnh dạn đưa
ra những câu hỏi nhạy cảm.
”Mùa giải mới, Luân Hồi mạnh mẽ dẫn
đầu cuộc đua, sau ba lượt đấu Bá Đồ đã thua kém họ 9 điểm có dư, đụng độ trực tiếp lại càng bị Luân Hồi thắng 8 điểm ngay trên sân nhà, sắp tới
Bá Đồ sẽ làm thế nào? Liệu các anh có sẽ điều chỉnh, thay đổi gì không?”
Điều chỉnh, thay đổi.
Chỉnh cái gì, đổi cái gì?
Đổi người mới vào, thay người cũ đi, để thời đại ấy chỉ còn là quá khứ?
”Xác thực là Bá Đồ sẽ có chút điều chỉnh.” Trên bục, đội phó Trương Tân Kiệt trả lời.
”Ồ? Xin hỏi anh có thể tiết lộ chút ít không?”
”Khả năng chúng tôi sẽ tăng cường việc luân phiên thi đấu, để chiến đội có hiệu suất vận hành tốt hơn.” Trương Tân Kiệt nói.
Luân phiên! Có nghĩa Bá Đồ sắp bắt đầu bước vào giai đoạn chuyển đổi giữa
mới và cũ? Các tuyển thủ đại diện cho một thời đại sắp phải nhường sân
khấu thật rồi sao?
Cánh phóng viên nhìn lên bục. Khi Trương Tân
Kiệt đề cập đến vấn đề luân phiên, thái độ Hàn Văn Thanh và Lâm Kính
Ngôn vẫn bình thường.
”Nếu vậy, mùa giải này mục tiêu của Bá Đồ
là gì ạ?” Có người hỏi. Một chiến đội đang vào giai đoạn quá độ, chắc
chắn sẽ không đặt mục tiêu quá cao.
”Mục tiêu của Bá Đồ vĩnh viễn chỉ có một: Quán quân.” Hàn Văn Thanh đáp.
Lão tướng, chẳng qua các anh không chịu cúi đầu.
Các phóng viên thở dài.
”Lượt đấu kế tiếp Bá Đồ sẽ đánh với Hưng Hân, xin hỏi các anh có gì muốn nói không ạ?” Có người đột nhiên hỏi.
Diệp Tu của Hưng Hân chính là nhân vật cùng thời đại với hội lão tướng Bá
Đồ. Tuy Hưng Hân vẫn còn một lão tướng khác là Ngụy Sâm, nhưng sự nghiệp đánh giải của hắn quá ngắn ngủi, nay quay về Hưng Hân, ai cũng nhìn ra
khả năng hắn chỉ ngồi luân phiên hoặc dự bị thôi chứ không phải chủ lực.
”Mong rằng chúng tôi có thể cống hiến một trận đấu đặc sắc.” Một câu trả lời đúng bài đúng bản.
”Tuyển thủ Đường Nhu chơi pháp sư chiến đấu của Hưng Hân tuyên bố sẽ thực hiện được một chấp ba trong vòng năm lượt, nếu không sẽ rút khỏi giới chuyên nghiệp. Xin hỏi các anh có cái nhìn thế nào về việc này, với tư cách là đối thủ lượt đấu kế tiếp của cô ấy?” Trận Bá Đồ vs Luân Hồi kết thúc
trễ hơn nên họp báo cũng trễ hơn, tin tức bên Hưng Hân đã tuồn qua đây.
Lấy chuyện từ họp báo này ra hỏi họp báo kia là trò thường dùng của cánh phóng viên.
”Có chí khí lắm. Muốn thử sức với Bá Đồ? Giục ngựa đến đi!” Hàn Văn Thanh nói.
”Bá Đồ sẽ lập kế hoạch chuyên đối phó không?” Phóng viên tiếp tục hỏi.
”Không.” Trương Tân Kiệt trả lời rất gọn, nhưng cánh phóng viên không ai thắc
mắc cả. Người trù bị chiến lược cho Bá Đồ là Trương Tân Kiệt, vị mục sư
nổi tiếng nghiêm cẩn này sao có thể vì một vụ cá cược mà điều chỉnh tiết tấu đội mình?
”Vậy xin chúc Bá Đồ đạt thành tích tốt ở lượt
sau.” Phóng viên kết thúc câu hỏi của mình bằng một lời chúc. Sau hắn,
các phóng viên khác đều đặt câu hỏi nhằm vào kế hoạch luân phiên sắp tới của Bá Đồ.
Trận Bá Đồ vs Luân Hồi kết thúc, đồng thời chấm dứt luôn lượt đấu thứ ba.
Trong lượt này, trừ hai trận Hưng Hân vs Chiêu Hoa và Bá Đồ vs Luân Hồi, có
hai trận khác cũng cho ra kết quả khiến mọi người bất ngờ.
Chiến đội Hạ Vũ ở sân khách thắng chiến đội Hoàng Phong có thực lực mạnh hơn với tỉ số 7 - 3.
Chiến đội Bách Hoa lại thua chiến đội Ba Lẻ Một ngay trên sân nhà với tỉ số 3 - 7.
Còn các trận khác đều là đội mạnh thắng, tỉ số từ 7 - 3 đổ lên. Sau ba lượt đấu, xu hướng bảng tổng sắp bắt đầu thành hình.